Chương 1804: Bách Thần Lôi đài (8)
Chương 1804: Bách Thần Lôi đài (8)Chương 1804: Bách Thần Lôi đài (8)
Đồng tộc bị giết còn không tính cái gì, thủ đoạn của Nhân tộc một phương mới là nguyên do chọc giận Ma Sấm.
Câu Tu Tộc có bát đại Ma Linh, là tám vị Ma Quân cường đại, cảnh giới không đạt được trình độ đỉnh phong, cùng loại trong cường giả Hóa Thần trung kỳ, hậu kỳ của nhân tộc.
Tám vị Đại tướng của Câu Tu Tộc phân biệt gọi là Ma Gió, Ma Mưa, Ma Sấm, Ma Điện, Ma Đông, Ma Nam, Ma Tây, Ma Bắc.
Thân là một trong bát đại Ma Linh - Ma Sấm là một vị táo bạo nhất, cũng là một vị thiện về chiến đấu nhất.
Thiên Kiếm tông bởi vì tổn thất Bao Tiểu Lâu, Tông chủ tức giận, lúc này mới ra hiệu trưởng lão Hóa Thần lên đài chém Ma Linh muốn đào vong, không ngờ tới đưa tới một trong bát đại Ma Linh - Ma Sấm, chỉ bằng khí tức, vị trưởng lão Thiên Kiếm tông vừa lên đài đã biết mình chưa chắc là đối thủ.
Vừa mới bắt đầu giao thủ mà thôi, Ma tộc thế mà điều động đại tướng mạnh như thế, ngoài sự đoán của Nhân tộc một, giờ có muốn rút lui thì cũng đã chậm.
Thân thể của Ma Sấm vừa trèo lên lôi đài lập tức banh ra thành một quả cầu ánh sáng mang theo tiếng sấm, bao phủ toàn bộ lôi đài, vậy mà dùng thân thể của mình xem như chiến trường, cùng đối phương liều chết chiến một trận.
Đã đi không nổi, Hóa Thần của Thiên Kiếm tông cũng thi triển toàn lực, lôi đài bị quả cầu ánh sáng bao trùm trong chốc lát đao quang kiếm ảnh, tia chớp tiếng sấm vang lên.
Lấy bản thể là chiến trường, phương thức chiến đấu của Ma Sấm không chỉ khiến Nhân tộc ngạc nhiên, ngay cả Từ Ngôn đều mở mang tầm mắt một phen.
Thưởng thức ác đấu liều chết, đồng thời, Từ Ngôn đều muốn giơ ra ngón tay cái cho vị Vương Nguyên Phong của Thiên Kiếm tông kia.
Chỉ có kết thù càng sâu, Bách Thần lôi lần này mới có thể đánh càng hung ác, chỉ có tu sĩ Nhân tộc cùng Ma tộc Ma Quân chết càng nhiều, song phương mới có thể diễn ra một trận quyết chiến chân chính.
Có người giúp đỡ mình kích động tình hình chiến đấu, Từ Ngôn mừng rỡ thanh nhàn, tránh khỏi hắn ra mặt can thiệp quá nhiều dễ dàng để cho người ta nhìn ra chân ngựa.
Không để lại dấu vết quét mắt nhìn tới xe Phượng trên lôi đài đối diện, khóe miệng ẩn bên dưới mặt nạ Quỷ Diện hiện lên nụ cười gắn.
- Nóng như vậy, địa phương khác của Tây Châu không có nóng như vậy chứ.
Trong đội ngũ Ma tộc, một vị băng tuyết Ma Quân như cự thú run rẩy tay to oán trách, có thể nhìn thấy trên đầu của hắn lốp bốp rơi xuống giọt nước, đúng là bị hòa tan băng tuyết trên người.
- Quả thật có chút nóng, khí hậu của Kiếm Vương sơn không đúng lắm, có phải Nhân tộc đang làm trò quỷ gì hay không?
Tước đạo nhân nghển cổ quan sát bốn phía.
- Đều cẩn thận một chút, Nhân tộc xảo trá lại hèn hạ, không chừng lại làm ra chiêu trò gì.
Thân Đồ Băng Yểm cau mày nói, hắn sớm cảm giác được nhiệt khí, Băng Yểm một mạch chán ghét nhất nóng rực.
