Chương 1800: Bách Thần Lôi đài (4)
Chương 1800: Bách Thần Lôi đài (4)Chương 1800: Bách Thần Lôi đài (4)
Viêm đao của Kim Hỏa bị Từ Ngôn cướp đi rất nhiều năm, bây giờ bị ném ra ngoài, không vì cái gì khác, mục đích là muốn để Nhân tộc và Ma tộc chân chính tử đấu trên lôi đài.
Ván đầu tiên là mấu chốt, chỉ có một phương chết mới có thể càng thêm kích thích mâu thuẫn giữa Nhân Ma hai tộc, mới có thể hao tổn càng nhiều Nhân tộc Hóa Thần cùng Ma tộc Ma Quân.
Đối với Ma tử Ma Quân khác, lúc này mới vừa đến Tây Châu vực mà thôi, thế nhưng đối với Từ Ngôn, quyết chiến đã bắt đầu.
Hắn hao phí tâm lực lớn như vậy, vì chính là dẫn Ma Quân cùng Hóa Thần lên Bách Thần lôi.
Kim Hỏa nhận được Viêm đao, giống như được thần trợ, liên tiếp phách trảm tạo ra đao phong như lửa, bao phủ Bao Tiểu Lâu ở trong đó, không bao lâu chỉ nghe nghe một tiếng quát to vang lên, Kim Hỏa vận dụng bản mệnh ma viêm hợp làm một thể cùng với Viêm đao của hắn, mạnh mẽ chém ra phòng ngự của cường địch, đem Bao Tiểu Lâu một phân thành hai.
Hoa...
Máu rải đầy trời, thi thể rơi xuống, một nguyên thần giống như người giống như yêu cuống quít bay ra từ trong thi thể Bao Tiểu Lâu, hoảng sợ không thôi bay về phía Nhân tộc một phương.
Kim Hỏa vốn có thực lực đánh giết Hóa Thần trung kỳ, chỉ bất quá không có vũ khí tiện tay, Viêm đao này càng là bản mệnh ma viêm của hắn đúc thành, mất đi Viêm đao, chiến lực của hắn tương đương với giảm bớt một nửa.
Bao Tiểu Lâu vốn cho rằng Ma Quân thứ nhất xông lên lôi đài nhất định là hạng người lỗ mãng nhất đi ra dò đường, chủ ý của hắn không tệ, muốn trước thắng được một ván, về sau có thể bo bo giữ mình, thật tình không biết Kim Hỏa cũng không phải Ma Quân bình thường không có tiếng tăm gì ở bên trong Ma tộc một phương, tăng thêm đột nhiên đạt được Viêm đao thực lực tăng mạnh, lúc này mới có thể nhất cử đánh chết Bao Tiểu Lâu.
- Còn tưởng rằng là Thiên Anh lôi đài, người chơi tâm cơ, thường thường chết sớm nhất.
Khám phá tâm tư của Bao Tiểu Lâu, Từ Ngôn âm thầm quát lạnh, chiếm tiện nghi cũng phải nhìn kỹ tình huống, có đôi khi kết cục tự cho là đúng là chết không có chỗ chôn.
- Lên đài chính là tử đấu, nguyên thần còn sống thực sự chướng mắt, Ngân Lân, Thiên Lân thú của ngươi hình như đói bụng.
Từ Ngôn bỗng nhiên cười một tiếng, nói với Ngân Lân.
- Đúng vậy, Hỗn Độn Ma Vương đã sớm đói bụng, vừa hay có cái để ăn.
Ngân Lân nói chuyện xong nở nụ cười xinh đẹp, nụ cười này có thể xưng vạn trượng sinh huy, tu sĩ Nhân tộc một phương chăm chú nhìn khán đài giống như bị chấn trụ tâm thần, ánh mắt từng người mở to đầy ngốc nghếch, thậm chí có người nuốt nước bọt.
- Mị thái tự nhiên! Đó là một trong Sáu đại Ma tử - Ngân Lân, nàng có thể khống chế tâm mai
Có một Hóa Thần bên phía Nhân tộc có kiến thức quát to, đang muốn nhắc nhở mọi người.
- Bảo vệ tâm thần, sáu niệm giai không!
Đan Thánh trầm giọng quát.
