Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1620 - Chương 1620: Tước Đạo Nhân (Hạ)

Chương 1620: Tước Đạo Nhân (Hạ) Chương 1620: Tước Đạo Nhân (Hạ)Chương 1620: Tước Đạo Nhân (Hạ)

Địa hỏa đuổi theo Tước đạo nhân từ lòng đất mà tới.

Từ Ngôn hiểu đạo lý dẫn lửa thiêu thân, Tước đạo nhân chắc hẳn cũng hiểu.

Thế là Từ Ngôn được xưng tiểu Ma Quân đành phải cách xa một chút, khoanh cánh †ay xem náo nhiệt.

Tiết mục hỏa thiêu người sống, Từ Ngôn còn không có gặp qua, đang chuẩn bị kiến thức một phen.

Bị xem trở thành Ma Quân, còn bị tăng thêm chữ tiểu, Từ Ngôn ngược lại không chút nào tức giận, chí ít bộ dáng hắn bây giờ khoác lên Giác Thạch Giáp có thể tuỳ tiện giấu diếm được Tước Đạo Nhân tu vi Hóa Thần trung kỳ, có thể giấu giếm được Ma Quân khác.

Địa hỏa rất mạnh, mà lại thuộc về hỏa diễm địa tâm ở nơi cực sâu, uy năng cùng loại với hỏa diễm trong tám ngàn dặm Phí Hải, địa hỏa cường độ như thế ngay cả Hóa Thần cũng không dám lãnh đạm.

Sau khi Tước đạo nhân bị địa hỏa bao phủ, một bên hô to gọi nhỏ, một bên thi triển pháp thuật loại băng, đất đá liên tiếp bay tứ tung, còn có đao quang kiếm ảnh, thế nhưng vô luận hắn xua tan như thế nào, hỏa diễm hết lần này tới lần khác như bóng với hình, không chỉ có thiêu đến Tước đạo nhân chật vật không chịu nổi, đạo bào nứt ra, đầu Tang hồn tước kia đều bị nướng đến gáy gọi liên tục, không ngừng tránh né.

- Tước đạo nhân...

Từ Ngôn ở phía xa nhìn bộ dáng chật vật của đối phương, trong lòng thầm nghĩ:

- Hắn nói hắn có thể hoành hành ở Bắc Châu vực, xem ra hắn hẳn không phải Nhân tộc thuần túy, chẳng lẽ cũng là nhân ma hỗn huyết giống như Thân Đồ Liên Thành? Hay là tu sĩ nhân tộc đầu nhập vào Ma tộc?

Từ Ngôn ở chỗ này suy đoán, Tước đạo nhân bên kia đã là tiếng kêu rên liên hồi.

Theo một tiếng gầm thét, Tước đạo nhân không biết vận dụng lực lượng gì, hỏa diễm bốn phía thế mà bị mở ra, lông vũ bên trên đạo quan của hắn càng lưu chuyển ra hào quang bảy màu.

Một khi lông vũ hiện ra bảy màu, địa hỏa kinh khủng không chỉ có bị chống ra, còn vỡ vụn thành rất nhiều ngọn lửa, lộn xộn rơi xuống tứ phương, trong đó có một tia lửa lao tới Từ Ngôn.

Biết rõ cỗ địa hỏa này kinh khủng, Từ Ngôn vốn định tránh đi, không ngờ địa hỏa kia giống như nhận lấy hấp dẫn, đột nhiên gia tăng tốc độ, hô một tiếng phóng tới đầu Từ Ngôn.

Không đợi Từ Ngôn vận dụng thủ đoạn ngăn cản, ngọn lửa kia đã đến, mà phù một tiếng biến mất tung tích đều không còn.

Trừ phi dập tắt hỏa diễm, nếu không sẽ không hư không tiêu thất.

Hỏa diễm cường đại có thể so với Phí Hải, tuyệt không phải bình thường, sẽ không rất nhanh đã dập tắt như thế, nhưng nguyên do biến mất càng làm cho Từ Ngôn chấn kinh, ngọn lửa kia thế mà bị hỏa giác trên trán của hắn hấp thu.

- Ma Quân hỏa giác, thì ra là thế.

Từ Ngôn trong khiếp sợ bừng tỉnh đại ngộ, hắn còn không có thời gian triệt để luyện hóa cây ma giác này, nếu như luyện hóa có thể đạt được một loại chỗ tốt khác không muốn người biết, đó chính là không sợ hỏa diễm.

