Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1761 - Chương 1761: Tiểu Mộc Đầu Nghe Lời

Chương 1761: Tiểu Mộc Đầu Nghe Lời Chương 1761: Tiểu Mộc Đầu Nghe LờiChương 1761: Tiểu Mộc Đầu Nghe Lời

Qua hồi lâu, Từ Ngôn mới hoàn toàn thanh tỉnh từ trong mộng cảnh.

- Hắn đi Huyễn Nguyệt Cung, có thể bị Cổ Tuyên làm khó dễ hay không, chuyến này sợ là không quá thuận lợi...

Cảm khái chuyện Ngôn Thông Thiên trải qua, Từ Ngôn cười khổ lắc đầu.

Mỗi khi gặp mộng cảnh xuất hiện, hắn không chỉ có thể nhìn thấy quá khứ của Ngôn Thông Thiên, càng có thể cảm nhận được tâm cảnh của Ngôn Thông Thiên, loại cảm giác này rất kỳ dị, giống như mộng cảnh biến thành hồi ức, chôn ở trong tâm thần của Từ Ngôn.

Hắn nhất định là Ngôn Thông Thiên, cũng không phải Ngôn Thông Thiên chân chính, đối với phần hồi ức này, Từ Ngôn không có tận lực tránh đi, cũng không có tận lực nghĩ về, cứ để nó an tĩnh tồn tại ở nơi hẻo lánh trong tâm linh, tồn tại ở bên người ác niệm tàn hồn cao lớn kia.

Có lẽ chỉ có như thế, mới có thể để tàn hồn thuộc về Ngôn Thông Thiên nhìn qua không còn quá cô tịch.

Đi ra phòng lớn, đồng thời, Từ Ngôn nghênh đón người gác đêm chúc mừng, gật gật đầu, thu hồi Kiếm Hồn bước ra một bước khỏi Thiên Cơ phủ.

Chỗ sâu trong sa mạc, bóng dáng Từ Ngôn xuất hiện phía trên một đoạn sợi rễ Vạn Dương mộc trong lòng đất, lấy ra Hỗn Nguyên bình, thân ảnh Tiểu Mộc Đầu rơi xuống.

- Tà Linh đã chết, Vạn Dương mộc thành cành khô, có thể thu nó hay không?

Từ Ngôn hỏi.

Tiểu Mộc Đầu nghiêng đầu trong chốc lát, gật đầu nói:

- Có thểi

- Tốt, ngươi lưu lại nơi này thu lấy bản thể Vạn Dương mộc, chỉ dung hợp thụ tâm là được, giữ lại một tầng vỏ cây, nhất là Ma địa điểm tộc ở lại, tạm thời chớ trêu chọc, để bọn hắn phát hiện sẽ không tốt. - Ừm!

- Cách Đỉnh tán cây thần ở nhánh Bàn Thiên xa một chút, Thân Đồ Thiết Tâm kia không dễ chọc, cũng đừng động rễ cây trong Viêm Ma động, tránh khỏi động sập.

- Ừm!

- Lưu bản thể ở trong sa mạc, trước khi rời đi Bắc Châu, ta sẽ trở về tìm ngươi.

- ỪmI

Đối với Từ Ngôn căn dặn, Tiểu Mộc Đầu dùng sức gật đầu, nàng là em gái nghe lời, chưa từng nghịch ngợm, cũng không hồ nháo.

- Hi vọng khi ta trở về, có thể nhìn thấy Tiểu Mộc Đầu biến thành một cây đại thụ che trời, không còn là cành khô nho nhỏ.

Từ Ngôn cười khẽ vuốt đầu Mộc Đầu nữ hài, theo tiếng cười của hắn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộc Đầu nữ hài bỗng nhiên bị một tâng máu bao trùm, váy màu xanh lục cũng dần dần biến thành màu máu.

Bên trong tiếng kinh hô, Tiểu Mộc Đầu lắc đầu.

Bị thương không phải Tiểu Mộc Đầu, mà là ca ca của nàng, máu tươi đang rơi ra từ bên trong cổ tay.

- Phó bản thể của ta mạnh hơn ngươi nhiều, máu của ta đã có thể uẩn dưỡng Hỏa Hoàng Gô, có thể uẩn dưỡng Thiên Ất mộc, chúng ta vốn là đồng nguyên, không phân khác biệt, máu của ta, chính là máu của ngươi.

Bên trong tiếng khóc thút thít cầu khẩn của Tiểu Mộc Đầu, gần nửa máu tươi trên người Từ Ngôn chảy ra ngoài, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.

