Nhất Thời Thoáng Qua - Giang Hải Ký Dư Sinh

Chương 40

“Nào, bé cưng quay người lại đây.” Giản Trầm Tinh buông tha cho bầu ngực cô, anh vỗ vỗ mông Quý Hạ, chỉ thị cô rất mực dịu dàng.

Quý Hạ đã hơi choáng váng, cô nghe vậy chỉ biết ngơ ngác quay mặt đối mặt với anh. Chưa kịp phản ứng đã bị anh hôn, chẳng những thế Giản Trầm Tinh còn không biết nặng nhẹ mà cắn cắn môi cô.

Lần này anh lại lấy nhiều sữa tắm hơn, sau đó ngồi xổm xuống nhẹ nhàng thoa sữa tắm cho Quý Hạ.

Đầu tiên Giản Trầm Tinh bôi sơ qua thứ chất lỏng trắng ngà trong tay lên bắp đùi cô, sau đó bắt đầu chăm sóc “đặc biệt” cho một bên đùi Quý Hạ, lòng bàn tay ve vuốt từ bắp chân vuốt lên, chuyển động tay khắp phần đùi mềm mại. Thỉnh thoảng tay anh lại “ngả ngớn” mà nghịch phần đùi trong và bắp đùi nhạy cảm của cô. Rồi như là lơ đãng, thỉnh thoảng anh lại “quá tay” chạm vào hoa môi đang chậm rãi nở rộ của cô.

Đương lúc anh lại bắt chước làm lại y thế với chiếc đùi còn lại chân Quý Hạ đã mềm nhũn, cô níu chặt lấy vai anh nên cơ thể đã mềm oặt mới không bị đổ xuống đất: “Trầm Tinh… Được rồi…”

“Thật sao?” Giản Trầm Tinh nghe lời dừng đôi tay hư hỏng của mình lại, anh ngửa đầu nhìn thẳng vào đôi mắt đã mơ màng của cô, chân thành hỏi, “Thế… Chỗ này thì sao?”

Tay anh dịch lên trên, bao phủ đóa hoa của cô kín không một chỗ hở, còn quá đáng mà lúc ấn lúc buông hai mảnh hoa. Bàn tay anh đã cắm vào khe hở giữa hai mảnh hoa, mà ngón giữa thì đang nhẹ nhàng đâm sâu vào cửa h oa huy*t đã mở nhờ vào làn nước và ái dịch cô tiết ra.

Quý Hạ bỏ một tay ra đẩy anh: “Đừng…”

“Thôi được rồi.” Giản Trầm Tinh cũng không ngoan cố nữa, anh nhanh chóng bỏ tay ra đứng dậy, hé lưỡi liếm liếm môi cô, giọng khàn, “Nhưng cái giá phải trả cho việc anh dừng lại là, anh muốn bé cưng phải thoa sữa tắm cho anh.”

“Mới nãy rõ ràng anh nói vì em mệt nên mới không để em thoa mà.”

“Vì lúc nào em cũng mệt nên mới cần rèn luyện thêm chứ.” Anh có vẻ đắc chí, bàn tay đặt sẵn lên eo cô, giục giã: “Nhanh lên nào.”

Quý Hạ nhận ra anh lúc nào cũng có đủ loại lý do để giải thích, còn cô thường xuyên cạn lời không biết cãi lại thế nào. Thế nên cô quyết định không phí lời nữa mà quay đi thoa sữa tắm cho anh. Bởi vì ở trong nhà một thời gian dài nên da anh rất trắng, nhưng không phải kiểu trắng tái vì bệnh, Quý Hạ còn từng trêu anh: “Người ta toàn bảo tiểu bạch kiểm*, anh là bản da trắng thăng cấp chứ gì.”

(*) Chỉ con trai trắng trẻo xinh đẹp.

Dưới làn da trắng là lớp cơ bắp vừa phải, đúng là tuýp cô thích nhất —— vừa không phải kiểu da bọc xương yếu ớt, cũng không phải kiểu “cơ nào ra cơ nấy”, càng không phải loại cơ bắp cuồn cuộn mà rất vừa phải, đẹp nhưng trông vẫn rất khỏe.

Tay của phụ nữ và đàn ông quả thực không giống nhau, Giản Trầm Tinh nghĩ, mềm đến thế, mềm như thể không có xương. Tuy rằng không phải anh chưa từng được Quý Hạ “phục vụ” bao giờ, nhưng lúc này nhờ sữa tắm bôi trơn nên xúc cảm có chỗ khác biệt. Anh híp mắt lại bắt đầu suy nghĩ bậy bạ, chợt thấy gương mặt đang nghiêm túc của cô hiện lên nét nghịch ngợm—— Rồi sau đó, dương v*t của anh bị một đôi tay trắng bắt lấy.

