Chương 1708: Người quen biết cũ.
Chương 1708: Người quen biết cũ.Chương 1708: Người quen biết cũ.
Trận giao đấu thứ bảy bắt đầu, Từ Ngôn nghênh đón đối thủ không tưởng tượng được.
Quái vật khổng lồ nổi lên mặt nước từ bên trong bùn cát dưới đáy biển, là một con cua vô cùng to lớn, hai càng cua hiện ra màu xám xanh, mở rộng ra tựa như hai ngọn núi lớn, cách xa nhau chừng ngàn trượng, mắt cua còn lớn hơn đèn lồng lóe ra ánh sáng màu u lam, miệng dẹp lớn ẩn bên trong vỏ cua không ngừng nhúc nhích, giống như vực sâu tĩnh mịch.
Khí tức vượt qua Yêu Vương theo cua lớn xuất hiện bao phủ mà đến, bên trong phạm vi ngàn dặm đều bị uy áp Hóa Vũ chấn nhiếp.
Thiên Lân thú bên trên Thụ Sơn phát ra tiếng gầm nhẹ đối kháng, chỉ là tiếng rống không có quá lực lượng khi đối mặt với Hóa Vũ Thất Tinh Thứ Diêu.
Thất Tinh Thứ Diêu dưới đáy biển trở nên bất an, xao động bơi về phía xa, tựa như gặp thiên địch chân chính.
Lộc cộc lộc cộc.
Mắt cua to lớn chuyển động, u mang trong mắt hỗn độn mà hung tàn, đường vân trên người cua lớn càng tràn đầy một loại cảm giác thương cổ, đầu hung thú này xuất hiện, ngoài dự liệu của mọi người.
- Hỗn độn Hóa Vũ... Kia là hỗn độn Hóa Vũ Đại Vương giải.
- So Thất Tinh Thứ Diêu còn muốn hung thú đáng sợ, Hóa Vũ cảnh giới hỗn độn Đại Vương giải mới thật sự là bá chủ của biển sâu.
- Ai đang khống chế đầu thú lớn này? Ai có thể khống chế đầu thú lớn này.
- Không phải là kẻ mới xuất sắc của Yêu tộc đó chứ, khống chế Hóa Vũ Đại Vương giải xuất chiến, ngay cả Thiên Lân thú đều không thắng được!
- Kẻ mới xuất sắc của Hải tộc cảnh giới Yêu linh, làm sao có thể khống chế Hóa Vũ Vương giải? Không có khả năng, không có khả năng. - Nghe xem! Âm thanh gì kia? Tựa như là tiếng ca?
Ma tộc bên trên Thụ Sơn nhao nhao kinh ngạc, quả thật vô cùng kinh ngạc, ngay cả Sáu đại Ma tử cũng không ngờ tới Yêu tộc một phương lần này không chỉ có Hóa Vũ Thất Tinh Thứ Diêu tọa trấn, thế mà còn điều tới một đầu Hóa Vũ Đại Vương giải.
Nhất là Hóa Vũ Đại Vương giải loại hung thú này là bá chủ biển sâu chân chính, là hoành hành tồn tại kinh khủng tứ vực, ngay cả hung thú Hóa Vũ khác dưới biển sâu nhìn thấy đầu Vương giải này đều phải tránh lui.
Có thể nghe được một loại tiếng ca cổ quái ngoai Thụ Sơn mười dặm, trong bệ đá trên mặt biển nghe được càng rõ ràng, thời khắc khi Từ Ngôn nghe được tiếng ca cổ quái này, vẻ khiếp sợ lúc đầu của hắn không khỏi trở nên quái dị.
Tiếng ca hùng hậu, đến từ thân ảnh cụt một tay đứng trên vỏ cua, người này là một tráng hán, mang theo khí tức đế vương cao cao tại thượng, càng có một loại giọng nói có thể xưng quái dị xen lẫn trong đó.
Bơi qua một mảnh biển, hắc.
Vượt qua ngàn ngọn núi, hắc.
Một thân thần lực u, a.
Một bước đạp cửu thiên, ha.
Ta là Đại Vương giải, hắc.
