Nhiên Nhiên Ngốc, Tôi Thương Em

Chương 12



Thẩm Mặc bước vào tuổi dậy thì đợt này lại càng phổng phao chổ mã cao thêm vài cm nữa càng khiến cậu thêm nổi bần bật giữa đám đông , qua hơn một học kì đã nổi danh toàn trường với thành tích học tập siêu cấp , lại đẹp trai như một nam thần . Nghe đâu gia cảnh cũng không tệ .

Mẹ cậu chính là Đàm Lệ Uyên một giọng ca nổi danh một thời , cha là Thẩm Kiên đang giảng dạy trong một trường đại học danh tiếng ở Mĩ , cho nên ở trong mắt các nữ sinh cậu lại càng trở nên đặc biệt trong mắt họ thì Thẩm Mặc như là một bông hoa cao lãnh mà ai cũng muốn hái .

Đã biết được quan hệ của của Nhiên Nhiên và cậu nhưng đối với các nữ sinh khác thì vẻ mặt luôn lãnh đạm vô tình , lại không khiến họ nản lòng mà bỏ cuộc .

Các lá thư tỏ tình lại càng nhiều hơn nữa , ngay cả một bạn nam sinh ngồi cạnh Thẩm Mặc lại cũng không tha cho hắn lợi dụng cậu bạn ôn hòa nên nhờ bạn tránh ra để hỏi bài Thẩm Mặc tìm cơ hội tiếp cận cậu , mà cậu lại một một mực ôn nhu giảng bài lại .

Điều đó lại khiến cho nữ sinh kia ôm hi vọng cứ giờ ra chơi lại như những thói quen đến gần .


Nhiên Nhiên những lúc như vậy lại lên một cơn chác hỏa dùng cái vẻ mặt lạnh lùng nhìn nữ sinh nọ " tránh ra.."

Nữ sinh kia có vẻ giật mình rồi lấy lại vẻ dịu dàng để không mất điểm trong mắt Thẩm Mặc " tớ chỉ muốn hỏi bài một chút thôi rồi đi ngay "

Cô vẫn dùng chất giọng nhàn nhạt nói với nữ sinh kia " tôi nói cô tránh ra , bị điếc à hay sao mà không nghe thấy "

Thẩm Mặc khóe mắt lộ lên ý cười , cũng không muốn nói một câu bênh vực liền khiến nữ sinh nọ tức giận mà bỏ đi , cô nhìn sang coi bộ đắc ý Thẩm Mặc quay sang nguýt một cái rõ là dài .

" Ai zaa....tiểu bạch thỏ đáng yêu của tôi hôm nay lại biết ghen cơ đấy , thôi mà đừng giận nha " khẽ ôm lấy eo cô .

Nhiên Nhiên đẩy anh ra rồi nói " Ai ghen..ai thèm ghen chứ hả , đừng lại gần tớ cái gì mà tiểu bạch thỏ của cậu , ai là tiểu bạch thỏ của cậu chứ hả "

" Thôi đừng giận tớ nữa mà , tớ hứa sẽ không có lần sau nữa đâu , sẽ không bao giờ gần gũi với người con gái khác ngoài cậu nữa " cậu làm bộ mặt đáng thương tội lỗi ra nhìn cô .

" Dỗi rồi "

" Thôi mà để lúc khác tớ đi mua tà tưa coi như đền cho cậu chịu không "


" Ờ , tạm tha cho cậu nhưng lần sau không dễ dàng như thế đâu " 136 kế để dỗ con gái thì kế đồ ăn được sếp hàng đầu , cậu vui mừng vì đã lừa được một người ham ăn ham uống như cô dễ dàng.

Sau hôm nay cả lớp sẽ bắt đầu nghỉ tết cô thì lại về nhà của mình còn cậu phải về bên Mĩ với gia đình , kể ra đợt này xa nhau cũng khá dài .

Cả lớp đã quết định tổ chức liên hoan tất niên , cả lớp kéo nhau đến nhà Thẩm Mặc ăn uống chơi bời hoa lá rồi lại rủ nhau đi hát karaoke .

Vụ đi hát là Thẩm Mặc chủ trì và bỏ tiền ra tổ chức nhà cậu vốn là có điều kiện nhất nhì trong lớp chỉ là con người cậu không muốn phô trương ra bên ngoài nhưng trong cắc hoạt động của lớp bao giờ cũng là người tích tực và nhiệt tình nhất .

Cả lớp cô nhiệt tình thi nhau hát nhảy loạn xạ trên sân khấu rồi lại uống rựu , còn bọn con gái thì e thẹn chỉ biết ngồi một góc nhìn bọn con trai nhảy múa thể hiện .

Thẩm Mặc cũng cầm mích cờ rô lên hát một bài tình ca ánh mắt hướng đến Nhiên Nhiên , cô nhìn lại hắn cười dịu dàng .

Cậu hôm nay uống hơi nhiều cho nên có vẻ loạng choạng , hơi men ở trong đầu óc bắt không tỉnh táo , cậu đi đến bên cạnh Nhiên Nhiên cười ngây ngốc gần một trăm ánh mắt còn lại đều quay sang nhìn , cô hơi né vai ra đặt đầu cậu vào ghế sofa .

Thẩm Mặc ngẩng mặt lên " im nào đừng có náo loạn tôi mượn vai cậu ngủ một lát "

" Cả lớp đang nhìn kìa "


Thẩm Mặc nói lớn " nếu bọn họ biết rồi cũng tốt , tôi nói cho tất cả mọi người ở đây biết tôi ..yêu cậu ấy đấy " cô lúc này vừa khóc vừa cười .

" Cậu ấy say rồi đừng để ý đến cậu ấy , các cậu chịu khó đưa cậu ấy về đi " Thẩm Mặc chỉ vào ngực Nhiên Nhiên .

" Cậu .. chính cậu phải đưa tôi về " tất cả đều ngừng hát dồn mắt vào cô , cậu bây giờ cố gắng lấy lại bình tĩnh .

" Tôi về trước , tôi sẽ xuống thanh toán hóa đơn thêm hai tiếng , các cậu cứ thoải mái vui trơi nhá , còn Nhiên Nhiên cậu đưa tôi về được không ? "

Cô lí nhí cúi cằm mặt xuống " được..."

Cô đưa Thẩm Mặc lên xe để mặc cậu tựa đầu vào vai mình nhìn mặt cậu lúc này y như một con chó con đang say sữa , cô khẽ cười có đôi lúc cũng muốn nói cho cả thế giới này biết một điều Thẩm Mặc cậu ấy là của riêng tôi




Bình Luận (0)
Comment