Chương 1833: Bách Thần bảng (37)
Chương 1833: Bách Thần bảng (37)Chương 1833: Bách Thần bảng (37)
Cứu Ma Đế, quả thật can hệ trọng đại đối với Ma tộc một phương.
Thân Đồ Băng Yểm không dám kháng mệnh, đành phải kiên trì thôi động lực lượng thiên phú, sau một khắc bên cạnh hắn hiện lên một mảnh ánh sáng lung linh, nguyên thân Ma Đế trong biển lửa đối diện đã biến mất không còn tung tích, thay vào đó là một nguyên thần hình một con rắn.
Tê! Têt.
- Thân Đồ Băng Yểm súc sinh ngươi! Bản tọa để ngươi vận dụng thiên phú na di nguyên thần của ta, ngươi thế mà chuyển ta đến trên người Thiên Thủ giao! Tê tê! Ngươi rắp tâm ở đâu! Tê tê!
Nguyên thần Ma Đế bị chuyển tiến vào Thiên Thủ giao, lấy miệng rắn phát ra tiếng người, ngữ khí tức giận không thôi.
Thân Đồ Băng Yểm hoàn toàn chính xác vận dụng lực lượng thiên phú, nhưng không có dùng ở trên người mình, mà dùng trên người đầu Thiên Thủ giao kia, khiến nguyên thân Ma Đế bị chuyển tiến vào thân thể Thiên Thủ giao, trong ngắn hạn đừng nghĩ đi ra.
- Đại nhân thứ tội! Là ta hiểu sai ý, còn tưởng rằng đại nhân muốn ở lại trên người Thiên Thủ giao, Băng Yểm tội đáng chết vạn lần!
Trực tiếp nhận tội, thừa nhận mình hiểu sai, Thân Đồ Băng Yểm dùng một chiêu giả vờ ngây ngốc quả thật cao minh, để thần hồn Ma Đế tiến vào thân thể Thiên Thủ giao cũng không thể trách tội quá phận.
- Giết hắn! Giết hắn cho ta, không kể cái giá nào!
Không để ý không hỏi tới Thân Đồ Băng Yểm, xà nhãn của Đồ Thanh Chúc nhìn chòng chọc vào Từ Ngôn, phát ra mệnh lệnh đánh giết, ba đầu Hỗn Độn Ma Vương bị Đạo Quyển vây khốn lập tức nóng nảy.
Két kít tiếng trầm đục không ngừng vang lên, Đạo Quyển cũng không khôi phục đến trình độ Tiên Thiên Linh Bảo, nếu không Đạo tử cũng không khống chế được, lấy trình độ linh bảo có thể ngăn cản Hỗn Độn Ma Vương nhất thời, nhưng sẽ ngăn cản không quá lâu, rất nhanh ba đầu quái vật khổng lồ đã vọt ra.
- Quả thật khó chơi, thế mà còn không chất...
Sắc mặt Từ Ngôn lúc này phát chìm, không ngờ tới thiên phú của Thân Đồ Băng Yểm để Đồ Thanh Chúc còn có thể kéo dài hơi tàn.
Chiến trường lúc này trở nên vô cùng hỗn loạn, trong hỗn loạn Hiên Viên Hạo Thiên đã cùng Đạo tử liên thủ, đối mặt Vạn Táng Tu La, cao thủ Hóa Thần còn lại nhao nhao vây quanh hai đầu Hỗn Độn Ma Vương khác xông ra giam cầm, trong đó Hiên Viên Tuyết hành động nguy hiểm nhất, nàng đang điên cuồng công kích tới Câu Liêm thú.
Đấu Vương kiếm một lần nữa về tới trong tay, khuôn mặt nhỏ của Hiên Viên Tuyết đầy lạnh lùng một kiếm một kiếm trảm mạnh chân Câu Liêm thú, mà lại chỉ trảm một chút.
Rốt cục, Câu Liêm thú da dày thịt béo bị chém ra một tia vết máu.
Bị đau, đầu thú lớn này nhìn chằm chằm Hiên Viên Tuyết, rống giận trùng sát mà đến, trực tiếp đụng mạnh Hiên Viên Tuyết tránh cũng không thể tránh va vào bách đảo sơn.
Bách đảo sơn cao lớn phát ra tiếng nổ vang đổ sụp, từng khối đá lớn lăn xuống, Hiên Viên đảo ở trên đỉnh cao nhất suýt nữa nứt ra, Hiên Viên Tuyết bị đụng bay trực tiếp đập vào bên trên Đấu Tiên đài, kém chút bị đụng đến đầu rách máu chảy.