Thiên hạ đệ nhất tươi, phi.
Hát hát, tráng hán gắt một cái, mắng:
- Một câu cuối cùng này không quá hay, cái gì mà tươi nhất, ai dám nếm Đại Vương giải ta tươi hay không tươi? Trong lúc rảnh rỗi hẳn là tìm một người có học vấn sửa lại, đổi thành càng thêm bá khí, chữ tươi này mặc dù thuận miệng, nhưng lại quá không xứng với khí chất của lão tử...
Tráng hán nói nhỏ giãm bên trên vỏ cua hỗn độn Hóa Vũ, một bộ tư thế cao cao tại thượng, nhìn cũng chưa từng nhìn Ma tử dưới chân, căn bản coi trời bằng vung.
Hắn chính là kẻ mới xuất sắc của Hải tộc, kỳ tích của Đại Vương giải nhất tộc, kỳ tài có thể ở cảnh giới Yêu linh huyễn hóa thân người, là thiên chỉ kiêu tử tất cả Hải tộc đều muốn xem trọng, càng để cho Đại Vương giải nhất tộc coi như trân bảo, thậm chí có thể tuỳ tiện mệnh lệnh Hỗn Độn Vương giải cảnh giới Hóa Vũ.
Trận tranh đấu cuối cùng của Yêu Ma ở Nghênh Hải, Hải tộc một phương dời ra át chủ bài, nếu như át chủ bài này không có gì ngoài ý muốn, chính là một kích tuyệt sát, trừ phi Ma tử thứ bảy có thể gọi ra một đầu Hỗn Độn Ma Vương trợ chiến, còn phải là Hỗn Độn Ma Vương rất mạnh, giống Thiên Lân thú loại Hỗn Độn Ma Vương kia cũng dễ dàng bị Hỗn Độn Vương giải nuốt ăn.
Thú lớn hoanh hành hải vực, thậm chí hoành hành Chân Võ giới, một khi bị người khống chế, người này sẽ trở thành chí cường chân chính.
Nhìn thấy hỗn độn Hóa Vũ xuất hiện, Ma tộc một phương lập tức lặng ngắt như tờ, phần lớn Ma tộc đều đang âm thầm than thở, Quỷ Diện Ma tử căn bản không thắng nổi, một khi giao thủ nhất định trở thành đồ ăn của người ta.
Yêu tộc một phương thì hoàn toàn tương phản, tiếng hò hét dữ dội, vô số Yêu tộc đang rống to, la to bảo thú lớn nuốt Ma tử, triệt để chèn ép khí thế của Ma tộc.
Thân Đồ Băng Yểm chẳng những không có lo lắng, ngược lại thở phào một cái, hiện ra một loại vui mừng, chỉ là bị hắn che giấu rất tốt.
Kẻ mới xuất sắc Yêu linh của Yêu tộc có thể khống chế hỗn độn Hóa Vũ, như vậy cực phẩm Hóa Hình quả nhất định sẽ thuộc về Yêu tộc, không có cực phẩm quả, cũng không cần lo lắng Ma tộc một phương sẽ xuất hiện Ma Vương thần trí hoàn chỉnh, địa vị của Thân Đồ Băng Yểm hắn cũng sẽ không có uy hiếp, còn có thể thừa cơ diệt trừ Phó Thống Lĩnh vướng bận, có thể nói nhất cử lưỡng tiện.
Các Ma tử còn lại nhao nhao thần sắc khác nhau, Ngân Lân từ đầu đến cuối mang theo cười yếu ớt ôn nhu, Vạn Ma Nhất nhắm hai mắt lại, Tu Ma thâm ý sâu sắc cười một tiếng, mặt mũi Thiên Câu thì tràn đầy ý cười trên nỗi đau của người khác.
Duy chỉ có Tuyết Cô Tình, theo bản năng giơ tay lên một cái, trong lòng bàn tay có một tia sáng màu máu âm thầm chuyển động, cũng không xông ra khỏi lòng bàn tay, mà lại bị nàng xiết chặt, ánh mắt của nàng trở nên phức tạp, giống như đang do dự không quyết, cuối cùng tia sáng màu máu kia bị nàng thu về, ẩn vào trong lòng bàn tay biến mất không thấy gì nữa.
