Trong lòng tôi thầm tự nghĩ, nghe Lâm Sảnh Di người ta nói như thế, thật có trình độ mà.
Nếu là tôi, tôi chưa chắc đã nói được tốt như thế.
Smith nhìn Lạc Mộ Thâm cười nói: “ Ngài Lạc, thật sự quá vui rồi, ngài có người con gái tài sắc bên cạnh như thế. Ngài Lạc, ngài thật sự khiến người khác ngưỡng mộ, vẫn còn trẻ mà cái gì cũng có.”
Ông ta nói như thế, Lạc Mộ Thâm cũng không nói gì nữa, chỉ mỉm cười mà thôi.
Anh ấy vội nhìn sang tôi, trong mắt đầy vẻ quan tâm, tôi biết anh ấy sợ tôi giận.
Tôi cười nháy mắt với anh ấy, còn làm tư thế tay ‘ok’, ý là nói, yên tâm đi, em đâu có nhỏ mọn như thế, Lâm Sảnh Di nói rất đúng, rất tốt!
Tôi không phải cố ý khiến anh ấy vui, tôi thề trong lòng tôi đúng là nghĩ như thế, tôi không có chút gì là không vui.
Smith người ta cũng không biết việc Lạc Mộ Thâm không cần Lâm Sảnh Di. Điều này cũng không trách người ta được.
Tôi rất lý trí, tôi không thể ghen ăn tức ở như thế, đây cũng là công việc của tôi.
Nhìn thấy tôi cười, Lạc Mộ Thâm lúc này mới yên tâm.
Việc đàm phán và chia sẻ kỹ thuật đã kết thúc trong bầu không khí rất suôn sẻ.
Tiễn Smith ra về, Lâm Sảnh Di cúi đầu đi đến trước mặt tôi và Lạc Mộ Thâm, trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy có nét gì không yên.......cô ấy nhìn tôi, rồi lại nhìn Lạc Mộ Thâm, nhẹ nói: “ Lạc Tổng, Tư Nhụy, hôm nay tôi làm có được không?”
Tôi cười vỗ vào vai Lâm Sảnh Di, rất thoải mái cười nói: “ Chị Sảnh Di, chị rất giỏi. em thật sự không ngờ tiếng Ả rập của chị lại nói giỏi như thế, dễ nghe như thế, đến thuật ngữ kỹ thuật và danh từ chuyên ngành đều không sai. Quá lợi hại, sau này có thời gian chị dạy em tiếng Ả rập nhé! Say này em sẽ nói chuyện với Lạc tổng bằng tiếng Ả rập.”
Tôi vốn dĩ muốn học Lạc Mộ Thâm, nhưng thằng cha này, có lẽ chỉ dạy tôi dùng tiếng Ả rập để làm chuyện đó mất.
Lâm Sảnh Di khẽ cười, rất khiêm tốn nhìn tôi nói: “ Tư Nhụy, em quá khen rồi, chị không phải đã nói rồi mà, chị ở Đức học chuyên ngành về thiết bị khoa học, cái này không tính là gì, nếu như em không chê ghét, sau này muốn học, chị đương nhiên có thể dạy em.”
Nói xong, chị ấy rất kỳ vọng nhìn Lạc Mộ Thâm.
Lạc Mộ Thâm mỉm cười nhìn chị ấy, thong thả nói: “ Rất tốt, rất xuất sắc. Có thể nói là năng lực rất tốt.”
Tôi nhìn thấy nét mặt Lâm Sảnh Di hơi đỏ lên, trong đôi mắt của chị ấy mang đầy niềm vui sướng, tôi biết, chị ấy thích Lạc Mộ Thâm như thế, có thể được người mình yêu khen ngợi, đối với người phụ nữ mà nói, đó là việc đáng để tự hào biết bao nhiêu?
Người đàn ông mà mình yêu khen một người con gái khác, tôi vốn dĩ nên ghen và đố kỵ mới phải.
Nhưng tôi phát hiện đối với Lâm Sảnh Di, tôi thật sự không có cảm giác đố kỵ, bởi vì chị ấy cao quý như thế, tự nhiên như thế, hiểu biết như thế, lại trong sáng, tôi cảm thấy trong ấn tượng của tôi về tiểu thư nhà giàu này giống như một nàng công chúa vậy, thật đúng là như thế.
Cho nên không những tôi không có phản cảm với chị ấy, tôi cảm cảm thấy chị ấy rất thân thiện.
Thậm chí, tôi luôn nghĩ, đợi sau khi chị ấy và Lạc Mộ Thâm ly hôn, tôi cũng nhất định vẫn sẽ đối tốt với chị ấy.
“ Vậy tôi đi làm việc đây ạ?” Lâm Sảnh Di nói với Lạc Mộ Thâm.
“Được, cô đi làm việc đi.” Giọng nói của Lạc Mộ Thâm trở nên ấm áp hơn, ôi, đối với người con gái như thế này, tim ai có thể cứng rắng được chứ?
Đặc biệt là tôi và Lạc Mộ Thâm đều cảm thấy áy náy đối với Lâm Sảnh Di.
…….
Tôi và Lạc Mộ Thâm cùng nhau quay về phòn làm việc của anh ấy.