- Nhất tiếu bách mị sinh, lại cười tâm ma lên, đừng có nhìn nàng! Nếu không tất sinh tâm ma, Ma tử thật ác độc!
Mặc Quang Vũ lạnh giọng quát.
Từng vị Hóa Thần thành danh nhao nhao gào to, mục đích là trợ giúp những tu sĩ khác tập trung ý chí, dù vậy cũng có khối người nhìn thấy ý cười của Ngân Lân rồi không tự chủ lâm vào trong đó, từng người giống như đần độn mắt miệng méo nghiêng, hắc hắc cười ngây ngô, thậm chí bên trong tâm thần xuất hiện lạc ấn của đối phương, đời này cũng đừng nghĩ biến mất.
Lúc này, Ngân Lân quả nhiên cười lần thứ hai, ý cười lần thứ hai này còn muốn vũ mị hơn so với lần đầu tiên, một đôi mị nhãn như tơ khiến người ta hồn xiêu phách lạc, khóe miệng nhếch lên lại tản ra sát cơ rét lạnh.
- Ăn hắn, đó là đồ ăn của ngươi.
Tiếng nói nhỏ nhu hòa, theo ý cười khắc sâu vào tâm thần của vô số tu sĩ.
Ngay lúc tu sĩ thứ nhất chảy nước bọt cắn người bên cạnh, Nhân tộc một phương suýt nữa lâm vào đại loạn, hàng ngàn hàng vạn tu sĩ cấp thấp bắt đầu cắn người, thậm chí có người cắn chết đồng môn bên cạnh, nếu không phải có cường giả tông môn đang ở một bên, chỉ bằng một ý cười của Ngân Lân đã có thể để vô số tu sĩ Nhân tộc tự giết lẫn nhau.
Hỗn loạn bộc phát, lập tức có cường giả Nhân tộc Nguyên Anh nhao nhao vận dụng uy áp trấn áp những đồng môn bị mê hoặc tâm thần, lúc này mới không để nguy cơ mở rộng.
Mị tiếu bất quá là chào hỏi mà thôi, nguy cơ chân chính đến từ quái vật khổng lồ sau lưng Ngân Lân.
Rống!!I!III
Theo Ngân Lân khẽ nói, thú lớn sau lưng nàng ngửa mặt lên trời gào thét, bên trong tiếng gào thét mang theo uy áp Ma Vương, Bao Tiểu Lâu sắp chạy trốn tới địa bàn Thiên Kiếm tông cứ như vậy bị giam cầm.
Phần phật một tiếng, cánh lớn chấn động, một cái miệng lớn như lỗ đen đang khép mở trước mặt chư vị cường giả Hóa Thần của Thiên Kiếm tông.
Răng rắc răng rắc răng lớn khép lại, nguyên thần đầy hoảng sợ của Bao Tiểu Lâu không đợi trở về trong đội ngũ của tông môn đã bị Thiên Lân thú nuốt hết.
Trở thành đồ ăn của Hỗn Độn Ma Vương.
Nhai đều không nhai, sau khi Thiên Lân thú nuốt ăn nguyên thần Bao Tiểu Lâu thật giống như bị kích phát ra sát khí hung ác, một đôi quái nhãn to lớn lộc cộc chuyển động, tập trung vào một đám Tây Châu Hóa Thần.
Ở trước mặt Hỗn Độn Ma Vương, Hóa Thần hoàn toàn chính xác không phải đối thủ, nhưng các lộ cường giả Hóa Thần tuyệt không phải không có chuẩn bị ở sau.
Đối mặt Hỗn Độn Ma Vương kinh khủng, Tông chủ Huyền Lôi phái Phản Kiếm Minh một phương Lôi Thiếu Thiên trừng to hai mắt một cái, bên trong tiếng quát nhẹ giơ tay lên vung ra một cây roi lôi điện, roi lôi điện của hắn hết sức kỳ lạ, có là màu đỏ thẫm.
Răng rắc răng rắc tiếng sấm không ngừng, âm thanh cực kỳ chói tai, từng đợt khí tức kinh khủng ba động theo roi lôi điện vung vẩy khuếch tán ra, Thiên Lân thú đang há to miệng lớn dần dần khép miệng lớn lại.
