Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1667 - Chương 1667: Một Sóng Ba Gãy (Trung)

Chương 1667: Một Sóng Ba Gãy (Trung) Chương 1667: Một Sóng Ba Gãy (Trung)Chương 1667: Một Sóng Ba Gãy (Trung)

Thân phận Tước đạo nhân đặc thù, ở trong đại điện vừa hát vang vừa múa kiếm, trong lúc đó còn lấy ra lá bùa nhóm lửa, trong chốc lát tia lửa bắn ra bốn phía, rải đầy đại điện, dẫn tới một trận khen hay.

Nghi thức dở dở ương ương hắn lần này làm ra có thể xưng long trọng, đáng tiếc Ma tộc quan sát nghi thức lại không có cử động nghiêm túc, ngược lại nên ăn một chút nên uống một chút, tiếng hò hét nổi lên.

Đây là xem ở dưới tình huống Tuyết Cô Tình cùng Thân Đồ Băng Yểm đang giằng co, nếu không nóc phòng đại điện sợ là sớm bị bọn Ma Quân Ma tử này cho xốc lên.

Rượu mạnh của Ma tộc vô cùng mãnh liệt, không bao lâu đã có Ma Quân thừa dịp hơi men hô to gọi nhỏ, thậm chí có Ma tử ăn uống chưa đủ nghiền, bắt lấy Ma tộc mang thức ăn lên đưa rượu lên nuốt sống, làm cho máu tươi văng khắp nơi trong đại điện, mùi tanh xông vào mũi, tiếng cười điên cuồng cùng tiếng kêu rên cùng vang lên.

Đây mới gọi là quần ma loạn vũ chân chính.

- Loạn đi, càng loạn càng tốt...

Nhìn đại điện đang kêu loạn, Từ Ngôn chẳng những không có buông lỏng, ngược lại từ đầu đến cuối đang chú ý Sáu đại Ma tử biến hóa, hắn có một loại dự cảm, dự cảm mình sẽ bị liên lụy trong đó.

Tuyết Cô Tình từ đầu đến cuối không có ngồi xuống, Thân Đồ Băng Yểm cũng không tiếp tục nhường, hai vị Ma tử cứ cách bàn lớn cùng nhìn nhau, trong ánh mắt đều mang vạn phần lạnh lẽo.

Ma tộc khác biệt Nhân tộc.

Trong Nhân tộc, nếu như đám thủ lĩnh đang tỏ ra địch ý, thuộc hạ căn bản sẽ không ăn uống thả cửa đến không hề cố ky, đầu sẽ thời khắc chuẩn bị xuất thủ.

Trong Ma tộc, chỉ cân Sáu đại Ma tử không có thật đánh nhau, Ma tử khác cùng Ma Quân sẽ không quá mức để ý, tự mình cuồng ăn điên uống. - Tuyết Thống lĩnh, mời đi.

Đợi đến khi Tước đạo nhân kết thúc nghi thức, trận đại điển chúc thọ này mới xem như chính thức bắt đầu, Thân Đồ Băng Yểm đứng dậy nói, tiếp theo nên đến tiết mục áp trục, tế điện Ma Hoa điện.

Trong lúc giằng co đầy băng lãnh, Ngân Lân từ đầu đến cuối không có mở miệng bỗng nhiên cũng đứng lên, nâng chén nói:

- Cô Tình tỷ tỷ đường xa mà đến, cho dù muốn đi Ma Hoa điện, cũng nên uống chén rượu lại đi, hôm nay là ngày thọ đản của Băng Yểm đại nhân, mọi người chúng ta cũng nên kính Băng Yểm đại nhân một chén, chúc đại nhân tiên phúc vĩnh hưởng, sớm ngày thành Hoàng.

Răng rắc răng rắc một tiếng vang động nhỏ bé, mặt nạ chạm rỗng tinh xảo thối lui trên mặt Ngân Lân, hiện ra một khuôn mặt đầy ôn nhu.

Khác biệt với băng lãnh cao ngạo của Tuyết Cô Tình, dung mạo của Ngân Lân có thể xưng mềm mại.

