Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1630 - Chương 1630: Kim Hỏa Thần Phục

Chương 1630: Kim Hỏa thần phục Chương 1630: Kim Hỏa thần phụcChương 1630: Kim Hỏa thần phục

Hai đầu thú lớn lúc đầu thiêu đốt hỏa diễm màu đỏ, lúc này hỏa diễm bên trên nanh vuốt hoàn toàn biến thành màu xanh lục, ngay cả con mắt đều biến thành màu xanh lục sẫm, trong tiếng hô mê mang thối lui, hiện ra vui sướng khi tân sinh.

Tiếng rống càng ngày càng cao.

Hai đầu Xích Viêm Ma bị đồng hóa, hoàn toàn chuyển biến làm Lục Viêm Ma, xoay quanh bên người mẫu thú tựa như phụ tá đắc lực, hai đầu Xích Viêm Ma khác thì lộ ánh mắt đầy hoảng sợ, run rẩy vỗ cặp cánh khổng lồ, không ngừng.

gầm nhẹ

- Kim Hỏa nguyện ý thần phục, cầu Ma tử tha thứ...

Mắt thấy đại thế đã mất, Kim Hỏa thở dài nói hai chữ thân phục, cho dù không có Ma tử, Xích Viêm Ma bây giờ đã nguyên khí đại thương, so với thế lực Lục Viêm Ma đã không kém bao nhiêu, lại liều chỉ có thể lưỡng bại câu thương, đồng quy vu tận, đến lúc đó Minh Viêm Ma một mạch có khả năng diệt tuyệt.

Dù sao Xích Viêm Ma cùng Lục Viêm Ma đều gọi là Minh Viêm Ma, nếu để mạch này tuyệt tích, thành toàn chính là cho Ma tộc khác, rất nhanh trụ sở Minh Viêm Ma sẽ bị Ma tộc khác chiếm cứ, Minh Viêm Ma ba chữ cũng sẽ biến mất ở trong năm tháng bụi bặm.

Vạn năm qua, trong Bắc Châu vực không biết có bao nhiêu mạch Ma tộc tan thành mây khói, ngay cả thi cốt hoàn chỉnh cũng không có bảo tồn.

Kim Hỏa thần phục, đưa tới tiếng Ma tử điên cuồng cười to, trong tiếng cười điên dại, Viêm đao trong tay Từ Ngôn bỗng nhiên thay đổi lưỡi đao, hô một tiếng đâm xuống.

Kim Hỏa thần phục, hoàn toàn không có phòng bị, muốn điều động ma khí toàn thân phòng ngự đều làm không được, trơ mắt nhìn Viêm đao đâm vào người mình, hắn cả kinh hét thảm một tiếng.

Bal Viêm đao cũng không có chui vào tim, lúc đang rơi xuống bị Từ Ngôn thu hồi, hắn một tay thuận thế vồ xuống, bắt cánh tay của Kim Hỏa, lôi hắn dậy.

Vốn là chỉ túm lấy đối phương đứng dậy, không biết cố ý hay vô tình, nhìn tựa như thống hạ sát thủ, khi Kim Hỏa đứng lên, phát hiện mình không sao, mới chợt hiểu ra.

- Từ nay về sau, Kim Hỏa nguyện ý nghe theo hiệu lệnh của Ma tử.

Kim Hỏa vội vàng khom người bái kiến, bên trên mặt to đang cúi thấp tràn đầy mồ hôi lạnh, hắn không biết thực hư đao vừa rồi đâm kia ra sao, nhưng hắn có thể cảm nhận được vị Ma tử đại nhân này có sát ý, tuyệt đối không phải giả.

Người ta rõ ràng đang chấn nhiếp Kim Hỏa Ma Quân là hắn.

- Trong đồng tộc, nói chuyện gì hiệu lệnh không hiệu lệnh, ta là Ma tử mới ra đời, mong rằng Kim Hỏa đại nhân phụ tá mới đúng.

Từ Ngôn cười ha ha một tiếng, nói ra mặc dù khách khí, Viêm đao bị hắn thu hồi nhưng không có dự định trả lại cho Kim Hỏa.

- Nhất định! Nhất định! Nếu như Ma tử đại nhân có phân phó, Kim Hỏa muôn lần chết không chối từ!

