Chương 1690: Ác Nhân Đảo
Chương 1690: Ác Nhân ĐảoChương 1690: Ác Nhân Đảo
Hải vực mênh mông vô bờ, cảnh trí khô khan cũng không phải là đã hình thành thì không thay đổi, trước một khắc vẫn là trời trong vạn dặm, sau một khắc có thể là dông tố sấm sét.
Khi biển cả ôn hòa giống như mặt hồ yên tĩnh, một khi nó táo bạo, sẽ hóa thân thành Tử Vực.
Âm ầm.
Tia chớp tiếng sấm, cuồng phong gào thét, trên mặt biển vọt lên sóng dữ chừng trăm trượng, khi nện xuống phát ra tiếng ầm ầm trầm đục, tựa như tường thành đổ SỤP.
Cảnh tượng tận thế mặc dù kinh người, lại có người có thể đi thuyền bên dưới sóng dữ sấm sét, chỉ bất quá vị này không có đi thuyền, mà là cưỡi một con tôm bự, đỏ rực nhìn qua rất quen.
- Gần mười năm, còn chưa đi đến cùng, biển này bao lớn đây? Chẳng lẽ Chân Võ giới này chỉ có từng tòa hải đảo nho nhỏ, không có lục địa?
Tráng hán cưỡi tôm bự lau nước biển trên mặt, ngẩng đầu mắng:
- Mẹ nó lão tặc thiên! Lão tử không ra biển thì vạn lý tinh không, lão tử vừa ra biển liên sóng dữ ngập trời, có thù với ta à.
Hậu quả mắng to một câu, ngoại trừ nghênh đón một mảnh sóng dữ ra, không có những chỗ tốt khác, thế là Khương Đại Xuyên cũng không mắng, thở dài khống chế Kim Bì Hà tiếp tục đi đường.
Dù sao những năm này hắn đã thành thói quen gặp vận rủi, lúc trước nhảy ra truyên tống trận đã không còn vận may, ở trên biển phiêu bạt gân mười năm còn không có nhìn thấy lục địa.
- Không may cũng có hạn độ chứ, vận rủi không hết thì làm sao, đều nói vật cực tất phản, không sai biệt lắm nên đến lúc may mắn rồi. . Khương Đại Xuyên lắc đầu thở dài, lấy cảnh giới Nguyên Anh của hắn, loại sóng dữ cuồng phong này không đáng kể chút nào, hắn đều chẳng muốn lấy linh lực hộ thể, cho dù yêu linh bên dưới đều có thể tiếp tục đi đường bên trong sóng dữ.
Biển cả nguy hiểm không phải mặt biển, mà là đáy biển.
Trên mặt biển nhiều nhất chỉ là cuồng phong sóng dữ, đáy biển thì có dị thú kinh khủng nghỉ lại, cho nên Khương Đại Xuyên thà rằng dãi gió dầm mưa đi đường trên mặt biển, cũng không muốn chìm vào đáy biển hành tẩu.
Mười năm gần đây, Khương Đại Xuyên khống chế Kim Bì Hà đi không biết bao nhiêu vạn dặm đường, thực sự mệt mỏi tìm một chỗ hải đảo nghỉ ngơi, một khi hắn quyết định lên đường xuất phát, bảo đảm không đi ra bao xa sẽ gặp được khí trời ác liệt như tia chớp tiếng sấm.
Loại vận rủi này làm bạn hắn mười năm gần đây, bất quá lần này sóng gió không có tiếp tục bao lâu, theo Khương Đại Xuyên nói thâm, mây đen tán đi, mưa hết, trời trong, một vầng minh nguyệt treo cao ở chân trời, trên mặt biển trở nên yên tĩnh một mảnh.
Không chỉ thời tiết chuyển biến tốt, nơi xa còn ra hiện một tòa hòn đảo cự đại, có thể nhìn thấy bên trên hòn đảo có dãy núi tồn tại.
- Đảo thật là lớn! Chẳng lẽ sắp tiếp cận lục địa rồi?
