Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1544 - Chương 1544: Khí Linh Đã Chết

Chương 1544: Khí Linh đã chết Chương 1544: Khí Linh đã chếtChương 1544: Khí Linh đã chết

Các cường giả Hóa Thần không có cách nào, lại không tiện trở mặt với Tiên Oa Oa, thế là đám người Đan Hoa lựa chọn chờ đợi.

Dù sao chỉ có một canh giờ, mà Tiên Oa Oa đã vận dụng pháp môn Ảnh Phược huyền ảo, pháp môn trói buộc rất mạnh, Từ Ngôn căn bản trốn không thoát.

Coi như trốn, cũng chỉ có thể chạy vào trong Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh, sau đó sẽ bị đốt thành tro bụi.

Ngoài vỏ ốc có pháp môn Ảnh Phược giam cầm, cửa chính có Hoành Chí trấn giữ, bao quanh là Đan Hoa, Thân Đồ Liên Thành, Tiêu Thiên Phục, Hoa Thường Tại, Bao Tiểu Lâu, vợ chồng Tiếu Cửu Tuyền, Đồ Thanh Chúc, Hiên Viên Bình, còn có một đám Nguyên Anh cao thủ nhìn chằm chằm.

Từ khi Hoành Chí cùng Tiêu Thiên Phục xuất hiện, Nguyên Anh của Địa Kiếm tông đã nhìn ra Tiểu sư thúc cùng đại trưởng lão căn bản cũng không phải sư đồ, mà là cừu nhân, kể từ đó, Từ Ngôn trở thành cừu gia của Địa Kiếm tông, bọn người Giả Phan Kỳ trước đó còn đối đãi như Tiểu sư thúc, bây giờ đều biến thành địch nhân của vị Tiểu sư thúc kia.

Ở đây ngoại trừ Chân Vô Danh, Từ Ngôn bây giờ là cừu gia khắp nơi trên đất.

Có Tiên Oa Oa ngăn cản, những Hóa Thần còn lại không cách nào vọng động trong vòng một canh giờ, Nguyên Anh tu sĩ còn lại càng không dám ngỗ nghịch Tiên Oa Oa, đành phải chờ tại chỗ.

- Tử cục rồi, ngươi nên làm như thế nào mới có thể chạy trốn, ta đã không có biện pháp...

Chân Vô Danh âm thầm suy tư, mừng rỡ khi ẩn tật khỏi hẳn dần dần bị cục diện hảo hữu sắp chết xóa bỏ.

Chân Vô Danh chỉ lo lắng Từ Ngôn có thể chạy thoát hay không.

Mà vấn đề bày ở trước mặt Từ Ngôn là như thế nào câu thông Tiên Thiên Linh Bảo. Sau khi tiến vào Thiên Cơ Phủ, Từ Ngôn trực tiếp lấy ra bình sứ, hắn có thể cảm giác được miệng bình có linh lực ba động chập trùng, thậm chí có thể nghe được một tiếng vang như có như không, lại không cách nào chân chính khống chế bình sứ.

Có Thiên Cơ Phủ và vỏ ốc che chắn, Từ Ngôn có thể vận dụng linh lực, mặc cho hắn thôi thúc linh lực bao phủ bình sứ ra sao, bình sứ tiểu xảo treo ở trước mặt đều không nhúc nhích tí nào.

Sinh cơ duy nhất đang trước mặt, há có thể nào dễ dàng buông tha, Từ Ngôn sầm mặt lại quát khẽ.

- Tiểu mộc đầu!

Theo Từ Ngôn kêu gọi, cành khô trên bình sứ lưu chuyển lên quang hoa xanh biếc, sau khi lóe lên, mộc đầu nữ hài xuất hiện ở trước mặt Từ Ngôn.

- Giúp ta thôi thúc linh bảo này.

Từ Ngôn không có cách nào, đành phải ký thác hi vọng vào trên người tiểu mộc đầu.

Mộc đầu nữ hài gật gật đầu, bắt lấy bình sứ lắc lắc, ngay cả thân thể của mình đều lắc lư theo, nhưng vẫn lắc không động được bình sứ.

