Chương 1723: Trứng vàng cùng dã nhân
Chương 1723: Trứng vàng cùng dã nhânChương 1723: Trứng vàng cùng dã nhân
Vạn Hoàng đảo là một trong Cổ Bách Đảo, phân bố dị thú Hoàng Nha, từng có tu sĩ tồn tại, về sau xuống dốc.
Thật ra Vạn Hoàng đảo cũng không phải không có truyền thừa, đảo chủ Lâm Uyên đảo Vương Ngữ Hải chính là nhận truyền thừa từ Vạn Hoàng đảo một mạch.
Bây giờ Vạn Hoàng đảo sớm đã không có tu sĩ tồn tại, hoàn toàn bị Hoàng Nha chiếm cứ, thành một địa phương tuyệt hiểm, cường nhân tu vi cao thâm cũng không dám lên đảo tìm tòi, sợ bị đàn quạ đánh giết.
Tước đạo nhân trước kia từng tới Vạn Hoàng đảo, điểm này Từ Ngôn ngược lại không có gì ngoài ý muốn, để hắn ngoài ý muốn, là Lông Hoàng Nha của Tước đạo nhân thế mà đoạt được trên Vạn Hoàng đảo.
Vạn Hoàng đảo hoàn toàn chính xác không có tu sĩ tồn tại, nhưng Vạn Hoàng đảo cũng không phải thật không có người ở, chí ít Từ Ngôn biết một người tới từ Vạn Hoàng đảo - Người thật thà A Ô.
Lông Hoàng Nha thứ đồ tốt này, hoàn toàn chính xác có thể ngộ nhưng không thể cầu, Từ Ngôn không nghĩ tới bên trong nhà của đồ đần A Ô thế mà còn có dị bảo như thế, có cơ hội nhất định phải bảo A Ô về nhà tìm xem, lấy lông Hoàng Nha mang ra Vạn Hoàng đảo, theo Từ Ngôn đoán, dùng vài bữa cơm hẳn là có thể đổi lấy tất cả.
- Bên trên Vạn Hoàng đảo có chân linh tồn tại?
Tước đạo nhân nói ra địa phương đoạt được lông Hoàng Nha, Thân Đồ Phong lộ ra càng thêm ngạc nhiên, không buông tha truy vấn.
- Chân linh không có, trứng ngược lại là có một cái, hẳn không phải là vật phàm, Lông Hoàng Nha này sinh ở bên trên quả trứng, coi như vận khí của ta tốt, nhổ ra liền chạy khỏi Vạn Hoàng đảo, các ngươi không có gặp lúc ấy cảnh tượng kinh khủng vạn quạ bay lên, thật giống như chọc tổ ong vò vẽ, nếu không phải Đạo gia ta trốn nhanh, sớm đã mất mạng.
Tước đạo nhân đã nói lai lịch lông Hoàng Nha, cũng không giấu giếm, kể về nguy hiểm nhiều năm trước trải qua một lần một phen.
- Trứng? Bên trên trứng Hoàng Nha làm sao sinh ra lông Hoàng Nha?
Từ Ngôn hiện ra một mặt hiếu kì, tiện tay lấy ra vài hũ tử rượu mạnh, đổ đầy cho mấy người.
Ma Quân thú lớn phi hành vô cùng vững vàng, từ Nghênh Hải trở lại Ma Đế thành cũng không phải một hai ngày đã có thể đến.
Đã trên đường không có chuyện gì, Tước đạo nhân bưng chén rượu lên nhấm nháp, sau đó mở ra máy hát.
- Trứng kia cũng không phải trứng của Hoàng Nha, ai nghe nói qua bên trên trứng Hoàng Nha có thể mọc ra lông Hoàng Nha? Mà lại quái trứng kia cũng không nhỏ, to gần bằng chậu rửa mặt! Ta thấy nhất định là dị thú có huyết mạch Hoàng Nha, lúc ấy nếu không phải cảm giác được khí tức Hoàng Nha vương, quả trứng vàng kia há có thể còn lưu ở trên đảo, sớm đã tiến vào miệng túi của ta.
