Dịch giả: Tiểu BăngĐồ trong nhẫn của “Khiếu Nguyệt thần khuyển” nhiều lắm, hắn phải lấy ra từng ít một.
Đầu tiên là một đóa sen trắng trông rất sống động, cấp thất phẩm, tươi mát ướt át, chỉ hít thôi cũng đủ làm cho người ta thần thanh khí sảng.
“Có đem ra làm vật công kích, ít nhất cũng phải đạt tứ trọng thiên.” Giang Chỉ Vi gật đầu.
“Thứ tốt.” Mạnh Kỳ mừng rỡ.
Đấu với mấy thứ thần thông như “Hanh Cáp”, Bát Cửu huyền công là không đủ, có bí bảo này có thể bổ sung vào chỗ yếu, làm giảm bớt nguy hiểm cho nhiệm vụ phong thần.
Tiếp theo bốn món tài liệu tu luyện, có cả “Thái Âm toái nguyệt kim”, nhưng đều là chuyên dụng cho “Khiếu Nguyệt thần khuyển” tu luyện, Mạnh Kỳ không hề dùng tới, chỉ có thể mang đi trao đổi, hoặc đổi thành thiện công.
Sau đó là bảy tám cây linh thảo, hắn với Chỉ Vi nhận ra được mấy cây.
“Là tài liệu hỗ trợ luyện chế ‘Đông Cực Trường Sinh đan’!” Mạnh Kỳ vui vẻ.
Hắn đã lấy được đan phương “Đông Cực Trường Sinh đan” và chủ tài “Thanh Hoa quả” một thời gian, nhưng vì các tài liệu khác đều thuộc hàng sang quý, hắn với bằng hữu cũng còn trẻ, chưa có nhu cầu cần kéo dài tuổi thọ, nên vẫn gác chuyện luyện chế sang bên, giờ có thêm một ít tài liệu nữa, vậy chỉ cần tốn thêm chừng ngàn thiện công đổi là đủ, nhờ Tiên Tích Bão Phác tử hoặc Lục Đạo luyện chế cho!
Ngoại cảnh bây giờ tuổi thọ chỉ được hai ba giáp, “Đông Cực Trường Sinh đan” có thể làm tăng thêm một giáp tuổi thọ, đối với những ngoại cảnh già chính là một sự hấp dẫn không thể nào kháng cự được, càng là loại có cầu cũng không có!
Mạnh Kỳ dù không cần cho bản thân, cũng có thể dùng nó để đổi khối thứ khác, chắc chắn lời to!
“Di......” đồ còn lại trong nhẫn làm Mạnh Kỳ biến sắc.
Đó là nửa cái xác bị xé thành nhiều phần, khí tức đầy tràn, mỗi một giọt máu, một một phân da thịt đều như cất giấu sức mạnh bạo tạc rất lớn.
“Ngoại cảnh!”
“Loài người!”
Mạnh Kỳ và Giang Chỉ Vi đều nghiêm mặt.
Khiếu Nguyệt thần khuyển giết một ngoại cảnh loài người, còn mang xác của người đó theo bên mình?
Giang Chỉ Vi khẽ hít một hơi, ánh mắt không đành lòng: “Đã bị dính khí tức yêu tộc, chắc là mang theo để làm đồ ăn dự trữ.”
“Đúng, Cửu Thiên Lôi Thần là liên thủ với một con chó yêu.” Mạnh Kỳ không vui chút nào, càng thêm ghét Yêu tộc.
Đột nhiên, hắn nhớ tới một chuyện, mấy ngày trước trên đường tới lối vào Tiên Tích, hắn cũng có nhìn thấy cảnh xác ngoại cảnh bị phân thây!
Chẳng lẽ cũng là Yêu tộc hạ thủ?
Giang Chỉ Vi nghe vậy nói: “Thần chưởng tổng cương hiện thế, rất nhiều ngoại cảnh hội tụ, ‘Thiên Hải nguyên’ của Yêu tộc cũng ở Tây Vực, có lẽ muốn nhân lúc người cháy nhà mà đi hôi của.”
Còn con cẩu yêu này, hơn phân nửa là Thành viên “Thần Thoại”.
Nửa cái xác này không còn quần áo, lại bị xé tan tành, nên hai người không cách nào nhận ra thân phận của y. Tay trái Mạnh Kỳ bốc lửa đỏ, đốt những phần thân thể ấy thành tro.
Thu thập xong, Mạnh Kỳ đang định chào tạm biệt Giang Chỉ Vi thì cau mày:
“Không đúng!”
“Cái gì không đúng?”
