Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1785 - Chương 1785: Mượn Đao Giết Người (Hạ)

Chương 1785: Mượn đao giết người (hạ) Chương 1785: Mượn đao giết người (hạ)Chương 1785: Mượn đao giết người (hạ)

Kiếm quang chặt đứt trảo dài hiện ra màu xám xanh, nhìn ảm đạm không ánh sáng, nhưng lại có một loại thương cổ ý.

Sau khi kiếm quang chém xuống cũng không tiêu tán, vờn quanh thành tròn được thu vào tay áo, một bóng người bước ra từ hư vô, chính là gia chủ Hiên Viên gia.

- Muốn hủy nghĩa trang Hiên Viên gia ta, ngươi thú biển này thật ác độc.

Hiên Viên Hạo Thiên hừ lạnh một tiếng, kiếm quang xám xanh trong tay áo lần nữa hiện lên, dường như lôi xà điện mãng, du tẩu ở xung quanh người.

- Hiên Viên đảo lấn Hải tộc ta nhiều năm, hôm nay muốn các ngươi hoàn lại gấp trăm lần!

Sửu Ngư đội giọng thành khàn khàn, một trảo dài bị chặt đứt của hắn vặn vẹo lên lại nối trở về, một lát mà thôi đã khôi phục như lúc ban đầu.

- Khinh Hải tộc ngươi? Ngươi không phải Hải tộc trong biển!

Hiên Viên Hạo Thiên đầu tiên sững sờ, ngay sau đó ánh mắt trâm xuống, kết luận đối phương tuyệt không phải Hải tộc trong biển, bởi vì Hiên Viên đảo cùng Hải tộc trong biển có minh ước, đều không xâm phạm lẫn nhau.

Nếu như lấy cớ khác, Hiên Viên Hạo Thiên còn sẽ không nhìn ra mánh khóe, Sửu Ngư cũng không hiểu rõ liên quan giữa Cổ Bách Đảo và Hải tộc trong biển, hắn nói câu này đã lộ ra đuôi.

Đã bị phát hiện, Sửu Ngư lựa chọn động thủ, há to miệng rộng phun ra một mảnh nước mực như mưa đen, một nữa Hiên Viên đảo lâm vào bên trong khói đen, đưa tay không thấy được năm ngón.

Tám vuốt vừa động, giác hút trên vuốt càng tản mát ra khí tức kịch độc, nghĩa trang đen nhánh biến thành chiến trường hung hiểm, quái vật lớn Sửu Ngư cùng Hiên Viên Hạo Thiên triền đấu cùng một chỗ.

Đừng nhìn đảo chủ Hiên Viên đảo có tu vi Hóa Thần đỉnh phong, Đại tướng Sửu Ngư của Thiên Lân bộ cũng là Ma Quân đỉnh phong, ỷ vào nước mực kịch độc đột nhiên phun ra, Sửu Ngư thậm chí chiếm cứ thượng phong, một vài tu sĩ Hiên Viên đảo bị bao phủ trong làn khói độc phát ra tiếng kêu rên liên tục, không bao lâu hai mắt trở nên vô thần giống như cái xác không hồn, lại bị chấn trụ tâm thần.

Thú biển loại Bạch tuộc, nước mực phần lớn không độc, bất quá theo cảnh giới tăng lên, nước mực của thú biển bạch tuộc sẽ mang theo độc tố, cho nên càng là thú biển loại bạch tuộc cao đẳng, càng không thể coi thường nước mực hắn phun ra.

Nước mực của Sửu Ngư càng không phải bình thường, từ khi bị ma hóa, bên trong nước mực của hắn mang theo một loại kỳ hiệu, có thể để cho tu sĩ hoặc Yêu tộc bị nhiễm trở nên hồ đồ, thần trí mơ hồ, sẽ còn nghe theo Sửu Ngư khống chế.

- Giết chết! Đi giết chết gia chủ của các ngươi!

Tiếng nói nhỏ quanh quẩn ở bên tai giống như mê hoặc đến từ hư vô, những người Hiên Viên gia bị nước mực khống chế nhao nhao phóng tới Hiên Viên Hạo Thiên.

Bị tám vuốt bao phủ, Hiên Viên Hạo Thiên lộ ra ổn trọng phi phàm, lấy kiếm quang xám xanh ứng đối, mỗi khi kiếm quang qua đi, tám vuốt đều sẽ gãy mất một đốt, cho dù có thể sinh trưởng vô hạn, chỉ cần cắt đứt toàn bộ móng vuốt của con bạch tuộc lớn này, có thể đánh cho trọng thương, sau đó mới có thể đánh giết.

