Chương 1632: Chúng ta đều là ác nhân
Chương 1632: Chúng ta đều là ác nhânChương 1632: Chúng ta đều là ác nhân
Thần Mộc hạp - Thiên Bắc Tình Châu giới, không chỉ có là thánh địa của Yêu tộc, còn là bảo địa sản xuất Linh Lung quả, hấp dẫn vô số Yêu tộc đến đây tranh đoạt, một khi Linh Lung quả thành thục, đều sẽ tạo ra một trận chém giết kinh thiên.
Chuyện cũ trăm năm trước, giống như ngay ngày hôm qua, Từ Ngôn nhíu chặt lông mày, trâm ngâm không nói.
Bắc Châu xuất hiện hóa hình quả, giống nhau như đúc cùng năm đó bên trong Thần Mộc hạp kết xuất hóa hình quả, ngay cả đưa tới ác chiến đều như thế, duy chỉ có khác biệt chính là, song phương gây nên ác chiến.
Một bên là Yêu tộc, một phía là Ma tộc.
Nhìn như Nghênh Hải sinh ra hóa hình quả, nếu như cẩn thận thôi diễn, không phải là thẻ đánh bạc cùng dây dẫn nổ bốc lên Yêu Ma hai tộc chém giết à.
- Là Vạn Dương mộc cũng có thể kết xuất hóa hình quả, hay có người tận dẫn động, gây nên hai tộc ác chiến ngàn năm?
Từ Ngôn trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng càng ngày càng nghi hoặc không hiểu, trừ phi tự mình đi một chuyến đến Nghênh Hải, nếu không căn bản không có cách kết luận về hóa hình quả tồn tại.
Tiếp tục hỏi Dực Nhân về tin tức có quan hệ đến đỉnh tán cây thần thụ, Dực Nhân chỉ biết đỉnh tán cây là trung tâm của Vạn Dương Thần Mộc, cái khác cũng không biết, cũng chưa từng đi qua đỉnh tán cây thần.
Phất tay để Dực Nhân lui xuống, Từ Ngôn phong bế cửa hang, một người ngồi ở trên đồn đá trầm tư.
- Nghênh Hải, Linh Lung quả... Có phải là Ngôn Thông Thiên lấy Linh Lung quả bày cục, dẫn động Yêu Ma hai tộc đại chiến ngàn năm hay không?
Nghĩ tới đây, Từ Ngôn kinh hãi không thôi, nếu thật là như thế, Ngôn Thông Thiên người này thật đáng sợ, có thể hố đến hai đại tộc ác chiến ngàn năm, chỉ sợ thế gian không ai có thể làm được. - Thông Thiên Tiên Chủ cũng sẽ không đen như vậy chứ...
Lúc Từ Ngôn tự nói bỗng nhiên nở nụ cười, hắn nghe ra được mình vô ý thêm chữ 'Cũng.
- Xem ra chúng ta đều là ác nhân, nếu như Ngôn Thông Thiên không có thiện niệm, có phải bỏ không ác niệm tàn hồn giống như ta hay không.
Tự nói, Từ Ngôn cười khổ một tiếng, nói:
- Chẳng lẽ hai kiện Tiên Thiên linh bảo lúc đương thời, thiện niệm tàn hồn đi Linh Bảo Giới khác...
Nói nói, ý cười trên khóe miệng Từ Ngôn dần dần ngưng kết.
Hắn phát hiện hoàn toàn chính xác có khả năng này, nếu như Ngôn Thông Thiên cùng túc địch ác chiến đến đồng quy vu tận, phụ cận ngoại trừ Hỗn Nguyên bình ra còn có một dị bảo, thiện hồn có khả năng trốn vào trong đó, chiếm cứ nó.
- Hỗn Nguyên bình đưa tới phân thần Lâm Tích Nguyệt, đưa tới phân thần sư phụ, cũng đưa tới phân thần Ma Đế, như vậy một kiện dị bảo khác nên không có bất kỳ người nào quấy rầy nhỉ, nếu như thiện niệm tàn hồn tự hành sinh trưởng ngàn năm, còn không có túc địch tồn tại, sớm nên xuất hiện ở Chân Võ giới, chẳng lẽ thiện hồn đã xuất hiện?