Bên trên Đấu Tiên đài có một tòa thạch ốc, thạch ốc như mộ, chôn cường giả Hiên Viên gia đã chết, tại thời khắc Hỗn Độn Ma Vương nổi điên truy sát Hiên Viên Tuyết mà đạp vào Hiên Viên đảo, khối đá lạnh như băng này thế mà phát ra một tiếng thở dài.
- Ai, né tránh năm trăm năm, vẫn là tránh không khỏi...
Bên tai xuất hiện nói nhỏ để Hiên Viên Tuyết đến cả kinh tột đỉnh, so với Hỗn Độn Ma Vương trùng sát mà đến, người chết mở miệng càng làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc hơn.
Răng rắc, xoạt xoạt. Bên trên thạch điêu trong nhà đá xuất hiện vết rách, một đường một đường, cuối cùng nhao nhao nứt ra, hiện ra thân ảnh xếp bằng ở trong thạch mộ.
Người này một thân áo bào tím, mặt như quan ngọc, mũi chính miệng vuông, có thể nói là một người tuấn lãng, gương mặt có chút tương tự Hiên Viên Hạo Thiên.
- Thúc công!
Hiên Viên Tuyết kinh hô, nói ra thân phận của người này.
Vị nam tử bị tù ở trong thạch mộ, chính là cường giả Độ Kiếp của Hiên Viên gia, thúc công ruột của Hiên Viên Tuyết, thúc thúc ruột của Hiên Viên Hạo Thiên.
Phất tay Lôi Mãng như đao, trong không khí xuất ra một vết kiếm, Hỗn Độn Ma Vương trùng sát mà đến bị kiếm khí mãnh liệt đánh bay ra ngoài.
- Người đó là... Hiên Viên U DạI
Đan Thánh là người thứ nhất kinh hô, hắn gặp qua Hiên Viên U Dạ ở năm trăm năm trước, vốn cho rằng đối phương sớm đã ngã xuống, không nghĩ tới thế mà trốn ở bên trên Đấu Tiên đài của Hiên Viên đảo, mà trốn một lần chính là năm trăm năm.
Ngẩng đầu nhìn trời, ánh mắt Hiên Viên U Dạ phức tạp không có mở miệng, mà nhìn phía phương hướng Thân Đồ Băng Yểm.
Hắn nhìn không phải Thân Đồ Băng Yểm, mà là nguyên thần Ma Đế đang ở trong người Thiên Thủ giao.
- Ma Đế phục sinh, lại là một năm trăm năm, năm Thiên Vẫn...
Nói nhỏ ra lời không người có thể nghe hiểu.
Ánh mắt Hiên Viên U Dạ lại nhìn về phía mây đen càng ngày càng gần từ chân trời.
Đó là hàng tỉ Ma tộc, giống như bão cát đang gào thét lao tới.
- Thúc phụ! Trợ Nhân tộc ta đánh giết Ma Đế phục sinh!
Hiên Viên Hạo Thiên không quá kinh ngạc giống như những người khác, giống như sớm biết Hiên Viên U Dạ không chết, lên tiếng gào to đồng thời dùng Tán Tiên kiếm ý đỡ được một kích của Vạn Táng Tu La, Đạo tử ở một bên khác khống chế bảy mươi hai trang Đạo Quyển trực tiếp bị Vạn Táng Tu La đánh bay ra ngoài.
Chiến trường thực sự hỗn loạn không chịu nổi, Hiên Viên Hạo Thiên cùng Đạo tử liên thủ chỉ có thể miễn cưỡng ngăn lại một đầu Hỗn Độn Ma Vương, Tán Tiên kiếm ý trên người hắn cũng không phải là tồn tại vĩnh cửu, mà đang chậm rãi biến mất, nếu như không còn đạo kiếm ý này, lấy tu vi Hóa Thần đỉnh phong của hắn, căn bản ngăn không được một kích toàn lực của Hỗn Độn Ma Vương.
- Hình thức Thiên Vẫn lần này lại sẽ là gì chứ, chẳng lẽ là Ma Đế?
Hiên Viên U Dạ nói nhỏ bước ra một bước, Lôi Mãng vờn quanh bên người là vũ khí của hắn, trong lúc ánh chớp lượn lờ, một tia kiếm khí phách trảm mà ra, thẳng đến Thiên Thủ giao đang có thần hồn của Đồ Thanh Chúc.
