Nhóc Lạnh Lùng!! Tôi Sẽ Mãi Mai Bên Cạnh Em!!

Chương 124

Khi tụi nó đi được một lúc căn phòng này nơi tụi nó nghĩ bây giờ chỉ hiện hủ một sự yên lặng thì.

- Đi thôi.-một người lên tiếng.

Ba chàng trai ba tính cách không ai khác chính là tụi hắn. Tụi nó không biết rằng tụi hắn có tính kháng thuốc ngủ cực mạnh, trừ phi là ngoài đặc tính nếu quá ít thì bị phản tác dụng. Chỉ trách tụi nó quá thương tụi hắn nên liều lượng còn rất ít. Nó cũng biết nên đã tăng liều nhưng không ngờ sức chịu đựng của hắn khác xa với những điều nó nghĩ. Sợ rằng hôm nay mọi việc diễn ra một cách quá mức kiểm soát, ngay cả tụi hắn cũng không thể lường trước được. Không nhờ người hắn cài bên ông ta mật báo thì hắn không thể biết đến nó đang làm gì và ở đâu.

••••••

Xe được lái ra khỏi biệt thự, khuất dần trong dòng người nhộn nhịp, định vị đã đưa tụi nó đến một căn biệt thự khá rộng, nhưng quan cảnh thật u ám. Dask Hero làm toàn chuyện mờ ám nên ngay cả căn cứ cũng được bố trí ở bìa rừng. Đi sâu vào là một con đường chỉ đủ để cho một xe tiến vào. Xung quanh chỉ cây với cây kèm theo tiếng ếch nháy kêu tăng thêm phần quỷ dị khi đến đây. 

Do đây là chuyện của nó nên chỉ người nó tin tưởng đi cùng nó thôi. Tụi nó và nhóm BT5, tám người hôm nay sống chết cùng nó. Từ lúc xuống xe tới giờ nó cảm giác kì lạ, còn là gì thì cũng chả biết chỉ thấy nó chút khó chịu trong người thôi. 

Bước vào trong nhìn từ xa thấy hai tên vệ sĩ đứng ở trước canh giữ, không chậm chạp nó phóng hai kim châm đâm thẳng ngay tim. Không một tiếng hét, một giọt máu cũng không kịp chảy phải gọi là chết một cách thanh thản.

- Thật lợi hại.-Min nhìn cảnh trước mặt không ngờ chị cả nhà chúng ta rất cừ nha.

- Cẩn thận.-nó không quên nhắc nhở một tiếng.

Cả đám tiến vào trong, chỉ cần giết được ông ta, thề rằng lần cuối cùng tay nó phải bẩn máu, những người khiến ba mẹ không được sống hạnh phúc bên nhau lần lược đều rời xa nó đều phải chết mà chuộc tội với ba mẹ nó. Từ nhỏ phải vào cô nhi viện trải qua biết bao nhiêu việc mới trở thành như ngày hôm nay. Có thể có lúc định bỏ hết tất cả chỉ cần ở cạnh hắn vui vẻ sống qua ngày. Nhưng ông ta rõ ràng không yên phận hết lần này đến lần khác đụng tới nó. Tuy chỉ dưới thân phận Lilia, vậy thì hôm nay nợ củ nợ mới trả hết một lược vậy.

- My không phải quá dễ dàng sau.-cô cảm giác có chút gì đó không đúng cho lắm.

Từ lúc vào tới giờ không có gì khó khăn có thể ngăn cản được nó.

Một mạch tiến lên thẳng tới tầng ba có một căn phòng nhìn rất kinh dị, có thể người tụi nó muốn tìm ở trong này.

••••••

- Ông chủ đã tới.-Devil lên tiếng.

- Rất hay ta cũng đang muốn gặp mặt cô gái tài giỏi này, chuẩn bị đón tiếp.-ông ta xoay ghế lại khẻ nhếch môi.

- Mọi thứ chuẩn bị xong.-Devil nói.

- Tốt.-chỉ một chữ đã đầy đủ ý nghĩ, từ từ chậm rãi bước ra khỏi mật thất.

Phải đi đón tiếp khách quý không thể để khách chờ quá lâu.

••••

Đứng trước cửa phòng nó vẫn chưa đi vào, cảm giác kì lạ kia vẫn còn trong nó, chỉ mong mọi việc hôm nay diễn ra một cách tốt đẹp. 

