Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1611 - Chương 1611: Phá Cảnh Hóa Thần

Chương 1611: Phá cảnh Hóa Thần Chương 1611: Phá cảnh Hóa ThầnChương 1611: Phá cảnh Hóa Thần

Ngay cả Tây Châu vực cũng không có Linh Lung quả, Bắc Châu vực đương nhiên sẽ không tồn tại.

Đặc sản của Tình Châu giới, bản nguyên linh quả do sợi rễ Thiên Ất mộc kết xuất ra, chỉ có Tình Châu mới có thể xuất hiện.

Đến Chân Võ giới cũng gần mười năm, Từ Ngôn được nhìn thấy rất nhiều linh đan dị bảo, được nhìn thấy vô số kỳ nhân dị sĩ, duy chỉ có chưa thấy qua vật có tác dụng tương tự như Linh Lung quả.

- Sớm biết mang nhiều Linh Lung quả một chút, bán linh thạch đều có thể làm giàu, quả phổ thông đủ để so với giá trị của cực phẩm linh đan.

Cách xa Viêm Ma động, Từ Ngôn từ đầu đến cuối đi bộ, vừa đi vừa trầm ngâm, tiện thể cảm giác hoàn cảnh xung quanh.

Linh Lung quả trân quý, bởi vì duy nhất.

Mười năm thọ nguyên không tính là gì, có thể để cho thần trí Yêu Linh hoặc Đại Yêu mở rộng huyễn hóa ra thân người, mới là năng lực mà ngay cả cực phẩm linh đan cũng không có.

Chẳng biết tại sao, nhìn thấy những Ma Soái Hóa Hình kia của Ma tộc, Từ Ngôn sinh ra một loại ý nghĩ Bắc Châu vực tồn tại Hóa Hình quả, chỉ là loại ý nghĩ này không thực tế, lắc đầu bị hắn quên sạch sành sanh.

Cách xa Viêm Ma động hơn trăm dặm, Từ Ngôn dừng bước lại, vận chuyển toàn bộ lực lượng linh thức cảm giác xung quanh, xác định không có Ma tộc đuổi theo, hắn mới yên tâm, thân hình khẽ động hóa thành gió xanh tiêu tán vô hình.

Phong độn trình độ đỉnh phong là độn pháp thứ nhất mà Từ Ngôn tu luyện đến đại thành.

Năm đó khi bị Hàn Thiên Tuyết dạy bảo phong độn, Từ Ngôn luôn cho rằng mình thiên phú hơn người, rất nhanh nắm giữ loại độn pháp mộc chúc này, bây giờ hắn mới biết được, ở đâu ra thiên phú hơn người, chỉ vì hắn chính là một loại mộc linh hi hữu nhất thôi.

Hoặc là nói, trong huyết mạch của hắn có được lực lượng truyền thừa của Thiên Ất mộc.

Có bản nguyên mộc linh, mới có thể cực nhanh tu thành phương pháp mộc chúc phong độn, mà phong độn càng là một loại độn pháp Từ Ngôn thích nhất cùng thuận tay nhất.

Độn pháp rất hao phí linh lực, đều muốn tiêu hao linh lực hơn so với thi triển pháp thuật đỉnh phong, trừ phi cấp tốc, nếu không không ai nguyện ý tuỳ tiện vận dụng độn thuật.

Đang ở trong địa giới của Ma tộc, Từ Ngôn không thể không cẩn thận làm việc, độn pháp chớp mắt trăm dặm, bị hắn không kể cái giá lớn nào liên tiếp thi triển, rất nhanh Từ Ngôn đã cách xa Viêm Ma động ngoài ngàn dặm.

Sau ngàn dặm, lại độn thêm ngàn dặm.

Cho đến khi rời xa Viêm Ma động ba ngàn dặm, tìm một dãy núi hoang vu, Từ Ngôn đâm vào thâm sơn.

Núi rừng hoang cổ không một tiếng động, dưới tâng lá mục thật dày, Thiên Cơ phủ biến thành hạt châu chìm vào lòng đất, trên mặt đất bên ngoài là đại trận Từ Ngôn toàn lực bày ra, dùng để che đậy khí tức.

Đã chuẩn bị đột phá lên Hóa Thần, một khi thành công tất nhiên sẽ xuất hiện dị tượng kinh người, không sớm làm chuẩn bị thì không thể được.

Vẻn vẹn linh khí phun trào khi phá cảnh Hóa Thần đã có thể vượt qua mười dặm, hình thành mây linh khí mười dặm, có thể xưng thanh thế to lớn, lực lượng lan ra trăm dặm, không ai không biết.

