Chương 1752: Vở kịch (hạ)
Chương 1752: Vở kịch (hạ)Chương 1752: Vở kịch (hạ)
Từ khi đi vào Đạo phủ, bọn người Đan Thánh đã bị lần lượt chấn kinh, cuối cùng suýt chút nữa thì chạy trối chết.
Chuyện khác còn dễ nói, Độ Kiếp đỉnh phong Khúc Cửu Ca thế mà không chết, điểm này mới là chỗ khiến các Hóa Thần đến từ Tây Châu kiêng ky e ngại nhất.
Về phần thân phận của Khúc Cửu Ca, căn bản không ai hoài nghi.
Có Đạo tử dẫn đường, lại là đang ở Đạo phủ, tăng thêm trăm ma hồn cùng bảy mươi hai trang Đạo Quyển - Tiên Thiên Linh Bảo, đổi thành ai cũng sẽ không hoài nghỉ Khúc Cửu Ga là thật hay giả.
May mắn Đạo tử cho một cái bậc thang, mang theo chư vị Hóa Thần cách xa nhà tranh ở hậu viện, khiến cho các Hóa Thần đến từ Tây Châu như được đại xá.
Trên đường, Đan Thánh đi đầu nói:
- Quấy rầy đã lâu, chúng ta không ở lâu, nội tình Đạo phủ thật sâu, hoàn toàn chính xác là ở trên Huyễn Nguyệt Cung, ha ha.
Đan Thánh đưa ra lí do thoái thác, mang theo ý lấy lòng rõ ràng, có thể nói Huyễn Nguyệt Cung thành câu so ra kém Đạo phủ, nói rõ vị Đan Thánh này đã sợ.
- Kiếm Vương điện, chỉ sợ cũng so không bằng.
Phòng Văn lộ ra vẻ kiêng kị nói, Thân Đồ Liên Thành mặc dù không có mở miệng, lại chậm rãi gật đầu.
- Nghe qua đại danh của Đạo phủ, bây giờ nhìn thấy cũng coi như hữu duyên, một phủ chấn bát phương, danh bất hư truyền!
Hiên Viên Hạo Thiên trầm giọng nói, ngữ khí chân thành xuất phát từ trong lòng.
- Kiếm Vương điện không bằng, Huyễn Nguyệt Cung không bằng, Cổ Bách Đảo không bằng, Phản Kiếm Minh chúng ta... Cũng không bằng.
Doãn Linh Lung nhíu chặt đôi mi thanh tú, đáy mắt giống như còn đang lưu chuyển vẻ sợ hãi. Nghe những Hóa Thần đang nói nhỏ sau lưng, Đạo tử ngẩng đầu, mắt đầy tự hào.
Hắn mặc dù không còn là Khúc Cửu Ca, mà là Đạo tử Quân Vô Nhạc, thế nhưng phần vinh quang vạn cổ này, vẫn như cũ còn ở Đạo phủ.
Dựa theo tuyến đường đã được cài đặt tốt, Khúc Cửu Ca mang theo đám người không có theo đường cũ trở về, mà đi đường tắt đến một địa phương âm trầm.
Nơi này là một gian viện to lớn, tường viện cực cao, cửa lớn mở rộng, phía sau cửa là một cỗ sát khí hung ác đầy âm trầm, có thể nhìn thấy một ít nhân ảnh đang lắc lư, đều là vài đệ tử đạo môn mặt không thay đổi.
AII
AI
Cách rất xa đã có thể nghe được từng tiếng kêu thảm truyền đến từ trong sân, cùng với tiếng gào thảm còn có là quất roi vào da thịt.
- Nơi này là... Thiên lao?
Vu Hôi vễnh râu mép lên, có chút lo lắng đề phòng hỏi một câu.
AIIIHI
Lúc này, một tiếng rú thảm truyền đến, để đám cường giả Hóa Thần cả kinh nhao nhao ngừng chân.
- Bị tra tấn thê thảm như vậy, không phải thiên lao còn có thể là địa phương gì.
