Nó lật ngược lại chồm người nằm lên trên người Hi Chi. Hi Chi dù nói là đã sẵn sàng nhưng khi thấy nó hành động như vậy cô liền hoang mang tột độ. Cô nằm dưới Hạ Vi hai mắt mở to tròn nhìn Hạ Vi chăm chăm.
- Em sẵn sàng rồi...vậy tôi không phụ lòng em nữa.
Hạ Vi nhìn Hi Chi cười nham hiểm mà thốt ra từng lời. Hi Chi nghe tới đây đầu óc trống rỗng không biết bản thân phải làm gì nữa ngoài việc nhắm chặc mắt lại.
Hạ Vi nhìn gương mặt đỏ ửng của Hi Chi đang sợ sệt thì liền cười tươi. Nó từ từ cúi xuống hôn nhẹ lên môi Hi Chi một cái. Nụ hôn chỉ phớt lờ nhẹ một cái rồi nó liền dứt ra, nó nằm xuống ôm con bé ngốc trước mặt vào lòng mà thủ thỉ.
- Đồ ngốc...tôi thích em không phải vì thể xác. Tôi thích em vì khi tôi thấy nụ cười của em cả thế giới của tôi đều trở nên ấm áp. Tôi sẽ không làm việc đó cho tới khi em thật sự sẵn sàng.
Hạ Vi ôm Hi Chi vào lòng mà thủ thỉ. Hi Chi nằm trong lòng nó nghe những lời này cũng nhẹ lòng. Vì cô tin cô đã chọn đúng người để giao trọn cuộc đời này rồi.
Cả hai ôm nhau một lúc thì Hạ Vi nhớ ra gì đó liền buông Hi Chi ra xoay lưng lại với lấy điện thoại của mình đang nằm lăn lóc một bên lên xem.
- Do em đó làm tôi mất sao rồi đây này.
Hạ Vi nhìn vào màn hình điện thoại mình thì hai mắt đau thương khi trận Liên quân vừa rồi team nó đã thua rồi. Sao hạng của nó cũng bị tuột xuống luôn. Nó đưa màn hình điệm thoại tới trước mặt Hi Chi mà bắt đền cô.
- Sao tại em?
Hi Chi nhăn nhó khi thấy Hạ Vi bắt đền mình vì thua trận game nên ngồi phắt dậy nhìn nó hỏi ngược.
- Thì tại em làm tôi phân tâm. Tôi ôm em rồi tay đâu mà đánh Liên quân. Em thì sướng rồi được tôi ôm...còn tôi thì phải mất một sao hạng. Em đền cho tôi đi.
Hạ Vi lại dở chứng với tahi1 độ con nít bắt đền tiếp Hi Chi.
- Sướng???....vậy chị ôm em chị không sướng hả?
Hi Chi cũng không phải dạng vừa, cô hòi ngược một câu làm Hạ Vi cứng họng lại. Hạ Vi không biết làm gì ngồi im cầm điện thoại mà mặt ủy khuất.
- đưa dây....
Hi Chi dựt lấy điện thoại Hạ Vi cầm bấm bấm gì đó. Thật ra là cô đang cầm chơi lại trận game khác bù lại cho Hạ Vi. Hạ Vi ngồi một bên nhìn Hi Chi mà đăm chiêu khó hiểu.
- Em có biết chơi không đó? làm tôi mất thêm sao nữa đi nha.
Hạ Vi đó giờ thấy Hi Chi chơi game thì cũng chỉ chơi ba cái trò con nít thôi chứ Liên quân thì chưa bao giờ. Nó cũng chưa bao giờ nghe Hi Chi nói là cô biết chơi Liên quân nên ánh mắt kho hiểu nhìn cô hỏi chuyện.
Hi Chi nghe Hạ Vi hỏi thì không nói gì chỉ liếc xéo nó một cái rồi quay sang tiếp tục chọn tướng chơi.
Hạ Vi nhìn quan sát xem Hi Chi chọn tướng thì mới thấy Hi Chi chọn con Ilumia. Hạ Vi nheo lông mày khó hiểu vì nó chỉ là một con pháp sư phải nói là yếu duối bánh bèo.
- Kì này xong rồi...haizz
- Chị còn nói nữa thì tối nay chị nằm sofa đó.
