Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1787 - Chương 1787: Kinh Dị Sửu Ngư

Chương 1787: Kinh dị Sửu Ngư Chương 1787: Kinh dị Sửu NgưChương 1787: Kinh dị Sửu Ngư

Trong chiến trường mờ tối bị mê vụ bao phủ, Sửu Ngư lúc đầu phụ trách cuốn lấy địch nhân làm sao cũng không nghĩ tới toàn lực đánh giết của Hiên Viên Hạo Thiên lại đột nhiên lao đến.

Lục Lôi kiếm mang theo Đấu Tiên kiếm ý đủ để chặt đứt cái cổ của bất kỳ Ma Quân nào, càng có thể để cho Ma Quân đỉnh phong nuốt hận dưới Hoàng Tuyền.

Răng rắc một tiếng, máu văng khắp nơi.

Khi Lục Lôi kiếm đâm vào hai con mắt to, đồng thời nổ ra toàn bộ uy năng của linh bảo, tám vuốt bạch tuộc khổng lồ trong nháy mắt bị ánh chớp màu xanh bao phủ, da cá khét lẹt, tám vuốt run rẩy, đúng là bị một kích đánh trúng chỗ yếu hại.

Lấy lịch duyệt của Hiên Viên Hạo Thiên, như thế nào không biết nhược điểm của thú biển loại bạch tuộc, xuất kiếm chính là tuyệt sát.

- Lão già ngươi!!!

Sửu Ngư phát ra gào thét kêu rên, muốn giãy giụa chạy ra phạm vi Lục Lôi kiếm bao phủ, đáng tiếc minh hữu của hắn lại ngồi yên không để ý đến, hỏa đoàn trước đó nhao nhao biến mất, ngay cả cái bóng đều biến mất vô tung.

Sửu Ngư đang muốn mắng to Hiên Viên Hạo Thiên, đột nhiên kinh dị lên, hắn nhớ tới một ánh mắt.

Thời khắc năm đó ở Minh Sơn thành chế giễu trêu đùa Ma tử Quỷ Diện mới lên cấp, đối phương lộ ra ánh mắt lạnh lùng từ sau tấm mặt nạ Quỷ Diện kia.

Lúc trước bọn người cùng Bạch Ngạc, Tê Giác thăm dò Ma tử Quỷ Diện, Sửu Ngư căn bản không có để đối phương vào mắt, có thể xưng không kiêng nể gì cả, cho dù đối phương trở thành Ma tử thứ bảy, Phó Thống Lĩnh Tây chỉnh, ỷ vào thân phận Đại tướng có thể sắp xếp trước ba của Thiên Lân bộ, Sửu Ngư cũng không sợ đối phương, nhưng mà hắn chưa từng nghĩ tới, Ma tử Quỷ Diện kia thế mà có thể tàn nhẫn đến tình trạng như thế, dùng Sửu Ngư hắn như pháo hôi chôn vùi tại Hiên Viên đảo.

- Mượn đao giết người... Ngươi đang mượn ai đao! Giết ai đây!!! Một tiếng kêu rên gào thét, Sửu Ngư bắn ra khí lực sau cùng, tám trảo dài cùng nhau đứt đoạn, số lượng lớn máu tươi phóng lên tận trời, hình thành huyết hải, đầu cá còn sót lại của Sửu Ngư thì chuẩn bị thừa cơ chạy đi trong làn máu tươi mang theo lực lượng kịch độc này.

- Hiên Viên đảo không phải là địa phương nói tới thì tới nói đi thì đi, lưu lại đi.

Tiếng sấm răng rắc răng rắc như tia chớp.

Trong giọng nói đầy lạnh lùng của Hiên Viên Hạo Thiên, kiếm ý bên trên Đấu Tiên đài ẩn ẩn tạo thành hình dáng lão giả, kiếm ý kinh khủng bao phủ toàn bộ Hiên Viên đảo.

Một tia sấm sét xuất hiện từ bên trên gương mặt mơ hồ của lão giả, giống như tùy ý liếc tới một ánh mắt, sau một khắc ánh mắt lạnh thấu xương này vọt vào huyết hải, được Hiên Viên Hạo Thiên khống chế cắt đầu lâu của Sửu Ngư thành hai nửa.

