Lúc này, Lạc Mộ Thâm quay sang nhìn tôi nói : " Ngày mai cùng nhau đi Thụy Sĩ trượt tuyết, cô về nhà cũng sẽ cô đơn một mình thôi, lại còn vừa xem phim kinh dị xong, nếu cô sợ bốn người đàn ông chúng tôi, thì thế này đi, chúng tôi sẽ tìm mấy cô gái đến chơi với cô."
Hả ?
Tôi ngẩng đầu lên, cách này cũng hay đấy, tìm mấy nàng khác đến chơi cùng tôi, như thế tôi sẽ không còn phải sợ hãi nữa rồi ?
" Vâng, nếu như thế, thì cũng được, các anh bảo các cô ấy đến đi." Tôi khẽ chớp mắt nói, " Nếu các anh gọi các cô gái đến chơi với tôi, thì tôi sẽ đi."
" Được. Là cô nói rồi nhé." Lạc Mộ Thâm đứng trước mặt Phương Trạch Vũ và Tần Hạo Nhiên, " Tớ sẽ sắp xếp."
" Được, cậu sắp xếp đi." Phương Trạch Vũ tiếp tục nhìn tôi, cười nói, " Nhụy Tử, thực ra bề ngoài bọn anh nhìn có vẻ phong lưu chơi bời, nhưng bọn anh, đều là những người lịch sự thuần khiết cả, có lúc, tự anh cũng cảm thấy khó hiểu, nhìn vào gương rồi tự hỏi " Gương kia ngự ở trên tường, người đàn ông thuần khiết nhất trên thế gian này là ai hả ?"
" Thôi đủ rồi, anh Đại Vũ, em đi là được rồi còn gì ? Anh đừng có làm em sởn da gà nữa đi, ghê quá. " Tôi ngao ngán nói.
" Ha ha, thế mới ngoan chứ." Phương Trạch Vũ cười nói.
Tôi thấy Lạc Mộ Thâm đi ra phía ngoài rút điện thoại ra gọi, một lúc sau, anh ta bước quay lại, " Đi thôi, tôi sắp xếp xong hết rồi, cô gái đến chơi cùng Nhụy Tử sẽ tới ngay, chúng ta sẽ tới biệt thự của Đại Vũ trước, một lúc nữa mấy người kia sẽ tập hợp sau."
Lúc này, tôi như cảm thấy có mấy người anh trai này bên cạnh mình, thật là hạnh phúc.
Huống hồ, mai còn được đi trượt tuyết, tôi lại càng hứng thú hơn, thông cảm tôi là đứa nhà quê, chưa được mở rộng tầm mắt ra thế giới nhé.
Bốn người một lúc sau đã đưa tôi tới biệt thự của Phương Trạch Vũ, biệt thự của Phương Trạch Vũ ở " Xuân giang hoa nguyệt dạ ", đó cũng là một khu biệt thự sang trọng nổi tiếng.
Dưới sự chỉ đạo dẫn đường của bọn họ, khi bước vào nhà của Phương Trạch Vũ, chúng tôi đều bị kinh ngạc bởi sự sang trọng, lịch sự của căn biệt thự, đúng là quá nguy nga tráng lệ, mọi đồ vật bên trong đều rất đẹp, rất quý giá.
" Đẹp quá, lớn quá." Tôi nhìn tầng ba căn biệt thự há hốc miệng nói.
" Tối nay chúng ta sẽ ở nơi sang trọng này, ngày mai sẽ đi Thụy sĩ, hưởng thụ một cuối tuần vui vẻ." Phương Trạch Vũ cười nói.
Vài người phục vụ buổi đêm mang tới đồ ăn uống điểm tâm cho chúng tôi, sau đó quay về phòng của mình nghỉ ngơi, còn chúng tôi thì ngồi ở phòng khách đánh bài.
Đồng thời ngồi đợi mấy cô gái " Sắp xếp cho tôi " của Lạc Mộ Thâm tới.
Đánh được vài ván bài, tôi đã nghe thấy cô phục vụ kính cẩn bước vào nói : " Phương tiên sinh, bên ngoài có mấy cô gái đợi cửa, nói là Lạc tiên sinh cử đến, có để họ vào không ạ ?"
" Vâng, dẫn bọn họ vào đi." Phương Trạch Vũ gật đầu nói, cô giúp việc liền đi ra mở cửa.
" Đến nhanh ghê, Nhụy Tử, em xem anh Đại Thâm của em có tốt với em không, em nói cần người chơi cùng, thì mấy cô gái này đã đến chơi cùng em rồi đấy ?" Tần Hạo Nhiên cười nói.
" Vâng, cảm ơn anh Đại Thâm." Tôi ngọt ngào nói với Lạc Mộ Thâm.
" Không cần cảm ơn." Lạc Mộ Thâm không thèm ngẩng đầu nói, " Ai giống cô chứ, luôn nghĩ xấu về người khác."
Tôi cảm thấy vô cùng áy náy với Lạc Mộ Thâm.
Lúc này, cô giúp việc đã dẫn mấy cô gái ngoài cửa vào, tôi nghe thấy một giọng nói yểu điệu phát ra : " Mộ Thâm, em đến rồi."
Tôi ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy có bốn cô gái xinh đẹp đang đứng trước mặt tôi.
