Chương 1692: Ngươi tới chậm
Chương 1692: Ngươi tới chậmChương 1692: Ngươi tới chậm
Nói về vận rủi, mờ mịt vô thường, Khương Đại Xuyên vốn là nguồn gốc của vận rủi, hết lần này tới lần khác luôn có sinh cơ ở bên trong tử địa, thời điểm sắp chết trong tay Đan Thánh, bị Thôn Hải Kình nuốt hết.
Mạc Hoa Đà có tự phụ như thế nào cũng đấu không lại một đầu thú biển Hóa Vũ có thể so với Độ Kiếp, đủ để nuốt giết bất kỳ tu sĩ Hóa Thần nào.
Chờ đợi mười năm, vốn cho rằng thiên linh bảo sắp tới tay, kết quả là lấy giỏ trúc mà múc nước công dã tràng, Mạc Hoa Đà bị tức đến nghiến răng nghiến lợi, hết lần này đến lần khác không có biện pháp, chỉ có thể lực bất tòng tâm, trơ mắt nhìn Thôn Hải Kình xông ra mặt nước lại chui vào biển sâu.
Mạc Hoa Đà tính toán không sai, sai là sai ở chuyện không nên cách quá gần Khương Đại Xuyên, nguồn gốc vận rủi đáng sợ không chỉ có bản thân vận rủi không ngừng, còn có thể dẫn theo người khác cùng một chỗ không may.
Không biết qua bao lâu, Khương Đại Xuyên thoi thóp cảm thấy mình tiến vào vực sâu hắc ám, xung quanh rất lạnh.
- Không chết, rất tốt...
Khương Đại Xuyên cố gắng muốn cười, lại đau đến nhếch miệng.
Trong bóng tối truyên đến tiếng xào xạc, vang động giống như bụng rắn đang bò, Khương Đại Xuyên không nhìn thấy cảnh tượng xung quanh, nhưng có thể nghe được có người nói chuyện.
- A? Lại là một thân thể trời ban! Phải làm sao đây? Giao quốc chúng ta đã có phò mã rồi nha.
- Cũng không thể giết chết, tốt xấu gì người ta cũng là trời ban mà tới.
- Dáng dấp gia hỏa này cao lớn thô kệch, có thể so sánh với Thủ Đồng ta, vừa nhìn chính là người tốt số, dù sao công chúa không thể nhận hắn, giao cho ta đi.
Trong mơ mơ màng màng, Khương Đại Xuyên giãy giụa mở mắt ra, thế là hắn thấy được một gương mặt to mang theo nụ cười khó coi, chủ nhân mặt to thề son sắt nói với hắn:
- Ngươi tới chậm, công chúa nhà ta đã có phò mã, ta gọi Thủ Đồng, ta có một cô em gái gọi Thủ Thiết, ngươi làm không thành phò mã, làm muội phu của ta được rồi, hắc hắc, quyết định như vậy đi, trói trở về, mọi người chuẩn bị uống rượu mừng!
- Đây là... Cướp cô dâu? Cái gì mà muội muội? Ta không muốn muội muội Thủ Thiết gì a...
Khương Đại Xuyên cố gắng kéo dài một hơi, rốt cục bị lần trải nghiệm quỷ dị này hao hết, hai mắt khẽ đảo ngất đi. ...
Một năm về sau, mặt đất Bắc Châu.
Một đầu thú lớn bay lượn trên thiên không, nhìn phương hướng chính là bay về phía hải vực, phía trước cuối đường, một thân cành khổng lồ nhô ra mặt biển mười dặm, hình thành một loại tư thế đón biển, ở chỗ cuối cùng của thân cành uốn lượn xoay quanh hướng lên, hợp thành một loại hình dáng cây núi, lộ ra kỳ dị phi phàm.
Nghênh Hải, một chỗ chạc cây to lớn của Vạn Dương Thần Mộc, cũng là địa phương Yêu Ma hai tộc ác đấu.
