Chương 1665: Thọ Yến Sát Cơ
Chương 1665: Thọ Yến Sát CơChương 1665: Thọ Yến Sát Cơ
Ma tử thứ nhất Bắc Châu vực Thân Đồ Băng Yểm chúc thọ, vẻn vẹn lễ vật đều để người ta đỏ mắt.
Đi qua tặng xong hạ lễ, Từ Ngôn tràn đây phấn khởi cùng Ngân Lân đi vào chính điện tổ chức thọ yến.
Mới vừa vào cửa, một người quen ra đón.
- U! Đây không phải Quỷ Diện đại nhân sao, thật sự là khách quý ít gặp khách quý ít gặp, ha ha, mau mời mau mời, khí sắc Ngân Lân đại nhân vẫn tốt như vậy, chắc hẳn tu vi sâu hơn mấy phần, con mắt Tước đạo nhân ta cực kì độc, đại nhân cũng không thể gạt ta, ha ha.
Ra đón chính là Tước đạo nhân, chỉ thấy hắn hất lên áo choàng, cõng ở sau lưng kiếm gỗ, cầm trong tay phất trần, đúng là trang phục một thân Đạo gia, tựa như muốn khai đàn làm phép, bên trên đạo quan cắm lông Hoàng Nha rất loá mắt.
- Có thể để cho Tước đạo nhân chủ trì thọ yến, chắc hẳn cái giá không nhỏ, nhất định là được không ít chỗ tốt, bằng không miệng của ngươi cũng sẽ không ngọt như thế.
Ngân Lân nhu hòa nói giỡn một câu, nhìn ra được nàng cùng Tước đạo nhân đã sớm nhận ra.
- Nguyên lai Tước đạo nhân cũng ở đây, vừa hay nhiều thêm một người quen, tránh khỏi một hồi lúc uống rượu không một người nói chuyện.
Từ Ngôn cười ha ha một tiếng lộ ra hết sức cao hứng.
- Đó là tự nhiên, bất quá con người ta tửu lượng không tốt, nói trước, Quỷ Diện đại nhân cũng không thể chuốc say ta, ha ha, mời!
Tước đạo nhân dẫn dắt, Từ Ngôn đi tới chính điện, mới vừa vào cửa dẫn tới từng ánh mắt xa lạ.
Trong đại điện đã bày xong yến hội, Ma Quân trình diện chừng mấy trăm vị, trong đại điện cực kỳ rộng rãi, nhưng không có vị trí cho Ma Soái.
Chỗ sâu nhất đại điện, có một cái bàn lớn, bốn thân ảnh cao lớn đang ngồi, Thiên Câu thình lình xuất hiện, chắc hẳn một bàn này chỉ có Sáu đại Ma tử mới có tư cách ngồi xuống.
Ngoại trừ Thiên Câu, chủ vị ngồi tự nhiên là chủ nhân đại điển thọ yến lần này, hậu duệ Ma Đế, đứng đầu Sáu đại Ma tử - Thân Đồ Băng Yểm.
Trang phục Thân Đồ Băng Yểm không tính đặc thù, kim giáp ngân y, giống như một vị bách chiến tướng quân, thân hình cũng không thể coi to lớn, cao hơn thường nhân một cái đầu mà thôi, chỉ là mặt nạ của vị Ma tử này rất cổ quái, tựa như một gương mặt sư tử, mà một nửa là vàng một nửa là bạc, hai con mắt chuyển động xanh biếc sâm nhiên, nhìn âm trầm mà tàn nhẫn.
- Nữ nhân các ngươi quả thật thích lề mề, nữ tử Nhân tộc như thế, nữ tử Ma tộc ta như thế, nhanh vào chỗ ngồi đi.
Tiếng Thân Đồ Băng Yểm như hồng chung, vừa mở miệng đều có thể nhìn thấy có khí lạnh đang cuộn trào trong không khí, hắn nói là Ngân Lân, về phần Từ Ngôn bên người Ngân Lân, Thân Đồ Băng Yểm chỉ là nhìn lướt qua, nói:
- Tân tấn Ma tử, tìm chỗ khác ngồi đi.