Mượn nhờ Đấu Tiên kiếm ý, Hiên Viên Hạo Thiên tiêu diệt Ma Quân đỉnh phong.

Máu tươi kì dị vẫn bắn tung toé không ngừng, sau khi chém giết một cường địch, Hiên Viên Hạo Thiên cẩn thận phòng bị một cường địch khác.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của hắn, địch nhân cuối cùng vốn nên khó chơi không ngờ nhảy lên giữa không trung, hai tay hơi động một chút, tựa như đang cầm tù thứ gì.

Lấy linh lực rót vào hai mắt, sau khi Hiên Viên Hạo Thiên cường hóa cảm giác bản thân, mơ hồ thấy được một ma hồn bộ dáng bạch tuộc tám vuốt, đang bị Ma Quân mang mặt nạ Quỷ Diện bắt ở trong tay.

Đao đã mượn xong, cho dù chỉ chém một cái, cũng xem như kế thành.

Quét mắt nhìn Hiên Viên Hạo Thiên đang lộ ra thân sắc nghi ngờ, Từ Ngôn vây chết ma hồn Sửu Ngư rồi nhanh chóng quay người rời đi, thừa dịp Đấu Tiên kiếm ý không có hoàn toàn thức tỉnh, hắn rời khỏi Hiên Viên đảo.

- Tên đó là ai, trong Ma tộc cũng xuất hiện mối thù truyền kiếp? Có vẻ giống như muốn để đồng bạn tới chịu chết?

Hiên Viên Hạo Thiên không có đuổi theo giết, hắn biết đại quân Ma tộc đang ở hải vực, thời khắc thế này có thể giữ vững Hiên Viên đảo là được, chỉ là vị đảo chủ này rất nghi hoặc, lúc đầu hắn không cách nào tuỳ tiện đánh giết Ma Quân bạch tuộc, là do Ma Quân Quỷ Diện kia lấy hỏa đoàn bình thường thay thế linh bảo cự chùy, lúc này mới khiến Ma Quân bạch tuộc bỏ mình tại chỗ.

Hiên Viên Hạo Thiên xem không hiểu hai Ma Quân lần này chui vào Hiên Viên đảo đến tột cùng có dụng ý gì, nhưng Hiên Viên Tuyết đang đứng ở nơi xa lại nhíu chặt đôi mi thanh tú.

Nàng nhìn thấy thân ảnh trốn đi thật xa.

Thân ảnh kia mặc dù khoác lên giáp trụ xa lạ, mang theo mặt nạ Quỷ Diện xa lạ, thế nhưng chẳng biết tại sao, Hiên Viên Tuyết bỗng nhiên sinh ra một loại ảo giác quen thuộc.

Tựa như một giáp trước đó, thân ảnh đã nói với nàng không cần phải lo lắng, sau đó lại quay người rời đi.

Hai vị Ma Quân một chết một trốn, còn lại mười đầu Đại Yêu nửa chết nửa sống cùng một đám thú biển cấp thấp không có đầu như con ruồi, căn bản không tạo được uy hiếp cho Hiên Viên gia, Hiên Viên đảo rất nhanh khôi phục lại yên tĩnh.

Xua tan đi sương độc.

Hiên Viên Hạo Thiên nhíu lông mày, lúc này Hiên Viên Băng cùng Hiên Viên Bằng lần lượt chạy đến.

- Cha, chín Ma Quân phía ngoài không phải tới khiêu chiến bách đảo, thấy chúng ta xuất kích bọn hắn liền chạy, rõ ràng đúng muốn điệu hổ ly sơn.

Hiên Viên Băng trầm giọng nói.

- Nhất định là muốn một lần bắt hết rùa trong hũ, dẫn Hóa Thần bách đảo chúng ta vào biển sâu, lại lấy đại quân vây kín, loại kế sách này tính không được cao minh, xem ra đầu óc của Ma tộc không quá linh quang.

Hiên Viên Bằng ở một bên nói.