Đầu Hỗn Độn Ma Vương này cảm giác được khí tức nguy hiểm, nhìn chòng chọc vào lôi quang đỏ thẫm trước mặt.
- Huyền Thiên kiếp lôi! Bảo vật trấn tông của Huyền Lôi phái, có thể đả thương Độ Kiếp...
hai mắt Đan Thánh nhắm lại, thấp giọng nói, trong giọng nói mang theo một tia kiêng kị.
- Đó chính là Huyền Thiên kiếp lôi? Thế mà ngay cả Hỗn Độn Ma Vương đều e ngại ba phần, đã có thể thương đến Độ Kiếp, thì có thể tổn thương Ma Vương.
- Ma tộc lấy Hỗn Độn Ma Vương làm nền tảng, chỉ cần giết đầu Ma Vương này chúng ta có thể chiếm thượng phong, lôi Tông chủ ra tay đi, giết đầu Ma Vương này.
- Diệt trừ Ma Vương! Ma tộc nhất định chạy trối chết, ma kiếp của Tây Châu có thể sẽ được phá giải.
- Diệt trừ Ma Vương! Diệt trừ Ma Vương!
Tiếng hò hét nổi lên bốn phía đến từ vô số tu sĩ cấp thấp, nghe tiếng hò hét, vị Tông chủ Huyền Lôi phái này suýt chút nữa chửi âm lên.
Đan Thánh đều nói Huyền Thiên kiếp lôi có thể đả thương Độ Kiếp, lại không nói có thể diệt sát Ma Vương, tổn thương và giết chết là cách biệt một trời. Tiếng hô quát nổi lên bốn phía chọc giận Thiên Lân thú, chỉ là một đạo kiếp lôi, đầu thú lớn này căn bản không sợ, bên trong quái nhãn nổi lên ừng trận hung quang.
- Đệ tử Kiếm Môn Thiên Kiếm tông nghe lệnh, kết kiếm trận!
Tiếng quát lạnh truyền đến từ một bên khác, Tông chủ Thiên Kiếm tông Vương Nguyên Phong trơ mắt nhìn Bao Tiểu Lâu bị giết, nguyên thần bị nuốt, Tông chủ như hắn tức giận đến nổi trận lôi đình.
Làm đứng đầu ba tông, thực lực Thiên Kiếm tông cường đại hơn Địa Kiếm Tông vô số lần, Thiên Kiếm tông chia đệ tử làm tám môn, mỗi một môn đều vượt qua vạn người, trong đó đệ tử Kiếm Môn có thiên phú cao nhất, người người tu kiếm, thường xuyên diễn luyện kiếm trận, rất được Tông chủ coi trọng.
Nuôi binh nghìn ngày dùng binh chỉ một giờ, theo tiếng quát của Tông chủ vang lên, ngàn tên đệ tử Kiếm Môn tu vi Kim Đan tăng thêm ba mươi sáu vị trưởng lão Nguyên Anh ra khỏi hàng, lấy tốc độ cực nhanh đứng ngay ngắn ở các chỗ phương vị, ngàn thanh phi kiếm đồng loạt xuất hiện, tạo thành kiếm trận khổng lồ.
Vương Nguyên Phong phi thân vọt lên rơi vào trong tâm kiếm trận, đưa tay kiếm ra, đứng xa xa chỉ Hỗn Độn Ma Vương.
- Bách hầu ngàn vương, Vạn Hoàng vi tôn, Bá Hoàng kiếm trận!
Vương Nguyên Phong vừa quát to một câu Bá Hoàng kiếm trận, ngàn vị đệ tử cùng trưởng lão đồng thời hô ứng, tiếng quát như sấm.
Từng hồi nổ vang vang lên, khí tức kiếm đạo nổ lên từ trung tâm đại trận, trong lúc nhất thời kiếm khí trùng thiên, hội tụ thành kiếm khí cường đại có thể chống lại Hỗn Độn Ma Vương.
Một đạo Huyền Thiên kiếp lôi, một tòa Bá Hoàng kiếm trận, một khi hai môn tuyệt sát đồng thời xuất hiện, cho dù Thiên Lân thú cũng cảm thấy phía trước nguy hiểm, theo bản năng lui về sau một bước, liên tục gầm nhẹ.