Người ta ngụ ý, cái bàn này là Ma tử khác cũng không có tư cách ngồi.
Đối phương miệt thị, Từ Ngôn đương nhiên sẽ không để ý, hắn quen nhập gia tùy tục, đã thành Ma tử, đều xem mình như Ma tử thật mới được, nếu không sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện chân ngựa.
Gật đầu nói tiếng tốt, Từ Ngôn mang theo lão Ngân Hoàn cùng Kim Hỏa rất tự giác tìm một chỗ bàn lớn còn không có ngồi đầy, sau khi ngồi xuống gật đầu ra hiệu với các lộ Ma tử Ma Quân cùng bàn, một bộ dáng ôn hòa.
Đưa mắt nhìn Từ Ngôn đến khi hắn ngồi xuống, khóe miệng Ngân Lân không để lại dấu vết giật giật, giống như đang cười lạnh, quay người bắt chuyện cùng mấy vị Ma tử, trong lúc nhất thời cũng là cười cười nói nói, nhìn qua vui vẻ hòa thuận.
Sau khi Từ Ngôn ngồi xuống, từ đầu đến cuối quan sát bàn lớn của Sáu đại Ma tử. Bên cạnh hai bên Đồ Băng Yểm, phân biệt ngồi hai vị Ma tử.
Bên trái chính là một quái nhân, đều muốn quái dị hơn Thiên Câu, vị này khoát lên áo choàng do lông vũ bện thành, cả người bị áo choàng bao phủ, tựa như quạ đen che kín cánh trong gió rét, người này không có mang mặt nạ, hai mắt hung ác nham hiểm, nhất là cái miệng rộng, có chút bén nhọn, tựa như mỏ chim, không chỉ có quái dị còn lộ ra dữ tợn.
Phía Ma tử bên phải thì tuấn lãng có thể xưng mỹ nam tử, không mang mặt nạ, tuấn mỹ cao lớn, mũi chính miệng vuông, người mặc cẩm bào, cười vui cởi mở, chỉ là con ngươi đỏ thắm, bên trong ánh mắt thanh tịnh mang theo một cỗ cảm giác tà mị.
- Tuấn mỹ Ma tử là Vạn Ma Nhất của Vạn Táng lĩnh, hậu duệ của Ma Vương Vạn Táng, thống lĩnh Huyết Bộ cùng Chiến Bộ, Ma tử khoác áo choàng lông vũ là Tu Ma của Câu Tu tộc.
Lão Ngân Hoàn thấp giọng giới thiệu, ngoại trừ Sáu đại Ma tử ra, đều nói về những cường giả khác, nhao nhao chỉ điểm cho Từ Ngôn.
- Đại nhân mời xem. Một bàn mười mấy người kia đều là hậu duệ nhà Thân Đồ, cho dù có danh tiếng Ma tử, chiến lực không quá cao, người bàn phía sau kia là bốn đại Tu La của Vạn Táng Lĩnh, ngoại trừ Hỏa Tu La ra, còn có Huyết Tu La, Chiến Tu La, gia hỏa như cái bóng là Ám Tu La, xuất quỷ nhập thần, ngay cả thực thể cũng không có.
Lão Ngân Hoàn tựa như một vị quản gia trung tâm, líu lo không ngừng giảng giải, có hắn, Từ Ngôn ngược lại bớt việc, không cần nghe ngóng người khác, ngồi uống rượu đã có thể đều biết một lần các cao thủ ở đây.
- Chỗ cách chúng ta hai bàn, tám người khổng lồ đang ngồi, đại nhân nhìn kỹ hẳn là có thể nhìn ra một chút khác biệt, tám vị cự nhân kia có chút cùng loại Ám Tu La, cũng không có thực thể, mà là thân linh thể, bởi vì tu vi bọn hắn đều đạt đến trình độ Ma Quân đỉnh phong, cho nên linh thể tu luyện vô cùng ngưng thực, cùng không kém bao nhiêu nhục thân bản thể, đó chính là Tám đại Ma Linh đại danh đỉnh đỉnh, đến từ Câu Tu Tộc một mạch.