Thân Đồ Liên Thành cố gắng trấn định, nói:
- Không nghĩ tới Đạo phủ cũng có thiên lao pháp trường, xem ra bên trong còn sắp đặt cực hình.
Hồn Ngục Trưởng hiểu rõ lao ngục nhất, trong đám người này, Thân Đồ Liên Thành xem như quen thuộc nhất với Thiên lao.
- Đạo phủ không có cực hình, nơi này không phải thế gian phàm tục, mà là đạo môn.
Đạo tử ngừng chân, quay đầu cười nói. - Chúng ta lại không điếc, tiếng thảm thiết như vậy, còn nói không phải cực hình?
Trên gương mặt kì quái không có đầy đủ ngũ quan của Vô Tương Tử vặn vẹo ra từng tầng từng tầng nếp uốn, nhìn giống như đang nhíu mày.
- Cái gọi là không có cực hình, là đối với thế nhân, đối với Nhân tộc, nếu là ngoại tộc tà mị đến Đạo phủ, coi như đã rơi vào Luyện Ngục.
Đạo tử từ đầu đến cuối mang theo ý cười, chỉ vào cửa lớn, nói:
- Trong này giam giữ cường giả Ma tộc, nếu như chư vị có hứng thú, không ngại nhìn qua, mời.
Đạo tử nói xong đi đầu vào trong cửa lớn, những người khác mang theo thần sắc bất định đi vào theo, Trầm Diệp đi ở cuối cùng, dọc theo con đường này hắn cũng đang khiếp sợ không thôi, tuy nói năm trăm năm chưa từng tiến vào Đạo phủ, nhưng Đạo phủ năm trăm năm trước so với Đạo phủ bây giờ cũng là khác biệt cực lớn.
Không nói các loại vật liệu xa hoa phủ kín đất, chỉ nói chỗ thiên lao này, trong trí nhớ của Trầm Diệp, căn bản không có.
Cứ việc nghi hoặc, Trâm Diệp cũng không có nói cái gì, đi theo vào.
Theo bước chân của Đạo tử, một đoàn người xuyên qua căn phòng, đi tới một chỗ cùng loại với địa lao.
Lao ngục rộng rãi mà âm trầm tồn tại trận pháp cường đại, dư uy đại trận hình thành ba động, ngay cả không khí đều đang chầm chậm xoay tròn.
Ở trung tâm đại trận, có một lồng giam, trong đó treo một thân ảnh mờ ảo, người này đầu sinh Ma Giác, toàn thân đây ma khí, dưới chân là một vũng máu, nhìn như đang thoi thóp.
Rõ ràng là Ma tộc bị cầm tù ở đây, ngay khi nhìn thấy đạo ma ảnh này, đám người nhao nhao biến sắc.
Cho dù bị đại trận bao phủ.
Cảm giác không đến khí tức, nhưng là Ma Giác trên đỉnh đầu Ma tộc kia lại biểu thị ra cảnh giới Ma Quân, nhất là Ma Giác kia không chỉ có ngọn lửa hội tụ, còn có lôi đình đang chuyển động, chỉ bất quá một sừng còn lại phân nửa, nhìn qua rất thê thảm.
- Đây là... Ma tửi
Suy đoán thân phận người bị tù đày, tiếng nói nhỏ của Thân Đồ Liên Thành tràn đầy kinh ngạc, hắn không nghĩ tới có thể nhìn thấy Ma tử trong Đạo phủ.
Chính Thân Đồ Liên Thành là một trong Ma tử, cho nên hắn có thể đại khái đoán được Ma tộc trong lao ngục cũng là Ma tử, bởi vì bên trên một sừng xuất hiện Lôi Hỏa hai loại sức mạnh, cho dù không phải Ma tử cũng hẳn là đúng chí cường bên trong Ma Quân, tuyệt không phải Ma tộc bình thường.
Bal
Ball
Balll
Cách tới gần, mọi người mới thấy rõ trên người Ma Quân khi thì xuất hiện một vết roi, vết roi cực sâu, có thể nhìn đến xương trắng, lại không nhìn thấy cây roi tồn tại.