“ Mệt lắm không? bảo em không phải đi họp, em còn cố đi.” Lạc Mộ Thâm ngồi vào ghế của anh ấy, kéo tôi ngồi lên đùi anh ấy, anh ấy nắm lấy tay tôi, không ngừng mát xoa cho tôi, “ em mang thai rồi, còn ghi chép, lần sau anh sẽ sắp xếp thư ký chuyên ghi chép. Tại vì họp gấp, cho nên quên mất chuyện này, quên cả em là thai phụ rồi. sau này, nếu như anh quên, em cũng có thể không đi.”
Tôi cười nói: “ Em không sao, em ấy à, tốc độ ghi chép nhanh như thế, người bình thường sao có thể so được chứ? Hơn nữa, em không cảm thấy mệt. bây giờ mới có bốn tháng, chưa có vấn đề gì. Đừng nghĩ vợ và con anh yếu như thế, mẹ con em rất khỏe.”
“ Em ấy à, thật là chỉ thích làm thôi.” Lạc Mộ Thâm yêu chiều bóp tay cho tôi, giọng điệu anh ấy hơi trách móc, “ Em ấy à, bảo em ở nhà an thai. Em cứ đòi chạy đến công ty làm việc, dường như Lạc Mộ Thâm anh không nuôi nổi vợ vậy, vợ mang thai còn bắt làm việc.”
Tôi không nén được cười lên: “ Không được, em không thể lạc hậu được, em bây giờ vẫn còn có thể làm việc, phải làm việc trước, con người ấy à, vẫn phải tiến lên, em cứ nghĩ đến người mạnh hơn em còn nỗ lực hơn em, em không thể thoải mái được! Em cũng làm gương cho con của chúng ta.”
Lạc Mộ Thâm nhẹ cau mày lại: “ Ai mạnh hơn em chứ?”
“ Chị Sảnh Di ấy, anh xem người ta là thiên kim tiểu thư, lại đi du học, xinh đẹp như thế, còn nỗ lực như thế, em không thể kém quá, em không thể để người ta nói Tô Tư Nhụy không xứng với anh chút nào!” Tôi cười nói, nghịch ngợm vuốt yết hầu trên cổ của Lạc Mộ Thâm.
Lạc Mộ Thâm khẽ thở dài, anh ấy nhẹ hôn lên tai tôi, thầm thì bên tai tôi:
“ Lâm Sảnh Di rất xuất sắc, cũng rất xinh đẹp, anh dám nói có rất nhiều đàn ông sẽ thích cô ta, nhưng trong lòng anh, anh cảm thấy em lúc nào cũng xuất sắc nhất, em không hoàn mỹ như thế, nhưng anh chính là thích sự không hoàn mỹ đó của em.”
Anh ấy ôm chặt tôi vào lòng.
Tôi dựa đầu lên bả vai của anh ấy, cảm thấy trong lòng mình rất hạnh phúc, mặc dù tôi không có ngoại hình hoàn mỹ như Lâm Sảnh Di, gia thế giàu sang như thế, học thức uyên bác như thế, năng lực xuất sắc như thế, nhưng tôi vẫn có người xuất sắc ưu tú như Lạc Mộ Thâm yêu, ông trời thật sự là công bằng.
“ Em biết anh yêu em, vậy thì ít nhất em cũng phải xuất sắc hơn một chút, em phải làm một phu nhân tổng giám đốc xứng với anh.” Tôi nhẹ nhàng nói.
“ Tùy em thôi, có điều, vẫn phải cẩn thận, đừng làm mệt mình.” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng yêu thương mà vỗ nhẹ vào lưng của tôi.
“ Vâng, con có chừng mực, bố yên tâm đi.” Tôi cười nói.
“ Con gái ngoan.” Lạc Mộ Thâm cũng cười trêu lại.
Tôi tin tôi và Lạc Mộ Thâm có duyên phận ba đời, kiếp sau, tôi cũng sẽ làm con gái của anh ấy, sẽ luôn ở bên cạnh anh ấy.
…..
Tôi không thể không thừa nhận, Lâm Sảnh Di đến, quả thật như mang một luồng gió mới cho tập đoàn Lạc thị vậy.
Cô ấy xinh đẹp, lại hiền hòa, lại thời thượng, biết rất nhiều thứ, dù là cái gì, cô ấy cũng nói ra được vấn đề.
Con gái thích nhất là những thứ thời thượng. Còn những thứ này, tôi tương đối hời hợt. Tôi thật sự không biết bây giờ đang trào lưu hàng hiệu gì, thậm chí ở phương diện này, còn không bằng Lạc Mộ Thâm.
Cho nên, trước đây Lạc Mộ Thâm luôn đùa nói, có lúc cảm thấy tôi giống như một hán tử, chứ không phải một người con gái.
Lúc đó, tôi vẫn cảm thấy không phục, tại sao tôi không phải một người con gái chứ? Tôi ở dưới cũng đâu có mọc thêm cái đó của đàn ông đâu.
Có điều, bây giờ so với Lâm Sảnh Di, tôi lập tức cảm thấy mình chính xác không phải một người con gái. Ít nhất không phải một người con gái xinh đẹp thùy mị.