Bởi vì ma giác là Hỏa diễm Ma Quân, Hỏa diễm Ma Quân sinh ra ở trong địa hỏa, là ác niệm của Tuệ Ảnh biến thành, lực lượng bản nguyên không chỉ có ác niệm của Tuệ Ảnh, còn có lực lượng bản nguyên của hỏa diễm.

Lại một phần của bản nguyên chỉ vật.

Từ Ngôn đang kinh hỉ đồng thời, không khỏi cảm giác kính trọng sâu sắc đối với vị bạn cũ kia của Ngôn Thông Thiên.

Là thiện niệm bên trên Xá Lợi Tuệ Ảnh đồng hóa ác niệm, cũng chính là lực lượng còn sót lại bên trong ma giác của Tuệ Ảnh áp chế nhiệt lượng của ma giác, nếu không lúc ấy Từ Ngôn không cách nào tuỳ tiện thu nó. Nguyên lai, quà tặng của Tuệ Ảnh trân quý như thế...

Ma giác có thể hấp thu địa hỏa, điểm này đối với Từ Ngôn tới nói, chỗ tốt cực lớn.

Sau này chỉ cần đầu đội ma giác, không chỉ có khí tức Ma tộc, còn có thể mặc cho địa hỏa bao quanh mà không cần vận dụng pháp thuật linh lực, thậm chí pháp bảo hộ thân đều không cần, càng đáng quý chính là, lấy ma giác xem như tấm chắn thì pháp thuật hệ hỏa cơ hồ toàn bộ mất đi hiệu lực, trừ phi địch nhân thôi động ra pháp thuật hỏa diễm còn cường đại hơn cả lực lượng bản nguyên của ma giác.

Nơi xa, Tước đạo nhân còn đang chật vật ngăn cản bên trong địa hỏa.

Địa hỏa băng liệt bị lông phượng phát ra ánh sáng ngăn cản, tuy nói đốt không đến hắn, nhưng hắn cũng nhất thời không thể thoát khỏi những tinh hoa địa hỏa khó chơi này.

Gặp Tước đạo nhân chật vật, Từ Ngôn do dự một chút rồi thôi động Viêm Thứu nghênh đón.

Viêm Thứu phi hành vây quanh Tước đạo nhân một vòng, mắt thấy địa hỏa tinh hoa càng ngày càng ít, đúng là bị cái sừng trên đầu Từ Ngôn hút vào, cuối cùng nhao nhao chui vào ở trong hỏa giác.

Phát hiện hỏa diễm biến mất, Tước đạo nhân kinh ngạc, ánh mắt lần nữa nhìn về phía Từ Ngôn trở nên khác biệt lúc trước.

- Xem ra ngươi không phải tiểu Ma Quân, mà là cường giả của Ma tộc, ta thu hồi khinh thường trước đó, đa tạ.

Tước đạo nhân ôm quyền nói, đưa mắt nhìn Viêm Thứu, lại nhìn cái sừng trên trán của Từ Ngôn, nói:

- Ma giác của ngươi rất cổ quái, thế mà có thể hấp thu địa hỏa tinh hoa, năng lực như thế ngược lại hiếm thấy ở trong Minh Viêm Ma một mạch.

Lấy Viêm Thứu nhận định Từ Ngôn xuất thân Minh Viêm Ma một mạch, nói rõ Tước đạo nhân rất quen thuộc với Ma tộc.

- Lực lượng khống hỏa mà thôi, tính không được hiếm thấy. Từ Ngôn không nói thêm mình sừng cùng năng lực của nó, mà trả lời qua loa một câu, về phần giúp đỡ đối phương dập tắt địa tâm hỏa diễm, hắn đang có ý định kết giao một phen với đối phương.

Tu sĩ Nhân tộc có thể tùy ý hành tẩu ở thổ địa Ma tộc, hiếm thấy hơn Ma Quân rất nhiều.

Nhất là Tước đạo nhân bay ra từ lòng đất, nhất định là tìm kiếm cái gì ở trong lòng đất, tăng thêm Dạ Nhãn dị động, Từ Ngôn cơ hồ có thể kết luận phía dưới Minh Sơn nhất định không bí ẩn có ai biết.

- Nói thế cũng không sai, nhất là Minh Viêm Ma một mạch thường xuyên liên hệ cùng hỏa diễm, há có thể không biết chơi lửa, ha ha, hạnh ngộ hạnh ngộ, không biết tôn tính đại danh của Ma Quân đại nhân, ngươi rất lạ mắt đây.

