Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1650 - Chương 1650: Thôi Diễn Thiên Ma Vũ

Chương 1650: Thôi diễn Thiên Ma Vũ Chương 1650: Thôi diễn Thiên Ma VũChương 1650: Thôi diễn Thiên Ma Vũ

Vạn Dương Thần Mộc cơ hồ bao phủ một nữa Bắc Châu, Từ Ngôn lần đầu tiên kiến thức đến chân thân bản thể.

Rễ cây khổng lồ như vậy, có thể so với Thần Mộc hạp ở Bình Trung giới, đại thụ như thế, thân cây đã không kém bao nhiêu Thần Mộc ở Bình Trung giới.

Mặc dù rung động Vạn Dương mộc sinh trưởng trong Bắc Châu, Từ Ngôn càng thêm rung động Thiên Ất mộc.

Cây thần của Bình Trung giới, nói cho cùng chỉ là Tiểu Mộc Đầu biến thành, mà Tiểu Mộc Đầu bất quá là một đốt trên chạc cây, so với thân gỗ Thiên Ất chân chính, chỉ sợ Vạn Dương mộc của Bắc Châu sẽ kém hơn rất nhiều.

Thiên Ất Thần Mộc có thể trở thành Hỗn Thiên Linh Bảo, Vạn Dương Thần Mộc không thể thành Hỗn Thiên Linh Bảo được.

Dậm chân, cảm thụ được rễ cây dưới chân vô cùng cứng cỏi, sau một khắc Viêm đao xuất hiện, không đợi Kim Hỏa cùng lão Ngân Hoàn kinh hô, trực tiếp cắt đi một đoạn rễ cây.

- Đại nhân chớ thương tới Thần Mộc.

- Không nên cắt Thân Mộc, đây chính là căn cơ của Ma tộc ta.

Cho dù căm thù lẫn nhau, lần này lão Ngân Hoàn cùng Kim Hỏa lại đứng ở lập trường giống nhau đầy lạ thường, đồng thời khuyên can.

- Không thể cắt à, ít mấy khối cũng không có gì chứ.

Từ Ngôn vuốt vuốt rễ cây lớn chừng bàn tay trong tay, nói.

- Nếu đại nhân thích, cắt ít chút cũng không có quan hệ gì, chỉ cần đừng quá thương tổn đến Thần Mộc liền tốt, dù sao Thần Mộc là quê hương của Ma tộc ta.

Lão Ngân Hoàn hiền lành nói.

- Mặc dù Minh Viêm Ma chúng ta thích nghỉ lại ở trong động quật, cũng phải có bóng cây Thần Mộc mới cảm giác dễ chịu, ha ha. Kim Hỏa cảm thấy ngữ khí mình vừa rồi có chút bất kính, vội vàng cúi đầu nhẹ nhàng nói.

- Nếu như Thần Mộc khô héo, hoặc bị người cắt đứt, Ma tộc sẽ như thế nào?

Từ Ngôn lại lần nữa leo lên thú lớn, ở giữa không trung đặt câu hỏi.

- Bắc Châu sẽ trở thành sa mạc, đất chết vạn dặm, Ma tộc sẽ đứng trước nguy cơ hủy diệt.

Lão Ngân Hoàn trầm giọng đáp.

- Đất chết vạn dặm có quan hệ gì, thể phách Ma tộc ta cường hoành, chẳng lẽ còn Sợ sa mạc, còn sợ đất chết vạn dặm?

Từ Ngôn rất không hiểu.

- Bắc Châu không chỉ có Ma tộc, cũng có rất nhiều Yêu tộc, còn có một số dã nhân loại vượn, cùng loại Nhân tộc, bọn chúng đều là lương thực của chúng ta, mà những thức ăn này cần phải mượn Thần Mộc để nghỉ lại và sinh sôi, nếu Thần Mộc biến mất, đồ ăn của chúng ta Ma tộc sẽ càng ngày càng bần cùng.

Lão Ngân Hoàn tiếp tục giải thích.

- Nguyên lai là sợ đồ ăn biến mất, có gì lo lắng, đồ ăn trong nước càng nhiều.