Nếu như ở trong địa giới của Nhân tộc, mây linh khí mười dặm xuất hiện không ai sẽ đi tận lực ngăn cản, đây chính là thời khắc mấu chốt mở mày mở mặt, thời cơ nổi tiếng thiên hạ.

Nhưng Từ Ngôn khác biệt, một khi hắn nổi tiếng thiên hạ trong Bắc Châu vực, chỉ sợ cũng cách cái chết không xa. Cứ việc Thiên Cơ phủ cũng có được kỳ hiệu che đậy khí tức, vì để phòng vạn nhất, nhiều thêm một tòa đại trận tuyệt đối không có chỗ xấu, sau khi thiết lập tốt trận pháp, Từ Ngôn xuất hiện ở bên trong Thiên Cơ phủ.

Trước bày ra lấy vạn mà đếm linh thạch ở một chỗ, lại để linh mạch tinh túy ở một bên, tiếp theo là đủ loại linh đan, chừng trên trăm bình sứ, trong đó thấp nhất đều có trình độ thượng phẩm, có một nửa là cực phẩm linh đan, vô luận dược hiệu như thế nào, chuẩn bị trước mới yên tâm.

Một khi tu sĩ chuẩn bị phá cảnh, có thể nhìn ra gia sản khác nhau, Từ Ngôn rõ ràng là một vị tài đại khí thô.

Chuyến đi Lâm Lang đảo góp nhặt rất nhiều túi trữ vật, tài phú của Từ Ngôn hiện tại đủ để xứng danh hạng nhất Nguyên Anh cảnh, coi như Hóa Thần cũng không có mấy người giàu hơn được hắn, nếu như ngay cả Hỗn Thiên Linh Bảo cũng tính vào, vậy tài phú của hắn có thể nói là số một số hai trong Chân Võ giới.

Lấy thần niệm câu thông Tiểu Thanh, không cần nàng hộ pháp, chỉ cần coi chừng một đám cua ngốc tăng thêm Hỏa Hoàng Cô là được, trong Thiên Cơ phủ không có nguy hiểm, nếu như nói nguy hiểm, chỉ có đầu Hỏa Hài Nhi kia một cái.

Gỡ xuống hỏa giác trên trán, thứ này bộc phát ra khí tức Ma tộc quá mạnh, ngay thời khắc tiến giai, không ai có thể dám mang trên đầu, Từ Ngôn cũng không ngoại lệ.

Cất kỹ hỏa giác, Từ Ngôn ngồi xếp bằng, quát khẽ lên tiếng.

- Vận Khí.

- Hộ pháp, ta muốn xung kích Hóa Thần.

So với đám cua ngốc không đáng tin cậy, Từ Ngôn có nhân tuyển hộ pháp tốt hơn, theo hắn kêu gọi, thân hình còng xuống của người gác đêm xuất hiện ở một bên.

- Lão nô tuân mệnh.

Cúi người hành lễ, người gác đêm đứng ở ngoài cửa phòng lớn, giống như một vị quản gia trung thành tuyệt đối, trong ngực ôm Đao Kiếm Long Ly, thủ hộ Tiên Chủ đại nhân của hắn. Hết thảy sẵn sàng, Từ Ngôn ngồi xếp bằng trong phòng.

Tâm niệm vừa động, Hỗn Nguyên bình trôi nổi mà ra, treo ở sau lưng, bảy mảnh lá xanh trên nhánh cây không gió mà bay, nhẹ nhàng đung đưa, truyền đến tiếng cười thuần chân của Tiểu Mộc Đầu.

Trong tiếng cười của nữ hài, Từ Ngôn nhắm hai mắt lại, một tia tạp niệm cuối cùng trong lòng tiêu tán không thấy.

Trên Tử Phủ sơn, tam anh đồng thời mở mắt, chủ Nguyên Anh chậm rãi đứng lên, ngay sau đó là Nguyên Anh khác cũng đứng lên.

- Có thể phá cảnh hay không, phải nhìn ở đây.

Ba Nguyên Anh đồng thời mở miệng, ngữ khí cùng âm thanh giống nhau như đúc, khi nói chuyện, bản thể Từ Ngôn bỗng nhiên há miệng, ba hạt Uẩn Thần Đan bị đồng thời nuốt vào bụng.

Cực phẩm linh đan trân quý, tuy nói dược hiệu đơn nhất chỉ có thể dùng để phụ trợ đột phá Hóa Thần, nhưng dù sao cũng ở mức cực phẩm, có giá trị không nhỏ, có rất ít người một lần nuốt vào ba hạt.

Đã quyết định phá cảnh, Từ Ngôn muốn nhất cử thành công, hắn biết một khi lần đầu tiên phá cảnh thất bại, tuy nói còn có cơ hội lại lần nữa đột phá, nhưng tâm cảnh nhất định xuất hiện vết rách.