Tước đạo nhân nói chuyện khách khí, con mắt thì đang chuyển loạn, trên dưới dò xét Từ Ngôn, càng mịt mờ tràn ra linh thức.

Bây giờ Từ Ngôn mặc Giác Thạch Giáp, cái trán mọc ra hỏa giác, ngoại trừ hình người ra, căn bản không nhìn ra bất kỳ chỗ nào có liên quan đến Nhân tộc.

Mà Giác Thạch Giáp càng có thể triệt để che đậy khí tức Nhân tộc của Từ Ngôn, bất quá nếu bị cao thủ cùng giai cẩn thận cảm giác nhục thân ở phía sau Giác Thạch Giáp, tuyệt không phải thân thể Ma tộc.

Phát giác được linh thức của đối phương, đáy mắt Từ Ngôn lướt qua sát ý.

Hắn tự nhận không có chút sơ hở, không biết Tước đạo nhân vì sao sinh ra lòng nghỉ ngờ, ngay cả linh thức đều thúc giục ra.

- Tân tấn Ma Quân của Viêm Ma động, ta gọi Quỷ Diện.

Ngay khi Từ Ngôn nói ra hai chữ Quỷ Diện, đồng thời làm tốt xuất thủ chuẩn bị, nếu như đối phương còn có điều hoài nghi, nói không chừng hắn sẽ hạ sát thủ.

- Nguyên lai là tân tấn Ma Quân, trách không được, Ma Quân trong Bắc Châu vực này không có mấy người là Tước đạo nhân ta không nhận ra, Quỷ Diện, tên rất hay!

Tước đạo nhân bừng tỉnh đại ngộ, thu hồi linh thức. Cười ha ha một tiếng, ý cười trên mặt Tước đạo nhân có chút xấu hổ cổ quái, nói:

- Chắc hẳn Quỷ Diện đại nhân cũng là vì khánh điển mới chạy đến Minh Sơn thành, ta nói sao, Lục Viêm Ma và Xích Viêm Ma thật ra cùng xuất phát từ một mạch, chém chém giết giết khi nào mới xong, ngươi nói đúng chứ, ha ha, a a a a.

Tước đạo nhân cổ quái, không phải nhìn ra sơ hở của Từ Ngôn, mà là những nguyên do khác, nhìn bộ dáng có chút khó khăn.

Từ Ngôn không rõ đối phương vì sao nói như vậy, hắn không hỏi nhiều, người ta đã nói mình vì khánh điển mà đến, vậy thì thuận theo lí do thoái thác của đối phương là được, công phu qua loa không làm khó được Từ Ngôn.

- Nói đúng, chém chém giết giết đến khi nào chứ, nhưng cũng không đúng, nếu như không đánh không giết, còn phân cái gì Lục Viêm Ma cùng Xích Viêm Ma, hết thảy đều gọi Minh Viêm Ma không phải càng tốt hơn.

Sau khi Tước đạo nhân nghe xong liên tục cười khổ, bất đắc dĩ nói:

- Quỷ Diện đại nhân đã nói như vậy, vậy ta sẽ không làm người hòa giải cho Lục Viêm Ma cùng Xích Viêm Ma các ngươi nữa, các ngươi tự mình giải quyết, đối với Ma tộc các ngươi tới nói, Tước đạo nhân ta dù sao cũng là người ngoài.

Gia hỏa này còn biết mình là người ngoài, Từ Ngôn ngược lại có chút ngoài ý muốn, hắn bất động thanh sắc nói:

- Như thế rất tốt.

- Người ngoài tự nhiên phải có giác ngộ của người ngoài, hắc hắc, điểm này Quỷ Diện đại nhân yên tâm là được.

Tước đạo nhân cười ha hả nói.

Một phen đối đáp, Từ Ngôn không có chút sơ hở, cuối cùng hắn nhìn Tước đạo nhân hỏi:

- Không biết các hạ xâm nhập lòng đất, không tiếc dẫn lửa thiêu thân, cần làm chuyện gì.

Không đề cập tới chuyện lòng đất còn tốt, Từ Ngôn vừa mới đề cập liên phát hiện ánh mắt của đối phương trong nháy mắt trở nên âm lãnh, thậm chí có thể nhìn thấy trên người Tước đạo nhân dâng lên khí tức hung sát.
Bình Luận (0)
Comment