Bạch tuộc thú biển khó đối phó, tám trảo dài linh hoạt lại mạnh mẽ, Hiên Viên Hạo Thiên ứng đối có thể nói cay độc, nhưng các thân ảnh đánh giết mà đến lại làm cho hắn hơi có vẻ ngoài ý muốn.

Quét mắt thân ảnh giương nanh múa vuốt đánh tới bên trong khói đen, Hiên Viên Hạo Thiên vừa muốn xuất thủ đánh giết, chợt phát hiện đây không phải thú biển, mà là một tu sĩ Nguyên Anh của Hiên Viên gia.

- Hiên Viên Trường Thanh! Ngươi làm gì!

Hiên Viên Hạo Thiên cứng rắn dừng lại kiếm quang suýt nữa đã trảm trên đầu con cháu nhà mình, thế nhưng đối phương cũng không dừng lại, mà phát ra tiếng gầm nhẹ như dã thú, trừng hai con mắt vô thần giơ kiếm đâm tới.

- Nhiếp nhân tâm phách! Quả nhiên không phải Hải tộc, mà là Ma tộc! Hiên Viên Hạo Thiên lấy linh lực khổng lồ cầm cố lại hậu bối trước mắt, một chưởng võ ra đánh bay hắn ra khỏi phạm vi nước mực.

Đến bây giờ, Hiên Viên Hạo Thiên đâu còn không nhìn ra đối thủ có lai lịch gì.

Chỉ có bên trong nước mực của bạch tuộc thú biển bị ma hóa mới có thể mang theo lực lượng nhiếp tâm, mới có thể lấy độc lực trong nước mực khống chế tu sĩ.

Hiên Viên Trường Thanh bị đánh bay ra ngoài, còn có càng nhiều người Hiên Viên gia vọt tới, Hiên Viên Hạo Thiên không cách nào thương tới đồng tộc, chỉ có thể tiến hành giam cầm từng người, sau đó đưa những hậu bối này ra khỏi phạm vi chiến trường, trong lúc đó còn muốn ứng đối Sửu Ngư tấn công mạnh, trong lúc nhất thời Hiên Viên Hạo Thiên lộ ra chật vật không chịu nổi.

Cho dù chật vật, vị gia chủ này cũng biểu hiện ra chiến lực mạnh mẽ, dưới chân vậy mà không lùi một bước, kiếm quang quay xung quanh quanh người nhanh như như tia chớp, uy lực kinh người.

Mắt thấy tộc nhân bị nước mực bao phủ không có còn lại bao nhiêu, chỉ cần những tộc nhân này rời đi chiến trường, Hiên Viên Hạo Thiên có thể phát huy ra toàn lực đối phó địch nhân.

Tính toán cục diện.

Hiên Viên Hạo Thiên chợt thấy một thân ảnh vọt tới từ bên hông, hắn không chút nghĩ ngợi lấy linh lực giam cầm lại.

Đối phương quả nhiên định trụ thân hình, Hiên Viên Hạo Thiên theo thói quen đánh ra một chưởng linh lực muốn đưa người nọ ra khỏi chiến trường, sau đó hắn lại trở tay ứng đối tám trảo dài đồng thời đánh tới, nhưng mà sau một khắc, vị tộc nhân bị linh lực giam cầm kia chẳng những không có bay rớt ra ngoài, ngược lại nhô ra một nắm đấm đen nhánh.

Ông!!!

Quyền phong phá không mà đến, mang theo lực lớn kinh khủng, trên đầu quyền còn thêm một tầng băng cực lạnh, thẳng đến lưng Hiên Viên Hạo Thiên.

Một kích sát chiêu đột nhiên xuất hiện, không chỉ có lực đạo kinh người, càng mang theo lực lượng cực lạnh, cho dù Hóa Thần đỉnh phong bị đánh trúng cũng phải trọng thương.

Phát hiện tộc nhân vậy mà đánh lén mình, Hiên Viên Hạo Thiên phản ứng cũng không chậm.

Tâm niệm vừa động ba khối tấm chắn như lân phiến không biết lấy loại nào luyện chế hiện lên ở quanh người, thế nhưng tấm chắn mới vừa xuất hiện, tám vuốt của Sửu Ngư cũng đã đến, đồng thời ghìm chặt đối thủ, càng đánh bay hai tấm chắn bảo vệ hậu tâm Hiên Viên Hạo Thiên, kể từ đó, Từ Ngôn đánh lén có thể có hiệu quả.