Mạnh Kỳ chỉ vào nhẫn trữ vật của mình: “trên người Cẩu yêu không có linh đan chữa thương, chỉ có một viên ‘Cứu Khổ quả’.”
“Cứu Khổ quả” là tài liệu để luyện chế đan dược chữa thương, nếu nuốt trực tiếp chỉ có thể phát huy năm thành hiệu lực. Nếu cẩu yêu là Thành viên “Thần Thoại”, một tổ chức lớn như vậy, trên người lại có nhiều thiên tài địa bảo và linh thảo kỳ hoa, sao lại không dự bị đan dược?!
Lại nhìn kĩ thanh côn của cẩu yêu. Nó đúng là bảo binh, nhưng luyện chế rõ ràng là vẫn còn vô cùng thô ráp!
Đều là luân hồi giả, ý của Mạnh Kỳ, Giang Chỉ Vi vừa nghe là hiểu ngay, trầm ngâm: “Ưm, đúng là phải nghĩ lại quan hệ của nó với Thần Thoại.”
Bàn một lúc, hai người chia tay. Hắn chạy tới chỗ đã hẹn với Cửu nương.
............
Lúc Mạnh Kỳ tới, Cù Cửu Nương đã chờ sẵn, áo quần trên dưới một màu đen thui.
Cô không ngừng nôn nóng đi qua đi lại.
Cảm ứng được Mạnh Kỳ tới gần sau, cô quay phắt lại, vội vàng nói: “Cả vùng Tham Hãn Ngư Hải toàn là ngoại cảnh, ta không tìm được hành tung của dâm tăng Hoan Hỉ miếu.”
Mạnh Kỳ lắc đầu: “Tạm thời không vội, ta có chuyện quan trọng phải gặp Thiên Tôn.”
“Không vội......” Cù Cửu Nương ngẩn người, vẻ thất vọng chi ý.
Nhưng cô là người biết phân nặng nhẹ: “Chuyện rất quan trọng?”
“Vô cùng quan trọng.” Mạnh Kỳ chắc chắn gật đầu.
Cù Cửu Nương ỉu xìu: “Vậy chúng ta về Bích Du Thiên.”
“Ừ.”
Hai người vừa tiến vào Bích Du thiên, bên tai Mạnh Kỳ đột nhiên vang lên giọng nói của Lục Đạo Luân Hồi chi chủ:
“Phát hiện Sâm La Vạn Tượng môn, để bảo đảm bí mậttạm thời phong ấn, cho đến lúc rời khỏi đây.”
Này...... Mạnh Kỳ nhíu mày, Lục Đạo thật đúng là cẩn thận!
Linh Bảo Thiên Tôn quả nhiên chưa về, Cù Cửu Nương lập tức đi lấy phù truyền tin, Mạnh Kỳ bay đến Tiên Tích phường, giám định đồ thu hoạch được.
Hắn chạy quanh Tiên Tích phường một vòng, tìm thấy ủy thác và giao dịch đổi đồ của Cù Cửu Nương, vừa lòng gật đầu, cửu nương tuy tham tài, nhưng tiền bạc luôn rõ ràng, làm việc đâu ra đó.
Bay tới trụ ngọc trung ương, hắn lấy đồ ra để xin giám định:
“Tử Điện lôi đao, bảo binh [ trung phẩm ]...... Giá trị bốn ngàn bảy trăm thiện công, có thể đổi lấy hai ngàn năm trăm thiện công.”
“Nguyên kim côn, bảo binh [ hạ phẩm ]...... Người luyện chế vì thủ pháp thô thiển làm giảm phẩm giai, giá trị hai ngàn tám trăm thiện công, có thể đổi lấy một ngàn năm trăm thiện công.”
“Quý Thủy âm lôi, bí bảo cấp ngoại cảnh [ ngũ trọng thiên ], một khi đánh trúng, sẽ như giòi bám trên xương, khó mà thoát khỏi, vạn lôi liên hoàn, thân diệt hồn tiêu, giá trị năm ngàn thiện công, có thể đổi lấy hai ngàn tám trăm thiện công.”
“Thất phẩm Bạch Liên đài, bí bảo cấp ngoại cảnh [ ngũ trọng thiên ], hoa nở thấy ta, ta thấy một thân, bảo hộ Nguyên thần. Phòng ngừa xâm nhập, giá trị năm ngàn hai trăm thiện công, có thể đổi lấy ba ngàn thiện công.”
“Dược Sư tâm đan. Linh đan, bí dược chữa thương, thiện dưỡng Nguyên thần, phần lớn thương thế nửa canh giờ là khỏi, giá trị bốn ngàn thiện công, có thể đổi lấy ba ngàn thiện công.”