- "Phong sẽ nhanh thôi em hứa".-đây những ý nghĩ trong đầu nó.

- Để anh.-Mon biết nó đang nghĩ gì, "anh sẽ làm những điều này vì em chỉ riêng em"

- Cẩn thận.-nó nhìn Mon.

Mon gật đầu vừa đụng tới cửa mở ra thì không ngờ tới là ngay lập tức. 

- Bùm...-mọi người ngay cả nó đều ngơ ngác nhưng không phải là sợ hãi có một chút ngạc nhiên.

Chính cánh cửa đó là thứ kích hoạt mọi thứ. Nhưng đơn giản chỉ là pháo hoa.

- Ồ...chúng ta bị lộ rồi.-Mun xoa cằm nhìn nó.

- Bây giờ làn gì đây.-Jin có chút lo lắng.

- Không sau nhân vật chính sắp xuất hiện rồi.-Nhỏ nhìn theo hướng cầu thang.

Ở đây là tầng ba nhưng cũng như là sân thương, căn phòng kì bí được yên vị ở đây, còn phía dưới ngoại trừ cầu thang thì không có một căn phòng nào hết. Nói trắng ra thì Dask Hero chỉ dựng ảo vậy thôi còn căn cứ ở ngay chỗ khác, có thể ở ngay dưới lòng đất cũng nên. Nhưng tính ra thì trăng hôm nay rất đẹp lại rất tròn.

- Bốp...bốp...bốp...-một tràn vỗ tay từ phía cầu thang.

Tụi nó cũng không chần chừ tất cả rút súng ca chỉa về phía trước. Tuy mọi chuyện ngoài dự tính nhưng tụi nó cũng đã định liệu trước mọi thứ mà chuận bị. Đây không phải gọi là xâm nhập nơi ở của địch sau.

Ông ta đi phía trước, bên cạnh là Devil phía sau có rất nhiều đàn em của ông ta hùng hổ tiến về phía nó. Nhìn quá phô trương đi không phải sau.

- Chào mừng đến với Dask Hero...tụi bây canh giữ kiểu gì mà để khách vào tận nhà tìm vậy quá thất lễ.-ông ta lên tiếng trước.

- Ông là ai.-Jun chịu không nổi quát.

- Nhóc con không sợ chết ak.-Devil chỉ súng về phía Jun.

Ông ta khoát tay bảo Devil hạ súng, Devil không đành lòng lui xuống phía sau. Tất cả mọi thứ đã được sắp xếp rất cẩn thận.

Nó nhìn bao quát xung quanh toàn là kẻ địch xem ra không có đường thoát, vậy thì sống chết một phen. Một là nó chết ông ta sống nếu có cơ mai thì ông ta chết nó sống không phải rất đơn giản sau.

- Khách quý không nên chào đón như vậy.-ông nhìn chầm chầm nó.

Thay vì rung sợ nó nhìn thẳng vào ông ta một cách khinh miệt nhất mà nó có thể nhìn lúc này.

- Rất có khí chất... trước khi chết ít nhất cô phải biết tôi là ai, tôi chính là là Healer.-một lời khẳng định làm nó sửng sốt.

Healer một cái tên quá quen thuộc với nó, từng là người nó sùng bái là anh hùng tuấn kiệt. Nổi tiếng hành hiệp trượng nghĩa lại không ngờ ông ta chính là bang chủ Dask Hero và chính là kẻ thù của nó. Thì ra những hành động chính nghĩa chỉ là những hành động hư danh để xây dựng cho mình một gương mặt khác, được mọi người sùng bái ngưỡng mộ như một vị thần. Nhưng không ngờ tới mặt thật của ông ta tàn ác dơ bẫn đến mức nào, nhìn kỉ lại nó chỉ biết khinh miệt.

- Ông không xứng với cái tên này.-nó bậm chặt môi.

- Sau cô cũng biết tôi ak hay là hôm nay chúng ta mở bữa tiệc đi cô cũng có thể có chữ kí từ tôi.-đây là lời mà ông ta đã nói.

- Hừ...lão già ông đi quá xa rồi tụi tôi và ông khác xa nhau là đối thủ của nhau.-Mon không ngờ lão có thể nói những lời này.

- Chữ kí có cho tôi cũng không cần, toàn thứ rác rưởi cầm bẩn tay.-nhỏ mắng đúng không biết nhụt mà, thật nực cười.

Bị tụi nó mắt ánh mắt ông đỏ rực như muốn ngay lập tức chết chết hết bọn nhảy ranh này. Diệt hết hệ luỵ sau này.

