Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 407

Lạc Mộ Thâm nghĩ một lát: “ Cháu thật không biết mình muốn ăn gì, cháu cũng không hiểu về nơi này lắm, không biết ăn gì ngon. Chú và cô cảm thấy có gì ngon dẫn chúng cháu đi ăn là được rồi ạ.”

“ Thế thì chúng ta đi ăn cân đầu ba não nhé.” Tôi lập tức nói.

“ Cân đầu ba não” là quán ăn rất đặc sắc của thành phố h chúng tôi, dùng một nồi to hầm các loại gân bò khoai tây, thịt bò trâu gì đó, còn có thể cho các loại rau khác vào, rất hấp dẫn.

Khi tôi ở thành phố A, cũng thường xuyên nhớ đến món ăn này, mặc dù thành phố a cũng có quán ăn gần giống như thế, nhưng tôi vẫn cảm thấy không ngon như quán gần nhà tôi.

Đến đó chúng tôi có thể ăn thịt bò gì đó, răng ông bà tôi cũng yếu rồi, có thể ăn các loại củ ninh nhừ, rau gì đó.

“ Được mà, chỉ cần em thích ăn thì anh cũng thích.” Lạc Mộ Thâm nói.

“ Ưh, thế thì chúng ta đến quán ăn Cân đầu ba não nhé.” Bố tôi nói.

Thống nhất ý kiến, chúng tôi mặc thêm quần áo rồi đi đến quán cân đầu ba não.

Sau khi Lạc Mộ Thâm mặc áo khoác xong, rất nhanh nhẹn tay trái dìu ông tôi, tay phải đỡ bà tôi.

“ Ông, bà, đi từ từ ạ.” Lạc Mộ Thâm khẽ nói.

Tôi vui vẻ nhìn Lạc Mộ Thâm, thật sự, Lạc Mộ Thâm làm rất tốt, biết cách thể hiện, dáng vẻ hiếu thuận đáng yêu đó, ai mà không thích chứ?

Tôi nhìn trộm ông bà tôi, trong mắt hai người mang đầy ý cười, đến những nếp nhăn trên mặt cũng như muốn cười theo, có thể thấy rõ, ông bà nội tôi rất hài lòng mãn nguyện với Lạc Mộ Thâm.

Tôi cảm thấy trong lòng cũng yên tâm phần nào, ông bà nội tôi là phụ huynh lớn trong nhà rồi, họ mà thích Lạc Mộ Thâm thì bố mẹ tôi cũng thích thôi.

Mẹ tôi và bố tôi cũng nhanh chóng thay xong bộ quần áo mới rồi xuống lầu, tôi nhìn thấy trên mặt hai người họ cũng niềm nở không kém.

Chúng tôi đang xuống lầu, đúng lúc nhìn thấy cô Trương hàng xóm, cô Trương ngẩng đầu nhìn chúng tôi, cười nói: “ Ôi, Nhụy Nhụy về rồi à?”

“ Vâng, cháu nó về nhà ăn tết, cả nhà bây giờ cùng đi ăn cơm.” Mẹ tôi cười nói.

“ Nhụy Nhụy càng lớn càng xinh, bây giờ cao thế này rồi sao, không giống vẻ tròn trĩnh mũm mĩm hồi nhỏ.” Cô Trương cười nói.

Mặt tôi hơi đỏ, cô Trương này, nhắc gì đến việc tôi hồi nhỏ mập mạp chứ.

Tôi liếc mắt sang nhìn Lạc Mộ Thâm, tôi nhìn thấy trên mặt Lạc mộ Thâm khẽ nở nụ cười, nháy mắt nhìn tôi trêu chọc.

“ Ồ, đây là ai thế?” ánh mắt cô Trương lại tập trung vào người thanh niên dìu ông và bà tôi, cô ấy dường như mới phát hiện ra một đại lục mới vậy.

Tôi biết, ai nhìn thấy Lạc Mộ Thâm mà không phải ngạc nhiên sửng sốt chứ.

“ Cậu thanh niên đẹp trai quá, sao mà giống minh tinh điện ảnh thế?” ánh mắt cô Trương chăm chú nhìn vào khuôn mặt của Lạc mộ Thâm, gần như đờ người ra rồi.

“ là bạn của Nhụy Nhụy nhà tôi.” Bố tôi cười mát mặt nói, “ Đúng thế, cậu thanh niên này cái gì cũng tốt, nhược điểm chính là đẹp trai.”

“ Ha ha, đẹp trai thì càng được dưỡng mắt mà, đứng cùng với Nhụy Nhụy, giống như đôi tiên đồng ngọc nữ vậy, thảo nào mà Nhụy Nhụy không thích con trai thứ hai nhà em, thì là ra có bạn trai đẹp trai thế này rồi.” Cô Trương vẻ chua xót nói.

“ Ôi, hì hì, cô Trương, cô đừng nói như thế, cháu luôn coi anh Bân Bân như anh trai mà.” Tôi cười nói, cô Trương này luôn hy vọng có thể vun tôi với con trai thứ hai nhà họ, lần trước còn bảo mẹ tôi nói với tôi rồi, tôi không đồng ý, con trai thứ hai nhà họ béo như diễn viên Anh Đạt vậy, ngồi ở đâu cũng ngủ được, tôi sao mà thích nổi, không có cảm giác.