Hi Chi lườm nó gằn từng giọng. Nhưng rồi Hạ Vi sợ ngủ lạnh lại im lặng xem Hi chi đánh. Nhưng rồi mắt nó càng lúc càng mở to khi Hi Chi đánh quá hay. Cuối cùng thì cô là người gánh team lại lấy lại một sao cho Hạ Vi.
Hi Chi đánh xong liền quăng điện thoại cho Hạ Vi giận dỗi nằm sang một bên đắp chăn trùm lại ngủ. Hạ Vi cầm điện thoại mà xanh mặt vì Hi Chi đánh quá hay. Mà xanh mặt vì Hi Chi giận thật rồi. Hạ Vi dẹp điện thoại sang một bên rồi nằm xuống chui vào chăn hai tay choàng qua ôm hi Chi.
- Có lẽ ngày mai tôi phải chơi Triệu Vân quá...như vậy sao này em mới chịu gả cho tôi.
Hạ Vi lại mang game ra nói chuyện với Hi Chi. Hi Chi nghe câu đầu không hiểu nghe câu sao thì ấm cả lòng. CÔ nằm mỉm cười vui mừng rồi nhẹ nhàng soay lưng lại nhìn Hạ Vi vui vẻ. Hạ Vi thấy cô quay lại liền hôn nhẹ lên trán cô rồi cả hai ôm cô vào lòng mà chìm vào giấc ngủ.
***
ĐH MK
Cả lớp marketing đang xầm xì với nhau khi một cô gái xinh đẹp đang đứng ngay cửa lớp nhìn vào trong như tìm hình ảnh ai đó.
- Woa...xinh quá...sinh viên mới đó. ( Nữ)
- Bạn gì đó ơi,bạn tìm ai à? (nam)
- Ờ.Cho tôi hỏi ở đây ai là Khúc Hi Chi vậy?.
Cô gái nhìn bạn nam sinh kia cũng lịch sử lên tiếng hỏi thăm. Đây là Trương Vĩ Đình em gái Hạ Vi mới từ Mĩ trở về nước.
- Là tôi.
Hi Chi nghe có người hỏi tìm mình nên liền xoay người nhìn cô gái đó. Đó là cô gái với máy tóc vàng hoe gương mặt xinh đẹp làn dan trắng đang nhìn cô. Hi Chi nheo mày khó hiểu vì cô không hề quen biết con người này. Vậy thì vì cớ gì lại tìm đến cô chứ, nhưng mà cô cũng lịch sự lên tiếng.
Vĩ Đình xác định được đối tượng của mình rồi liền cất bước đi từ cửa hiên ngang đi xuống phía Hi Chi. Vừa tới trước mặt Hi Chi, Vĩ Đình liền đưa mắt nở nụ cười thần bí với Hi Chi.
- Thì ra là cô...cũng xinh đấy.
Nhìn thái độ của người trước mặt có vẻ không giống là có ý tốt gì với mình. Nên Hi Chi liền lạnh lùng lên tiếng hỏi chuyện.
- Cô là ai mà tìm tôi.
- Tôi là ai à?.hi....tôi là...người mà Trương Hạ Vi yêu thương nhất.
Vĩ Đình từ từ kê sát mặt mình gần mặt Hi Chi mà tỏ thái độ kiêu hãnh nói với Hi Chi. Hi Chi nghe tới đây tim như ngừng đập. Các sinh viên khác nghe cũng một phen bất ngờ. Khi từ đâu lại xuất hiện một cô gái đến nói với người yêu hiện tại của Hạ Vi mà tuyên bố hùng hồn như vậy.
- what?? Bạn gái chị Hạ Vi sao? ( Nam 1)
- Chị Hạ Vi gê thật...có bạn gái ở Mĩ mà giấu.Giờ lại đi quen Hi Chi nữa chứ. ( Nữ 2)
- Kì này vui rồi. Chúng ta có phim dài tập để coi rồi. ( Nữ 3)
Hi Chi dù không rõ đó là thật hay không nhưng lòng vẫn có càm giác khó chịu. Cô cố gắng bình tỉnh lại lạnh lùng nhìn Vĩ Đình lên tiếng.
- Cô nói thì tôi phải tin sao? Tôi nói tôi con chủ tịch nước còn được đó.