Những người khác kiểu nói này, Từ Ngôn cũng cảm thấy khí hậu Kiếm Vương sơn hoàn toàn chính xác có chút nóng bức, năm đó khi cử hành Thiên Anh lôi đài, tuyệt không phải loại nhiệt độ này.
Mặc dù không so được Đông Châu, Tây Châu cũng coi như bảo địa, khí hậu coi như dễ chịu, huống hồ thời tiết này cũng không phải giữa hè, mà là cuối thu, cỏ cây bên trên mặt đất đã khô héo, gió thu cũng không nóng.
Nhiệt độ trên Kiếm Vương sơn tính không được kinh người, có Giác Thạch giáp ngăn cách Từ Ngôn trước đó căn bản không có chú ý, một vài Ma tộc có thiên phú băng tuyết nói hắn mới phát giác khí hậu cùng nhiệt độ khác biệt. - Nhiệt khí đến từ lòng đất.
Tuyết Cô Tình trầm giọng nói:
- Đến từ lòng đất của Kiếm Vương sơn, hẳn là có quan hệ đến biển lửa trong lòng trái đất, Nhân tộc am hiểu lấy địa hỏa luyện khí.
- Đúng rồi! Tuyết đại nhân nói không sai, Nhân tộc am hiểu nhất mượn nhờ địa hỏa luyện khí, trong Kiếm Vương điện nhất định sắp đặt địa hỏa quật, địa hỏa động những địa phương dùng để luyện khí này, nhiệt độ lộ ra mặt đất không tính hiếm lạ.
Tước đạo nhân bừng tỉnh đại ngộ nói.
- Nguyên lai là địa hỏa luyện khí, bên trong Nhân tộc có rất nhiều thợ khéo, lần này nhất định phải diệt sát không còn cao thủ luyện khí cùng luyện đan bên trong Nhân tộc!
Thủ lĩnh Hỏa Tu La cao lớn căm hận nói, trong hốc mắt thiêu đốt ngọn lửa hừng hực mang theo phẫn nộ.
Mặc dù Hỏa Tu La sinh ra từ trong lửa, nhưng so với cao thủ luyện đan luyện khí bên trong Nhân tộc lại kém không chỉ một bậc, Nhân tộc người ta mới là cao thủ chơi lửa, chuyện này quả thật khiến Hỏa Tu La tức giận.
Rất nhanh không còn ai để ý sóng nhiệt đến từ lòng đất Kiếm Vương sơn, ánh mắt của chư vị Ma Quân Ma tử một lần nữa bị thân ảnh đang chém giết trên lôi đài hấp dẫn, lúc đánh nhau đến chỗ nguy hiểm, lập tức vang lên từng tiếng hò hét.
Ma Quân Ma tử khác không quan tâm sóng nhiệt, Từ Ngôn ngược lại càng ngày càng để ý.
Bởi vì theo suy đoán của hắn, lòng đất Kiếm Vương sơn không có địa hỏa động địa hỏa quật gì, có thể là Hồn Ngục.
Nhất là trình độ nóng rực kia để Từ Ngôn cảm thấy có chút quen thuộc.
Hồi tưởng một chút đúng là có khí tức tương tự với Hỏa Hoàng Gô.
- Hồn Ngục, Hỏa Hài Nhi, chẳng lẽ Tiểu Thanh còn bị nhốt ở trong Hồn Ngục?
Nghĩ tới đây, khóe mắt Từ Ngôn nhảy lên. Nếu như Tiểu Thanh thật bị Hồn Ngục bắt được, xui xẻo tuyệt đối là Hồn Ngục mà không phải Tiểu Thanh, cũng không phải Tiểu Thanh có bản lĩnh đầy trời thiên, mà là Hỏa Hài Nhi như hình với bóng cùng nàng thực sự là quá mức đáng sợ.
Nhớ tới ngọn lửa hừng hực phun trào trên người Hỏa Hài Nhi, lại nghĩ tới Tiểu Thanh mấy chục năm không thấy, Từ Ngôn bắt đầu cảm thấy bi ai thay cho Hồn Ngục.
Tiểu Thanh mang theo Hỏa Hài Nhi, chỉ sợ đã đốt sạch toàn bộ Hồn Ngục, không biết rõ chết bao nhiêu cao thủ của Hồn Ngục.