Nghĩ tới đây, Từ Ngôn lấy ra hai tấm nửa trận đồ, chính là Mịch Thiên trận.
Hợp hai trận đồ làm một, hiện ra một đại trận bàng bạc phức tạp, bên trên trận đồ có lít nha lít nhít đường vân đại biểu cho trận văn phức tạp, còn cần nhiều vô số kể các loại vật liệu.
Yên lặng nhìn chằm chằm trận đồ, lông mày Từ Ngôn dần dần nhíu sâu.
Hoành Chí lấy một quyển sách cổ Ác Như Phong làm đường dẫn, có thể tìm được Tình Châu giới, trong tay Từ Ngôn có hồn đăng của Ngôn Thông Thiên, bản thân hắn càng là tàn hồn của Ngôn Thông, nếu như vận dụng kiếm thiên đại trận, có thể tìm tới chỗ Linh Bảo Giới của thiện hồn hay không?
- Thiện hồn... Từ Ngôn không có hảo cảm gì với thiện hồn, tựa như trời sinh đối đầu, nếu thật gặp được thiện hồn, chỉ sợ kết cục tốt nhất là nước giếng không phạm nước sông.
- Vẫn là không đi tìm thiện hồn kia cho thỏa đáng, dù sao thiện ác bất lưỡng lập.
Hồi lâu sau, Từ Ngôn thu hồi trận đồ, thân hình lóe lên, bước vào Thiên Cơ phủ.
Ngồi xếp bằng trong phòng lớn, trước mặt Từ Ngôn hiện ra linh bảo Dạ Nhãn, một khi cách xa miệng núi lửa chỗ sâu Minh Sơn, Dạ Nhãn cũng sẽ yên tĩnh trở lại, chẳng qua là lúc đó dị động, thực sự để Từ Ngôn kinh ngạc.
- Lòng đất núi lửa nhất định có đồ vật gì đó, nếu không Dạ Nhãn sẽ không vô cớ tự động, Tước đạo nhân kia càng sẽ không mạo hiểm chui vào địa hỏa, không có lợi không dậy sớm.
Cho dù không có Dạ Nhãn dị động, chuyện Tước đạo nhân xâm nhập vào lòng đất cũng rất khả nghi, địa tâm nham tương ngay cả Từ Ngôn đều cảm thấy kinh hãi, không có bất kỳ người nào sẽ tùy ý đến gần.
Trừ phi bên trong nham tương cất giấu trọng bảo.
Địa tâm hỏa diễm mạnh đến đáng sợ, nhớ tới Tước đạo nhân lúc ấy dẫn ra hỏa diễm, Từ Ngôn theo bản năng đụng đụng cái cái sừng trên trán.
Tiếng xèo xèo vang lên, vẻn vẹn đụng đụng mà thôi, làn da chỗ ngón tay của Từ Ngôn dần dần khét lẹt, lực lượng địa hỏa ẩn ở bên trong hỏa giác bắn tung toé mà ra.
- Hỏa giác tự hành hấp thu lực lượng địa hỏa, bởi vậy trở nên nóng rực, cứ thế mãi, không chừng sẽ xuất hiện sơ hở.
Viên Xá Lợi do ác niệm của Tuệ Ảnh để lại này bị Từ Ngôn luyện hóa cùng một chỗ với xương Hóa Vũ trên trán, lại không phải bị hắn khống chế, là một loại ngoại vật dùng để che đậy khí tức, muốn nạp làm thành của riêng mình, cần triệt để luyện hóa nó.