Nhìn bộ dáng vụng về của mộc đầu nữ hài, Từ Ngôn thở dài, xem ra tiểu mộc đầu không thể khởi động được bình sứ, bởi vì tiểu mộc đầu dù sao cũng không phải một thể cùng bình sứ.

Tiểu mộc đầu chỉ là một cành khô, mà bình sứ là nơi nàng cư trú mà thôi.

- Được rồi, chúng ta không khởi động được Thiên Linh Bảo này, uổng phí sức lực.

Từ Ngôn bảo mộc đầu nữ hài ngừng lại, than khẽ.

- Mộc lão... Chết rồi, cái bình... Bất động.

Tiểu mộc đầu trông thấy vẻ mặt Từ Ngôn cô đơn, quay đầu, rất phí sức nói một câu an ủi.

- Đúng vậy, Mộc lão không có ở đây... Từ Ngôn biết Mộc lão trong miệng tiểu mộc đầu là ai, là vị lão giả hư ảo lúc trước xuất hiện khi hắn rời đi Bình Trung giới.

Nhớ tới mờ mịt cùng kinh hỉ khi rời đi bình sứ, Từ Ngôn cười khổ một tiếng, thời gian dần trôi qua, nụ cười trên khóe miệng của hắn giống như ngưng kết lại.

- Mộc lão có quan hệ với bình sứ?

Từ Ngôn kinh ngạc nhìn về phía tiểu mộc đầu, nghe giọng nói của tiểu mộc đầu, giống như mộc lão rồi, bình sứ mới không cách nào vận dụng.

Tiểu mộc đầu không nói chuyện, mà chăm chú gật đầu.

- Mộc lão không phải thần mộc chỉ linh sao? Mộc lão không phải tiên bối của ngươi sao? Hắn thế nào có quan hệ với bình sứ?

Lần này Từ Ngôn càng thêm kinh ngạc, hắn ban đầu ở phía dưới gốc Thông Thiên thân mộc ở Tình Châu giới rõ ràng nghe được một tiếng cười già nua, mà ngay thời điểm xuất hiện ở Chân Vũ giới, người thứ nhất nhìn thấy là Mộc lão, vốn cho rằng Mộc lão là thân mộc chỉ linh, là trưởng bối của tiểu mộc đầu, không nghĩ tới suy đoán của Từ Ngôn từ đầu đến cuối đã sai.

- Mộc lão, Khí Linh.

Tiểu mộc đầu trừng to mắt nhìn sang, cố gắng phát ra âm thanh, giống như tiểu hài ê a học nói.

Tiểu mộc đầu nói chuyện rất tốn sức, Từ Ngôn đã sớm biết điểm này, nhưng hôm nay hắn lại khiếp sợ không thôi.

Thì ra Mộc lão lúc trước là Khí Linh của Tiên Thiên Linh Bảo, mà không phải thần mộc chỉ linh, như thế nói ra, tiểu mộc đầu là một loại tồn tại độc lập, nàng mới là thần mộc chỉ linh của Tình Châu giới kia.

- Thì ra, Mộc lão là Khí Linh, Khí Linh đã chết, lại khó thôi thúc Tiên Thiên Linh Bảo này, trừ phi Hóa Thần, thậm chí Độ Kiếp cảnh...

Từ Ngôn cười khổ, bây giờ xem như đến bước đường cùng, một canh giờ trôi qua, hắn lần nữa trở lại bên trong tử cục, không cách nào thôi thúc Tiên Thiên Linh Bảo, không có chút nào cơ hội chạy trốn.

- Không may...

Tiếng nỉ non buồn bã, xuất hiện hồi âm cổ quái, ánh mắt Từ Ngôn cô đơn đột nhiên lập loè hàn mang, bởi vì hồi âm không phải là chính hắn, mà là những người khác cùng hắn trăm miệng một lời thấp giọng hô.

- Ail

Bên trong tiếng quát lạnh, Từ Ngôn tản linh thức ra xung quanh, có thể vô thanh vô tức chui vào Thiên Cơ Phủ, người mạnh như thế tuyệt không phải bình thường.