“Phúc Quang Tử Khí châu, bí bảo cấp ngoại cảnh [ lưỡng trọng thiên ], có thể làm tăng phúc đức, tăng tốc độ ngưng tụ phúc đức chi khí. Giá trị hai ngàn bốn trăm thiện công, có thể đổi lấy một ngàn ba trăm thiện công.”
“Chưởng phúc Thiên Đao. Bảo binh [ hạ phẩm ], có thể tăng lên phúc duyên. Tiêu giải phúc đức, khống chế tùy tâm, giá trị hai ngàn sáu trăm thiện công, có thể đổi lấy một ngàn năm trăm thiện công.”
Giám định xong hết, Mạnh Kỳ có phần bất ngờ và vui mừng vì “Dược Sư tâm đan” và hai món đồ của “Tứ Phúc thiên quan” Chu Thu Sơn.
Khả năng chữa thương của “Dược Sư tâm đan” còn hơn hẳn “Thổ Hỏa Nạp Huyền đan”, có khả năng cứu mạng, “Phúc Quang Tử Khí châu” Và “Chưởng phúc Thiên Đao” đều là bảo vật có liên quan tới phúc đức, rất có ích khi “Tam Bảo Như Ý quyền” của hắn bị thiếu phúc đức.
Hắn còn đang nghĩ nên giữ lại cái nào, thì nghe thấy tiếng Cù Cửu Nương:
“Thiên Tôn đã về.”
Mạnh Kỳ nhét hết đồ vào, sau này tính tiếp.
Trở lại Bích Du cung, “Linh Bảo Thiên Tôn” đã chờ sẵn, hỏi: “Có gì chuyện quan trọng?”
Mạnh Kỳ nhìn thoáng qua Cù Cửu Nương, truyền âm: “Thiên Tôn, chúng ta đi vào nói chuyện.”
“Thiên Tôn, Thiếu Lâm Không Văn phương trượng là giả, là do Ma Sư ngụy trang, y cũng có khả năng chính là ‘Thần Thoại’ Thiên Đế.”
“Linh Bảo Thiên Tôn” im lặng, không khí trong phòng như đặc lại.
Sau một lát, dường như đã nghĩ xong, ông mới nói: “Chuyện này cũng không phải không có khả năng...... Không Văn đạo hữu hơn mười năm nay quả có rất nhiều điều kì quái.”
Mạnh Kỳ thở một hơi dài, thuật lại những lời của Không Văn, nhưng giấu không nói chỗ mình tìm thấy Không Văn.
“Thì ra ngươi tìm được Không Văn đạo hữu đang bị nhốt......” Linh Bảo Thiên Tôn thở phào.
Ông gõ gõ ngón tay xuống bàn, lầm bầm: “Trước giả định người bị nhốt là Không Văn thật...... Pháp Thân Thần bí kia......”
Bỗng ông ngừng gõ, thở dài: “Lão đạo biết là vị thí chủ nào rồi.”
“Vị nào?” Mạnh Kỳ vội hỏi ngay.
Linh Bảo Thiên Tôn biết là ai!
Linh Bảo Thiên Tôn nói: “Từ lúc Cửu nương tả lại lúc mình thất thủ bị bắt, lão đạo đã mơ hồ có cảm giác quen thuộc, nay nhớ lại, đó hẳn là ‘Ngũ Sắc thần chưởng’ Thái Ly thí chủ.”
“Thái Ly? Khổng Tước Yêu Vương?” Mạnh Kỳ khiếp sợ.
Kẻ ngưng kết “Ngũ Hành Khổng Tước chân thể”, Yêu Vương Thái Ly?
Linh Bảo Thiên Tôn gật đầu: “Lão đạo từng giao thủ với y, từng lĩnh giáo sự lợi hại của Ngũ Sắc thần chưởng, không ngờ y đã ngầm cấu kết với Hàn thí chủ.”
Trong đầu Mạnh Kỳ nhất thời lóe qua hình ảnh đám yêu vật “Yêu hóa Chân Quan” và dưới Xá Lợi tháp phía sau núi Thiếu Lâm, thì ra là vậy!
............
Một nam tử tóc năm màu đứng đó, tay chắp sau lưng, đầy cao ngạo.
Y đưa lưng về phía khách, cười biếng nhác: “Các ngươi thất thủ để Cù Cửu Nương được cứu, nếu người Tiên Tích không ngu, trước sau gì cũng sẽ từ ‘Ngũ Sắc thần chưởng’ đoán ra bổn tọa.”
“Nên chúng ta phải thay đổi kế hoạch.”