Nuốt một hạt linh đan vào bụng, thần trí u ám lúc này mới chuyển biến tốt đẹp lên mấy phần.

- Ngươi nhìn, quả thật rất xinh đẹp, váy đỏ đẹp nhiều váy xanh.

Từ Ngôn an ủi Mộc Đầu nữ hài, khoát khoát tay, thân hình hơi động biến mất tung tích, chỉ có một câu căn dặn quanh quẩn bên tai Mộc Đầu nữ hài. - Ca ca nhất định trở về, đừng lo lắng, chờ ta là được.

- Ừm! Ta đợi ca ca trở về!

Tiểu Mộc Đầu bị máu tươi nhiễm đỏ váy áo, bộ dáng nhìn có chút ủy khuất, xẹp miệng nhỏ, ngóng nhìn nửa ngày phát hiện không nhìn thấy tung tích của Từ Ngôn, lúc này mới chui vào bên trong rễ cây Vạn Dương mộc, bắt đầu dung hợp gốc đại thụ bao phủ Bắc Châu.

Có số lượng lớn máu tươi của Từ Ngôn, tăng thêm thân cây Vạn Dương mộc, Tiểu Mộc Đầu hiện ra hình dáng bản thể ở trong lòng đất, cây giống nho nhỏ bắt đầu chậm chạp mà quật cường sinh trưởng dưới sa mạc, giống như một cây cây giống của hi vọng.

Nàng và ca ca nàng đều tin tưởng, cuối cùng cũng có một ngày, Thiên Ất thần kiếm sẽ lại xuất hiện thiên hạ...

Lưu Tiểu Mộc Đầu lại trong sa mạc, Từ Ngôn dọc theo Vạn Dương mộc lại lần nữa độn trở về Đỉnh tán cây thần.

Xuất hiện lần nữa trong Ma Hoa điện, quả nhiên như dự liệu, Tuyết Cô Tình cũng không tới qua, không ai biết hắn rời đi Ma Đế thành.

Cảnh giới đã đạt đến Hóa Thần trung kỳ, tiếp theo chính là vững chắc, Từ Ngôn sẽ không phá cảnh ở Ma Đế thành, nhưng ở chỗ này vững chắc cảnh giới ngược lại không Sao.

Dùng thời gian một năm, vững chắc cảnh giới Hóa Thần trung kỳ đến viên mãn, tiếp theo bắt đầu tu tập một chút pháp môn trước đó không có nắm giữ.

La Hán thân cùng Kim Cương cốt chỉ là tu luyện đến tiểu thành.

Khoảng cách đại thành còn có một đoạn cực kỳ xa xôi, hai phần kỳ công này là gốc rễ để Từ Ngôn lập thân, không thể coi thường.

Mặc dù thường xuyên tu tập, nhưng theo Từ Ngôn tính toán, hai phần luyện thể kỳ công này, không đến Độ Kiếp sợ là không cách nào tu luyện tới đại thành.

Ma võ chỉ pháp giấu ở trong Tiên Quân ca dao, Từ Ngôn chỉ ngộ ra La Hán thân Kim Cương cót cùng Lôi Ấn thương khung, những kỳ công khác còn không có tu luyện, có quá mức tối nghĩa, có quá mức huyền ảo, trong thời gian ngắn khó mà phỏng đoán.

Ngoại trừ Ma Võ chi pháp, Từ Ngôn muốn tu luyện còn có thân thông kiếm nhãn cùng Thiên Ma Vũ.

Cả bộ Ma Luyện cùng Ma Võ, Từ Ngôn đều từng thấy tận mắt, duy chỉ có Ma Kiếm chi pháp, hắn chỉ có được kiếm nhãn thần thông từ trong tay Chân Vô Danh, trừ cái đó ra, chỉ còn lại La Thiên kiếm pháp tuyệt học của Địa Kiếm Tông.

Theo Từ Ngôn suy tính, Ma Kiếm chi pháp đã giấu ở Kiếm Vương điện, như vậy phần lớn kiếm pháp Kiếm Vương điện một mạch có khả năng diễn hóa ra từ Ma Kiếm chi pháp.

- Chỉ sợ kiếm chủ Chu Tình Thiên đã tu thành Ma Kiếm chi pháp, Kiếm Vương điện diễn hóa ra Thiên Địa Nhân ba mạch, hẳn là ba chi nhánh lớn của Ma Kiếm chi pháp, như thế tính ra, La Thiên kiếm pháp của Địa Kiếm Tông cũng xuất từ Ma Kiếm chỉ pháp, thế nào không nhìn ra ma khí, chẳng lẽ đến tuyệt sát sau cùng mới có thể xuất hiện chân lý ma kiếm? Hay là nói, kiếm pháp mà ba chỉ mạch tu luyện đã chia tách Ma Kiếm chỉ pháp sau cùng?