- Quỷ Diện đại nhân tuổi trẻ tài cao, chính là thời khắc triển khai kế hoạch lớn, lại nắm giữ ấn soái Tây chinh, có thể xưng anh hùng đắc ý, thiên hạ tuấn kiệt như thế, há có thể không có hồng nhan làm bạn, Vạn Ma Nhất ta có chín người em gái, từng người quyến rũ động lòng người, dung mạo tự nhiên, linh lung nhỏ nhắn xinh xắn lại không giống nhau, nếu như đại nhân không chê, ta sẽ gả cả chín người em gái cho ngươi như thế nào, ha ha.
Trên lưng thú lớn có xây lầu các, lúc hành không tựa như thuyền lớn, trong lầu các là Sáu đại Ma tử đang ngồi, Tước đạo nhân cũng thình lình xuất hiện, trừ cái đó ra, chính là Ma tử Quỷ Diện được chú ý nhất.
Vạn Ma Nhất cười mỉm nói, lấy em gái nhà mình ra làm lễ vật muốn tặng người, đáng tiếc hắn là Tu La một mạch, khát máu hiếu sát, Tu La mỹ lệ đến đâu đều là sát thủ trời sinh. Đối mặt hồng nhan nhận không, Từ Ngôn liên tục khoát tay, đồng thời nhìn về phía Tuyết Cô Tình ngồi ở gần, nói:
- Ý tốt của Vạn đại nhân, tại hạ tâm lĩnh, đáng tiếc trong lòng đã có nơi thuộc về, đã dung không được nữ tử khác, Tu La tuy đẹp, La Sát càng để cho người ta động tâm.
Đang ngồi đều là Ma tử, ai còn không nhìn ra Từ Ngôn ám chỉ cái gì, thế là tiếng cười hiền lành nổi lên bốn phía.
Ngay cả Thân Đồ Băng Yểm đều vỗ tay mà cười, luôn miệng nói:
- Nguyên lai Quỷ Diện đại nhân là loại si tình, chính là không biết người ta có phải cũng nguyện ý theo ngươi hay không, chuyện này không dễ giúp, tha thứ Băng Yểm ta bất lực, chỉ có thể nhìn chính ngươi đi, ha ha.
Đều biết Từ Ngôn đi vào trong Ma Đế thành cam nguyện vì Tuyết Cô Tình mà mạo hiểm xông vào Ma Hoa điện, trong lòng đám người Ma tử Đồ Băng Yểm, Vạn Ma Nhất đã dán lên trên người Ma tử Quỷ Diện nhãn hiệu chung tình.
Tuyết La Sát mặc dù lạnh lùng như băng, nhưng dung mạo hoàn toàn chính xác khuynh quốc khuynh thành, cho dù Ngân Lân, ở trước mặt Tuyết Cô Tình đều ảm đạm phai mờ, chênh lệch một bậc.
Ma tộc và Nhân tộc cùng loại, đều thích nữ tử mỹ mạo động lòng người.
Nhất là những Ma tử hình người, càng lấy phong lưu làm vinh, nếu như đổi thành nữ tử Ma tộc khác, lướt qua là được, thế nhưng Tuyết Cô Tình lại không người dám động, tên tuổi Tuyết La Sát cũng không phải dễ trêu.
Nghe Từ Ngôn nói câu tán dương, Tuyết Cô Tình từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm chén rượu trước mặt, ánh mắt giật giật, cũng không ngẩng đầu, cũng không nói chuyện.
Nàng nhưng thật ra trong lòng không yên.
Trở về Bắc Châu vực đã mười năm, bây giờ rốt cục điều tập đại quân, nhưng nàng luôn có loại dự cảm bất thường.
- Điều khiển đại quân, đến Tây Châu... Chủ nhân đến cùng có mục đích gì, ta đã điều đại quân tới, lại không cách nào hoàn toàn nắm giữ, hi vọng chủ nhân có thể có đầy đủ nắm chắc hiệu lệnh Ma tộc...
