Chương 1791: Năm Phái Diệt Môn
Chương 1791: Năm Phái Diệt MônChương 1791: Năm Phái Diệt Môn
Kiếm Vương sơn là đại bản doanh của Kiếm Vương điện, điểm này không sai, tập kích bất ngờ hang ổ Kiếm Vương điện, nghe càng không tệ.
Từ Ngôn nói xong, Tước đạo nhân đi đầu cau mày nói:
- Tây Châu vực không chỉ là Kiếm Vương điện một nhà, nghe nói thế lực Phản Kiếm Minh gần đây cũng không nhỏ, còn có tán tu một phương, tốt nhất đánh tan từng người mới là thượng sách.
- Quỷ Diện đại nhân như thế nào biết được đại bản doanh Nhân tộc sẽ được thiết lập ở Kiếm Vương sơn.
Ngân Lân lạnh buốt nói, nàng tính cái chết của Sửu Ngư lên trên đầu Từ Ngôn, món nợ này cũng không có xong.
- Tu sĩ Hiên Viên trên đảo nói, Sửu Ngư cũng nghe qa, không tin ngươi đi hỏi hắn.
Từ Ngôn quay đầu nói, bỗng nhiên che miệng xin lỗi:
- A quên, Sửu Ngư đã chết, thật có lỗi thật có lỗi.
Sắc mặt Ngân Lân trở nên càng thêm âm trầm, nàng rất muốn vận dụng lực lượng thiên phú xâm nhập tâm thần đối phương, nhìn một chút tâm tư của vị Ma tử thứ bảy này đến cùng đang suy nghĩ cái gì.
- Ta thấy biện pháp đánh tan từng người này tương đối ổn thỏa.
Thân Đồ Băng Yểm phát biểu cái nhìn, Tu Ma cùng Thiên Câu cũng gật đầu đồng ý.
- Thật ra đánh tan từng người cũng không xung đột với bắt giặc bắt vua, trên đường chúng ta tập kích bất ngờ Kiếm Vương sơn, thuận tay nhổ tận gốc thế lực Nhân tộc mình gặp phải không được sao.
Từ Ngôn lần nữa đưa ra chủ ý, nói:
- Không bằng như thế này, trên đường đi chúng ta chuyên chọn sơn môn Phản Kiếm Minh ra tay, Phản Kiếm Minh không phải không hợp với Kiếm Vương điện à, tin tức hang ổ bọn hắn bị diệt rất khó truyền cho Kiếm Vương điện, chỉ cần chúng ta một đường giết qua, Kiếm Vương điện một mạch tất sẽ hoàn toàn không biết gì cả, đến lúc đó còn có thể đạt tới mục đích tập kích bất ngờ.
- Thật diệu!
Tước đạo nhân tay vuốt chòm râu tán thán nói:
- Không nghĩ tới Quỷ Diện đại nhân túc trí đa mưu, biện pháp này thật không tệ, Phản Kiếm Minh cùng Kiếm Vương điện vốn là đối thủ một mất một còn, tin tức truyền lại nhất định bế tắc, trên đường chúng ta đi chuyên chọn tông môn Phản Kiếm Minh ra tay, đến Kiếm Vương sơn lại bưng hang ổ Kiếm Vương điện, kế này có thể xưng tuyệt diệu, cao! Thật sự là cao.
Tước đạo nhân tán thưởng không thôi, Thân Đồ Băng Yểm cũng cảm thấy không tệ, Ma tử khác đều không dị nghị, ngay cả Ngân Lân cũng không nói cái gì.
Nếu như chờ đợi đến sau này bộ đội tập kết hoàn tất, đại quân Ma tộc hoàn toàn chính xác có thể quét ngang Tây Châu, nhưng đến lúc đó Nhân tộc một phương nhất định kết minh hoàn tất, Thân Đồ Băng Yểm tự đại, đối mặt Tu Tiên giới của một châu, hắn cũng phải cẩn thận ứng đối.
Nghi ngờ nhìn Ma tử Quỷ Diện một chút, Thân Đồ Băng Yểm phát hiện Từ Ngôn lộ ra năm chắc rất, lúc này mới tán đi lo lắng sau cùng.
