Dạ Thiên Kỳ lái xe đến bãi đất trống khu vực ngoại thành. Anh ấy xuống xe, quả nhiên nhìn thấy một nhóm thanh niên đang tụ tập ở đó, mỗi người đều đang ngồi trên chiếc xe cỡ lớn.rn rn
Động cơ của bọn họ khi khởi động, âm thanh vang ầm trời, cách xa vẫn có thể nghe được.
Còn một vài người đang lái xe moto lượn vòng quanh?
Xem ra đây cũng là nhóm đua xe có cùng sở thích, thực ra Dạ Thiên Kỳ cũng là một tay chơi có sở thích đua xe.
Dạ Thiên kỳ vốn dĩ vừa nhìn thấy đua xe là đã không kìm được hưng phấn rồi.
Nhưng bây giờ, vì nguyên nhân của Nhụy Tử, anh ấy phát hiện mình không còn hứng thú nữa.
Lần này anh ấy đến, muốn tìm một người.
Ánh mắt anh ấy băn khoăn nhìn trong những người trẻ đó.
Dạ Thiên Kỳ mắt sắc, quả nhiên nhìn thấy người đó trong đám thanh niên đội mũ sắt đó, biệt hiệu của anh ta là mèo đen, anh ta mặc bộ quần áo thi đấu đua xe mày tím nhạt, mũ sắt màu trắng, thân thể khỏe mạnh cao ráo càng toát lên vẻ hào phóng. Đôi mắt màu hoa lan tím nhạt đó dù cho ở đằng sau chiếc mặt nạ bảo hộ vẫn không làm mất đi thần thái của anh ta.
“ Mèo đen.” Dạ Thiên Kỳ tiến đến gần chỗ anh ta.
Thực ra, mèo đen vốn dĩ là đối thủ ở mỗi kì đua xe của Dạ Thiên Kỳ, giữa hai người bọn họ vua không gặp vua, ai cũng không phục ai.
Dạ Thiên Kỳ trước nay chưa bao giờ ngờ lại có một ngày mình phải đến nhờ vả mèo đen.
Nghe thấy giọng nói của Dạ Thiên Kỳ, mèo đen quay đầu lại, anh ta không bỏ mũ sắt xuống, chỉ là mở mặt nạ ra, để lộ đôi mắt màu tím nhạt đẹp đẽ đó.
Trên mặt là nụ cười tự nhiên phóng khoáng.
Mèo đen thực ra cũng là một thanh niên đẹp trai.
Đôi mắt màu hoa lan tím đó……không phải thứ mà rất nhiều người muốn mà có được.
Trong đôi mắt đó là sự giao thoa giữa gian xảo, quang minh chính đại và sự phức tạp của tác phong không đúng đắn.
“ Dạ xoa?” Mèo đen nhìn thấy Dạ Thiên Kỳ, anh ta sững sờ giây lát, nhưng trong chớp mắt, trên môi đã nở ra nụ cười cao ngạo, “ Thật là khó tin, Dạ xoa đến tìm tao sao?”
“ tao đến nhờ mày một việc. Việc này, chỉ có mày mới giúp được!” Dạ Thiên Kỳ lạnh lùng nói.
“ Ồ, không ngờ đấy, Dạ xoa đến nhờ tao giúp việc sao? Tao đang nằm mơ à, hay là ảo giác?”
Mèo đen khẽ mỉm cười, đôi chân dài ngồi trên xe moto, dáng vẻ sắc bén và phóng khoáng, giống như một tấm kính thủy tinh sắc nhọn hằm hằm đâm vào mắt của Dạ Thiên Kỳ.
“ Dạ xoa, dù cho mày nhờ tao giúp mày, mày nghĩ là tao chắc chắn sẽ giúp mày sao? Mày coi mèo đen tao là loại người gì thế?” Mèo đen lạnh lùng nói.
“ Coi như mày cứu tao, được không?” Dạ Thiên Kỳ bình thản nói.
Mắt mèo đen nhìn Dạ Thiên Kỳ, cười cười: “ Ôi, con dạ xoa này làm sao thế? Dạ xoa mạnh mẽ kiêu ngạo như thế, bây giờ cũng có thể đi cầu xin người khác giúp sao? Tao thật nghi ngờ ngày tận thế của thế giới sắp đến rồi sao. Được thôi, dạ xoa đã mở mồm, mèo đen tao không thể không giúp, có điều, mày cũng biết quy tắc của tao, nếu muốn tao giúp mày, nhất định phải thắng tao. Đấu một trận? nếu như mày thắng, tao sẽ giúp mày vô điều kiện, nếu như mày thua, cút đi chỗ khác cho tao!”
Ánh mắt khiêu khích của hắn ta nhìn Dạ Thiên Kỳ.
Dạ Thiên Kỳ lạnh lùng cười: “ Rất đúng lúc, thi gì tao cũng sợ trừ đua xe thì tao không sợ, mày nói đi, thi cái gì? Tùy mày, mày nói đấu cái gì thì đấu cái đó.”
Đôi mắt đẹp của mèo đen đó nhìn Dạ Thiên Kỳ, hắn ta cười ha ha nói: “ Thật là khí phách đàn ông mà? Tao thật sự rất tò mò dạ xoa rốt cuộc vì ai imà lại liều mình thế, không phải vì một người phụ nữ đấy chứ?”