Vụt một tiếng đứng lên, trong lòng Khương Đại Xuyên đại hỉ, dọc theo con đường này hắn gặp phải hải đảo cũng không lớn, mà hòn đảo lần này cực kỳ rộng lớn.
Hòn đảo càng lớn, nói rõ khoảng cách lục địa càng gần, đây là một hiện tượng tốt.
- May mắn một mực chạy hướng tây, trời không phụ người có lòng, rốt cục chọn đúng phương vị, đến lục địa, có thể kiến thức một phen Chân Võ giới chân chính.
Khương Đại Xuyên cười ha ha một tiếng, cao hứng không thôi.
Hắn từ trong miệng Từ Ngôn nghe nói về Chân Võ giới, nhưng không thấy qua, càng mong đợi nhiều năm về cường giả khắp nơi, một khi leo lên lục địa tìm tới nơi Nhân tộc nghỉ lại sinh sôi, hắn sẽ có cơ hội đại triển quyền cước. Đang lúc cao hứng, khóe mắt bỗng nhiên giật một cái, Khương Đại Xuyên lẩm bẩm:
- Vì cái gì chạy hướng tây, đi đến đầu không phải đến Tây Thiên sao, không quá may mắn... Mặc kệ nó! Đến Tây Thiên lão tử cũng không sợ.
- Cái này là đảo gì, sương mù lớn như thế, âm trầm, giống như ở trên đảo còn có người?
- Lên bờ đi theo ta, chớ có mất đi, đến lúc đó bị người nấu ta nhưng lười cứu ngươi. .
Phân phó tôm bự sau lưng một câu, Khương Đại Xuyên quơ cánh tay bước lên hòn đảo đầy sương mù, Kim Bì Hà đỏ rực đi theo sau lưng hắn, yêu linh này cũng không biết có phải bị Cửu Anh Thần Hỏa đỉnh thiêu hủy thần trí hay không, ngược lại rất nghe lời.
Hải đảo xuất hiện sương mù không tính hiếm thấy, thế nhưng là trong sương mù hỗn tạp quỷ khí cũng không quá thấy nhiều, lúc thân ảnh Khương Đại Xuyên biến mất bên trong sương mù, từng đôi mắt từ chỗ sâu trong sương mù xuất hiện, lạnh như băng tràn đầy sát cơ, từng câu nói nhỏ vang lên trong rừng.
- Gia hỏa cưỡi yêu linh Kim Bì Hà, hẳn là Kim Đan. .
- Một Kim Đan dám xông vào Nữ Nhi đảo? Hắn chán sống?
- Đừng quên đảo chủ đã chết, địa vị Nữ Nhi đảo chúng ta bên trong Cổ Bách Đảo càng ngày càng thấp.
- Sớm muộn gì cũng sẽ bị thay vào đó.
- Chẳng lẽ hắn là tu sĩ hải đảo khác, đến thám thính hư thực của chúng ta?
- Không thể để cho hắn còn sống rời đi, nhất định phải giết chết hắn.
Nói nhỏ biến mất, vang lên sàn sạt lên, gia hỏa xui xẻo vừa mới đi đến hải đảo đã nghênh đón luân phiên ác chiến.
Vận rủi tùy hành đáng sợ, cường giả mạnh hơn đều không thể tiếp nhận, trừ phi hung thần đến cực hạn, mới có thể lấy tâm hung ác để chống đỡ vận rủi vô biên.
Ba ngày sau, trong đại điện chỗ sâu Nữ Nhi đảo, kẻ ngoại lai trở thành chủ nhân đại điện, dưới chân giãm lên một loạt đầu người, có tu sĩ Kim Đan, cũng có cường nhân Nguyên Anh sơ kỳ.
- Nữ Nhi đảo? Tên nào đặt cái tên chó chết này, kéo ra ngoài chặt!
Khương Đại Xuyên một thân vết thương chồng chất, nghênh ngang ngồi trên ghế dựa lớn, hưởng dụng mỹ thực đầy bàn, một bên uống linh tửu, một bên nuốt linh đan.