- Tụi mày dám....tụi bây lên hết cho tao-Devil lên đạn tụi nó chuẩn bị sẵn sàng ra trận.

- Dừng lại.-ông chặn ngay nồng súng nhìn Devil ánh mắt như muốn giết người "ở đây có chỗ của mày sau."

"Nhưng..." đúng không có gan nói đành một lần nữa lui về sau.

- Đúng là Lilia danh bất hư truyền, hôm nay được gặp không nên bất mãn như vậy, dù gì chúng ta cũng là chung nghề với nhau.-Healer chậm rãi nói.

- Nhiều lời tụi tôi là người ông là sút vật không giống nhau.-cô là đang rủa ông ta thật thoã mãn mà.

Trước lời mắng rủa tụi nó ông cười tươi không phản bác tụi nó là đang khen ngợi ông không phải sau cần gì phải tức giận trước lũ nhãi ranh này.

- Đúng tôi chính là Lilia thì đã sau hả ông Trịnh hùng?.-chính ông ta chính ông đã đã gây ra thảm hoạ cho nó, nó nhớ rất rõ cái tên này trong từng câu nói mà ba nó đã từng nói.

- Hahaha rất thú vị đúng là cô rồi cuối cùng tôi cũng gặp cô rồi.-chính là đứa nhỏ đó, đúng nó đã đến tìm ông, không phải rất sớm sau.

- Đúng hôm nay tôi đến là để lấy mạng ông.-nó xông lên phía ông ta.

Devil chưa kịp cản lại đã bị Mon chặn ngay có hội, nếu muốn đụng đến nó trước hết phải đấu với Mon. Devil nhếch miệng hết sức dùng lực với Mon. Nhỏ với cô và BT5 cũng lao vào đánh, nhỏ với cô lấy ra hai cây đao nhỏ chém nhanh như cắt, máy văng tung toé, người nằm la liệt trên sàn. Nó dùng cây kiếm nhật giải quyết ông ta, nhưng hình như ngang tài ngang sức, những lần tấn công của nó hẵn không đụng đến được ông ta. 

Nhưng rất kì lạ những đường võ ông ta đánh ra không đúng, mà là rất đúng với lại rất giống với nó. Không thể nào không thể nào... không phải như vậy. Như ông ta cũng biết được điều đó, cả hai dừng tay lại bốn mắt nhìn nhau như tìm kiếm sự gì đó, hiểu được ý nó cả ông ta và nó lấy ra sợi dây chuyền trong cổ áo, đúng rất giống hai sợi dây chuyền rất giống, giống y như đúc.

- Con là...-ông ta đã nhận ra nó, chính là đứa nhỏ đó.

Nó im lặng chỉ biết lắt đầu nhìn ông ta, không nói tiếng nào có thể sự kinh ngạc quá đổi với nó. Mọi người dừng ngay hành động xung quang người nằm la liệt máu chảy khắp nơi nhưng mọi ánh mắt tập trunh về nó.

Ngay lúc này vừa lúc Mon lui về sau Devil tận dụng có hội bắn viên đạn ngay về phía nó. Viên đạn bay qua trước ánh mắt kinh hãi của mọi người.

- My...cẩn thận.-mọi người hét lớn.

- Không...nhóc con.-ông ta cũng lên tiếng.

Nhìn phía viên đạn đang bay nó chỉ biết đứng nhìn, những kí ức đó một chút nó cũng chưa hề quên, vậy mà sự thật quá phủ phàn với nó. Tâm hồn nó bây giờ đang lơ lửng đâu đó. Nhưng vừa lúc đạn sắp cận kề có một người nào đó chắn ngay trước mặt nó, một người nó nghĩ sẽ không bao giờ gặp trong lúc này, đúng không ai khác chính là hắn, hắn tới vừa kịp lúc che chở nguy hiểm cho nó.

Viên đạn trúng vai hắn máu cũng bắt đầu chảy ra nhưng vẻ mặt hắn vẫn bình thường, ôm chặt nó vào lòng. Riêng nó vẫn chỉ im lặng đứng nhìn, mọi việc diễn ra quá nhanh nó không kịp phản ứng gì cả.

- Về thôi.-hắn kéo tay nó đi.

Devil không biết sống chết chặn trước mặt hắn ngay sau đó cả đám kéo nhau chắn đường đi của hắn. Điều này thật sự khiến hắn giận dữ rồi.