Vốn cho rằng Tiên Oa Oa lật lọng, chờ Từ Ngôn cảm giác nửa ngày, căn bản không có phát hiện bên trong Thiên Cơ Phủ có người ngoài tồn tại.

- Có chút quen tai, là ai đây?

Đang lúc Từ Ngôn nghi hoặc là âm thanh của ai, một cỗ khí tức ảm đạm mà kỳ dị đột nhiên bốc lên từ bên trong bình sứ, tựa như một cỗ sinh cơ ảm đạm, theo cỗ khí tức cổ quái này, còn có từng tiếng gào thét mơ hồ, nghe lại hình như là từng tiếng kêu thảm, cuối cùng nhất là một câu mắng to điên loạn.

- Lão tặc thiên! Ngươi không cho ta đường sống, lão tử sẽ đạp nát con đường cụt chó má này của ngươi! Mở cho tallII

ÔngIII

Màn sáng choi mắt xông ra từ bên trong bình sứ, nếu không phải nơi này là Thiên Cơ Phủ, màn sáng này đã bay thẳng đến thiên khung.

Màn sáng chướng mắt, khí tức trắng đen tràn ra từ bên trong bình sứ, tương tự thác nước, vương vãi xuống.

Dị dạng như thế, ngay cả Từ Ngôn đều giật mình tại chỗ.

Từ Ngôn trong nháy mắt bị đánh thức, lập tức điều động linh lực, Long Ly nơi tay, như lâm đại địch.

Bình sứ chưa hề xuất hiện qua dị dạng như thế, Từ Ngôn không cách nào kết luận là có người Bình Trung giới xông ra bên ngoài bình hay không, hay là có người đang câu thông bình sứ, muốn cướp nó đi.

Từ Ngôn đề phòng từ đầu đến cuối bày ra vẻ mặt nghiêm túc, chờ đến màn sáng biến mất, khí tức trắng đen tan hết, phía dưới bình sứ thế mà nhiều hơn một người.

Xác thực mà nói, đó là vật liệu hình người, trên người sớm đã máu thịt be bét, từng vết thương sâu hoắm nhìn thấy mà giật mình, thật giống như người này vừa vượt qua núi đao, toàn thân trên dưới không có một nơi nào còn tốt.

Không chỉ có thương thế kinh người, còn có một tâng ánh sáng màu lục quỷ dị ẩn hiện ở trong máu thịt, lục mang tản ra khí tức bản nguyên, chính là mộc độc bản nguyên!

Gia hỏa máu thịt be bét này đã hao hết sinh cơ, toàn thân bị tử khí bao phủ, chỉ còn một hơi đang treo cao, cũng không biết đang hận cái gì, trợn mắt thật lớn, trong mắt giống như thiêu đốt lên ngọn lửa đầy tức giận.

- Thiên ngoại, đây là thiên ngoại... Hắc hắc hắc hắc, nổ tung khí huyết toàn thân quả thật có chút tác dụng, lão tử rốt cục bay ra ngoài! Còn có vận rủi gì nữa, tới tiếp đi!

Người phi thiên này có thể nói là kinh khủng, không chỉ có thương thế kinh khủng, ngay cả ý chí đều kinh khủng đến một loại tình trạng không thể tưởng tượng, không cách nào tưởng tượng loại người sắp chết này còn có đấu chí như thế, không cam lòng thiên địa, không phục vận rủi, thậm chí dám nhục mạ thương thiên.

Mặc dù mình đầy thương tích, bạch cốt sâm sâm, thậm chí không có hình người, nhưng Từ Ngôn vẫn như cũ nghe ra được âm thanh quen thuộc.

Ánh mắt bắt đầu trừng lớn, Từ Ngôn lần này xác thực bị chấn kinh, hắn rốt cục nghe được âm thanh của đối phương, càng nhận ra gia hỏa bay ra từ bên trong bình sứ, không khỏi lên tiếng kinh hô.

- Khương Đại Xuyên!!
Bình Luận (0)
Comment