- Ngăn cản hắn!
Tiếng quát của Đồ Thanh Chúc lộ ra lo lắng, lấy thân rắn vội vã lui lại.
Đừng nhìn hắn nhập vào thân thể Thiên Thủ giao, hắn hết sức quen thuộc về đầu dị thú này, cho dù đầu Thiên Thủ giao này thuộc về Thân Đồ Băng Yểm.
Động tác lui ra phía sau cực nhanh, Đồ Thanh Chúc ngăn Thân Đồ Băng Yểm ở trước mặt.
Rơi vào đường cùng, Thân Đồ Băng Yểm đành phải vận dụng toàn lực, lấy lực lượng thiên phú na di mình và Thiên Thủ giao na di ra hơn trăm trượng, vị trí cũ bị ánh chớp nổ ra một hố to không đáy, sâu không thấy đáy, chiều rộng trăm trượng.
Độ Kiếp xuất thủ, uy năng không hề tâm thường.
Thân Đồ Băng Yểm khó khăn lắm mới tránh đi bị cả kinh đến thần hồn xuất khiếu, hắn chưa hề so chiêu với cường giả Độ Kiếp của Nhân tộc, bây giờ vẻn vẹn chỉ một kiếm mà thôi, suýt nữa chém giết hắn tại chỗ.
Mượn nhờ Thân Đồ Băng Yểm tránh đi một kích, Đồ Thanh Chúc hiệu lệnh ba đầu Ma Vương nhao nhao đột kích, cuốn lấy Hiên Viên U Dạ.
Lúc này uy hiếp của Từ Ngôn đã không phải là lớn nhất, cường giả Độ Kiếp xuất hiện mới trí mạng nhất. - Ba đầu Hỗn Độn Ma Vương, ta hết sức thôi.
Hiên Viên U Dạ âm thầm thở dài, lộ ra rất cô đơn, sau một khắc chấn chỉnh tinh thân, Lôi Mãng hóa thành Lôi Kiếm, chém về phía Vạn Táng Tu La, đồng thời lấy ngôn xuất pháp tùy thôi động ra một mảnh ánh chớp kinh thiên bao phủ Tu Ma Nha cùng Câu Liêm thú.
Hắn không đuổi theo giết Ma Đế, mà lưu lại chỗ gần Đấu Tiên đài đối đầu ba đầu Ma Quân, không biết là không chịu rời đi Hiên Viên đảo, hay là có những nguyên do khác.
- Độ Kiếp xuất thế, Nhân tộc tất thắng!
Có cường giả Nhân tộc trên chiến trường hô to, mấy chục vạn kế tu sĩ lại một lần nữa tụ đến.
Đã mất đi ba đầu Hỗn Độn Ma Vương, hơn hai trăm vị Ma Quân còn lại lập tức rơi vào hạ phong, liên tiếp lui về phía sau, trong chớp mắt lại có năm sáu vị Ma Quân bị cường giả Hóa Thần chém giết tại chỗ.
Chiến trường đang di động, từ dưới Kiếm Vương sơn, Ma tộc một phương thối lui ra khỏi hơn mười dặm, dọc theo con đường này, Nhân tộc một phương truy sát thu hoạch kỳ hiệu, Ma Quân ngã xuống nhiều đến hai mươi bảy vị. Đừng nhìn Ma Quân ngã xuống không ít, hơn phân nửa đều là chết dưới kiếm của Từ Ngôn.
Đoạn đường này truy sát, mục tiêu của Từ Ngôn chỉ có một, đó chính là Đồ Thanh Chúc đang ở trong Thiên Thủ giao, ai chặn đường thì trực tiếp dùng toàn lực diệt sát.
Vì giải quyết túc địch, Từ Ngôn đã liều lĩnh.
Chỉ tiếc Đồ Thanh Chúc quá mức xảo trá, không ngừng lấy Ma Quân làm khiên thịt, tránh né ngăn cản cường địch truy sát.
Theo Ma tộc một phương bại lui, Nhân tộc một phương không đợi truy sát ra trăm dặm liên nhao nhao ngừng chân, phần lớn người bắt đầu chậm rãi lui lại.
Nguyên nhân để tu sĩ Nhân tộc lui lại chỉ có một, hàng tỉ đại quân của Ma tộc cuối cùng đã tới.