- Bạch Ngạc Sửu Ngư bọn hắn đại nhân đã gặp, những gia hỏa Thiên Lân bộ này một người còn âm hiểm hơn một người, đại nhân cũng nên cẩn thận. Sau khi lão Ngân Hoàn giới thiệu một lần các lộ khách nhân trong đại điện, lại nhắc nhở Ma tử nhà mình cẩn thận người Thiên Lân bộ, thật ra trong lòng lão Ngân Hoàn cũng không chắc chắn.
Minh Viêm Ma một mạch dù sao xuống dốc nhiều năm, cơ hồ bị cường giả khắp nơi Bắc Châu vực quên lãng, nhất là hắn cảm thấy Ma tử nhà mình là người thích gây chuyện, cho nên lão Ngân Hoàn sợ Ma tử nhà mình lại gây ra chuyện gì ở trên đại điển.
Lão Ngân Hoàn thật ra quá lo lắng, Từ Ngôn lần này quyết định chủ ý xem kịch, như thế nào lại gây chuyện, mà gây chuyện dưới mí mắt bọn Ma Quân đỉnh phong này, không thể nghi ngờ gì là muốn chết.
Yến hội còn chưa bắt đầu, ngoài cửa lớn có bóng người lắc lư, Tuyết La Sát đi vào đại điện, nàng vừa tiến đến liên giống như mang đến một trận gió tuyết lạnh lẽo, tiếng cao đàm khoát luận trong đại điện đọng lại một lát.
- Ta nói ai tới, nữ nhân chính là lề mề, cũng không biết ngươi là thọ tinh, hay ta là thọ tỉnh.
Nhìn như Thân Đồ Băng Yểm nói lời trêu ghẹo, nghe lạnh buốt mang theo một loại sát ý nhàn nhạt, Từ Ngôn có thể hết sức rõ ràng cảm nhận được địch ý của Thân Đồ Băng Yểm dành cho Tuyết La Sát, hắn không khỏi hơi kinh ngạc, không rõ giữa Sáu đại Ma tử vì sao xuất hiện sát cơ.
Bất quá loại sát cơ này, lại là Từ Ngôn nguyện ý thấy nhất.
- Thọ tỉnh, tự nhiên là Băng Yểm đại nhân.
Tuyết La Sát chậm rãi đi vào đại điện, hai cỗ sát cơ lạnh lẽo đụng nhau trong không trung, hai ánh mắt lạnh lẽo xen lẫn thành sát ý nghiêm nghị, làm cho không khí xung quanh cóng đến dị thường băng lãnh.
- Biết ta là thọ tinh liền tốt, nhanh ngồi xuống đi, ngươi đã tới chậm, cần phải chịu phạt.
Ánh mắt Thân Đồ Băng Yểm phía sau mặt nạ vàng bạc lóe ra lục mang, bắn tung toé ý tàn nhẫn, không đợi Tuyết La Sát ngồi xuống, hắn lần nữa nói: - Liền phạt ngươi đi Ma Hoa điện tế điện tiên tổ Ma tộc ta à được.
Một lời vừa ra, toàn bộ trong đại điện phun trào lên sát ý vô hạn, người khác tới muộn là phạt rượu, vị Ma tử đứng đầu này thế mà phạt mệnh.
Muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do, trò hề này Từ Ngôn thấy cũng nhiều.
Thậm chí khi cảm nhận được sát ý của hai vị Ma tử, hắn đã đoán được thủ đoạn của Thân Đồ Băng Yểm, nhưng Từ Ngôn làm sao cũng không có đoán được một câu tiếp theo của Thân Đồ Băng Yểm.
Chỉ nghe vị Ma tử đứng đầu này chợt cười to lên, âm trầm nói với Tuyết La Sát:
- Tế điện Ma Đế, tế điện tứ Vương, phần vinh quang này là những người khác cũng không có tư cách, hôm nay giao cho ngươi, tuyệt đối đừng để chúng ta thất vọng, Tuyết Cô Tình.