Nhị Thứ Nguyên Chi Phi Thiên Thành Tiên

Chương 15

"Tuy rằng giá có chút cao, nhưng dù sao cũng là lúc khẩn cấp chỉ cần Vương gia chúng ta chịu đựng sống quá trận đại nạn này, tiền sau này có thể kiếm về." Vương gia gia chủ hơi hơi trầm ngâm thấy Thạch Sùng có ý muốn đuổi khách liền cũng không nói nhiều, dứt khoát đồng ý: "Được, ông chủ Thạch xem như ngươi lợi hại, ta tiếp thu cái giá ngươi báo. Nếu bảo châu của các ngươi chất lượng ngang nhau, ta muốn 5 phần tổ hợp Ngũ Sắc Thần Quang lập tức đóng gói giao dịch, trong đây là 50 vạn kim tệ ngươi kiểm tra đi."

Vương gia gia chủ lấy ra 5 túi trữ vật, mỗi túi chứa đầy được 10 vạn kim tệ, tâm thì đau như dao cắt, đây là gần nửa năm kinh doanh của toàn bộ Vương gia ở Kinh Châu, vì lên kinh thành hối lộ quan viên bảo vệ cơ nghiệp Vương gia thoát khỏi chiến tranh, nhưng trong lòng thầm mắng mười tám đời tổ tông của triều đình từ Hoàng đế đang cai trị đến quan viện văn võ, đánh ai không đánh, đi đánh Đại Việt để thất bại thảm hại làm cho Mông Cổ thừa cơ xăm lượt trả thù xưa, làm hại Vương gia ta tổn thất nặng nè.

"Rất tốt, giao dịch thành công." Thạch Sùng thấy Vương gia gia chủ đồng ý giao dịch, mừng thầm trong lòng, sau dùng linh thức kiểm tra đúng số kim tệ trong túi trữ vật, quay đầu lại cười nói: "Giao dịch vui vẻ, sau nay mong Vương gia gia chủ ngài chiếu cố nhiều."

Linh thức ai cũng có, người càng thông minh linh thức càng mạnh, linh thức chỉ tập chung quan sát các vật ở gần người, đột phá Tông Sư Võ giả, Long Biến Tứ Trọng linh thức sẽ tiến giai làm thần thức có thể quan sát các vật từ xa.

Liên tục mười người, nếu không phải gia chủ gia tộc mua vài chục viên bao châu thì là thiếu chủ, thiếu gia mua vài viên khoe khoang sự giàu có. Lý Thông không khỏi cảm thán Trung Nguyên đất rộng tiền nhiều, đồng thời thương cảm cho người dân sống trong sự bóc lột tận cùng của triều đình Bắc Tống. Hồ Lô Cốc bây giờ một bên là ăn mày, nạn dân xếp hàng nhận cháo cứu đói, một bên cũng xếp hàng nhưng toàn địa chủ cường hào giàu có mua kỳ trân, dị bảo hai cực đối lập hiện ra rất rõ ràng.

Lý Thông mặc dù thương cảm nạn dân sống cực khổ cũng sẽ không có nhiệt huyết nam nhi, đại thiện nhân lấy tiền của mình cứu đói, quan viên địa chủ còn không lo, hắn nước khác đến lo làm gì, cùng lắm đến sau này buôn bán tốt có ít tiền dư, Lý Thông hắn sẽ quyên góp hành lá, chanh tươi, ớt đỏ cho nồi cháo cứu đói càng thêm phong phú.

Nhìn Thạch Sùng một bên kinh doanh thuận lợi, Lý Thông âm thầm nghĩ: “Không hổ là Thạch Sùng trong truyền thuyết, bán một đấu gạo bằng một đấu vàng, tuy có chút nói quá, nhưng tài buôn bán không thể nghi ngờ.”

Lúc này, Thạch Sùng đang bận rộn giao dịch, nhìn Lý Thông đứng lên liền hỏi: “Đại ca, có chuyện gì sau.”

"Không có gì, đệ cứ tiếp tục, ta sẽ đi chuẩn bị nguyên liệu để tối nay ăn mừng chúng ta khai trương thành công."Lý Thông thản nhiên nói, sau đó liền ra cửa hàng tiến về phái Cổ Mộ mà đi.

………………………………

Nguyên bản Lý Thông không có định tìm tới Tiểu Long Nữ, nhưng thấy khai trương thành công tâm huyết dâng trào, hắn đột nhiên muốn ăn Gà Nướng Mật Ong, liền quyết định tổ chức tiệc ăn mừng món ăn chính là Gà Nướng Mật Ong, muốn làm được thì nguyên liệu không thể thiếu đó là mật ong, bất đắc dĩ hắn hướng phái Cổ Mộ tìm tới Tiểu Long Nữ giao dịch một ít mật ong.

Đi lung tung không có mục đích, đột nhiên trước mắt xuất hiện một thác nước, dòng nước của thác nước đổ xuống một hồ nhỏ, bắn lên bọt nước từng trận hàn khí lạnh thấu xương, ít người qua lại, cách phong ngủ của Lý Thông không xa, hắn thường luyện võ ở đây có thể hấp thụ không ít hàn khí bồi bổ Băng Tinh trong cơ thể.

Đương nhiên, cái thác nước không có gì đáng nói, nhưng cách thác nước không xa Lý Thông nhìn thấy nha đầu Tiểu Long Nữ toàn thân áo trắng, gương mặt xinh đẹp tuyệt luân, trong khí chất lạnh lẽo có thêm vài phần tiên khí, đang ngồi xếp bằng như đang luyện công.

Gặp phải chuyện tốt như vậy, Lý Thông không khỏi âm thầm nghĩ: “Lẽ nào ta đang được Nữ Thần May Mắn chiếu cố, vừa nghĩ tìm nha đầu này mua mật ong, không cần đi quá xa liền thấy, nha đầu này cũng luyện võ ở đây, đúng là tư tưởng lớn gặp nhau ah.“
Bình Luận (0)
Comment