Chương 1660: Ma Tử Thiên Câu (Thượng)
Chương 1660: Ma Tử Thiên Câu (Thượng)Chương 1660: Ma Tử Thiên Câu (Thượng)
Ngoài cửa lớn, vị Ma Soái Câu Tu Tộc một ngày trước bị lão Xích Liệt mắng đi, lại trở về.
Không chỉ trở về, người ta còn cực kỳ tùy tiện, đạp mấy đồ đệ của lão Xích Liệt lăn lộn đầy đất, xem ra đã đến hậu trường.
- Lão Xích Liệt! Ngươi không rèn đúc ma khí cho ta thì thôi, dựa vào cái gì nhục mạ người Câu Tu Tộc ta! Ngươi ngay cả Ma tử đại nhân nhà ta đều mắng, ta thấy ngươi sống đến không kiên nhẫn được nữa rồi.
Gia hỏa âm hiểm một mặt nhe răng cười, đạp lăn hỏa lô mà lão Xích Liệt sử dụng rèn đúc vũ khí, càn rỡ quát trong khi ngọn lửa đầy đất:
- Ma tử đại nhân nhà ta đến, lão Xích Liệt, nhìn ngươi còn dám tùy tiện hay không.
Lão Xích Liệt vừa mới đưa Từ Ngôn đi vào phòng trước, thấy đối phương còn dám tới gây chuyện, tức giận đến trong hốc mắt nổi lên hỏa diễm, thế nhưng không đợi hắn làm gì, một thân ảnh rộng rãi đã đi vào phòng lớn.
- Ngay cả người Câu Tu Tộc ta cũng dám khi dễ, lão Xích Liệt, ngươi chán sống rồi nhỉ.
Lạnh lùng quát mắng một câu, ngữ khí trâm thấp, tựa như kim loại đang ma sát, nghe được rất chói tai, nhất là vị này dung mạo có thể xưng kinh người.
Thân thể rộng lớn đã không cách nào hình dung bộ dáng người này, chính là một quái vật vuông vức, thân cao ba trượng có thừa, rộng cũng ba trượng có thừa, hai tay rủ xuống đất, sau người kéo lấy hai câu trảo to lớn, tựa như đao cánh tay bọ ngựa, nhìn qua dữ tợn kinh khủng.
Vị này có bộ dáng thực sự dọa người, trên đầu mang theo mặt nạ cổ quái, đúng là lấy cành khô bện thành, từng đầu lồng giam tựa như, có thể từ bên trong khe hở của cành khô nhìn thấy hai mắt âm lãnh cùng răng nanh sắc bén.
- Ma tử Thiên Câu! Lão Xích Liệt nhìn người tới, thần sắc biến đổi, do dự một chút vẫn tiến lên bái kiến, nói:
- Xích Liệt gặp qua Thiên Câu đại nhân...
Không đợi lời nói bái kiến nói xong, vị Thiên Câu đại nhân này bỗng nhiên nâng lên chân to, bịch một tiếng đạp bay lão Xích Liệt ra ngoài.
Âm ầm một trận trầm đục, trong phòng lớn xuất hiện cái lỗ lớn, thân ảnh lão Xích Liệt bị đá ra phòng lớn, bay vào hậu viện.
- Đại tượng tàn phế, ngay cả công tượng cũng không bằng, ngươi có tư cách gì cuồng ngạo? Ngay cả mặt mũi Câu Tu Tộc ta cũng không cho, còn dám ở sau lưng mắng ta, thật to gan.
Thiên Câu hừ lạnh một tiếng, một cước kia cũng không có lưu tình, lão Xích Liệt kém chút đã bị đạp chết.
- Hôm nay để ngươi rèn đúc ma khí, lão tử ở một bên nhìn, rèn đúc không ra, ta muốn mạng của ngươi!
Ma tử Thiên Câu sâm nhiên quát lạnh.
- Lão Xích Liệt có nghe hay không! Ngươi hôm nay rèn đúc cũng phải rèn đúc, không rèn đúc cũng đừng nghĩ sống! Ma tử đại nhân chúng ta muốn đi tham gia thọ yến, cho ngươi thời gian nửa ngày, nhanh động thủ.