Nàng không thể giúp hắn.
Bởi vì bọn hắn không phải người một đường.
Bởi vì hắn có điểm yếu của nàng, cứ việc nỗi lòng có khi sẽ vì hắn mà lay động, nhưng nàng chung quy là Ma tộc.
La Sát, không nên có tình, cũng sẽ không có tình, nếu không, không còn là ma.
Không cần động thủ, kết cục đã định.
Từ khi cua lớn ra biển, Hóa Vũ hiện thế, Ma tử mạnh hơn đều sẽ bại trận, nhưng nơi này là chiến trường, Yêu Ma chiến kéo dài ngàn năm, có đôi khi Ma tộc thắng, có đôi khi Yêu tộc thắng, chưa bao giờ có cục diện không chiến hoặc nhận thua.
Một khi nhận thua bại trận, có thể nghĩ kết cục của Từ Ngôn, không bị Ma tộc khác xé đều coi là tốt, tư cách Phó Thống Lĩnh kia càng nghĩ cũng đừng nghĩ.
Hắn nếu không xuất toàn lực, Thân Đồ Băng Yểm cùng những Ma tử kia sẽ thừa cơ bỏ đá xuống giếng, Ma tử Quỷ Diện sẽ không còn cơ hội ngẩng đầu bên trong Ma tộc, thậm chí ngay cả cơ hội còn sống cũng không có.
Cho nên hắn nhất định phải xuất thủ, thế nhưng một khi xuất thủ, trong thiên hạ không có bất kỳ Ma Quân nào sẽ là đối thủ của Hóa Vũ Vương giải.
Trừ phi, gia hỏa khống chế Vương giải, là người quen biết cũ...
- Tiên, tiên trong tiên nhân, thiên hạ đệ nhất tiên, dạng này sẽ bá khí hơn nhiều.
Ngửa đầu, đối mặt với thú lớn to như dãy núi, Từ Ngôn chắp tay sau lưng thần thái nhẹ nhõm nói, đưa ra chủ ý cho vị đang ca hát kia.
- Ta là Đại Vương giải, thiên hạ đệ nhất tiên! Câu này hay câu này rất hay ha ha! Lão tử làm sao không nghĩ tới chứ, trách không được có người luôn nói ta đầu heo, xem ra không có nói sai, hắc hắc, Ma tử ngươi coi như thức thời, nể tình ngươi nghĩ kế cho ta, tự mình tháo bỏ xuống một cánh tay, sau đó lăn trở về, tổn thương Ma tử nho nhỏ như ngươi thực sự nhàm chán, Ma tộc các ngươi có Ma Vương gì ra dáng đi ra mấy tên còn tạm được, ha ha ha ha. Tráng hán cụt một tay cười như điên, nhảy ra khỏi vỏ cua, rơi vào trên bệ đá, lung lay một tay, chỉ vào cua lớn sau lưng nói:
- Biết cái gì gọi là Hóa Vũ không? Chính là cường giả cùng một cảnh giới với Ma Vương Ma tộc các ngươi! Lợi hại chứ! Sợ rồi sao! Khống chế đồng tộc xuất chiến cũng không tính phạm quy, ha ha... Ngươi tên này làm sao có gương mặt quỷ, ta ghét nhất mặt nạ quỷ, lấy xuống đi, bằng không lão tử sẽ nổi giận.
Người ta đã chán ghét mặt nạ quỷ, Từ Ngôn đành phải theo như mong muốn, giơ tay gạt một cái, mặt nạ hóa thành hắc mang chậm rãi thối lui, hiện ra khuôn mặt lúc đầu của hắn.
Kẻ mới xuất sắc ngạo khí vô biên của Hải tộc khi nhìn thấy khuôn mặt thanh tú kia lập tức sửng sốt, liều mạng dụi dụi con mắt, cuối cùng hoảng sợ nói:
- Ngươi mau đeo lên mặt nạ đi, gương mặt này còn dọa người hơn so với mặt quỷ.