Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1838 - Chương 1838: Quái Nhân Áo Bào Đen

Chương 1838: Quái nhân áo bào đen Chương 1838: Quái nhân áo bào đenChương 1838: Quái nhân áo bào đen

Dạ Nhãn vừa ra, bên dưới Kiếm Vương sơn giống như đang rơi vào bóng tối của màn đêm, giống như màn đêm tiến đến.

Bóng đen khiến Thân Đồ Thiết Tâm nhất thời mất đi mục tiêu, kích thích ky binh, thủ hộ bên cạnh bản thể Đồ Thanh Chúc.

Lực lượng của Dạ Nhãn đến từ bóng đen, Thân Đồ Thiết Tâm không sợ, Đồ Thanh Chúc không có khả năng lông tóc không tổn hao gì, quả nhiên, Dạ Nhãn bị Từ Ngôn toàn lực thúc giục tản ra lực lượng bóng đen, ăn mòn ra từng vết thương thật lớn trên người Thiên Thủ giao.

Kêu rên nổi lên bốn phía, hàng ngàn hàng vạn Ma tộc cấp thấp trong chớp mắt bị đánh giết, Dạ Nhãn mang tới lực lượng bóng đen đánh chết là vật sống, bất kể Nhân tộc hay là Ma tộc, một khi nhiễm đều sẽ bị trọng thương. Lực lượng bóng đen cũng không phải sát chiêu chân chính, thừa dịp bóng tối bao trùm, Từ Ngôn trực tiếp vận dụng mắt trái.

Lực lượng ác niệm hội tụ mà ra, hình thành một tia kiếm quang đen nhánh, không nhìn thấy phong mang, chỉ mang theo một loại khí tức tối nghĩa.

Kiếm quang hoàn toàn do ác niệm bản nguyên hội tụ, bị Từ Ngôn trực tiếp chộp vào tay trái, tay phải điểm ra kiếm quyết, Đao Kiếm Long Ly xoay quanh, đồng thời rầm rầm xiềng xích vang động, tế ra Liệt Diễm Lưu Tỉnh gào thét lên trên đầu, Từ Ngôn muốn theo sát mà đi.

Đã bị chuẩn bị thỏa đáng luân phiên đánh giết, thế nhưng không đợi Từ Ngôn xông ra, bên cạnh lại có một hắc ảnh lướt đến, nhanh như sấm sét.

Người này khoác áo bào đen, cả người đều giấu ở trong trường bào, có thể nhìn ra được thân hình cồng kềnh hẳn là một người mập mạp, từ bên trong ống tay áo nhô ra hai cánh tay cực kỳ doạ người, móng tay màu hắc, sắc bén như ưng trảo.

Quái trảo chộp tới từ sau cổ Từ Ngôn, từ tiếng xé gió có thể nhận ra lực lượng thân thể của người này là không thể khinh thường. Cảm giác được có người đánh lén, Từ Ngôn hừ lạnh một tiếng, nhìn cũng không nhìn, trực tiếp vung ra một cước.

Balll

Quái trảo bị một cước đá trúng, thân hình quái nhân dừng một chút giữa không trung, sau một khắc hai chân điểm vào hư không, lại nhanh chóng tiến đến!

Lông mày vẩy một cái, Từ Ngôn thu hồi tâm thái vừa rồi, vốn cho rằng là Ám Tu La lẻ tẻ, nguyên lai là một vị cao thủ kiếm đạo khó chơi.

Đối phương lấy hai chân đạp trúng hư không, cũng không phải không khí, mà là một đạo kiếm khí kỳ dị.

Có thể lấy kiếm ý hóa thành thực chất, xem như bậc thang mà đạp, tu vi như thế tuyệt không phải hạng người bình thường.

Bỗng nhiên quay đầu, xuất hiện trước mặt Từ Ngôn chính là một đôi mắt cổ quái, hai mắt người này ẩn ở bên trong mũ trùm lóe ra kiếm quang, trong đồng tử lại có ba đạo kiếm ảnh giao nhau, nhìn không chỉ có kỳ dị còn cực kỳ quỷ dị.

- Kiếm nhãn thần thông!

Từ Ngôn kinh ngạc nói:

- Ngươi là người của Kiếm Vương điện.