Phối hợp có thể xưng tuyệt sát, là lý do vì sao Từ Ngôn muốn hạ độc, Hiên Viên Hạo Thiên với hắn mà nói chỉ là cừu gia thứ nhất cần trả thù mà thôi, mà Sửu Ngư, cũng là đồng minh có thể tuỳ tiện bỏ qua.

Vô luận Hiên Viên Hạo Thiên hay là Sửu Ngư, đều là mục tiêu Từ Ngôn muốn diệt trừ, hắn đưa ra một kế mượn đao giết người, mượn không phải một cây đao, mà là hai thanh, giết cũng không phải một người, mà là hai người, chỉ cần đánh giết Hiên Viên Hạo Thiên, Sửu Ngư sẽ bị các Hóa Thần của bách đảo đang ở trên Hiên Viên đảo trở về ngăn cản, kết cục không cần nói cũng biết, hẳn phải chết không nghi ngờ.

OanhiIIl

Một quyên mang theo sát ý nghiêm nghị, không đợi đánh trúng mục tiêu, đã bị nửa đường chặn lại.

Ngăn lại một quyền của Từ Ngôn là một nắm đấm nhìn yếu đuối lại tái nhợt.

Đó là nắm đấm của nữ tử, bên trong khói đen, Từ Ngôn thấy được một bộ tóc ngắn, một gương mặt xinh đẹp, còn có giày vải thêu vân văn.

Trong mắt trái lấp lóe tia đen, Từ Ngôn kinh ngạc thu hồi nắm đấm, suýt nữa thốt ra cái tên lại bị hắn nuốt xuống.

Không chỉ Từ Ngôn kinh ngạc, Hiên Viên Hạo Thiên cũng ngây ngẩn cả người, quay đầu nhìn con gái mình một chút, ánh mắt của hắn cũng lấp lóe, bên trong ánh mắt lạnh như băng từ đầu đến cuối của vị gia chủ này có một tia thân tình không người nhìn thấy hiện lên. Mắt trái Từ Ngôn có thể thấy rõ hết thảy trong hắc vụ, khi hắn nhìn thấy Hiên Viên Tuyết bảo vệ sau lưng Hiên Viên Hạo Thiên, mặc dù có chút kinh ngạc thậm chí thất vọng, nhưng càng nhiều, là một loại vui mừng.

- Ngươi muốn bảo vệ hắn?

Giọng nói lạnh lùng khàn khàn lạnh truyền ra từ mặt nạ Quỷ Diện.

Hiên Viên Tuyết lẳng lặng nhìn chằm chằm thân ảnh mơ hồ trong hắc vụ, nói:

- Ta không cho phép ngươi tổn thương cha ta.

Mặc dù không nhìn ra hình dáng của đối phương, Hiên Viên Tuyết lại có thể cảm giác được đối phương cường đại, nhưng nàng một bước cũng không lùi, bảo hộ ở sau lưng Hiên Viên Hạo Thiên.

- Ngươi không hận hắn?

Tiếng trong hắc vụ giống như tâm ma đang chất vấn, Hiên Viên Hạo Thiên nghe được toàn thân chấn động.

Hiên Viên Hạo Thiên rất muốn hét lớn lên tiếng, để con gái đừng dễ tin Ma tộc mê hoặc, thế nhưng hắn lại nói không ra lời.

Bởi vì hắn cũng muốn biết, con gái từ khi sinh ra đã bị hắn vắng vẻ có hận hắn hay không.

Nàng vốn nên hận, bởi vì nàng mặc dù ở Hiên Viên đảo, lại đã sớm bị vứt bỏ.

Nàng lại không nên hận, nếu như không có Hiên Viên Tuyết chân chính, sợi tàn hồn như nàng nên ký sinh nơi nào?

Tâm tư Hiên Viên Hạo Thiên rối loạn, giống như mê vụ, vây hắn nói không ra lời, nhưng mà lời nói truyền đến bên tai rốt cục phá vỡ gông cùm xiềng xích vây khốn hắn trên trăm năm.

- Chưa từng hận qua.

Cô gái khẽ nói, hóa thành một làn gió nhẹ, thổi tan gông xỉêng bên trong tâm thần của Hiên Viên Hạo Thiên, gia chủ Hiên Viên thật lâu không cách nào khám phá Độ Kiếp nhất thời minh ngộ, cảnh giới, nhiều năm không cách nào tiến thêm vậy mà giờ phút này bị ẩn ẩn rung chuyển.
Bình Luận (0)
Comment