Hi Chi nhìn Vĩ Đình sắc lạnh nói chuyện. Vĩ Đình không hề ngán ngẫm gì gương mặt cũng không hề dao động nhưng trong lòng thì đang muốn cười thành tiếng rồi,
- (
hihi.Cũng mạnh mẽ đó, hèn gì có thể thu hút chị hai.Nhưng để xem bản lĩnh cô tới đâu.) Cô không tin cũng không sao? Nhưng nói cho cô biết. Tôi từng cùng chị Hạ Vi... ngủ chung 1 giường, ăn chung 1 bàn, thậm chí mặt chung một bộ đồ.
Vĩ Đình lí lắc lại tiếp tục tung chiêu chí mạng vào Hi Chi. Hi Chi nghe tới đây tim nhói đau, hai chân không trụ nổi nữa rồi. Tiểu Bạch hiểu rõ tính tình Hi Chi ngoài thì mạnh mẽ nhưng bên trong rất yếu đuối nên liền nhanh chân lên đứng phía sau như muốn đỡ Hi chi.Ngay lúc này kẻ làm mọi chuyện rối tung lên cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi.
- Vĩ Đình....
Hạ Vi đi từ ngoài vào nhìn thấy em gái mình đang đứng trong lớp liền lên tiếng kêu. Cô không mấy bất ngờ vì vài ngày trước cô đã nghe anh hai nói là em gái lí lắc của mình sẽ trở về nước học.
- A...chị Hạ Vi...em nhớ chị quá...moaz
Vĩ Đình đang đợi xem phản ứng của Hi Chi thì nghe tiếng kêu quen thuộc. Vĩ Đình quay mặt lại thấy Hạ Vi thì vui mừng chạy tới phía nó ôm nó mà hôn lên má nó một cái trước mặt bao nhiêu người. Hạ Vi cũng sẵn trớn ôm chằm lấy Vĩ Đình vào lòng trước mặt bao nhiêu con người đang há hốc mồm vì không biết đang xảy ra chuyện gì nữa.
- Ồ...
Hành đông này càng làm cho cả lớp khẳng định hơn về những lời nói vừa rồi của Vĩ Đình với Hi Chi. Mấy học sinh kia nhìn cảnh ôm ấp vui vẻ của hai người cái rồi thì quay sang tập trung ánh mắt vào một cô gái đang đứng cuối lớp hai mắt đang mở to như chết đứng kia mà chờ đợi xem phản ứng của cô.
- Sao không ở văn phòng đợi mà lên đây chi vậy.
Hạ Vi ôn nhu dẫn Vĩ Đình xuống chỗ mình ngồi cạnh. Nó ôn nhu nhìn Vĩ Đình hỏi chuyện mà không hề hay biết từ nãy giờ có hai cặp mắt bi thương đang nhìn nó. Đó là ánh mắt của Ôn Nhị và Hi Chi.
- Thì người ta nhớ chị quá chứ bộ. tự nhiên bỏ người ta ở Mĩ một mình rồi trở về nước à.
Vĩ Đình cứ như vậy mà níu dính người Hạ Vi không rời. Hạ Vi cũng chỉ nghĩ là nó lâu không gặp nó nên mới nhõng nhẻo như vậy thôi.
- Hi...được rồi...tối ngày cứ nhõng nhẽo.
- Em chỉ nhõng nhẻo với chị thôi mà....mà chị nè..không được nói em là em gái chị nha. em muốn kiểm tra một số chuyện.
Vĩ Đình ngồi cạnh thủ thỉ vào lỗ tai Hạ Vi. Hạ Vi không hiểu gì liền nhìn cô chằm chằm. Vĩ Đình liền nhìn về phía Hi chi mà nhướng mắt. Hạ Vi nhìn Hi Chi rồi nhìn Vĩ Đình cuối cùng cũng hiểu ra. Nó xoa đầu đứa em gái nhò của mình mà chịu thua gật đầu đồng ý.
- (
KHÔNG NÃO!!! chị mà không giải thích rõ ràng chuyện này.Em không sợ làm qóa phụ đâu.)
Hi Chi ngồi cạnh Hạ Vi nhìn hai người họ thân mật nói chuyện với nhau mà mặt đỏ cả hết lên vì giận. Cô cũng biết ghen chứ cũng buồn chứ nhưng cô không tin những lời Vĩ Đình nói trừ khi do chín miệng Hạ Vi nói ra.