- Trận pháp tran tấn, Ma tộc này sống không được bao lâu.
Mạc Hoa Đà nhắm lại hai mắt, nhìn chằm chằm cực hình trong lồng giam, hắn thấy, cho dù Ma tử cũng phải bị đánh chết.
- Đạo phủ tiêu diệt Ma tộc thiên kinh địa nghĩa, giết rất tốt
Vô Tương Tử phát ra một tiếng tán thưởng, nghe tựa như là vỗ mông ngựa.
- Chư vị tới rất đúng lúc, hôm nay chính là kỳ hạn tiêu diệt tên Ma tộc này, sư thúc lão nhân gia ông ta đã tiêu diệt trăm vị Ma Quân, đây là tên cuối cùng, nếu như hắn cũng không nói lời nói thật, cũng chỉ có thể trở thành ma hồn, bị vĩnh thế trấn áp trong Đạo phủ.
Đạo tử vừa dứt lời sầm mặt lại, vung tay lên, nói:
- Bắt đầu đi, Tru Mail
Theo một tiếng Tru Ma vang lên từ trong miệng của Đạo tử, chỉ thấy trong lao ngục xuất hiện từng tia sáng màu trắng, mỗi một đạo bạch quang này đều là một lưỡi dao, nhiều chừng vạn đạo.
- Vạn Nhận xuyên tim! Tru Ma trận!
Nhìn thấy những bạch quang kia, Thân Đồ Liên Thành theo bản năng lui về sau một bước, huyết mạch Ma tộc của hắn đang sôi trào, đang e sợ, trong lòng run sợ thật sâu.
- Ta nói! Ta nói! Đừng giết taI
Tiếng kêu rên vang lên, Ma Quân toàn thân ma khí rú thảm nói:
- Bắc Châu Ma tộc sắp dốc toàn bộ lực lượng muốn đồ diệt Tây Châu, cầu Đạo phủ lưu ta một mạng! Ta sẽ nói cho các ngươi biết hết tất cả những gì ta biết.
Chưa nói chưa sao, ngay khi tiếng la to này vang lên, tất cả Hóa Thần đến từ Tây Châu đều sửng sốt.
Bắc Châu Ma tộc muốn dốc toàn bộ lực lượng?
Còn muốn đồ diệt Tây Châu?
Không nghĩ tới truy tra tung tích của Từ Ngôn đuổi tới Đạo phủ, không tìm được Từ Ngôn không nói, thế mà nghe được tin tức kinh thiên như thế, bọn người Đan Thánh giống như tượng gỗ, ổn định ở tại chỗ.
- Đại nhân Ma Đế của chúng ta, thật ra... Thật ra... Không chết...
Giống như tiếng kêu rên trước đó đã dùng hết toàn lực, Ma Quân mơ hồ, âm thanh trở nên vô cùng suy yếu, cần đến gần sát lỗ tai mới có thể mơ hồ nghe rõ.
- Ma Đế không chết!
Tròng mắt của Đan Thánh đều muốn trợn lồi ra.
- Ma Đế không chết?
Thân Đồ Liên Thành há to miệng rộng đến mức có thể nuốt vào một quả dưa hấu.
- Ma Đế thế mà không chết!!!
Từng vị Hóa Thần kinh hô, trong mắt đều là sợ hãi, nhất là người của Kiếm Vương điện cùng Phản Kiếm Minh, nghe được tin tức Ma tộc Tây chinh không thua gì ngũ lôi oanh đỉnh. - Ma Đế chuyển sinh... Chính là... Chính là...
Ma ảnh đang giấy giụa bên trong đại trận, giơ lên một ngon tay, chỉ hướng tây, tất cả mọi người dựa theo ngón tay nhìn về phía hư vô.
- Chính là Đồ... Thanh... Chúc!
Nói xong câu nói sau cùng, tay ma ảnh không còn chút lực rủ xuống, không còn tiếng thở nữa, không biết là chết, hay là ngất đi.