Từ Ngôn lộ ra xem thường, bất quá đáy mắt lại lộ ra ý khác.

- Như thế sẽ kết thù càng ngày càng sâu với Hải tộc, cho đến sát phạt lẫn nhau, cuối cùng rơi kết cục hủy diệt.

Kim Hỏa cảm thấy mình giải thích vấn đề này có chút làm người ta sợ hãi, hắn chưa từng nghĩ tới nếu như Vạn Dương Thần Mộc biến mất, Ma tộc sẽ ở vào loại tình trạng nào, hôm nay hắn cẩn thận suy nghĩ, kết quả làm cho người không rét mà run.

- Thần Mộc sẽ không biến mất đó chứ?

Mí mắt Kim Hỏa nhảy dựng.

- Sao Thần Mộc lại biến mất! Chẳng lẽ ức vạn Ma tộc chúng ta đều là bài trí, ai có thể để Thần Mộc biến mất. Lão Ngân Hoàn nói.

- Ức vạn Ma tộc... Ngàn năm trước, không phải biến mất qua...

Kim Hỏa càng nói càng cảm thấy hãi hùng khiếp vía, hắn nhớ tới phiến tám ngàn dặm Phí Hải có thể xưng là cơn ác mộng của Ma tộc kia.

- Có nhiều Ma tử đại nhân như vậy ở đây, lại có Ma tử Băng Yểm cường đại, Thần Mộc như thế nào biến mất chứ, yên tâm đi.

Từ Ngôn nhìn ra được hai vị Ma Quân bị vấn đề mình hỏi làm cả kinh tâm thần, có chút không tập trung, trấn an một câu, hắn không hỏi nhiều, nhắm mắt dưỡng thần, ở trong lòng âm thâm nói nhỏ.

Trước khi ta không đến, Thần Mộc nhất định sẽ không biến mất, ta tới, vậy thì nói không chính xác...

Nhìn như đang nhắm mắt dưỡng thần, Từ Ngôn điều động tâm thần, lấy lực lượng mộc linh bên trong nguyên thần cảm giác một nửa rễ cây trong tay, thời gian dần trôi qua, khóe miệng của hắn nâng lên nụ cười yếu ớt đầy hài lòng.

Lấy lực lượng mộc linh cảm giác, đoạn rễ cây Vạn Dương mộc này tồn tại Mộc linh lực không kém, đã có thể so với mộc chúc linh thảo, nếu như ở vị trí thân cây, Mộc linh lực sẽ càng đậm.

Lực lượng mộc linh của Từ Ngôn không cách nào dung hợp loại vật mộc chúc này, bất quá Tiểu Mộc Đầu lại có thể.

Nếu để cho Tiểu Mộc Đầu dung hợp cả gốc Vạn Dương Thần Mộc, không chỉ Tiểu Mộc Đầu có thể khôi phục càng nhiều lực lượng, càng có thể nhờ vào đó dẫn động Ma tộc cùng Hải tộc liên tục ác chiến mấy năm, chuyện tốt nhất cử lưỡng tiện như thế, Từ Ngôn như thế nào bỏ lỡ.

Về phần sau khi đào Vạn Dương Thần Mộc, Ma tộc có thể tuyệt tích hay không, vậy thì không ở bên trong phạm vi suy tính của Từ Ngôn.

Ba tháng thời gian không dài, bản thể Từ Ngôn ngồi xếp bằng trên thú lớn, Nguyên Anh sớm đã trốn vào Thiên Cơ phủ tu luyện, lấy tu vi Hóa Thần của hắn, đã không cần bản thể bấm pháp quyết tu luyện, chỉ dùng Nguyên Anh đã có thể đạt tới mục đích tu luyện.

Sau khi tu luyện, Từ Ngôn đôi khi sẽ xem xét trứng rồng nơi đáy mắt.

Ma Vương Thiên Lân nhìn như suy yếu, cũng không có đến tình trạng bị triệt để thôn phệ, mà Từ Ngôn cũng sẽ không để vị Ma Vương đại nhân này thật chết trong miệng rồng.