- Không phải điệu hổ ly sơn, cũng không phải bắt rùa trong hũ. Hiên Viên Hạo Thiên chắp tay sau lưng đứng bên bờ, nhớ lại tiếng kêu rên sau cùng của Ma Quân bạch tuộc trước khi bị đánh giết, trâm giọng nói:

- Là mượn đao giết người.

- Mượn đao giết người?

Hiên Viên Bằng ngây ngẩn cả người.

- Mượn ai đao? Giết người nào?

Hiên Viên Băng cũng kinh ngạc không thôi.

- Mượn đao Hiên Viên đảo, giết chết Ma Quân bạch tuộc.

Tiếng Hiên Viên Tuyết rất nhẹ, hơi cúi đầu nói, nàng cũng nghe thấy Ma Quân bạch tuộc lúc sắp chết kêu rên gào thét.

Hiên Viên Hạo Thiên nhẹ gật đầu, nói:

- Lần này Ma tộc làm đến nơi đến chốn, chắc hẳn giữa bọn hắn cũng tồn tại thù hận, muốn để tu sĩ Nhân tộc ta thay mình diệt trừ Ma tộc đối lập, chưa hẳn không có, chuẩn bị xuất phát, bách đảo đã liên minh, có thể vận dụng đại trận kia.

Nhìn qua chân trời xa xa, Hiên Viên Hạo Thiên nhẹ nhàng nói:

- Nghĩ không ra Thương Hải Tiên còn sót lại trận pháp bách đảo, lại thấy ánh mặt trời sau ngàn năm, hi vọng Tiên Hồn của Lâm Lang đảo chủ bất diệt, bảo hộ tu sĩ bách đảo trong biển cả vượt qua Ma tộc hạo kiếp lần này.

Nghe nói trận pháp bách đảo, chỉ có Hiên Viên Băng như có điều suy nghĩ, Hiên Viên Bằng cùng Hiên Viên Tuyết đều cảm thấy rất lạ lãm, không biết trận pháp bách đảo là cái gì.

- Nguyên lai bách đảo tồn tại đại trận, nếu là đại trận còn sót lại của Thông Thiên Tiên Chủ, uy lực nhất định bất phàm, như thế chúng ta không cần phải lo lắng hang ổ nhà mình bị bưng đi khi tham gia đại điển liên minh.

Hiên Viên Bằng lanh chanh nói.

- Không hiểu cũng đừng nói lung tung, ngươi không ngại mất mặt ta còn ngại mất mặt, đây là tại Hiên Viên đảo, nếu như ở trước mặt người ngoài chắc sẽ bị cười đến rụng răng, còn hang ổ nhà mình.

Hiên Viên Băng khinh bỉ quát to đệ đệ:

- Một khi đại trận bách đảo mở ra, bách đảo hợp nhất, tạo thành bách đảo sơn, bách đảo sơn đằng không phi hành, không cần giới hạn trong hải vực, đó là kỳ môn đại trận mà Lâm Lang đảo chủ luyện hóa cho bách đảo, thần thông Tán Tiên chân chính.

Nghe Hiên Viên Băng kể về lời đồn, tròng mắt Hiên Viên Bằng đều muốn trợn lồi ra.

Hắn là Hóa Thần không giả, nhưng từ chưa nghe nói qua bách đảo có thể tạo thành bách đảo sơn, còn có thể đằng không phi hành.

- Lấy linh mạch bách đảo làm trận nhãn, có thể để bách đảo bay lên không, thời khắc bách đảo sơn xuất hiện, nói rõ bách đảo gặp nguy cơ lớn nhất, mà loại thần thông trận đạo này, thật ra là sự nhân từ của Lâm Lang đảo chủ.

Ánh mắt phức tạp nhìn về phía phương vị Lâm Lang đảo, ngữ khí Hiên Viên Hạo Thiên đầy bất đắc dĩ nói:

- Biển cả Vô Tiên, bách đảo làm theo ý mình, nếu như không phải Ma tộc xâm phạm, chỉ sợ bách đảo vẫn là năm bè bảy mảng, nếu để cho Lâm Lang đảo chủ biết được hiện trạng bây giờ, có thể lắc đầu thở dài những hậu bối chúng ta không có thuốc chữa hay không...
Bình Luận (0)
Comment