- Trứng vàng? Xem ra Tước đạo nhân đã bỏ lỡ cơ hội có được chí bảo, chẳng lẽ ngươi sau này cũng không có đi qua Vạn Hoàng đảo thêm lần nữa, giữ lại trứng vàng kia cũng không giống như tác phong của Tước đạo nhân ngươi.
Từ Ngôn ha ha cười nói.
- Đừng nói nữa, sao có thể không có đi qua, một bảo bối lớn như vậy, không có lấy đi để trong lòng ta ngứa ngáy, từ khi đạt được lông Hoàng Nha, cứ cách mười ngày nửa tháng ta sẽ đi Vạn Hoàng đảo một chuyến, kéo dài thời gian đến hơn một năm, đáng tiếc Hoàng Nha vương kia một tấc cũng không rời trứng vàng, ta từ đầu đến cuối không có cơ hội.
Tước đạo nhân lắc đầu thở dài.
- Trứng vàng kia về sau ấp ra được dị thú gì không? Đến cùng là dị thú gì?
Thân Đồ Phong nghe được tò mò nhất, con mắt đều không nháy, hung hăng truy vấn.
- Không biết, một ngày trong hai năm sau, khi ta leo lên Vạn Hoàng đảo, phát hiện trứng vàng đã không thấy, ngay cả vỏ trứng đều bị bầy Hoàng Nha ăn sạch, càng không nhìn thấy dị thú cùng loại Hoàng Nha, thật giống như trứng vàng chưa hề xuất hiện qua, thậm chí ta cũng hoài nghi mình có phải trải qua một lần huyễn cảnh hay không, may mắn có căn lông Hoàng Nha này, bằng không, ta còn tưởng rằng mình gặp ác mộng hai năm.
Tước đạo nhân gật gù đắc ý nói, lần này kinh lịch là hắn gặp phải lúc Hóa Thần sơ kỳ, khoảng cách hiện tại đã qua hơn ba trăm năm.
- Bên trong trứng vàng ấp không phải Hoàng Nha nhỏ, hẳn là Hoàng Nha đặc biệt nhỏ, bên trên Vạn Hoàng đảo không thêm ra dị thú khác biệt với Hoàng Nha?
Tuyết Cô Tình từ đầu đến cuối nghe, lúc này không khỏi phát ra một câu hỏi thăm, ngay cả nàng cũng cảm thấy Tước đạo nhân kinh lịch rất kỳ dị.
- Không có, không có cái gì.
Tước đạo nhân khoát tay làm cam đoan, nói:
- Vì nghiệm chứng tung tích của trứng vàng, ta ở trong mười năm tuần tự đi qua Vạn Hoàng đảo không dưới mấy chục lần, không tìm được Hoàng Nha nhỏ, ngược lại giao thủ nhiều lân cùng Hoàng Nha vương, bên trên Vạn Hoàng đảo căn bản không có tung tích dị thú, ngoại trừ nhiều thêm một dã nhân ra, giống nhau như đúc trước kia.
- Dã nhân?
Từ Ngôn hơi sững sờ.
- Dã nhân! Là vượn hay dị thú hình người, chẳng lẽ là Ma tộc ta hóa hình?
Thân Đồ Phong nghe xong hai chữ Dã nhân thế mà kinh hô lên.
- Không phải khỉ cũng không phải Ma tộc chúng ta, chính là một con hoang, không biết từ chỗ nào bơi lên Vạn Hoàng đảo, những Hoàng Nha kia vậy mà không thương tổn hắn, ta trước kia thiết kế dẫn đi bầy quạ cùng Nha Vương, bắt lấy con hoang kia.
- Ngươi giết hắn?
Ánh mắt Tuyết Cô Tình chẳng biết tại sao có chút hiện lạnh, giống như có chút quan tâm với con hoang cô độc kia. - Không có giết, không chỉ có không có giết, ta còn đưa hắn một chút pháp môn tu luyện.
Tước đạo nhân nhàn nhạt cười nói, nhìn nụ cười của hắn cũng không phải lương thiện.
