Bóng dáng ngồi trên lan can trước mặt vai khẽ run lên, dường như lại khóc, nhưng tiếng khóc lại không bật ra khỏi cổ họng. Hắn chỉ nói nhỏ: “Ngươi không còn như trước nữa. Khi còn ở trong cung điện, ngươi đã bị bỏ rơi, ta đã giữ ngươi ở một nơi trân quý bên cạnh. Là thái giám như ta, không có tầm nhìn và trái tim nhỏ bé, chỉ có thể giả làm ngươi, luôn mong ngươi sau này khỏe mạnh, thành công nên tìm cơ hội để ngươi rời cung. Bây giờ ngươi đã là hầu tước, ta chỉ là một tên nô bộc khiêm tốn, nếu muốn gả cho ta, ngươi sẽ bị người khác sợ hãi, thiên hạ không thể dung thứ ngươi. Ta biết ngươi là một đứa trẻ bướng bỉnh, sẽ không bao giờ quay đầu lại. về một cái gì đó bạn đã quyết định. Cho nên, ngươi thành hôn với ta, không cần phô trương, không cần tiệc tùng, càng không cần tuyên dương ra ngoài. Thân phận của ngươi vốn cao quý, không nên là ta đến cưới ngươi, mà phải là ngươi cưới ta mới đúng. Khăn voan nên do ta đội, động phòng hoa chúc cũng nên do ta trông coi. Ô danh và tiếng cười này đáng lẽ nên để ta gánh chịu."
Hắn bằng lòng thành hôn với ta, nhưng lại không chịu lấy ta với thân phận thấp hèn như vậy, chỉ có thể dùng cái c.h.ế.t để uy h.i.ế.p ta, cầu xin ta biến cuộc hôn nhân hoang đường này thành trò cười chỉ thuộc về một mình hắn.
Dung mạo Bùi Vân Xuyên qua màn gió tuyết càng thêm mơ hồ.
Ta nhìn không ra lúc này hắn đang mang biểu cảm gì, chỉ cảm thấy hắn như đang ở trong màn sương mù, xa cách, khó nắm bắt.
Bình thường thôi.
Ta bỗng nhiên cảm thấy, hắn là người cả đời này ta cũng không thể nào nắm bắt được.
"Ta đáp ứng ngươi."
Lâu thật lâu, trong lúc gió tuyết tạm lắng, ta mới lên tiếng.
Sau đó, ta từng bước từng bước đi đến trước mặt Bùi Vân Xuyên, không để hắn kịp phản ứng, liền kéo hắn xuống khỏi lan can, ôm chặt vào lòng.
Trước kia, mỗi khi trời lạnh, luôn là hắn sưởi ấm cho ta.
Thoắt cái nhiều năm trôi qua, bệnh hàn của ta kỳ thực đã sớm khỏi hẳn, thế nhưng hắn lại mang trong mình một thân bệnh tật, vẫn luôn gầy yếu đến đáng sợ.
Ta chỉ có thể cố gắng hết sức sưởi ấm cho hắn, dùng tay áo lau đi những bông tuyết đọng trên lông mày và đuôi tóc hắn.