Chương 1776: Ta Có Một Kế
Chương 1776: Ta Có Một KếChương 1776: Ta Có Một Kế
Rất nhiều Cua tộc đang dùng móng vuốt nắm lấy móng vuốt, dựng thành cầu cua.
Tôm bự thân người cong lại giật giật leo lên trên cầu cua.
Mực ma tám móng vuốt một bên bò một bên phun mực nước, một đường nhuộm đen.
Khi một lão quy sắp leo đến Nghênh Hải, không có nắm vững lại rớt xuống.
Ngoại địch trong miệng Ma tử Quỷ Diện, tới ngược lại là đột nhiên, thế nhưng ở trong mắt chư vị Ma tử Ma Quân, thực sự không đáng giá nhắc tới, bọn thú biển này nhiều nhất có thể làm làm mấy bàn đồ ăn, há miệng mấy cái đã có thể ăn xong.
- Hải tộc quả nhiên hèn hạ! Chúng ta còn chưa đi sao bọn chúng đã không kịp chờ đợi, nếu chờ chúng ta đi xa, bọn chúng nhất định sẽ chiếm cứ Nghênh Hải! Bọn hỗn trướng không thủ tín này.
Ma tử Quỷ Diện chửi âm lên, nhìn qua cực kỳ tức giận.
Ma Quân Ma tử khác lúc trước không cảm thấy cái gì, cho rằng những thú biển đần độn kia bất quá là đi chịu chết mà thôi, phải biết trước khi Thân Đồ Băng Yểm xuất phát, lưu lại hai vị Ma Quân trấn thủ Nghênh Hải.
Lần này Tây chinh không biết cần tốn bao nhiêu năm, hóa hình quả nhất định khan hiếm, Thân Đồ Băng Yểm cũng sẽ không từ bỏ bảo địa Nghênh Hải.
- Những tôm cua này hẳn là bị thú biển mạnh hơn xua đuổi mới bò lên trên Nghênh Hải, nhiều nhất Yêu linh mà thôi, bọn chúng chẳng lẽ còn có thể đoạt lấy Nghênh Hải?
Ma Quân có kiến thức sâu mở lời.
- Hàng năm đều có thú biển nhảy ra mặt biển, đúng là đều bị xua đuổi chạy tới, loại hiện tượng này không quá mới mẻ, Quỷ Diện Ma tử ngày thường không ở đây, chỉ sợ chưa thấy qua mấy lần, ha ha.
Thân Đồ Băng Yểm gật đầu nói, không có dự định trở về.
- Nếu bị thú biển mạnh hơn xua đuổi, ai có thể cam đoan những Hải tộc bò lên trên Nghênh Hải này không phải thám tử của Hải tộc càng mạnh?
Từ Ngôn như phản bác.
- Cái này...
Thân Đồ Băng Yểm nhất thời á khẩu không trả lời được, người ta nói không sai.
- Cho dù thám tử thì làm thế nào? Nghênh Hải có lưu lại hai vị Ma Quân.
Sửu Ngư của Thiên Lân bộ tùy tiện nói:
- Chẳng lẽ Hải tộc còn dám điều động Yêu Vương đến tập kích Nghênh Hải không thành, bọn chúng cũng không có lá gan này.
Sửu Ngư nói xong, Từ Ngôn tập trung vào hắn, trâm giọng nói:
- Nếu quả thật có Yêu Vương đến cướp đoạt Nghênh Hải thì sao, đến lúc đó giết chết hai vị Ma Quân đóng giữ, cướp đi hóa hình quả, thậm chí giết tới Bắc Châu, hết thảy hậu quả, có phải là Sửu Ngư ngươi toàn quyền phụ trách hay không?
- Dựa vào cái gì ta phụ trách!
Sửu Ngư kinh hãi, cái chụp mũ này là hắn chịu không được.
- Vậy cũng chớ nói mạnh miệng, thật giống như ngươi biết Hải tộc có dự định gì.