Giản Trầm Tinh cực lực kìm tiếng rên đã chực chờ nơi yết hầu.

Quý Hạ ngẩng đầu lên quan sát vẻ mặt anh, đôi tay dính đầy chất lỏng từ từ xoa bóp gậy th*t của Giản Trầm Tinh. Cô nhẹ nhàng cọ cọ nhẹ vào phần cán, thường thường lấy ngón cái cào cào quy đầu đã hơi cương. Sau đó, một tay khác của cô bắt đầu xoa nắn hai túi ngọc.

“Em làm thế này có được không?” Cô ngẩng đầu lên nhếch môi cười, chờ được anh khen ngợi.

“Tuyệt lắm.” Anh lại chưa bao giờ là người keo kiệt, không chỉ lời nói mà ở cả hành động. Giản Trầm Tinh cúi đầu hôn cô, bàn tay vốn đang xoa bóp bầu ngực Quý Hạ dịch xuống dưới, tìm đúng tới chỗ hai mảnh trai mềm mại của cô, rồi sau đó bắt đầu gây sóng gió.

Quý Hạ bị ngón tay anh trêu cợt đến độ chảy ra từng dòng mật dịch, hai chân bất giác kẹp lấy tay anh cọ cọ.

“Muốn không, hử?” Giản Trầm Tinh hơi hơi rời khỏi đôi môi cô, khẽ khàng nói như quyến rũ Quý Hạ.

Đã đến nước này rồi, cô nào từ chối được nữa?

Vì thế Giản Trầm Tinh bật vòi hoa sen, trước tiên thử nước đã ấm chưa rồi mới kéo cô tới trước người mình, để mặc nước ập xuống rửa trôi sữa tắm trên người cả hai. Vốn dĩ cô đã hơi mệt, bị anh trêu cợt một hồi như thế càng thêm đuối sức, cứ vậy mặc anh thích làm gì thì làm.

“Tách chân ra chút nào, bé cưng.” Anh cầm vòi hoa sen lên, chỉnh cho nước chảy nhỏ lại rồi ôm cô từ phía sau, một tay tách hai chân cô ra, một tay kia thì cầm vòi hoa sen rửa sạch chỗ kín của Quý Hạ.

“Sao lại chảy nhiều nước thế này, hử?” Đúng lúc bờ môi anh đang cọ nhẹ bên tai cô, Giản Trầm Tinh nói những lời khiêu khích bằng chất giọng trầm, hơi thở nóng rực của anh chỉ khiến tai cô ngứa râm ran.

“Vì muốn anh chứ sao.” Hiếm khi Quý Hạ mới nũng nịu trả lời anh, “Anh không muốn em à?”

“Anh thì còn tạm.” Giản Trầm Tinh vội vã rửa sạch sữa tắm ở “vị trí quan trọng” của mình, sau đó mất kiên nhẫn cầm gậy th*t chen vào trong đóa hoa của cô, “Nhưng “nó” nhớ em lắm rồi.”

Quý Hạ vốn đang lơ ngơ giật bắn mình, phần thịt trong cũng đột nhiên co rụt theo hại Giản Trầm Tinh xuýt xoa một tiếng, anh bóp chặt đầu v* cô, cắn răng nói: “Em muốn kẹp chết anh đấy à?”

“Không phải mà!” Quý Hạ thấy thật là oan, cô đong đưa mông, nhắc anh, “Còn không đeo bao đâu!”

Hiếm khi Giản Trầm Tinh lại mắng câu tục tĩu. Anh sung sướng đến quên hết mọi thứ, dục vọng khiến đầu óc quay cuồng hết cả, đúng là không nên. “Chờ anh một chút.” Anh nói nhanh câu đó rồi vội vã ra ngoài, Quý Hạ còn chưa kịp thở đều anh đã vòng về, chen thẳng vào vách hoa co dãn mềm mại của cô không chút trì hoãn.

“Anh cảm thấy,” Đương lúc lên xuống chập trùng, Quý Hạ nghe thấy anh đề nghị rất chân thành, “Có lẽ mình nên để bao ở mọi chỗ trong nhà.” “Không được!” Cô lập tức phản đối nên bị anh đâm cho một cú thật sâu, “Bị người khác phát hiện thì… Ư… xấu hổ lắm…”

Quý Hạ không dám tưởng tượng, nếu lại bị cha mẹ Giản Trầm Tinh nhìn thấy như lần trước thì cô có còn dũng khí gặp lại cha mẹ anh hay không nữa.
Bình Luận (0)
Comment