Hắn cần Ma hồn của Ma Vương Thiên Lân để thay thế bách quỷ đã sớm bị tiêu hao sạch sẽ. Thiên Quỷ Thất Biến loại công pháp này đối với Từ Ngôn bây giờ mà nói, đã vô dụng, pháp môn do Hà Điền sáng tạo, mạnh hơn cũng dừng ở Nguyên Anh.

Bất quá Thiên Quỷ Thất Biến mang đến một phần gợi mở cho Từ Ngôn, đã có thể lấy luyện hồn tác chiến, lấy Ma hồn cũng có thể.

Ở trong ba tháng, lấy Thiên Quỷ Thất Biến làm cơ sở, Từ Ngôn thôi diễn ra một loại biện pháp lấy Ma hồn thay thế luyện hồn, xưng nó là Thiên Ma Vũ.

Khác biệt với Bách Quỷ Dạ Hành trong Thiên Quỷ Thất Biến, Bách Quỷ Dạ Hành chỉ có thể khống chế bách quỷ trùng sát, Từ Ngôn thôi diễn ra Thiên Ma Vũ thì chia làm ba cảnh giới, đệ nhất cảnh là Bách Ma Vũ, đệ nhị cảnh là Thiên Ma Vũ, đệ tam cảnh là Vạn Ma Vũ, một khi tu luyện tới Vạn Ma Vũ, khống chế Vạn Ma hồn trùng sát trên chiến trường, uy lực không chỉ to lớn gấp trăm lần Bách Quỷ Dạ Hành.

Cho dù chỉ là thôi diễn, cũng hao phí tâm lực cực lớn, tự sáng tạo pháp môn vốn gian nan, huống chỉ lấy Ma hồn làm cơ sở.

Nhất là thôi diễn sáng chế ra pháp môn, về phần lúc tu luyện xuất hiện vấn đề khác, còn muốn giải quyết khác, Từ Ngôn bây giờ không có thời gian lập tức tu luyện, chỉ có thể lưu lại về sau nếm thử.

- Thiên Ma Vũ, hi vọng có thể thật sự hữu hiệu, có cơ hội nhất định nếm thử tu luyện một phen, Thiên Lân Ma hồn là chủ hồn, ba Đại Ma Vương còn lại nếu như Ma hồn chưa tán, cũng cùng nhau thu, đến lúc đó lấy Bốn Vương hồn hiệu lệnh vạn ma, uy lực của Thiên Ma Vũ sẽ lớn hơn.

Trong Thiên Cơ phủ, Nguyên Anh Từ Ngôn ở trong phòng lớn cảm khái tự nói.

- Đông Châu Đạo phủ... Không biết bây giờ Đạo phủ thế nào, bản thể Đạo tử ở bên trong Đạo phủ sống hay chết.

Thở ra một hơi ngột ngạt, Từ Ngôn cảm thấy trong lòng phát chìm, dừng lại ở Bắc Châu để hắn nhất thời không cách nào chạy tới Đạo phủ.

Sau ba tháng, thú lớn đã bay đến một nơi kỳ dị.

Đây là một bóng cây vô tận, giữa thiên địa một mảnh lờ mờ, tán cây cao cao giống như sinh trưởng giữa thiên khung, ánh nắng chiếu xuống tán cây hình thành từng cây cột ánh sáng, trong bóng cây mờ tối tản ra vâng sáng kỳ dị.

Trong tiếng thét gào, thú lớn nhanh chóng phi hành trong khu vực bóng cây, khi thì vượt qua cột sáng để đầu thú lớn này nhìn qua biến thành bộ dáng pha tạp quỷ dị.

Mở hai mắt ra, Từ Ngôn nhìn về phía trước, điểm cuối cùng của thị lực là thân cây bay thẳng lên thiên khung. Rốt cục, đội ngũ đến từ Minh Viêm Ma một mạch đã tới nhánh cây tên là Bàn Thiên, chỗ kỳ dị trên đỉnh tán cây thần.
Bình Luận (0)
Comment