Lông mày mắt hạnh, nhất là khóe miệng từ đầu đến cuối ngậm lấy mỉm cười, cùng tiếng nói mãi mãi đều nhu hòa, để vị nữ tử Ma tộc này có được một loại ma lực thiên nhiên, giống như có thể hòa tan nội tâm, để người nhìn thấy trìu mến không thôi.

Nhưng mà mỹ nhân như bọ cạp, nữ tử Ma tộc tuyệt mỹ như Ngân Lân, đã có thể trở thành thủ lĩnh thống ngự Thiên Lân bộ nhất tộc, lại há có thể là loại lương thiện.

Ngân Lân nâng chén, không chỉ có thúc giục Tuyết Cô Tình, đồng thời cũng biểu lộ lập trường của mình, câu tiên phúc vĩnh hưởng, sớm ngày thành hoàng kia, là đang cầu chúc Thân Đồ Băng Yểm trở thành Ma Đế chân chính, mà không phải Ma tử ở tại Ma Đế thành.

Nữ tử nâng chén, nhìn quanh đại điện, tất cả Ma tử Ma Quân yên tĩnh trở lại, bên trong tiếng nói êm ái của nàng, giống như toàn bộ trong đại điện xuất hiện vô số thiên ma đang nhảy múa, thậm chí ngay cả bên trên mái vòm đều ẩn ẩn hiện ra dáng người phi thiên.

Một câu mà thôi có thể câu lên lực lượng tâm ma, Ngân Lân nhìn như yếu đuối, trên thực tế trình độ đáng sợ không thua gì bất kỳ một vị Ma tử nào.

- Mời rượu cũng không thể dùng mặt nạ, chư vị Ma tử đường xa mà đến, đều hiện ra chân dung đi, để Băng Yểm đại nhân nhìn một chút những huynh đệ tỷ muội chúng ta phải chăng cũng như những năm qua.

Câu nói này của Ngân Lân vừa ra, đạt được hô ứng, một chút Ma tử thô kệch cứng rắn nổ tung mặt nạ, oa oa kêu to, ổn trọng thì chậm rãi thối lui mặt nạ, về phần không có mặt nạ tự nhiên không có động tác gì.

Từ Ngôn cũng không có động tác gì, tựa như không nghe thấy dù sao hắn đưa lưng về phía Sáu đại Ma tử, lừa dối giống như không khó.

Không biết như thế nào cảm giác được trên mặt Từ Ngôn còn mang theo mặt nạ, khóe miệng Ngân Lân nhếch lên một loại đường cong đầy thú vị, giống như đang cười, lại hình như đang cười lạnh.

- Đại nhân, thu mặt nạ đi, người khác đều thu, chỉ thừa đại nhân một người.

Từ Ngôn đưa lưng về phía Sáu đại Ma tử, thế nhưng chính đối diện lại là Kim Hỏa, cũng không biết có phải cố ý hay không, Kim Hỏa hảo tâm nhắc nhở, tiếng còn không nhỏ, ôm ồm mở miệng, đưa tới ánh mắt của toàn trường.

Từ Ngôn lúc này muốn nhất không phải bỏ trốn mất dạng, mà là muốn bóp chết Kim Hỏa nhất.

Hận hận hực trừng mắt nhìn Kim Hỏa, Từ Ngôn có thể nhìn thấy bốn phía không ai lại mang mặt nạ, dưới sự bất đắc dĩ giơ tay gạt một cái, thu hồi Quỷ Diện, nâng chén đồng thời nắm lên một mâm cá lớn, một ngụm nuốt mắt cá to lớn ở trong miệng, quai hàm nâng lên, nhìn giống như mập thêm một vòng.

Chờ Từ Ngôn hiện ra chân dung, Tước đạo nhân có nhãn lực nhất sớm đã bưng lên rượu ngon, hô lớn:

- Chúc Băng Yểm đại nhân tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất, thống ngự Ma vực, vạn năm vinh quang! Kính!

