Chương 1782: Ma tộc tới
Chương 1782: Ma tộc tớiChương 1782: Ma tộc tới
Thời khắc đại quân Ma tộc sắp tiến công Tây Châu vực, Ma tử thứ bảy, Phó thống lĩnh Tây chinh Quỷ Diện là người thứ nhất chờ lệnh, để cho đám người Cổ Bách Đảo dám can đảm ngăn cản đại quân Ma tộc nhìn thấy chút màu sắc.
Nghe xong ta có một kế bốn chữ này, Thân Đồ Băng Yểm đã cảm thấy hơi nhức đầu, hắn còn rõ mồn một trước mắt chuyện cũ bẻ gấy Nghênh Hải ở mấy năm trước.
- Quỷ Diện đại nhân có kế sách gì, nói chúng ta tham khảo xem sao.
Thân Đồ Băng Yểm cười mỉm nói.
- Nếu là kế sách, nói ra thì mất linh, chỉ cần đại nhân cho ta điều động mười vị Ma Quân là được, nhất định để đám Cổ Bách Đảo run sợ trong lòng!
Từ Ngôn chờ lệnh rất thành khẩn, càng tự tin thề.
Gặp Phó Thống Lĩnh thật tình như thế, Thân Đồ Băng Yểm cũng không tiện từ chối, do dự một chút, nói:
- Chúng ta không cần để ý tới không hỏi Cổ Bách Đảo, tiến công Tây Châu mặt đất là được, địa điểm lên bờ không cần một đường thẳng nếu so với Cổ Bách Đảo.
Theo lời Thân Đồ Băng Yểm, không đáng phân cao thấp với Cổ Bách Đảo, cải biến phương hướng đổ bộ cũng là phải, lãng phí thời gian cùng Cổ Bách Đảo căn bản không có chỗ tốt, cũng không có tác dụng gì, nếu có quyết chiến thì cũng diễn ra ở Tây Châu, đánh nhau ở trong biển không phải điểm mạnh của Ma tộc.
- Yên tâm đi đại nhân, một kế này của ta nhất định có thể để tu sĩ nhân tộc hoảng sợ không hiểu, tổn binh hao tướng!
Từ Ngôn như cũ kiên trì chờ lệnh.
- Tốt, ngươi phải cẩn thận, ở trên Hiên Viên đảo tồn tại Đấu Tiên kiếm ý, chớ tuỳ tiện tiếp cận.
Thân Đồ Băng Yểm không khuyên ngăn nữa, gật đầu đồng ý xuống tới.
- Đa tạ đại nhân, các ngươi đi đầu một bước, ta đi một chút liền về, ha ha ha! Kim Hỏa, theo ta đi, còn có ngươi ngươi ngươi, đều theo ta đi.
Liên tiếp điểm chín Ma Quân, ngoại trừ Kim Hỏa là Minh Viêm Ma một mạch ra, còn lại đều là bộ khác, dù sao Ma Quân Minh Viêm Ma một mạch thực sự có hạn, căn bản góp không đủ số lượng mười người.
Ma Quân bị điểm đến không dám thất lễ vội vàng lĩnh mệnh, đến khi còn kém người cuối cùng, Từ Ngôn nhìn về phía Thiên Lân bộ một mạch, chỉ một người, nói:
- Sửu Ngư đại nhân, làm phiền, đi theo ta đi.
Nghe xong Từ Ngôn thế mà điểm danh muốn mình, Sửu Ngư sững sờ, sau đó nhìn vê phía Ngân Lân trước người.
Hắn là Đại tướng của một mạch Thiên Lân bộ, Ma Quân đỉnh phong, sao có thể tùy tiện bị người khác điều đi.
Quả nhiên, Ngân Lân nghe xong gương mặt xinh đẹp trâm xuống, vừa định ngăn cản, Từ Ngôn bên kia lại nói.
- Ta chính là Phó thống lĩnh Tây chinh, làm sao điều một cái Ma Quân đều không được, đã như vậy, muốn thân phận Thống Lĩnh có làm được cái gì? Ngân Lân đại nhân, ta nhìn vẫn là ngươi tới làm Phó Thống Lĩnh đi, Quỷ Diện ta tùy ngươi điều khiển, để cho ta đi đấu Nhân tộc Độ Kiếp ta cũng không có lời oán giận.
Người ta đều nói như vậy, Ngân Lân bị chặn họng, nàng há to miệng, yết hầu giật giật, bất đắc dĩ nói:
- Sửu Ngư, đi thôi, Quỷ Diện đại nhân hiệu lệnh chính là ta hiệu lệnh, không thể không tuân theo.