Vừa tới Bắc Châu đã gặp được mẫu thú Lục Viêm Ma, Từ Ngôn không có thời gian luyện hóa sừng, chỉ có thể tạm thời đặt ở trên trán, sau khi đến Hóa Thần lại gặp Lục Viêm Ma một mạch nguy cơ, bây giờ Minh Viêm Ma một mạch bị thống nhất, Từ Ngôn cũng có thời gian an ổn. - Mặc dù thiên phú lực lượng của Ma tộc cùng loại pháp thuật, dù sao pháp thuật phải vận dụng linh lực, gặp được mãng phu như Kim Hỏa còn dễ xử lý, lão Ngân Hoàn già nua không chịu nổi, nếu như gặp phải Ma tộc càng khôn khéo hơn, không chừng sẽ hiện ra sơ hở.
Từ Ngôn âm thầm trâm ngâm.
- Nhất thời còn không thể rời đi Bắc Châu, Nghênh Hải kết xuất hóa hình quả, Ma Đế thành trên đỉnh tán cây thần đều muốn đi một chuyến, ngọn nguồn của Minh Sơn cũng cần phải tìm hiểu một chút... Mà ổn thỏa nhất, vẫn là mau chóng hoàn toàn luyện hóa ma giác mới tốt.
Thứ Từ Ngôn dựa vào để hành tẩu trong Bắc Châu là Giác Thạch Giáp đã luyện hóa khí tức Ma Vương Thiên Lân đưa vào cùng hỏa giác trên trán.
Từ khi biết được Ma tộc cùng Hải tộc luân phiên ác chiến, một thân Giác Thạch Giáp sẽ trở nên dở dở ương ương, Kim Hỏa có lẽ không nhận ra khí tức của Giác Thạch Giáp, nhưng nếu bị Hải tộc nhận ra, Từ Ngôn đến cùng là ở bên nào, làm không cẩn thận bị yêu ma hai phương truy sát, như thế thật sự sẽ vạn kiếp bất phục.
Quyết định chủ ý, Từ Ngôn quyết định triệt để luyện hóa cây sừng.
Vì về sau hành tẩu trong địa vực Ma tộc sẽ thuận lợi hơn, chỉ cần luyện hóa Ma Quân hỏa giác, cho dù không mang Giác Thạch Giáp, hắn cũng có thể có được một thân ma khí chính tông.
Mấu chốt nhất một chút là, chỉ cần luyện hóa cây sừng, theo suy đoán của Từ Ngôn, hắn thậm chí có thể thông qua hỏa giác chuyển biến uy năng của pháp thuật làm lực lượng thiên phú của Ma tộc.
Điểm này mới thật sự là chỗ tốt, một khi có thể chuyển đổi pháp thuật cùng lực lượng Ma tộc, Từ Ngôn cũng không phải là Ma tử song thiên phú mà là Ma tử với Ngũ Hành đều đủ.
Ngay cả Ma tử song thiên phú đều để Kim Hỏa loại cường giả Ma Quân giật mình vạn phần, Ngũ Hành Ma tử xuất hiện, hẳn có thể chấn nhiếp càng nhiều Ma tộc.
- Ma tử, Ma tử, con trai Ma tộc, tiến thêm một bước, chỉ sợ không được sẽ muốn xưng đế, vừa hay Ma Đế thành không có chủ, nếu có thể nhấc lên đại kỳ Ma Đế, rất nhiều chỗ tốt, thật muốn thống ngự Bắc Châu Ma tộc, trước đồ Huyễn Nguyệt Cung! Lại diệt trừ Hồn Ngục! Cướp sạch không còn từng lão già kia, cuối cùng kéo ra ngoài cho chó ăn!
Từ Ngôn cười lạnh âm trầm doạ người, Tiểu Thanh vừa mới đi qua phòng lớn thăm dò nhìn thoáng qua chủ nhân nhà mình, lại bị dọa đến vội vàng né đi.
Trong phòng lớn Thiên Cơ phủ, ánh lửa không dứt không ngừng.
Lần này Từ Ngôn không có luyện chế Linh Bảo, mà dùng ra toàn bộ tâm lực cẩn thận vạn phần luyện hóa Tuệ Ảnh Xá Lợi, Ma Quân hỏa giác.