Nếu số lần thất bại quá nhiều, vết rách sẽ càng ngày càng nhiều, khoảng cách Hóa Thần cũng sẽ càng ngày càng xa.

Cho nên mới muốn nhất cổ tác khí.

Ba hạt linh đan vào bụng, phân biệt nổ lên ba làm sóng linh khí bàng bạc, ba làn sóng linh khí tạo thành hình rồng gào thét lên xông vào Tử Phủ, lúc đi qua Tử Phủ sơn, tam anh nhao nhao vọt lên, mỗi người đạp vào lên đầu của một con rồng do linh khí hình thành.

Lấy Nguyên Anh khống chế lực lượng đan dược, tam anh phóng lên tận trời, phát ra tiếng oanh minh ở trên Tử Phủ sơn rồi đụng vào cùng một chỗ. Linh khí đầu rông chạm vào nhau, tạo thành gió lốc linh khí, thân rồng do dược hiệu huyễn hóa ra liên tục không ngừng đánh thẳng tới, thật giống như ba đầu linh khí trường long ngàn vạn trượng, không có cuối cùng.

Gió lốc gào thét, rất nhanh bao phủ toàn bộ Tử Phủ sơn, tam anh xoay quanh bay múa, tốc độ càng lúc càng nhanh, cuối cùng tạo thành một vòng xoáy linh khí cỡ nhỏ trong gió lốc.

Trên Tử Phủ sơn huyền ảo, xuất hiện một màn kỳ cảnh, bên trong gió lốc gào thét, tam anh dần dần dung hợp cùng một chỗ.

Lúc này, một đạo lực lượng nguyên thần từ trên trời giáng xuống, chui vào đỉnh đầu Nguyên Anh, toàn bộ nguyên thần của Từ Ngôn phù hợp cùng Nguyên Anh.

Âm ầm...

Bên trong lôi âm trầm muộn, có một vệt thần quang ảm đạm lóe lên một cái rồi biến mất trên đỉnh Tử Phủ sơn, như là lôi quang nổ lên phía sau mây đen.

Tam anh tụ thần, thân quang chợt hiện.

Điểm mấu chốt đột phá Hóa Thần ở chỗ tam anh tụ thần, không chỉ là dung hợp ở giữa ba Nguyên Anh, còn có nguyên thần cùng Nguyên Anh dung hợp, chỉ có anh cùng thần hoàn mỹ dung hợp làm một thể, mới là dấu hiệu đột phá cảnh giới.

Phá cảnh khó, người người muốn trường sinh, mà thiên đạo không cho phép.

Phá cảnh lại không khó, chỉ cần tâm thần hợp nhất, tâm vững như thạch, cuối cùng cũng có một khắc anh thần tướng tụ.

Phá cảnh như trèo núi, không cần quay đầu, chỉ cần nhìn lên trên, phía dưới thiên đạo, tuyệt đối không thể cúi đầu, bởi vì dưới chân là vực sâu vạn trượng.

Phá cảnh như vượt biển lớn, chỉ cần giương buồm, chớ có nhìn trời nắng, trên đường phía trước chú định sẽ tràn ngập mây đen dày đặc, điện thiểm lôi đình.

- Phá lập, phá lập, phá trước mới có thể lập sau, thuyền nổi ở trên nước, là nhẹ, người chìm ở trong nước, là chìm, như vậy, đến tột cùng là thuyền nhẹ, người chìm, hay là thuyền chìm, người nhẹ? Từ nơi sâu xa, trước mặt Từ Ngôn xuất hiện lão giả hiền từ.

Lão đạo sĩ chắp tay ra sau lưng, cười mỉm đứng trong Thừa Vân Quan, dạy cho đạo sĩ nho nhỏ đạo lý huyền ảo mà tối nghĩa.

- Thuyền chìm, người trầm hơn, bởi vì lòng người chìm nhất... Sư phụ, ta đã hiểu...

Trong Thiên Cơ phủ, khóe miệng bản thể của Từ Ngôn dần dần từ ngưng trọng biến thành ý cười yếu ớt.

Cùng lúc đó, khí tức vượt qua Nguyên Anh đỉnh phong bắt đầu hội tụ ở trên người hắn, trong gió lốc trên Tử Phủ sơn, một đạo Nguyên Anh dung hợp thành bản thể nhục thân đồng thời mở mắt, uy áp Hóa Thần cảnh ầm vang bùng nổ ở trên đỉnh Tử Phủ sơn, giống như lôi đình từng trận, tiếng oanh minh không ngứớt.
Bình Luận (0)
Comment