- Đại nhân, hắn...
Sửu Ngư vừa muốn nói cái gì, bị Ngân Lân trừng mắt nhìn, đành phải cúi đầu đi ra đội ngũ.
Điểm đủ mười vị Ma Quân, Từ Ngôn suất lĩnh lấy trăm vạn tộc nhân Minh Viêm Ma một mạch rời đi đại bộ đội, thẳng đến Cổ Bách Đảo đánh tới, Thân Đồ Băng Yểm cũng đưa ra mệnh lệnh đổ bộ Tây Châu, thế là đại quân Ma tộc liền trời tiếp đất hóa thành mây đen đen nghịt, lách qua phạm vi Cổ Bách Đảo, tuôn tới mặt đất xa xa. ...
Bờ biển Tây Châu, một chỗ địa vực tên là Nham Lĩnh, hai thân ảnh đang ngồi xếp bằng trên một khối đá lớn điều tức.
Nham Lĩnh cách bờ biển không xa, khác biệt dãy núi bình thường, nơi này phân bố nham thạch, là một mảnh dãy núi hoàn toàn do nham thạch hình thành.
Nham Lĩnh vốn là địa bàn của một tông môn gọi Nham Lĩnh tông phụ thuộc Phản Kiếm Minh, tuy nói không so được tông môn nhất lưu, Nham Lĩnh tông tuyệt đối có thể xếp hạng nhị lưu, trưởng lão Nguyên Anh trong môn nhiều đến năm vị, chỉ là tông môn lúc này trống rỗng, chỉ có hai ba đệ tử phụ trách quét dọn ẩn hiện ở chỗ sâu sơn môn khổng lồ.
- Cũng không biết tin tức là thật hay giả, nếu như Ma tộc không đến, sơn môn tốt đẹp của Nham Lĩnh tông chúng ta, chẳng phải lãng phí sáu mươi năm một cách vô ích.
Hai người tĩnh tọa bên trên đá lớn là trưởng lão của Nham Lĩnh tông, lúc này một vị trưởng lão Nguyên Anh sơ kỳ tức giận bất bình nói.
- Chủ tông ra lệnh, chúng ta có thể làm sao, cho dù là giả cũng phải nghe, nếu như là thật, tông môn có thể miễn gặp ma kiếp, đại quân Ma tộc cũng không thể vừa xuất hiện liên quét sạch Tây Châu.
Để đệ tử của tông môn di chuyển đến chỗ sâu trong Tây Châu, xem như ngộ biến tùng quyền, chí ít có thể để cho Tu Tiên giới Tây Châu bảo tồn thực lực.
Một vị lão giả khác cao tuổi có tu vi Nguyên Anh trung kỳ, hắn nhìn một chút sơn môn hoang phế nhiều năm dưới chân, thở dài nói:
- Ai bảo chúng ta là nhị lưu tông môn, chỉ cần ra một vị cường giả Hóa Thần, đã có thể để Nham Lĩnh tông nhảy lên trở thành hàng ngũ nhất lưu tông môn, môn hạ đệ tử cũng có thể được an bài tu luyện bên trên linh mạch tốt hơn.
- Triệu sư huynh, ngươi nói lần này đại điển liên minh có thể thành công hay không? Phản Kiếm Minh thật chẳng lẽ có thể cùng Kiếm Vương điện liên minh, không để ý hiềm khích lúc trước? - Ai biết được, Phản Kiếm Minh chúng ta cùng Kiếm Vương điện thế như nước với lửa, trừ phi gặp được tai hoạ ngập đầu mới có cơ hội liên minh, nếu không gặp mặt chính là cừu nhân, sáu mươi năm qua để Tu Tiên giới Tây Châu vực có thể tính khôi phục mấy phần nguyên khí, trận chiến năm đó ở Kiếm Vương sơn, thực sự để cho người ta nghĩ mà sợ.
- Lúc ấy đến cùng là ai dẫn lên ác chiến, ta lúc ấy chỉ có tu vi Kim Đan, đang bế quan ở trong tông môn, không có tận mắt thấy chân tướng của đại chiến, dây dẫn nổ của trận ác chiến kia đến tột cùng ở nơi nào?
- Một cái đầu người.
Tu sĩ họ Triệu không có sức nói:
- Dây dẫn nổ kích động đại chiến dưới Kiếm Vương sơn chính là đầu người của Tiên Oa Oa, nếu như không có đầu người của lão tổ Kim Ngọc phái, người Phản Kiếm Minh cũng sẽ không như phát điên chém giết.