Suy nghĩ đến đoạn cuối của Ma Kiếm chi pháp, Từ Ngôn không khỏi khẽ nhíu mày, thâm nghĩ:

- Nếu như Chu Tình Thiên thật tu thành Ma Kiếm chi pháp, như thế nào lại thua trong tay Ngôn Thông Thiên? Hắn hẳn là không có tu thành ra ma kiếm chân chính, ở trong đó nhất định có kỳ quặc, thừa dịp Chân Vô Danh hỗn đản kia không biết thân thế mình, về sau có cơ hội nhất định phải moi chân tướng ra.

Quyết định chủ ý, Từ Ngôn cảm thấy tất cả bằng hữu của mình hình như đều có thân phận không tâm thường, nhất là Chân Vô Danh, lại là Kiếm chủ chuyển thế.

Cười lắc đầu, Từ Ngôn thật không có ý định buông tha cho Vô Danh huynh, ai bảo người ta gia đại nghiệp đại, hố chút chỗ tốt cũng không tính là gì.

Tĩnh lại tâm thần, Từ Ngôn bắt đầu tu luyện.

Theo cảnh giới chậm chạp tăng lên, La Hán thân cùng Kim Cương cốt cũng đang càng ngày càng tiếp cận đại thành, kiếm nhãn thần thông trở nên thuần thục, nghìn đạo ma hồn sưu tập từ Đạo phủ bị đều luyện thành luyện hồn, nhất là Ma Vương Thiên Lân thoi thóp, trở thành một chủ hồn, một khi thôi động sẽ đạt tới uy lực khó có thể tưởng tượng.

Đang lúc Từ Ngôn đang ở Bắc Châu đại địa tu luyện kiếm nhãn bên trong Ma Kiếm chi pháp, ở vào trong lao ngục âm u dưới lòng đất Kiếm Vương điện, Hồn Ngục Trưởng quay trở vê Tây Châu đang đứng trước mặt một tù phạm huyết hồ lô.

- Ngươi có ý chí của kiếm, là kỳ tài tu luyện kiếm đạo, có lẽ ngươi có thể tu thành Ma Kiếm chỉ pháp chân chính, bất quá trước đó, ngươi cần trước trở thành Ma tộc mới được, ma kiếm, là Ma tộc chi kiếm, Nhân tộc mạnh hơn cũng tu không thành Ma Kiếm chi pháp chân chính! Từ nay về sau, ngươi chính là Đại tướng thứ nhất của Thân Đồ Liên Thành ta! Ta sẽ biến ngươi thành người săn ma, bất kể Nhân tộc hay là Ma tộc đều sẽ thành con mồi của ngươi, ha ha ha ha.

Trong lao ngục không người, tiếng cười nhe răng rung trời thật lâu không tiêu tan, Sở Bạch bào bị hành hạ nhiều năm vẫn như cũ bày ra một bộ thần thái khinh thường, chỉ là vừa mới mở ra khóe miệng, không đợi rống ra tiếng chửi rủa liền bị một cỗ ma khí đen nhánh xâm nhập, sau đó cả người lâm vào bên trong ma khí vô tận.

Một góc Hồn Ngục bị cô lập xuất hiện ma khí doạ người, ròng rã ba ngày sau, Thân Đồ Liên Thành rốt cục hài lòng nhẹ gật đầu.

Ngay thời khắc vị Hồn Ngục Trưởng này chắp tay ra sau lưng quay người, cửa lớn lao ngục bị mở ra, một đôi mắt tinh hông mở ra từ trong bóng đêm.

- Đã không chiếm được Tiên Thiên Linh Bảo, vậy thì phải nhận được truyền thừa ta nên có, Sở Bạch, ngươi rất may mắn, ta sẽ dẫn ngươi đi một chỗ, nơi đó có một thanh tuyệt thế hảo kiếm, ngươi sẽ trở thành khí nô hung mãnh cường đại nhất trong thiên hạ, hắc hắc, hắc hắc hắc hắc...

Theo Thân Đồ Liên Thành nói nhỏ, tinh hông chi nhãn phía sau hắn phát ra một tiếng gầm nhẹ không thuộc về loài người.
Bình Luận (0)
Comment