Kim Hỏa vội vàng nói, ngữ khí đầy ngưng trọng.

- Kim Hỏa đại nhân đã nói như thế, vừa hay có chuyện cần đại nhân hỗ trợ.

Từ Ngôn nói xong ngẩng đầu nhìn hai đầu Xích Viêm Ma đang xoay quanh trên bầu trời, nói:

- Gần đây thiếu một tọa ky, không biết Kim Hỏa đại nhân có thể bỏ những thứ yêu thích hay không, đưa cho ta một đầu trong hai đầu thú lớn kia, có Xích Viêm Ma, muốn đi đâu cũng sẽ dễ dàng hơn, tự mình đi đường thực sự quá chậm.

Từ Ngôn nói xong, gân xanh trên cái cổ Kim Hỏa nhảy mấy cái, nắm đấm chặt thêm mấy phần.

Mình đi đường chậm, yêu cầu Xích Viêm Ma của Kim Hỏa hắn làm thú cưỡi?

Nếu không phải đấu không lại Ma tử, Kim Hỏa cơ hồ muốn chửi ầm lên, đây rõ ràng là cướp bóc, muốn biến Kim Hỏa hắn thành người cô đơn. Chỉ còn lại hai đầu Xích Viêm Ma nghe lệnh, lại phân đi ra một đầu, thế lực của Kim Hỏa xem như lại bị đào một nửa, nhất là Từ Ngôn nói đi đường quá chậm, càng chọc cho Kim Hỏa tức giận trên đầu bốc khói, còn không dám thật nổi giận.

Đều là cảnh giới Ma Quân, đâu còn dùng chân đi đường, có thể thấy được người ta đang lấy cớ, một cái cớ vụng về lại không ai dám đâm thủng.

- Ma tử thân phận cao quý, sao có thể đi bộ hành tẩu, cưỡi Xích Viêm Ma là thích hợp nhất.

Lúc này lão Ngân Hoàn đi tới, đừng nhìn vị Ngân Hoàn đại nhân này già nua không chịu nổi lại hao phí khí lực cực lớn đồng hóa một đầu Xích Viêm Ma, lúc này lại tinh thân sáng láng, nói:

- Kim Hỏa, ngươi cũng không muốn lần tiếp theo tiến về Nghênh Hải, Ma tử Minh Viêm Ma chúng ta bị Ma tộc khác xem thường chứ, đừng nói một đầu Xích Viêm Ma thần trí hỗn độn, cho dù Ma tử đại nhân muốn ngồi cưỡi lão bất tử là ta, ta đều nguyện ý.

Ma tộc thần trí hỗn độn, rất khó mở ra thần trí, hiệu dụng của Hóa Hình quả cực kỳ bé nhỏ, đừng nhìn là Ma Quân thú lớn, không cách nào Hóa Hình thân người, lão Ngân Hoàn căn bản cũng không phải tới khuyên, mà so sánh mình với Ma Quân hỗn độn.

Hắn lần này tự giễu, nghe cũng không quá hữu hảo.

Không chỉ có lão Ngân Hoàn đi tới, mẫu thú to lớn cũng dùng đôi mắt to tập trung vào mặt đất, lơ lửng sau lưng Từ Ngôn, tựa như cái bóng to lớn, tôn lên sự cường đại của Ma tử.

- Tốt!

Kim Hỏa cân nhắc nửa ngày, cắn răng một cái, phát ra một tiếng rống to cho một đầu Xích Viêm Ma giữa không trung, đầu thú lớn kia xoay quanh rơi xuống, thân hình nhỏ đi mấy lần, rơi vào trước mặt Từ Ngôn và Kim Hỏa.

- Từ nay về sau, ngươi chính là tọa ky của Ma tử.

Kim Hỏa nói câu nói này, trái tim đều đang chảy máu, Xích Viêm một mạch của hắn tổng cộng có bốn đầu Xích Viêm Ma Ma Quân cảnh, hai đầu bị đồng hóa không nói, giờ lại mất đi một đầu.

Rống!!!

Thú lớn rơi xuống phát ra tiếng gầm nhẹ, lui về phía sau hai bước, xem ra không quá cam tâm tình nguyện, mà nhìn về phía Kim Hỏa, trong cổ họng phát ra từng trận nghẹn ngào.