Đối phương không chỉ tu thành kiếm nhãn thần thông, còn là ba đạo kiếm ảnh kiếm nhãn, ngay cả Từ Ngôn đều chỉ có hai đạo kiếm ảnh, có thể thấy được kiếm nhãn thần thông của đối phương còn cao thâm hơn Từ Ngôn một bậc.

Trả lời Từ Ngôn là một tiếng rống cổ quái khàn khàn, giống như người này không biết nói chuyện, giống như dã thú.

- Ngươi đến tột cùng là ai, ngươi có biết hiện ngăn cản ta, Kiếm Vương điện các ngươi sẽ hối hận không kịp.

Lạnh lùng nhìn chằm chằm đối phương, Từ Ngôn trầm giọng nói, mắt trái trở nên đen như mực, mắt phải thì loé lên hai đạo kiếm ảnh.

Trường bào của đối phương có pháp thuật tồn tại, hình thành cấm chế thấy không rõ dung mạo, chỉ có thể nhìn thấy hai mắt có ba đạo kiếm ảnh, Từ Ngôn không tiếc vận chuyển Ác Niệm chi nhãn cùng kiếm nhãn, chính là muốn nhìn ra hình dáng của đối phương.

Chẳng biết tại sao, nhìn hai mắt người này, Từ Ngôn mơ hồ có một loại cảm giác đã từng quen biết.

- Giao ra... Yên Vũ Châu.

Tiếng rống khàn khàn từ trong cổ họng truyền đến, quái nhân áo bào đen khom người, buông thống hai tay, tựa như dã thú sắp dữ dội.

- Ngươi muốn Dạ Nhãn?

Từ Ngôn nao nao, lấy Ác Niệm chi nhãn cùng kiếm nhãn thần thông, hắn đã thấy dung mạo ẩn trong trường bào của đối phương.

Đây là một gương mặt có thể xưng quỷ dị, trên mặt trải rộng từng đường vân màu đen, giống như một loại đồ đằng cổ xưa, lại như một loại ấn ký huyền ảo, lộ ra quỷ dị mà hung tàn.

- Ngươi là...

Đột nhiên, con ngươi Từ Ngôn bỗng nhiên phóng đại, giống như thấy được cảnh tượng khó tin.

Rống!!!

Quái nhân áo bào đen đột nhiên lao đến, hai móng chộp tới, móng tay nhọn vạch không khí ra mười vết kiếm.

Mặc dù trong tay không có kiếm, lại có thể tiện tay đánh ra kiếm ý, tạo nghệ kiếm đạo này có thể xưng cao tuyệt.

Từ Ngôn thấp giọng hô một chút, Đao Kiếm Long Ly xoay tròn thành vòng tròn trước mặt, đánh tan mười đạo kiếm khí, đồng thời dậm chân lui lại.

Trong mắt nổi lên vẻ chấn kinh.

- Sư huynhl! Theo tiếng rống của Từ Ngôn, quái nhân bên trong áo bào đen rõ ràng run rẩy một chút, từ trong cổ họng lần nữa phát ra tiếng gào thét âm trầm không biết là đang khóc hay đang cười.

Trách không được Từ Ngôn cảm thấy hai mắt đối phương có chút quen thuộc, khi hắn khám phá cấm chế bên trên áo bào đen, nhìn thấy gương mặt mặc dù phân bố vằn đen, lại cực kỳ quen thuộc kia, mới giật mình người này lại là sư huynh của hắn, Sở Bạch.

Từ khi rời đi Tình Châu giới, Từ Ngôn cứu Vương Khải Hà Điền, cứu Kim Uế cùng Văn Thất Dạ, duy chỉ có không có bất cứ tin tức gì của Sở Bạch.

Từ Ngôn đã từng suy đoán qua sư huynh bị Hồn Ngục dăn vặt đến chết, đã không còn ở nhân gian, đã từng lạc quan suy nghĩ qua sư huynh lấy thủ đoạn đặc thù trốn ra Hồn Ngục, đang ở nơi nào đó hẻo lánh trong Chân Võ giới tu luyện, nhưng hắn chỉ có không có nghĩ qua có một ngày sư huynh của hắn sẽ trở thành địch nhân xuất hiện ở trước mặt.