Tôi mặc dù yêu đương không quan trọng tiền, nhưng tôi cũng rất coi trọng cảm giác của mình.

Tôi vẫn hy vọng một nửa của tôi không đến nỗi nào, có điều, xem ra, Lạc Mộ Thâm thật sự vượt quá điều kiện của tôi rồi.

Nhà tôi và cô Trương nói chuyện vài câu, cả nhà xuống hẳn lầu, tôi hơi lo lắng, tại vì, tôi biết, chiếc xe mercedes- benz của Lạc Mộ Thâm dừng ở trước cửa.

Lạc Mộ Thâm nghĩ có khả năng nhà tôi sẽ đi ra ngoài, cho nên anh ấy sắp xếp người mua một chiếc xe ở thành phố h, đồng thời làm biển đăng kí xong xuôi cả rồi.

Tôi và Lạc Mộ Thâm xuống xe, rồi lái thẳng chiếc xe này về.

Lúc đó chưa nghĩ gì, nhưng bây giờ tôi hơi cảm thấy hối hận, chiếc Mercedes này, người bình thường nhìn cũng biết mà.

Quả nhiên, người nhà tôi vừa nhìn thấy chiếc xe thương vụ sang trọng đó, sững sờ ngây người ra.

Bố tôi cũng là lái xe lâu năm rồi, ông vẫn luôn thích chiếc xe New Passat lái sắp được mười năm của mình, bây giờ còn thường xuyên kể về chiếc xe New Passat sáng bóng đó, đến ruồi đậu trên đó cũng trượt ngã gãy chân.

Điều đó nói rõ ông cũng là người rất thích xe.

Ông vừa nhìn thấy chiếc xe này, không kìm được đi lên phía trước sờ sờ vuốt vuốt, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: “ Mercesdes, lại còn Mercesdes thương vụ nữa, chiếc xe này bao nhiêu tiền thế?”

Lạc Mộ Thâm đang định nói gì đó, tôi vội vàng lấp lời anh ấy nói: “ Bố, đây là xe Lạc Mộ Thâm mượn của bạn anh ấy, mục đích là để cả nhà mình ra ngoài đi lại cho tiện. chiếc xe này không phải của anh ấy đâu ạ.”

“ Ồ ồ, thì ra là như thế.” Bố tôi nói, “ Tiểu Lạc, bạn cháu thật tốt, chiếc xe mới này, lại dám cho bạn mượn, nên biết người bình thường đều không cho mượn xe, tại vì xe và vợ giống nhau, đều không thể cho mượn.”

Mẹ tôi lập tức huých bố tôi một cái, cười nói: “ Tiểu Lạc, chiếc xe này nên trả cho bạn cháu, chiếc Mercesdes này dù sao cũng là xe mới, nếu như chẳng may có xước xát gì thì thật không hay? Các con nếu như sợ đi lại mấy ngày không tiện ở thành phố này, có thể dùng xe của bố Nhụy Nhụy, mặc dù lái mấy năm rồi, nhưng cũng là đi tàm tạm. Chúng ta mượn xe của người khác đi cũng không cảm thấy thoải mái.”

Tôi cúi đầu, không nói gì, trong lòng nghĩ, nếu như để Lạc Mộ Thâm lái chiếc New Pastas đó của bố tôi, có lẽ khiến anh ấy khó chịu hơn là giết anh ấy.

Nhưng, Lạc Mộ Thâm cười nói: “ Vâng vâng, chú cô nói đúng ạ, cháu cũng không nghĩ đến điều đó, cho cháu mượn chiếc xe này, lần này thì thôi vậy, lần sau cháu không mượn xe của cậu ấy nữa. nhưng lần này đã mượn rồi thì dùng tạm cũng được ạ, bên ngoài lạnh lắm, chúng ta đừng đứng bên ngoài nữa, mau lên xe đi ạ.”

Anh ấy vội mở cửa xe, dìu ông bà nội tôi lên xe trước.

Sau đó bố mẹ tôi cũng ngồi vào xe, tôi cũng thầm bái phục Lạc Mộ Thâm, may là anh ấy mua trước chiếc xe này, nếu không nhà tôi đông người thế này cũng ngồi không đủ, bây giờ, trong xe rất ấm áp.

Lạc Mộ Thâm quay sang tôi nói, anh ấy ngồi vào ghế lái xe, còn tôi ngồi vào ghế phụ, Lạc Mộ Thâm cười nói: “ Nhụy Tử, anh không rõ đường xá ở đây lắm, em chỉ đường nhé.”

“ Vâng, đối với những nơi ăn uống, em quá quen thuộc rồi, mãi mãi không quên được.” Tôi cười nói.

Lạc Mộ Thâm liền khởi động xe.

‘ Cân đầu ba não’ là nhà hàng rất hot ở đây, có lúc còn phải xếp hàng, đúng lúc gần vào bữa trưa, cho nên, chúng tôi lấy phiếu rồi ngồi đợi ở phòng chờ của nhà hàng.
Bình Luận (0)
Comment