- Nghe theo hiệu lệnh! Ma tử Minh Viêm Ma một mạch ta chính là vương chân chính.

Kim Hỏa nhìn sang thú lớn gào thét một trận, sau đó không còn nhiều nhìn, mà lui sang một bên, giao đầu Xích Viêm Ma này cho Từ Ngôn.

- Tốt! Tốt cho một đầu Xích Viêm Ma.

Từ Ngôn cười ha ha một tiếng, bước nhanh đi đến phía trước, dưới ánh mắt của vô số Ma tộc giẫm lên hốc mắt thú lớn, tiếp đó muốn xoay người nhảy lên đầu thú lớn, lúc này đầu Xích Viêm Ma này theo bản năng lung lay đầu, cảm xúc mâu thuẫn hết sức rõ ràng.

Trước đây không lâu vẫn là tử địch, còn đang tử chiến, mới đi qua một lúc lại thành tọa ky của địch nhân, thú lớn mặc dù thần trí hỗn độn, nhưng nó vẫn như cũ rất không thích.

Ma Quân thú lớn có biểu hiện như thế thật ra chẳng có gì lạ.

Không nói Ma Quân thú lớn, cho dù một thớt ngựa hoang, muốn thuần phục còn phải cần một đoạn thời gian.

Thú lớn đong đưa đầu lâu lúc đầu tính không được cái gì, Từ Ngôn thế mà té ngã rơi xuống đất, xấu mặt cũng chưa nói tới, chỉ là một lần không có leo lên tọa ky được mà thôi.

Rống!!

Ma tử bị rơi xuống, mẫu thú giữa không trung lần đầu tiên phát ra tiếng rống, răng nanh nhô ra nhắm ngay Xích Viêm Ma, đầu mẫu thú này cực kỳ quan tâm Ma tử, không thể để Ma tử ăn thiệt thòi. - Ha ha ha hai

Sau khi Từ Ngôn rơi xuống đất, khóe miệng không để lại dấu vết khẽ nhếch, sau đó phát ra tiếng cười vui sướng to.

- Minh Viêm Ma một mạch ta nên như thế! Quyết không khuất phục người! Cao ngạo, mới là tư thái của cường giả.

Sau khi Từ Ngôn đứng vững, ngắm nhìn vô số Ma tộc bốn phía, thanh Viêm đao to lớn của Kim Hỏa bị hắn nắm trong tay, giơ cao lên đỉnh đầu.

- Đều nói tu sĩ Nhân tộc thanh cao cao ngạo, ngay cả những chủng tộc bản thể nhỏ yếu, sẽ chỉ hô phong hoán vũ tác chiến đều hiểu đạo lý ngạo khí, Ma tộc chúng ta vốn là cường giả, trời sinh chẳng lẽ không hiểu ngạo khí?

- Chúng ta hiểu! Chúng ta chẳng những hiểu được ngạo khí, còn hiểu đến ngông nghênh! Chỉ có một thân ngông nghênh, mới có thể đổi lấy thực lực mạnh hơn, nếu tuỳ tiện khuất phục, đây mới thực sự là kẻ yếu.

- Minh Viêm Ma một mạch không cần kẻ yếu, chúng ta lấy cường giả vi tôn, lấy cường giả làm vinh! Lấy cường giả cầm đầu, càng phải lấy cường giả làm cha.

Ma tử giơ cao Viêm đao, nói lời này âm vang hữu lực, hóa hình nghe hiểu được nghe đến nhiệt huyết sôi trào, Ma tộc nghe không hiểu cũng có thể nghe ra được ngạo nghễ trong giọng nói của Ma tử, thế là vô số Ma tộc xung quanh phát ra tiếng gào thét chấn thiên.

- Đương nhiên, ngoại trừ ngông nghênh ra, còn muốn có tôn tỉ trên dưới! Ngạo khí quan trọng, nghe theo mệnh lệnh, càng quan trọng hơn!

Răng rắc một tiếng vang trầm, bên trong vô số tiếng gào thét, Viêm đao đột nhiên chém vào cái cổ của Xích Viêm Ma, máu tươi như màn mưa trong bão tố bắn ra tung tóe, mà Ma tử đứng ở dưới mưa máu, càng tựa như hung ma.
Bình Luận (0)
Comment