- Nếu như không có đầu người liền không đánh được rồi?
- Không có đầu người chưa hẳn không đánh được, nhưng tuyệt đối không đạt được thương vong đến số lượng kinh khủng - mười vạn tu sĩ loại này, cũng không biết là ai mang đầu người về, thật sự là hố người, hố tất cả mọi người của Kiếm Vương điện cùng Phản Kiếm Minh.
Trong lúc hai người đang đàm luận, chân trời ẩn ẩn có tiếng sấm xuất hiện, tu sĩ họ Triệu ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bên cạnh xuất hiện liên miên mây đen.
- Lại là một trận dông tố, Tây Châu vực thật sự là thời buổi rối loạn.
- Xem ra trận mưa này không nhỏ, cũng ít khi thấy toàn bộ mặt biển xuất hiện cảnh tượng mây đen.
Âm ầm...
Tiếng sấm cùng với cuồng phong gào thét, tiếng gió lạnh thấu xương từ xa mà đến gần, để cát đá bên trên Nham Lĩnh bay lơ lửng.
- Hai vị sư thúc! Việc lớn không tốt!!! Trước khi dông tố tiến đến, một vị tu sĩ Kim Đan của Nham Lĩnh tông đang theo kiếm quang từ xa mà đến gần, hắn là tu sĩ phụ trách dò xét hải vực, lại bị đám mây đen kia truy đuổi, sắp bị che giấu.
- Đều là cảnh giới Kim Đan, còn nôn nôn nóng nóng như thế, còn thể thống gì?
Tu sĩ họ Triệu hừ một tiếng cùng đồng bạn đứng dậy từ bên trên nham thạch, lúc này bỗng nhiên có một bóng ma lướt qua từ bên trên nham thạch dưới chân.
- Thứ gì!
- Có người!
Bên trong tiếng kinh hô, không đợi tế ra pháp bảo phòng ngự, thân thể hai người bỗng nhiên bị hai đao thủ quái trảo bóp chặt, sau đó bị giơ lên cao cao.
- Không phải người, mà là ma! Hắc hắc hắc hắc!
Thiên Câu nhe răng cười mang theo ý khát máu, quát:
- Chào hỏi, Nhân tộc Tây Châu vực, phiến mặt đất này từ giờ trở đi sẽ thuộc về Ma tộc chúng ta! Ha ha ha ha!
Bên trong tiếng tạch tạch, hai vị cao thủ Nguyên Anh đầu thân hai nơi.
Nơi xa, tu sĩ Kim Đan của Nham Lĩnh tông phụ trách báo tin đã bị mây đen nuốt mất, Thiên Câu giơ lên một đôi tươi câu trảo nhuộm đầy máu, ngửa mặt lên trời hét to, trong tiếng hô tàn nhẫn của hắn, mây đen như sấm sét đã xông lên bờ biển, tu sĩ Kim Đan báo tin ngay cả bên bờ cũng không có đến đã bị mây đen nuốt hết, không bao lâu có một chút xương cốt trắng hếu rơi vào trên bờ biển, nhìn thấy mà giật mình.
Đây không phải là mây đen, mà là Ma tộc già thiên cái địa.
Răng rắc răng rắc.
Bầu trời truyên đến tiếng sấm, bờ biển lan tràn ngàn dặm đều bị Ma tộc bao phủ, có đến hàng tỉ dị tộc, sau khi bị Lâm Lang đảo ngăn cản ngàn năm trước, rốt cục lần nữa bước lên địa giới của Nhân tộc.
- Ma... Ma tộc đến rồiI Một nửa thân thể của tu sĩ họ Triệu đang rơi xuống phía bầu trời, trong con mắt tràn ngập tuyệt vọng của hắn là thân ảnh Ma tộc đếm mãi không hết, tựa như bầy chim liên miên không nghỉ.
- Cái này... Đây chính là Ma tộc, căn bản ngăn không được...
Một vị Nguyên Anh khác cũng đang trừng to hai mắt, nhìn chằm chằm bầu trời, theo sau cùng sinh cơ biến mất, hai vị tu sĩ Nguyên Anh cao thủ của Tu Tiên giới cứ như vậy táng thân trong Ma Hải.
Gió Bắc nổi lên, ở điểm của cuối cùng mặt đất, nước biển do hàng tỉ dị tộc tạo thành bắt đầu xông lên lục địa.