- Cút ngay.-hắn gầm dữ hén lớn, mặt hắn đỏ ngần trong ánh mắt hiện tia máu, ngay cả gân tay cũng nổi hẵn nhìn rất đáng sợ. 

Devil đúng là không biết sống chết còn đứng trân không đi, nhưng vì quá sợ quá kinh hãi nên chỉ biết đứng yên. Hắn dùng tay đấm mạnh vào bụng Devil khiến hắm phun ra ngụm máu tươi ngã nguỵ xuống đất ôm bụng lăn quay. Thấy tinh thần hắn có chút bất ổn ông ta lên tiếng.

- Cho bọn họ đi...lần này ta tha cho nhóc con ta không tính toán nhưng lần sau gặp lại đích thị là kẻ thù của nhau, ta sẽ không nương tay.-ông ta nói ánh mắt hướng về nó sự thất thần của nó đã rơi vào tầm mắt của ông.

- Nếu ông dám đụng cô ấy chính tay tôi giết ông.-hắn nhấn mạnh từng chữ xông bế nó lên đi ra ngoài.

Cả đám thấy vậy đi theo riêng cậu và anh cũng đứng ngay đó nhìn cô với nhỏ bằng ánh mắt đầy lửa giận khiến hai người cũng phần nào đó lo lắng cho bản thân mình.

Hắn để nó yên vị trên xe, suốt dọc đường nó không nói gì cả hắn cũng vậy, chỉ lắm lúc quan sát nhìn nó chỉ thấy nó mãi nhìn ra cửa kính không chút động tĩnh. Hắn rất muốn hỏi lí lo nhưng một thứ gì đó cứ ngăn hắn lại bắt hắn phải im lặng nhẫn nhịn.

Về đến nhà nó không lên tiếng bước xuống xe đi thẳng vào nhà.

- Đứng lại cho anh.-hắn lớn tiếng với nó, tại sau nó vẫn như vậy là nó sai, sai rất nhiều cái sai lớn nhất là giấu hắn trong suốt thời gian qua.

Lúc nãy hắn cậu và anh đứng một gốc quan sát cũng đã nghe hết tất cả, hắn đã biết trước nhưng nghe từng câu nói của nó cũng không khỏi tức giận. Nhưng khi thấy nó mất tập trung trước sự nguy hiểm hắn không màn bay ra ngay nhưng vì cái gì mà nó cứ như vậy, ngay cả một tiếng xin lỗi cũng không có.

Nhỏ và cô cùng BT5 cũng kịp vừa về tới xuống xe nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.

- Em rất mệt để lúc khác nói.-nó bước đi dứt khoát.

- Ngay bây giờ nói hết những gì em đã giả dối trước mặt anh.-hắn không giảm âm lượng với nó.

Nó không nói nhưng đã yên vị tại chỗ quay lưng về phía hắn.

- Bao thời gian qua em giấu anh, anh như một thằng ngốc tin tưởng em, vì cái gì không nói cho anh biết vì lợi ích của em sau.-hắn chỉ biết trách mắng nó, tâm tình cũng không thể kìm chế được nên có chút giễu cợt với nó.

- Đúng em là vậy đó, em không muốn anh xen vào chuyện của em, em không muốn anh mãi tìm hiểu chuyện của em thật vướn víu anh biết không.-nó lên tiếng nhưng những lời nó nói khác xa với những gì nó nghĩ.

Câu nói này chỉ tạo cho hắn thêm phần giận dữ mà thôi. Đúng sự tức giận của hắn cũng đạt tới đỉnh điểm rồi. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, nhỏ với cô chỉ biết đứng nhìn nó và hắn hai mặt khác biệt, ngay cả cơ hội xem vào cũng không có, hắn đúng thật đã giận dữ lắm rồi. Mon thì ngược lại không thể chấp nhận thái độ của hắn với nó định đánh cho hắn một trận nhưng ngay lập tức bị Jun với Jin ngăn lại không cho tiến về phía hắn. Mon mà làm vậy chỉ khiến mọi việc thêm rắc rối thôi.

~#~#~#~#~#~#~#~#~

Chà chà không biết nói gì hết chỉ biết đăng thôi...cả nhà đừng giận nha...mong cả nhà vẫn tiếp tục ủng hộ truyện...phần sau còn rất kịch tính đừng bỏ lỡ nha.....!!
Bình Luận (0)
Comment