Thủ hạ của Thiên Câu nhao nhao quát, đều là một ít Ma Tướng hình người, đừng nhìn cảnh giới không cao, tiếng kêu to thì một người còn cao hơn một người.
- Ngươi... Ngươi muốn rèn đúc cái gì?
Hỏa diễm toàn thân Lão Xích Liệt đều ảm đạm, thân hình lảo đảo ở trong viện hỏi, lấy địa vị của hắn căn bản không dám đắc tội Ma tử, huống chỉ là Thiên Câu một trong Sáu đại Ma tử.
- Tự nhiên là ma khí, ma khí dùng để làm lễ chúc thọ, ngươi cũng là biết, Băng Yểm đại nhân đại thọ ngay hôm nay, tốt, nhanh một chút đi, thời gian của ngươi không nhiều lắm. Thiên Câu nói xong vung tay lên, thủ hạ lấy ra mấy chục khối linh thạch, đều là linh thạch thượng phẩm.
- Đây là tiền đặt cọc, chờ ngươi rèn đúc xong, đại nhân nhà ta còn có trọng thưởng.
Khi nói chuyện, Ma Soái kia nhét linh thạch vào dưới chân lão Xích Liệt, những linh thạch này thật ra chính là linh thạch hắn một ngày trước muốn dùng để để lão Xích Liệt rèn đúc ma khí.
Cục diện một ngày trước, là Ma Soái muốn lấy mấy chục khối linh thạch thượng phẩm để lão Xích Liệt xuất thủ, lão Xích Liệt há có thể đồng ý, hắn dù có già trước kia cũng là đại tượng, đối phương xuất ra mấy chục khối linh thạch rõ ràng là đang nhục nhã hắn.
Nhưng hôm nay để hắn xuất thủ lại là Thiên Câu, một trong Sáu đại Ma tử, nhìn dưới chân vẫn như cũ là mấy chục khối linh thạch thượng phẩm một ngày trước, lão Xích Liệt tức giận đến hỏa diễm toàn thân đều đang run rẩy.
- Không biết Thiên Câu đại nhân, muốn ta rèn đúc ra ma khí gì!
Lão Xích Liệt cưỡng chế gầm thét, cuối cùng vẫn không dám phản kháng, hắn đã rời đi Hỏa Tu La một mạch, chỉ còn chờ chết già ở bên ngoài, cho nên hắn không có bất kỳ chỗ dựa gì có thể nói, căn bản đấu không lại một trong Sáu đại Ma tử - Thiên Câu.
Bày ở trước mặt lão Xích Liệt chỉ có một con đường, chính là khuất phục.
- Tự nhiên là ma khí uy lực lớn chút, uy lực cùng linh bảo với tu sĩ Nhân tộc là được.
Thiên Câu chắp tay sau lưng dù bận vẫn ung dung nói.
- Uy lực linh bảo?
Lão Xích Liệt cũng không còn cách nào chịu đựng, cả giận nói:
- Hỏa Tu La một mạch ta trước kia có ba vị đại tượng, coi như ba người chúng ta liên thủ cũng khó có thể tạo ra ma khí có uy lực giống linh bảo, Thiên Câu đại nhân chẳng lẽ không biết ngay cả Hóa Thần của Nhân tộc đều khó mà luyện chế ra linh bảo!
Sắp bắt đầu thọ yến, coi như lão Xích Liệt có thể rèn đúc ma khí uy lực như Linh Bảo, cũng không đủ thời gian, đối phương rõ ràng đang tìm cớ.
- Thật sao, Hóa Thần của Nhân tộc đều yếu như vậy, ngay cả linh bảo đều luyện chế không ra, lão Xích Liệt, không phải ngươi đang gạt ta chứ.
Thiên Câu cười lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi đã luyện chế không ra ma khí cùng loại uy năng với linh bảo, vậy lấy hỏa diễm Lưu Tỉnh của ngươi ra gán nợ.