Dứt lời, Tước đạo nhân hơi ngửa đầu ừng ực một tiếng đi đầu uống hết chén rượu mạnh, kêu to thống khoái, các Ma tử Ma Quân khác nhao nhao bắt chước, có ngại bát rượu chén rượu quá nhỏ, nâng lên bình rượu ừng ực ừng ực uống cho xong.

Từ Ngôn làm giống như Ma Quân Ma tử khác uống liền ba chén lớn rượu mạnh, nhưng hắn cũng không có nuốt, mà là chống quai hàm lên càng ngày càng cao, cuối cùng, một khuôn mặt thanh tú lại thành khối lập phương, tăng thêm hai mắt nhắm lại, bộ dáng như quái nhân, chỉ sợ ngay cả chính Từ Ngôn soi gương đều không nhận ra mình.

- Quỷ Diện Ma tử, nguyên lai dung mạo thanh tú như thế, không khác nhau chút nào thế gia công tử bên trong Nhân tộc.

Lúc này, Ngân Lân chợt cảm giác kinh ngạc, nói:

- Ta từng đi qua thế giới Nhân tộc, gặp qua thế gia công tử, những công tử kia thích học văn mài mực, nghiên cứu học vấn, có chút còn có thể xuất khẩu thành thơ, lời hay liên tiếp, người nghe được vui vẻ, không biết Quỷ Diện đại nhân phải chăng cũng có thể xuất khẩu thành thơ, ngâm một câu thơ cho Băng Yểm đại nhân dây.

Dẫn Từ Ngôn cho Băng Yểm, tâm cơ của Ngân Lân có thể nói âm độc.

Nghe thấy Ngân Lân nói như vậy, không chỉ Thân Đồ Băng Yểm hiếu kì trông lại, những Ma tử Ma Quân khác đều đem ánh mắt tụ tập trên người Từ Ngôn, ngay cả Tuyết Cô Tình cũng nghiêng đầu trông lại, trong khoảnh khắc khi nàng nhìn thấy Từ Ngôn, đôi mi thanh tú thế mà khẽ động.

Từ Ngôn không có ngâm thơ, cũng không có vẽ tranh, mà lắc đầu, ra hiệu mình căn bản không biết làm.

Hắn nào có rảnh rỗi đi ngâm thơ cho Ma tử, chặt đầu mấy Ma tử thì còn tạm được.

- Thế gia công tử thích văn, không thích võ, dung mạo của Quỷ Diện đại nhân, phối hợp với một thân hung giáp này thực sự không thích hợp, ta thích nhìn bộ dáng giống như công tử văn nhã của ngươi.

Ngân Lân nói lần nữa.

Từ Ngôn đã nhìn ra, đối phương không phải được một tấc lại muốn tiến một thước, mà hoài nghi thân phận của Ma tử là. - Ta chỉ thích như vậy, lộ ra uy mãnh!

Từ Ngôn nói chuyện bình thường, nghe giống như đầu lưỡi lớn.

- Cũng không phải ra trận giết địch, hôm nay thế nhưng là thọ yến của Băng Yểm đại nhân, uy mãnh trên bàn rượu có gì hữu dụng đâu.

Ngân Lân nở nụ cười xinh đẹp, ôn nhu nói:

- Hay là nói, Quỷ Diện đại nhân không muốn gỡ giáp, là sợ bị người phát giác thân Nhân tộc của ngươi đây, lạc lạc lạc lạc.

Bên trong tiếng cười duyên ôn nhu lộ ra yêu mị, giữa yêu mị mang theo âm trầm, giống như quỷ ngữ um tùm truyền đến từ bên trong Địa Phủ quỷ vực, nghe giống như lời nói đùa, lại giống một loại khiêu khích, Ngân Lân nói lời này quấy lên bầu không khí trong toàn bộ đại điện, làm cho tràng diện trở nên càng kiềm chế.

Khóe miệng Từ Ngôn giật giật, tràn ra một ít rượu, con mắt dần dần khôi phục thành độ lớn ban đầu, đáy mắt lướt qua một cỗ ý lạnh.
Bình Luận (0)
Comment