Ba ngày giết chóc, hắn tổng cộng diệt sát năm vị cường giả cùng giai, hơn hai mươi tên cao thủ Kim Đan, cơ hồ nhất cử diệt trừ cao tâng còn lại của Nữ Nhi đảo.
Dựa vào một thân bản lĩnh cùng thủ đoạn tàn nhẫn, Khương Đại Xuyên thành công thu phục tu sĩ còn lại trên Nữ Nhi đảo, để hắn cảm thấy có chút không thoải mái là, nữ nhân trên đảo còn nhiều hơn nam nhân.
Mà những nữ tu này phần lớn cao lớn thô kệch, còn giống nam nhân hơn cả nam nhân, ngược lại là có mấy nam tu sĩ lộ ra vẻ ẻo lả càng giống nữ tử hơn.
- Hồi bẩm đại nhân, danh tự này là đảo chủ đời trước đặt ra, Nữ Nhi đảo là một trong Cổ Bách Đảo, bởi vì ở trên đảo có Quỷ Vụ tồn tại, ngay cả cường giả Hóa Thần bình thường cũng sẽ không tuỳ tiện đặt chân.
Một nam tu sĩ ăn mặc trang điểm lộng lẫy, toàn thân mùi hương vội vàng đáp lời, con mắt chuyển động tựa như làn thu thuỷ đang đẩy đưa.
- Hóa Thần đều có thể chống đỡ được, làm sao ngay cả ta cũng đỡ không nổi? Quỷ Vụ kia có lai lịch gì, làm sao khống chế?
Khương Đại Xuyên hừ lạnh quát hỏi.
- Hồi bẩm đại nhân, Quỷ Vụ bị một đời đảo chủ trước mang đi một bộ phận, uy lực giảm nhiều, chỉ có chút âm hồn quỷ thể ẩn hiện, đã không thấy Quỷ Vương trong đó, đừng nói ngăn không được Hóa Thần, ngay cả cao thủ Nguyên Anh đều chưa hẳn có thể đỡ nổi.
Đáp lời vẫn là người nam nhân xinh đẹp kia.
- Lấy ra hết tất cả linh thạch trên đảo, chồng chất ở trong đại điện, lão tử phải bất cứ lúc nào lấy dùng, còn có linh đan, ai dám giấu một hạt, sẽ lấy mạng của các ngươi! Khương Đại Xuyên lạnh giọng phân phó.
- Tuân mệnh tuân mệnh! Đảo chủ đại nhân đã giết sạch tâm phúc của đảo chủ tiền nhiệm, những lâu la chúng ta nhất định nghe theo lệnh của đại nhân.
Nam tử xinh đẹp hé miệng cười nói:
- Đại nhân có cần nô gia thị tẩm? Ta thế nhưng là trai lơ đảo chủ đời trước thích nhất.
- Ngươi muốn thị tẩm? Ngươi qua đây...
Khương Đại Xuyên ngẩn người, tiếp đó ngoắc tay, đối phương nghe nói hoan hoan hỉ hỉ, lắc mông đi tới, chỉ là không tới gần đã bị một thanh trường kiếm đâm xuyên trái †im.
Phù một tiếng, máu tươi bắn tung toé.
- Nữ Nhi đảo sau này tổi tên thành Ác Nhân đảo! Ai mẹ nó còn làm ta cảm thấy buồn nôn, chính là kết cục này.
Một cước đạp bay thi thể, Khương Đại Xuyên nhe răng cười vang vọng đại điện, hắn rốt cuộc tìm được chỗ tốt, một nơi tốt có thể tùy tiện giết người, tùy tiện cướp bóc.
- Từ Ngôn quả nhiên không có nói sai, Chân Võ giới đích thật là chỗ tốt, hắc hắc, hắc hắc hắc hắc... Oe! Chỉ là quá buồn nôn, nam nhân thị tẩm, tẩm con mẹ ngươi.