Sở Bạch bào năm đó đã biến thành nô lệ của Hồn Ngục, những bên trên vằn đen kia phân bố ma khí đã biểu thị Sở Bạch đã bị ma hóa.

- Sư huynh...

Rắc rắc, xương ngón tay bị bóp đến rung động, Từ Ngôn phẫn nộ làm hắn cơ hồ phát cuồng.

- Thân Đồ Liên ThànhIII

Trong tiếng gầm rống tức giận, thân hình Từ Ngôn thay đổi huy kiếm chém ra, kiếm lớn vô thanh vô tức chém tới từ phía sau hắn cũng bỗng bộc phát ra âm thanh xé gió, sau một khắc song kiếm tấn công, phát ra tiếng nổ vang rung trời.

Âm ầmI!!

Mặt đất xuất hiện một vết rãnh thật sâu, cát đất xoay tròn.

Kiếm lớn màu máu bị một kích đánh bay, bay ngược về trong tay chủ nhân của nó, trên mặt Hồn Ngục Trưởng đang nhe răng cười dùng độc nhãn nhìn chằm chằm Từ Ngôn. Xác thực mà nói, Thân Đồ Liên Thành đang nhìn chằm chằm là Dạ Nhãn trong tay Từ Ngôn, mà lại bên trong bàn tay to của hắn cũng nắm lấy năm viên Yên Vũ Châu.

- Thế nào, cố nhân gặp nhau, có phải nên ôn chuyện hay không? Từ Ngôn, giao ra Dạ Nhãn, ta có thể tha cho ngươi một cái mạng, nếu không, ngươi sẽ chết dưới Đồ Ma kiếm.

Nâng lên kiếm lớn, Thân Đồ Liên Thành cười gắn.

Bên trên Đồ Ma kiếm có vẽ minh văn phức tạp đang loé lên từng tia hào quang, kiếm khí kinh thiên phát ra từ trên mũi kiếm, đầu quỷ được khắc ở chuôi kiếm tựa như sống lại, răng nanh um tùm đang chậm rãi co duỗi không chừng.

- Đồ Ma kiếm, hẳn là trảm ma, đại địch của ngươi đang ở trước mặt, mở ra mắt chó của ngươi xem trọng, bên trong Thiên Thủ giao chính là nguyên thần của Ma Đết

Từ Ngôn đã không nhìn ra dụng ý của Thân Đồ Liên Thành, Hồn Ngục Trưởng thế mà xuống tay với hắn vào lúc này, cử động như vậy có thể xưng quỷ dị.

Cưỡng chế phẫn nộ khi thấy sư huynh bị ma hóa, Từ Ngôn không có ý định hiện tại giao thủ với Thân Đồ Liên Thành, hắn cần trước diệt sát Đồ Thanh Chúc, nếu vẫn chưa trừ diệt họa lớn trong lòng này, hậu hoạn vô tận.

- Thân Đồ Vân Thiên? Hắn tính là thứ gì! Chỉ cần để cho ta tập hợp đủ Yên Vũ Châu, ta chính là chủ nhân thiên hạ! Ha ha ha ha! Sở Bạch! Ngươi còn chờ cái gì, giết hắn cho ta.

Quát to một tiếng, Thân Đồ Liên Thành thế mà thà rằng tranh đoạt cửu sắc Yên Vũ Châu, cũng không đi đối phó Ma Đế, điểm này càng thêm vượt qua Từ Ngôn đoán trước.

Hiệu lệnh một phát, Sở Bạch ma hóa bên trong áo bào đen lập tức phát ra một tiếng rít to, lần nữa đánh giết tới.

Không chỉ có Sở Bạch cùng Thân Đồ Liên Thành vây công Từ Ngôn, Thân Đồ Thiết Tâm thủ hộ Đồ Thanh Chúc cũng thôi động chiến mã phát động công kích, một khi Thiên Nhân ma toàn lực xuất thủ, uy lực sẽ đáng sợ đến khó mà tưởng tượng.

Chẳng những không có tiếp cận Đồ Thanh Chúc, Từ Ngôn ngược lại lâm vào một trận hỗn chiến rất khó chơi.
Bình Luận (0)
Comment