Hắn không sợ cái khác, sợ lại bị Ma tử thứ bảy này hiến kế hố thảm.
Châm chước nửa ngày, Thân Đồ Băng Yểm vung tay lên, tuyên bố lên đường, lưu lại chút Ma Quân suất lĩnh đại bộ đội, hơn ba trăm vị Ma tử Ma Quân còn lại đồng thời xuất kích.
Hơn ba trăm vị cường giả Ma tộc cảnh giới Ma Quân, một khi bay lên không uy áp dữ dội, giống như một cỗ như gió bão quét sạch mà đi.
Hai ngày sau, sơn môn Huyết Sát môn một trong Ngũ Môn bị một cỗ lực lượng to lớn đánh cho chia năm xẻ bảy, không đợi đệ tử trong tông Huyết Sát môn phát ra tiếng quát mắng, toàn bộ sơn môn tùy theo sụp đổ.
Không đến một khắc đồng hồ, bên trong tông môn nhất lưu Tây Châu vực - Huyết Sát môn, tấc cỏ đều không còn, đừng nói tu sĩ, ngay cả con kiến cũng không còn tồn tại, hơn vạn môn đồ không một ai may mắn còn sống sót.
Năm ngày sau, sơn môn Trảm Tình Môn bị san thành bình địa, chó gà không tha, máu tươi chảy thành sông nhỏ.
Chín ngày sau, sơn môn Lưỡng Nghi phái bị tàn sát không còn!
Ngày thứ mười hai, sơn môn Kim Ngọc phái lại không người sống.
Sau mười lăm ngày, sơn môn Thiên Cổ phái trở thành phế tích.
Vẻn vẹn nửa tháng, ngũ môn bảy phái tông môn lệ thuộc Phản Kiếm Minh một mạch bị giết sạch năm nơi.
Huyết Sát môn, Trảm Tình Môn, Lưỡng Nghi phái, Kim Ngọc phái, Thiên Cổ phái, năm đại nhất lưu tông môn trở thành Luyện Ngục dưới vuốt Ma Quân, đệ tử Phản Kiếm Minh bị giết it nhất năm vạn, sau hỗn chiến ở Kiếm Vương sơn sáu mươi năm trước, Phản Kiếm Minh vừa mới khôi phục chút nguyên khí, lại có một nửa tông môn trở thành tử địa.
Năm tông môn tương đối không may, cách lộ tuyến Ma tộc xung kích Kiếm Vương sơn không xa, môn phái còn lại bởi vì khoảng cách quá xa, may mắn trốn khỏi một kiếp, Phản Kiếm Minh một phương được cho là tổn thất nặng nề.
Nhưng trong khi cường giả Ma tộc tập kích bất ngờ, trong năm đại môn phái chỉ có tu sĩ Nguyên Anh trấn thủ, ngay cả một Hóa Thần cũng không có gặp.
Bên ngoài một chỗ sơn môn Thiên Cổ phái cuối cùng bị san thành bình địa, mấy trăm Ma Quân Ma tử hội tụ lại một chỗ.
- Đây chính là nhất lưu sơn môn của Tây Châu vực? Ngay cả một tên Hóa Thần cũng không có.
- Còn có thể gọi nhất lưu sơn môn? Sớm biết Tu Tiên giới Tây Châu vực yếu như vậy, Ma tộc chúng ta sớm tới tiếp quản Tây Châu.
Thiên Câu hùng hùng hổ hổ nói.
- Không nên không có Hóa Thần, mấy Đại tông môn của Phản Kiếm Minh nhất định có Hóa Thần tồn tại, toàn bộ Hóa Thần Tây Châu vực cộng lại hẳn là số lượng không ít mới đúng.
Tu Ma hồ nghỉ nói.
- Chẳng lẽ là đám Hóa Thần Tây Châu biết chúng ta tới, đều bị hù chạy?
Một vị Ma Quân suy đoán lung tung, mặc dù mấy ngày nay giết mấy vạn tu sĩ, nhưng không có cảm giác thành tựu, một Hóa Thần cũng không có đụng phải.