Từ Ngôn lườm đối phương một chút, câu nói này là lời tru tâm, các Ma tử khác nghe được đều thần sắc khẽ biến.
- Ta không có quan hệ gì với Hải tộc!
Sửu Ngư lúc này mới phát hiện mình giống như rơi vào cái bẫy, thế nhưng nghĩ lại thì không giống, trong lúc nhất thời không biết Từ Ngôn đang có tâm tư gì.
Thật ra Từ Ngôn căn bản không có ý định để ý tới Sửu Ngư, là đối phương một đầu đụng vào, Sửu Ngư đã mở miệng, Từ Ngôn không ngại cho đối phương mấy cái vả.
- Đừng nói khẳng định như vậy, nếu ngươi không có quan hệ gì với Hải tộc, vì cái gì hết lần này tới lần khác gọi Sửu Ngư, mà không phải Sửu Ngưu Sửu Mã, à đúng rồi, Sửu Ngư ngươi lúc đầu là một con cá, một con cá trong biển.
Từ Ngôn nói mấy chữ cuối cùng rất nặng, nhất là hai chữ "Trong biển. Sửu Ngư vốn là Hải tộc bị ma hóa, cũng không đến từ hải vực, bị Từ Ngôn kiểu nói này, rất nhiều ánh mắt hồ nghi cùng phẫn nộ đồng thời tập trung vào Sửu Ngư.
- Ta không phải Hải tộc!
Sửu Ngư còn muốn giải thích, chợt thấy ánh mắt Ngân Lân mang theo ý lạnh trông lại.
- Đừng giải thích, miệng tên kia rất lợi hại.
Bạch Ngạc ở một bên thấp giọng khuyên nhủ, Sửu Ngư hận hận trừng mắt nhìn Từ Ngôn, không còn lên tiếng.
Khi còn ở Minh Sơn thành, Sửu Ngư này cùng Bạch Ngạc đã ngáng chân Từ Ngôn, còn tưởng rằng nhiều năm trôi qua, Từ Ngôn đã sớm quên, thật tình không biết phía trên danh sách tất phải giết, Sửu Ngư Bạch Ngạc của Thiên Lân bộ là người thứ nhất mà Từ Ngôn phải diệt.
Sửu Ngư đã không còn lên tiếng, Từ Ngôn cũng không bỏ đá xuống giếng tiếp, mà là mặt mũi tràn đầy lo lắng nói:
- Phải làm sao mới ổn, chúng ta đi, cũng không thể giao Nghênh Hải cho Hải tộc, không chừng Hải tộc còn có nội ứng, biết phương vị của chúng ta, một khi chúng ta rời đi, Hải tộc sẽ ra tay.
Mặc dù không để ý tới không hỏi Sửu Ngư, câu nội ứng kia lại suýt chút nữa chọc cho Sửu Ngư tức giận nôn máu.
So với Từ Ngôn đang lo lắng, Thân Đồ Băng Yểm và các Ma tử khác cũng không quá để ý.
Cho rằng Từ Ngôn nhỏ nói thành to.
- Chúng ta có thể đi, Nghênh Hải đi không được, cũng không thể vì mấy hóa hình quả, lưu lại số lớn Ma Quân.
Thân Đồ Băng Yểm nói.
- Đám Hải tộc to gan, những năm gần đây cũng không dám làm bậy, hiện tại lo lắng, hơi sớm một chút. Ngân Lân nói.
- Ma tử chúng ta vượt vực không dùng đến mấy năm, thực sự không được, chờ về sau phái người trở về nhìn một chút là được.
Vạn Ma Nhất nói.
- Nếu Hải tộc dám trộm hóa hình quả, để bọn chúng chịu không nổi!
Tu Ma hừ lạnh nói.
- Cùng lắm thì dọn cả Nghênh Hải đi chẳng phải xong, Hải tộc muốn, tới tìm đại quân Ma tộc chúng ta, xem bọn hắn có đảm lượng hay không!