Dạ Thiên Kỳ bình thản nói: “ Là vì một người phụ nữ thì sao nào? Mèo đen, đừng nhiều lời nữa, đừng để lỡ thời gian, thời gian của tao rất gấp, chấp nhận lời mày nói, nếu như tao thắng, mày phải giúp tao.”
Mèo đen cười rất vui vẻ: “ Ồ, thật nhìn không ra, Dạ xoa của chúng ta lại là một kẻ lụy tình cơ đấy, thật là tình sâu nghĩ nặng, tao thật muốn chúc mừng người con gái đó, có một dạ xoa vì cô ta mà chết, được thôi, tao đồng ý mày, nếu như mày còn sống.”
Trong con ngươi màu hoa lan tím sâu xa đó lóe lên ánh nhìn nham hiểm.
Dạ Thiên Kỳ bình tĩnh nhìn mèo đen, “ Thi cái gì?”
“ Chạy việt dã!!!” Mèo đen nói qua loa.
Dạ Thiên Kỳ cũng chẳng thèm nghĩ nhiều, bình thản nói: “ Được, tùy mày!”
Mèo đen giơ tay chỉ thị, thuộc hạ của hắn mang đến một chiếc moto, mèo đen mỉm cười: “ Mày có thể thử chiếc xe này.”
Dạ Thiên Kỳ nhảy lên chiếc moto, khởi động động cơ xe, trong tiếng gầm rú cực lớn, anh ấy nhanh chóng thử chiếc xe này, rất tuyệt, cảm giác máy móc và tay lái cực kỳ tốt, rất giống chiếc xe của mình.
“ Nếu như cảm thấy không thoải mái, tao có thể đổi cho mày, xe ở đây tùy mày chọn, kể cả chiếc xe của tao.” Mèo đen cười vỗ vào xe của mình.
“ Không cần đâu, chiếc này là được rồi.” Dạ Thiên Kỳ lạnh lùng nói.
“ Được, chúng ta thi chính là, bay qua chỗ vực sâu đó.” Mèo đen dùng tay chỉ về phía trước, Dạ Thiên Kỳ thuận theo tay của hắn ta chỉ, không kìm được hít một hơi thật sâu, cái vực sâu rộng khoảng ba mươi mét hiện ra trước mắt, bên dưới không nhìn thấy đáy của vực sâu.
“ dám không?” Mèo đen hất hất đầu, “ nói thật, tao cũng chưa bay qua vực đó, nếu như mày hối hận, có thể đưa ra lời rút lui ngừng trận đấu này bất cứ lúc nào.”
Dạ Thiên Kỳ quay đầu nhìn hắn ta, bình tĩnh nói: “ Chỉ cần mày có thể bay qua, tao nhất định có thể, nếu như tao không thể, thì cùng nhau chết dưới đáy vực, có thể làm bạn đồng hành dưới suối vàng. Nhưng nếu như tao bay qua được, mày nhất định phải giữ đúng lời hứa, giúp tao một việc!”
Mèo đen hài lòng nhìn Dạ Thiên Kỳ, khẽ gật đầu: “ tao luôn cho rằng mình là kẻ không sợ chết, thực ra mày còn hơn tao, nào! Chỉ cần mày bay qua được, mèo đen tao đồng ý giúp mày!”
Hắn ta quay người ngồi trên chiếc xe của mình, khởi động động cơ vang xa, hòa lẫn với tiếng động cơ xe mà Dạ Thiên Kỳ ngồi.
Dạ Thiên Kỳ khẽ ngẩng đầu, nhìn lên trời xanh, mây trắng, trong không trung xuất hiện khuôn mặt trong sáng đáng yêu của Nhụy Tử.
Nhụy Tử, em đợi anh nhé, anh nhất định phải giúp em ra, vì em, chết cũng cam lòng!
Anh ấy quay đầu lại, nói với mèo đen một tiếng: “ Có thể bắt đầu rồi.”
Mèo đen mỉm cười, gật gật đầu với Dạ Thiên Kỳ, hai người đột nhiên cùng lúc lao về phía trước, hướng về phía vực sâu đó.
Xe moto của Dạ Thiên Kỳ và mèo đen gần như cùng lúc lao đến phía ngăn cách đó, nhưng, khi chiếc xe của Dạ Thiên Kỳ lao lên không trung, xe của mèo đen quay một góc 90 độ ở chỗ mép dốc đó, chiếc xe nằm ngang bên vực sâu, phanh xe gấp làm chỗ mép vực đó bụi bay mù mịt.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên há hốc mồm, mèo đen lại đột nhiên bỏ thi giữa chừng, còn Dạ Thiên Kỳ vẫn chọn lựa tiếp tục.
Khi Dạ Thiên Kỳ đang trong không trung, phát hiện mình phạm phải một sai lầm, con đường mình đi mặt đường không bằng phẳng, nó có một góc rất nhỏ với mặt nước.
Do đó, khi Dạ Thiên Kỳ và mèo đen lao trên đường đến mép vực, cũng vẫn giữ được góc nhỏ đó.
Có lẽ mèo đen cũng ý thức được vấn đề này, hắn ta quả quyết chọn dừng xe ở chỗ dốc cao đó, nhưng Dạ Thiên Kỳ không biết sợ vẫn tiếp tục hành trình phía trước.