- Huyết Sát môn, Trảm Tình Môn, Lưỡng Nghi phái, Kim Ngọc phái, Thiên Cổ phái, trong năm đại tông môn đều có cường giả Hóa Thần mới đúng, bọn lão gia hỏa này làm sao không có ở tông môn?
Tước đạo nhân cũng đang nghi ngờ không hiểu, nói:
- Sớm biết lưu mấy người sống khảo vấn một phen, các ngươi ra tay quá nhanh, một người sống cũng không còn lại.
- Nhân tộc xảo trá, mà lại nhát như chuột, ta thấy những Hóa Thần kia nhất định bị dọa cho bể mật gần chết, không biết trốn ở địa phương nào tị nạn, đã như vậy, chúng ta nên tiến quân thần tốc, lao thẳng tới Kiếm Vương sơn!
Từ Ngôn ở một bên đưa ra chủ ý.
- Kiếm Vương sơn là khu vực trung tâm của Kiếm Vương điện một mạch, nếu như đánh tan Kiếm Vương điện, ba đại tông môn còn lại không đáng để lo, tăng thêm Phản Kiếm Minh nguyên khí đại thương, cho dù bách đảo sơn cùng bọn hắn tụ hợp, cũng lật không nổi bọt nước, Tây Châu vực sẽ thuộc về chúng tal
Tước đạo nhân hung dữ quát, hận ý của hắn dành cho Nhân tộc không thua gì Ma tộc, tốt nhất đồ diệt Nhân tộc, như thế thì sẽ không có gia hỏa nào xem thường huyết mạch Yêu tộc của hắn nữa.
- Tận dụng thời cơ, mất rồi sẽ không trở lại, tốc độ của bách đảo sơn nhất định không có nhanh bằng chúng ta, Đại Thống Lĩnh, hạ lệnh đi!
Từ Ngôn ngưng giọng nói, có thể xưng toàn thân đầy chiến ý.
- Đúng vậy, chung ta đang giết hứng khỏi, ngay cả Hóa Thần cũng không có thì chưa đủ nghiền, chúng ta muốn giết sạch Nhân tộc. - Diệt đi Kiếm Vương điện, Tây Châu vực chính là của chúng ta.
- Giết! Giết chết tất cả Nhân tộc!
Một đám Ma Quân Ma tử không nhịn được cổ động, nhao nhao hô quát, đối với mấy cường giả Ma tộc này tới nói, cảm giác giết chết mấy vạn tu sĩ cấp thấp không sai biệt lắm với diệt mấy con kiến, căn bản chưa đủ nghiền.
- Tết
Thân Đồ Băng Yểm đánh giá khoảng cách một phen, đưa ra mệnh lệnh tập kích bất ngờ Kiếm Vương điện.
Dù sao khoảng cách đã không tính quá xa, thừa dịp bách đảo sơn không có tụ hợp cùng tu sĩ Tây Châu, nhất cử công hãm Kiếm Vương điện đích thật là cử chỉ sáng suốt.
Một đám Ma tử Ma Quân hò hét đằng không bay lên, nhảy lên Thiên Lân thú, quái vật khổng lồ huy động cự sí bay nhanh về phía Kiếm Vương sơn.
Dự định tập kích bất ngờ Kiếm Vương sơn thật ra không sai, chỉ bất quá không ai biết người đưa ra chủ ý này còn có một dự định khác.
Sớm tính ra thời gian Bách Thần bảng, Từ Ngôn mới hiến kế tập kích bất ngờ Kiếm Vương sơn, bằng không để Ma tộc dần dần từng bước xâm chiếm Tây Châu, phàm nhân trong toàn bộ Tây Châu vực đừng nghĩ sống sót mấy người, không bằng sớm quyết chiến, để Ma tộc cùng Nhân tộc phân ra cao thấp thắng bại.
Trên lưng thú lớn, Từ Ngôn nhìn qua mảnh khu vực vô cùng quen thuộc này, âm thầm cảm khái.
- Đến lúc rồi, Bách Thần bảng trăm năm một lần hẳn là sắp bắt đầu, các lộ Hóa Thần tất tê tụ Kiếm Vương sơn... Chư vị, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ, Từ Ngôn ta, lại trở về.