Thầm mắng một câu chết rất tốt, Hồn Ngục chết bao nhiêu người Từ Ngôn đều không cảm thấy hả giận, để hắn có chút không hiểu là, Hỏa Hài Nhi thế mà còn bị nhốt trong Hồn Ngục, cũng không thoát khỏi Kiếm Vương sơn.
- Bị cường giả trấn áp? Hay là bên trong Hồn Ngục tồn tại đại trận? Thế mà ngay cả Hỏa Hài Nhi đều khó mà đào thoát, xem ra Hồn Ngục thật là một địa phương kỳ quái, cũng không biết Hải Đại Kiềm có bị đánh chết hay không.
Từ Ngôn đang âm thầm tự suy đoán, ánh mắt quét mắt tới phương hướng Thân Đồ Liên Thành, phía sau vị Hồn Ngục Trưởng này có một gia hỏa toàn thân bị bao phủ bên trong áo khoác đang đứng, thân hình nhìn cồng kềnh mập mạp, không biết là cao thủ phương nào.
Lúc Thiên Anh lôi đài, đứng sau lưng Thân Đồ Liên Thành chính là Chung Ly Bất Nhị, Từ Ngôn không đoán được người lần này đứng ở nơi đó là ai.
Tiếng oanh minh không ngừng, trên lôi đài xuất hiện từng đạo huyết quang, theo một tiếng hét thảm, trưởng lão Hóa Thần của Thiên Kiếm tông mất đi một cánh tay, chật vật dọc đào vong ra khỏi lôi đài, xem thấy sắp chạy ra khỏi phạm vi lôi đài, đáng tiếc toàn bộ lôi đài đầu bị Ma Sấm phong kín, rất khó có thể chạy thoát.
- Muốn trốn? Không có cơ hội, quên lời trước đó ngươi đã nói rồi sao, ai trốn chậm, người đó sẽ chếtI!I
Ma Sấm rống to một tiếng, giống như một con cự thú đuổi giết con mồi, thân thể của hắn có thể biến hóa lớn nhỏ, càng có thể hóa bản thể thành chiến trường tử đấu với địch nhân, tiến vào chiến trường của hắn, cũng đã thành đồ ăn của hắn. Răng rắc một tiếng.
Lại một cánh tay vỡ vụn, ngay sau đó là một cái chân, chiến trường bị ánh chớp bao phủ, bóng người lập loè không ngừng phân liệt trong tiếng kêu thảm, cho đến khi bị cắn nuốt trống không.
Răng rắc răng rắc tiếng nhấm nuốt thanh thúy làm cho lòng người sợ hãi, Ma Sấm gào thét tràn đầy cuồng bạo cùng huyết tinh, trong lúc há miệng, nguyên thần mưu đồ đã lâu bỏ mạng xông ra chiến trường, vội vã bay trở vê trận doanh của tu sĩ Nhân tộc một phương.
- Bản thể thân xác của ta! Ta với các ngươi không chết không thôi.
Trưởng lão Thiên Kiếm tông chỉ còn lại nguyên thần một bên quát mắng một bên trốn vào tay áo của Tông chủ, mặc dù trốn được một mạng, người này sau này rất khó có thể trở lại thành cường giả Hóa Thần, chỉ có một con đường đó là đoạt xá tu sĩ cấp thấp.
Vương Nguyên Phong bị chọc tức đến mặt mo đỏ bừng.
Lúc này mới vừa giao đấu, Thiên Kiếm tông đã vẫn lạc hai vị Hóa Thần, Bao Tiểu Lâu càng là ngay cả nguyên thần đều bị nuốt, chết đến mức không thể chết thêm.
Một Thiên Kiếm tông tổng cộng cũng không có mấy vị cường giả Hóa Thần, còn lại Phòng Văn thấy thế cũng không khỏi giật mình.
Hắn cũng không muốn tùy tiện lên đài, thế là sâm mặt lại, quát:
- Kiếm Vương điện chúng ta mất đi hai vị đại tướng, người Phản Kiếm Minh các ngươi chỉ biết xem náo nhiệt à.
Không đợi Phản Kiếm Minh một phương làm ra ứng đối, Trầm Diệp đạo nhân đến từ Đạo phủ Hóa Thần đã phi thân nhảy lên lôi đài.