Tôi ngồi im lặng, trong đó có một người tôi quen, đó chẳng phải là Tần Á Á sao ?
Tôi thấy Tần Á Á mặc một bộ váy bó sát người rất gợi cảm, để lộ một cơ thể hoàn hảo, mái tóc thì nhuộm màu nâu bắt mắt, nhìn mái tóc tôi có cảm giác cô ấy giống như một nàng công chúa nhỏ thanh khiết, cô ấy đứng đó, thân hình đầy quyến rũ, chẳng khác gì những cô người mẫu quảng cáo trên truyền hình!
Còn những cô gái đi cùng cô ấy cũng xinh đẹp không kém, nhìn ai cũng phải cao trên 1.65m, lông mày được xăm rõ nét, ai cũng tươi tắn đáng yêu.
Nhìn thấy Lạc Mộ Thâm, Tần Á Á õng ẹo chạy tới : " Mộ Thâm, em nhớ anh quá, mai anh phải đưa em đi trượt tuyết cùng đấy ? Em sẽ vui lắm, à, anh bảo em cử thêm ba cô gái tới, em đã bảo ba người xinh đẹp nhất mà em quen tới rồi đấy, đây là Lan Diểu Diểu, đây là Khải Sắt Lâm, còn đây là Viên Viên. Đều là những mình tinh đầy tiềm lực hiện nay đấy ạ, vì thế em đã đưa họ đến đây.
Lạc Mộ Thâm cười vỗ nhẹ nhẹ vào mà cô ta, động tác rất ngọt ngào : " Được, chẳng phải em luôn mong đến Thụy Sĩ trượt tuyết ? Lần này sẽ đưa em đi cung, mấy người này, em làm quen một chút đi."
Anh ta giới thiệu Phương Trạch Vũ cho mấy người đẹp, Tần Á Á chào hỏi bốn anh chàng đẹp trai kia xong, Tần Hạo Nhiên và Phương Trạch Vũ cười lên sung sướng : " Đại Thâm, bảo sao bọn tớ luôn nói cậu là người luôn biết quan tâm người khác, lại còn sắp xếp các người đẹp đến phục vụ bọn tớ nữa."
Lương Cẩn Hàn chỉ khẽ cười gật đầu, chỉ chào đơn giản như vậy.
Đây là những gì Lạc Mộ Thâm sắp xếp cho tôi sao ? Đây là sắp xếp cho chính bọn họ mới đúng ?
Nghe cái từ sắp xếp cũng hay đấy, tìm người chơi cùng tôi, đây là đến phục vụ các anh chứ chơi gì với tôi ?
Tôi lẩm bẩm chửi thầm Lạc Mộ Thâm, dường như muốn nổi cơn điên, tôi thấy Lạc Mộ Thâm nhìn tôi, miệng hơi nhếch mép cười, lại càng làm cho tôi điên tiết hơn.
Tôi thực sự rất muốn giết anh ta ngay lúc này.
Lúc này Tần Á Á mới nhìn thấy tôi, cô ta nhiệt tình cười tươi bước tới gần : " Ồ, Nhụy Tử cũng ở đây à ? Vừa rồi không nhìn thấy cậu ? "
Tôi cố gắng cười xã giao.
" Nhụy Tử mai cũng đi." Phương Trạch Vũ cười nói.
" Thế thì hay quá, em cũng đang muốn hẹn đi chơi cùng Nhụy Tử một bữa, cùng nhau luyện tập." Tần Á Á cười nói.
Cô ta chủ động bắt tay tôi : " Lâu rồi không gặp, Nhụy Tử cậu càng ngày càng xinh hơn đấy, nếu cậu bước vào làng giải trí, chắc chắn cậu sẽ trở thành một diễn viên hay một người mẫu nổi tiếng đấy, thế nào ? Nếu cậu có hứng thú, tớ sẽ giới thiệu đạo diễn cho cậu ? "
Tôi vội xua tay, đủ rồi, làng giải trí loạn như vậy, tôi đâu có dại bước chân vào đó.
" Nhụy Tử không bước vào làng giải trí đâu." Lạc Mộ Thâm thản nhiên nói, tuy anh ta không phải nói với cái giọng khó chịu như bình thường, nhưng tôi vẫn cảm thấy có gì đó như muốn chọc tức tôi.
Tần Á Á liền nói : " Là em nói thế thôi, chứ em biết Nhụy Tử không thích làm nghề đạo diễn hay diễn viên, vì nó vô cùng vất vả, em cũng vừa nhận được thông báo mới quay lại ngay thế này."
Cô ta lại cười tươi với tôi : " Nhụy Tử, cậu có làn da đẹp thật, cậu dùng mỹ phẩm nào thế ? "
Mặt tôi bắt đầu thấy nóng ran, trả lời cụt ngủn : " Đại Bảo."
" Ha ha ha, Nhụy Tử vui tính thật." Mấy cô gái kia đều cười lớn, tôi cũng ha ha cười theo.
Mẹ ơi, tôi có nên rút không đây ? Nên rút không đây ?
Sao tự nhiên lại trở thành bốn cặp? Giờ tôi lại trở thành một đứa độc thân đau khổ rồi có đúng không ?
Tôi căm hận lườm Lạc Mộ Thâm, Lạc Mộ Thâm lại giả vờ như không nhìn thấy gì.