Tuyết Cô Tình ở trong lòng âm thầm suy tư bí ẩn của mình, sau một lúc lâu cảm thấy có ánh mắt từ đầu đến cuối dừng lại trên người mình, khẽ ngẩng đầu, trừng mắt nhìn vị phó thống lĩnh đối diện kia.
Nàng biết Từ Ngôn ái mộ căn bản là giả, nhưng nàng không cách nào vạch trần.
- Chờ nhìn thấy chủ nhân, phó thống lĩnh của ngươi cũng sẽ mất đi, Từ Tam, thân phận chân chính của ngươi đến cùng là cái gì đây.
Tuyết Cô Tình ẩn tàng rất khá hàn ý dưới đáy mắt, cuộc giao dịch này, có thể xưng đôi bên cùng có lợi, thế nhưng thân là La Sát, không thích nhất chính là bị người áp chế.
Từ Ngôn không thích bị người áp chế, hắn càng ưa thích độc xem bí mật của mình, nếu như ai biết bí mật này, như vậy, biện pháp tốt nhất chính là diệt trừ.
Quỷ Diện cùng Tuyết La Sát nhìn qua như một đôi hoan hỉ oan gia, kì thực đều mang tâm tư, càng đều có sát ý, bên trong cục diện gặp dịp thì chơi, ai hiện ra nửa điểm sơ hở sẽ bị hung hăng cắn chết.
Thú lớn hành không, thẳng đến bờ biển.
Khoảng cách đến kỳ hạn ba năm xuất chinh mà Thân Đồ Băng Yểm đưa ra mới đi qua một năm, bây giờ, chính là Nghênh Hải chiến mười năm một lần.
Nghênh Hải chiến trước khi Tây chinh, lộ ra càng thêm đặc biệt, cũng càng thêm hung hiểm.
RốngI!I
Tiếng rống chấn thiên giống như tiếng sấm trầm muộn, truyền đến từ dưới chân Từ Ngôn, Thú lớn khổng lồ, có một thân lân phiến quái dị, hình như sư, sinh hai cánh, khổng lồ như dãy núi, một lần vỗ cánh có thể bay vọt ngàn dặm, tốc độ cực nhanh, uy áp càng kinh người.
Chỗ mặt đất đầu này thú lớn bay qua, phàm là Ma tộc hoặc yêu thú thậm chí sâu kiến trong đất bùn đều bị chấn nhiếp phát run.
Chỉ vì cỗ khí tức Ma Vương kia.
- Hỗn Độn Ma Vương Thiên Lân thú của Thiên Lân bộ, có được huyết mạch Ma tộc thượng cổ, toàn thân lân giáp, miệng có thể nuốt trời, thú lớn chiến tranh cổ xưa bực này, có thể đối cứng với Độ Kiếp cùng Hóa Vũ.
Cảm thụ được chấn động cùng uy áp dưới chân truyền đến, lông mày Từ Ngôn giật giật.
Cho dù Hỗn Độn Ma Vương thần trí thấp, cảnh giới cũng không đạt được loại trình độ như Tứ Vương, nhưng dù sao cũng có cảnh giới Ma Vương, nuốt giết Ma Quân hoặc Yêu Vương cùng Hóa Thần, cơ hồ dễ như trở bàn tay.
Thú lớn khủng bố như thế, Từ Ngôn vẫn lần đầu tiên cưỡi.
Nghênh Hải chiến mỗi lần mười năm một lần trong Ma tộc đều sẽ điều động một đầu Hỗn Độn Ma Vương, Thiên Lân thú lần này do Ma tử Ngân Lân khống chế, cũng là chiến lực mạnh nhất của Thiên Lân bộ.
- Ma tộc vận dụng Hỗn Độn Ma Vương, xem ra Yêu tộc một phương cũng có Hóa Vũ tọa trấn, Yêu Ma chiến thật thú vị.
Theo Từ Ngôn âm thầm nghĩ, Nghênh Hải càng ngày càng gần, ác chiến mười năm một lần, trong tiếng cười của đám Ma tử đều có tâm cơ, dần kéo ra màn che.