Thiên Câu nói nhảm một phen nói đến ngang ngược, ai cũng biết, hết lần này tới lần khác Từ Ngôn gật đầu đồng ý, giơ cho Thiên Câu ngón tay cái.
Tuyết Cô Tình không nói gì, Tước đạo nhân càng là việc không liên quan đến mình treo lên thật cao, duy chỉ có Từ Ngôn tựa như tình hữu độc chung về Nghênh Hải, sau khi tán thưởng qua Thiên Câu, hắn vỗ tim nói:
- Băng Yểm đại nhân, ta có một kết Có thể vĩnh viễn trừ hậu hoạn! Hắc hắc.
- Ồ? Làm sao vĩnh viễn trừ hậu hoạn, nói nghe một chút.
Thân Đồ Băng Yểm tò mò, ôn tồn hỏi.
- Nếu là mưu kế, nói ra thì mất linh, chư vị chờ một lát, ta đi một chút sẽ về đến!
Từ Ngôn không nói lời gì đằng không bay lên, lên xuống mấy cái đã trở về Nghênh Hải.
Gặp Từ Ngôn trở vê, Thân Đồ Băng Yểm nhíu nhíu mày, nói:
- Chẳng lẽ hắn hiểu được trận đạo, cường hóa cho Nghênh Hải?
- Không giống, trận pháp lớn hơn nữa cũng ngăn không được những hỗn độn Hóa Vũ kia, đại trận cơ bản vô dụng dành cho Hải tộc.
Tước đạo nhân ở một bên nói.
- Chẳng lẽ hắn hiểu được huyễn thuật, muốn che đậy Nghênh Hải? Hải tộc đều ngu xuẩn, chiêu này hẳn là có hiệu quả. Vạn Ma Nhất cũng xem không hiểu Từ Ngôn dự định làm gì, suy đoán lung tung.
- Huyền Quy kia lão gia hỏa cũng không ngu, huyễn thuật tác dụng không lớn đối với Huyền Quy.
Ngân Lân lắc đầu, tiếng êm dịu nói.
- Hắn không phải muốn dọn đi toàn bộ Nghênh Hải đó chứ?
Tu Ma hồ nghi nói.
- Không sai! Gia hỏa này nhất định đúng muốn dọn Nghênh Hải đi, mới vừa rồi còn ra vẻ thông minh giơ cho ta ngón tay cái, đó cũng không phải là cây, mà là nhánh cây, dọn đi rồi chẳng phải là bẻ gãy ha ha! Tên ngu xuẩn này, ta vừa rồi chỉ nói chơi mà thôi, hắn còn tưởng là thật, ha ha!
Thiên Câu nghe vậy cười ha ha, chỉ có hắn nhìn ra ý định của Ma tử Quỷ Diện.
Tiếng cười của Thiên Câu mới vừa xuất hiện, sắc mặt Thân Đồ Băng Yểm thay đổi, lúc này đột nhiên có một tiếng vang giòn truyền đến.
Trong tiếng cười của Thiên Câu, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của tất cả Ma tử Ma Quân, Ma tử Quỷ Diện quay trở về Nghênh Hải, nhô ra hai tay, vận chuyển lực lớn, ôm lấy cành khô kết xuất hóa hình quả, hét lớn một tiếng.
- Kế này tên là... Trảm thảo trừ căn! Lên cho tal
Âm ầm, ầm ầm...
Theo Từ Ngôn quát to, Thụ Sơn trên Nghênh Hải xuất hiện chấn động kịch liệt, răng rắc răng rắc trầm đục chập trùng không ngừng, cho đến một tiếng vang giòn xuất hiện, cành khô cao cao ầm vang sụp đổ.
Một kế trảm thảo trừ căn này, thế mà chặn ngang bẻ gãy cành khô kết xuất hóa hình quả kia.