- Vì cái gì không giết chết? Tước đạo nhân ngươi tâm như ma, làm sao sẽ còn đưa cho người khác pháp môn tu luyện?
Thân Đồ Phong kinh ngạc nói:
- Theo ta được biết, thời điểm Tước đạo nhân đi vào Bắc Châu, trên thân dính sinh mạng của trên vạn người, Tước đạo nhân có thể tru sát hơn vạn đồng tộc, lại còn làm chuyện tốt?
- Sinh mạng của trên vạn người, đúng vậy, trên vạn người mà thôi, bọn hắn trước đó là người nhà, bằng hữu của ta, là sư môn ta nhận truyền thừa, cuối cùng lại, tất cả đều chết trong tay ta, ai bảo bọn hắn biết bí mật của ta, lại đi công khai phần bí mật này, Thất Sơn đảo, hắc hắc, kiếp số Thất Sơn đảo một mạch, là bọn hắn tự tìm.
Tước đạo nhân nở nụ cười lạnh, nhếch khóe miệng hiện ra một vẻ tàn nhẫn cùng dữ tợn.
- Bí ẩn về huyết mạch của Yêu tộc, một khi bị người ngoài biết đến, xác thực sẽ bị xem thường, thậm chí chèn ép, liếc trắng mắt châm chọc, hoặc là chỉ trỏ, cảm giác bị xem như dị loại, cũng không tốt đẹp gì.
Từ Ngôn giơ chén lên, xa xa ra hiệu một chút, sau đó uống một hơi cạn sạch.
- Quỷ Diện đại nhân chẳng lẽ có kinh lịch như ta? Ngươi nói rất đúng, nếu không phải đồng môn Thất Sơn đảo xem ta như rắn rết bò cạp ác ma, thậm chí muốn âm thâm diệt trừ ta, ta cũng sẽ không đồ diệt toàn bộ Thất Sơn đảo, Thất Sơn đảo một trong Cổ Bách Đảo, cũng sẽ không trong vòng một đêm xác chết trôi khắp nơi trên đất, nói cho cùng, là bọn hắn tự làm tự chịu.
Ánh mắt Tước đạo nhân phát lạnh, hớp một ngụm rượu trong chén.
- Ta không có kinh lịch như Tước đạo nhân ngươi, chỉ bất quá Minh Viêm Ma cũng chia ra hai phái mà thôi, Lục Viêm Ma một phương từ đầu đến cuối thế yếu. Từ Ngôn đưa ra một giải thích hoàn mỹ, Tước đạo nhân cùng Thân Đồ Phong tin tưởng không nghỉ ngờ, chỉ có ánh mắt Tuyết Cô Tình biến đổi.
Thất Sơn đảo cũng là một trong Cổ Bách Đảo, Từ Ngôn từng nghe nói qua nơi này, mà thực lực không yếu, có hai vị Hóa Thần tồn tại trở lên, nhân số đám đệ tử thì lấy vạn mà tính, chỉ là chẳng biết tại sao trong một đêm đều bị tru sát, Thất Sơn đảo cũng đã thành một tòa đảo hoang, bây giờ Từ Ngôn mới biết được, lại là vị Tước đạo nhân này gây nên.
- Ngươi không giết chết con hoang ngược lại đưa hắn công pháp, chắc hẳn đối phương cũng có được huyết mạch Yêu tộc, ngươi muốn cho hắn lớn lên, sau đó lâm vào vực sâu cừu hận giống như ngươi, tình cảm Nhân tộc các ngươi thật sự là dối trá.
Tuyết Cô Tình lạnh lùng nói một câu, nàng nhìn ra được tâm tư của Tước đạo nhân, chỉ là câu Nhân tộc các ngươi' kia, dùng có ý riêng.
- Tuyết đại nhân nói lời này không đúng, ta là thân Nhân tộc, máu Yêu tộc, tâm Ma tộc, cũng không phải Nhân tộc thuần túy.
Tước đạo nhân không nghe ra Tuyết Cô Tình nói bóng gió, cười hắc hắc, nói:
- Bất quá nhân tộc dối trá ngược lại là thật, bằng không ta làm sao cam tâm tình nguyện nhập ma.