Chỉ lấy ra mấy chục khối linh thạch thượng phẩm, vị Thiên Câu Ma tử này lại thành chủ nợ, mới mở miệng vậy mà yêu cầu hỏa diễm Lưu Tinh của lão Xích Liệt.
- Thiên Câu, ngươi đây là đoạt!
Lão Xích Liệt không hồ đồ, rốt cục nhìn ra dụng ý chân chính của đối phương, cả giận nói:
- Ta dù sao cũng là một trong tam đại tượng, ngươi ngay cả ta đồ vật đều đoạt, không sợ ta Hỏa Tu La một mạch tìm ngươi tính sổ.
- Cái gì gọi là đoạt! Thù lao đều cho ngươi, không nhìn thấy sao.
Thiên Câu chỉ chỉ mấy chục khối linh thạch thượng phẩm dưới chân đối phương, nói:
- Thiên Câu ta có lá gan nhỏ nhất, rất sợ đám nhóm Tu La của Vạn Táng Lĩnh các ngươi nói kiểu này nhất, ta cũng không dám động, làm sao bây giờ, làm sao bây giời Ha ha ha ha! Tu La một mạch thật sự dọa người, ngươi đoán Ma tử Vạn Ma Nhất nhà ngươi nhìn thấy ta, có thể hù dọa ta giống ngươi hay không? Ha ha ha ha.
Một tiết mục lấy mạnh hiếp yếu, bị Từ Ngôn nhìn rõ ràng, không nghĩ tới trò xiếc tồn tại ở Tây Châu vực lại cũng không hiếm thấy ở Bắc Châu.
Xem ra sinh linh thiên hạ phần lớn như vậy, kẻ yếu, ở bất kỳ địa phương nào cũng không có địa vị có thể nói.
Gặp lão Xích Liệt bị tức đến toàn thân run rẩy, ngay cả gầm thét đều rống không ra, Từ Ngôn vội vàng tiến lên giải vây, nói:
- Lão Xích Liệt, đây chính là ngươi không đúng, còn không nhìn ra dụng ý của Ma tử đại nhân sao, hắn đã nghèo đói đến mức phải lấy bảo bối của ngươi cầm đi Ma Đế thành làm hạ lễ, bằng không hai tay trống không đi chúc thọ, Thiên Câu đại nhân còn mặt mũi nào mà tồn tại?
Từ Ngôn nói kiểu này, lão Xích Liệt sửng sốt, Ma Soái xung quanh sửng sốt, ngay cả Thiên Câu đều sửng sốt, trong lúc nhất thời còn không người phản bác.
Người ta nói không sai, Ma tử Thiên Câu chính là đến đoạt bảo bối của lão Xích Liệt đi làm hạ lễ, chỉ bất quá nói rõ thì tương đối khó nghe mà thôi.
- Còn thất thần làm gì, lấy hỏa diễm Lưu Tinh ra đi, cũng không thể để Ma tử đại nhân chờ lâu.
Từ Ngôn gặp lão Xích Liệt không động đậy, vội vàng thúc giục, lão Xích Liệt nghe được không rõ ràng cho lắm.
Một tay lấy túi da thú chứa hỏa diễm Lưu Tinh đưa vào trong tay lão Xích Liệt, Từ Ngôn quay sang nhìn Ma tử Thiên Câu, run tay một cái một tiếng ầm vang, hỏa diễm Lưu Tinh nặng đến hai mươi vạn cân xuất hiện tại chỗ.
- Thiên Câu đại nhân nhìn, ngươi muốn là vật này?
- Tính ngươi thức thời.
Thiên Câu lúc này thanh tỉnh từ bên trong trố mắt, hắn không nhận ra Từ Ngôn, bất quá không tâm tư để ý tới đối phương, gặp hỏa diễm Lưu Tỉnh xuất hiện, trong lòng hắn vui mừng, hét lớn một tiếng, đưa cánh tay ra giơ lên một đầu búa to lớn.
- Ma tử đại nhân thật là thân lực!
Từ Ngôn ở một bên sợ hãi than một tiếng, ngay sau đó nói:
- Không biết Thiên Câu đại nhân muốn dùng đồ tốt gì để đổi hỏa diễm Lưu Tỉnh này của ta đây?