Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 529

“ Anh Đại Thâm.......” Tôi nhìn Lạc Mộ Thâm nói.

Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói: “ Không nhất định là có người muốn giết Châu Đình, có lẽ là có người muốn giết Nhụy Tử, hoặc là muốn lợi dụng cái chết của Châu Đình để đả kích Nhụy Tử, dù sao Nhụy Tử bây giờ đang mang thai, không thể đón nhận bất cứ cú sốc nào. Bên cạnh Nhụy Tử có vệ sĩ, không dễ tiếp cận, cho nên.......”

A?

Tôi ngạc nhiên nhìn Lạc Mộ Thâm.

Thật sự có thể như thế sao?

“ Xe moto tấn công Nhụy Tử, cháy ở chung cư, Châu Đình bị đâm xe, đơn giản như thế sao?” Lạc Mộ Thâm cười khẩy nói: “ Kẻ phóng hỏa, đã phá hỏng camera trong chung cư rồi, điều này nói rõ, có sự chuẩn bị, để chúng ta hiểu lầm là vụ cháy thông thường. Dù cho nghi ngờ, cũng không có cách nào tra ra ai phóng lửa, trận cháy đó quyết thiêu cháy Nhụy Tử, nếu không phải Nhụy Tử dũng cảm mạnh mẽ, có lẽ bây giờ đã thành ma ở địa ngục rồi.”

“ Tên lái xe đó, không thể bỏ qua như thế được.” Phương Trạch Vũ chớp chớp mắt, “ Đại Thâm, không phải bố cậu làm đấy chứ? Mình bây giờ càng ngày càng nghi, bố cậu không thích Nhụy Tử như thế, không thích đứa con trong bụng của Nhụy Tử, liệu có tìm cơ hội mà thủ tiêu Nhụy Tử không? Hoặc là không loại bỏ được Nhụy Tử, sẽ khiến Nhụy Tử sảy thai không?”

A? Người tôi run rẩy như lá rụng mùa thu vậy.

Bố của Lạc Mộ Thâm sẽ làm như thế sao? Để trừ khử tôi, để loại bỏ đứa con trong bụng tôi, cho nên......

Thế thì quá đáng sợ rồi.

Để trừ khử tôi, không những thiêu chết người, còn đâm chết cả Châu Đình.

Nếu như thật sự như thế, thế thì quá đáng sợ rồi.

Cả người tôi sởn hết da gà.

Tôi hơi ấm ức nhìn Lạc Mộ Thâm: “ Anh Đại Thâm, nếu như thật sự là bố anh đâm chết Châu Đình, muốn thiêu chết em, cả đời này em sẽ không tha thứ cho ông ấy, em sẽ không để đứa con trong bụng em gọi ông ấy là ông nội. thật sự tức chết đi được, quá tàn nhẫn độc ác.”

Lạc Mộ Thâm nhẹ cắn nôi, anh ấy đột nhiên kéo tay tôi đi: “ Đi.”

“ Tại sao phải đi?” Tôi lớn tiếng nói.

“ Đi tìm bố anh.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói.

“ Em còn lâu mới đi tìm ông ấy, ông ấy là một hung thủ giết người.” Tôi tức điên lên nói.

“ Có một vài chuyện nhất định phải làm, có một vài lời cũng nhất định phải nói.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói.

Tôi ngạc nhiên nhìn anh ấy.

Lạc Mộ Thâm đưa tôi ngồi vào trong xe của anh ấy, thắt dây an toàn cho tôi, tôi im lặng nhìn anh ấy, nhìn khuôn mặt lạnh như băng đó.

Anh ấy khởi động xe.

“ Thực ra anh không nhất thiết phải làm như thế, nếu như bố anh thật sự là hung thủ, anh làm thế nào?” Tôi dựa người vào ghế, thở dài một hơi.

Mắt Lạc Mộ Thâm vẫn chằm chằm nhìn về phía trước, không nói câu gì.

Tôi biết trong lòng anh ấy cũng đang rối như tơ vò.

Lạc Kiến Ba mặc dù tàn nhẫn, nhưng dù sao ông ta cũng là bố đẻ của Lạc Mộ Thâm, nếu như bố của mình lúc nào cũng có dã tâm muốn trừ khử người con gái mình yêu, không tiếc tính mạng người vô tội, thế thì........

Tôi biết Lạc Mộ Thâm cũng không thể đón nhận.

Ôi......Trong lòng tôi không kìm nén được tiếng thở dài.

Chiếc xe không ngừng lao về phía trước, hai mươi phút sau, chúng tôi đến biệt thự nhà họ Lạc.

Đây là lần thứ hai tôi đến đây, trong khoảng thời gian này, Lạc Mộ Thâm cũng chưa về nhà lần nào nữa.

Anh ấy cùng tôi nhìn về hướng nhà họ Lạc, tôi dường như có thể nghe được tiếng thở dài trong lòng anh ấy.

Anh ấy muốn chắc chắn việc này sao?

Lạc Mộ Thâm nắm chặt lấy tay tôi, tôi đi theo anh ấy vào biệt thự nhà anh ấy.

Một người làm trong nhà bước đến, rất mừng rỡ khi nhìn thấy Lạc Mộ Thâm: “ Cậu ba về rồi?”

Ông ấy dường như rất vui mừng phấn khởi.

Ông ấy vui vẻ hướng vào trong nhà gọi.

“ Lão gia có ở nhà không?” Lạc Mộ Thâm không chút biểu cảm hỏi.

“ Có, có ạ, lão gia có ở nhà, thời gian này, lão gia rất ít khi ra ngoài.” Người làm đó vui mừng nói.

“ Được.” Lạc Mộ Thâm kéo tay tôi đi thẳng vào biệt thự, nhìn thấy trong hoa viên, Lạc Kiến Ba đang sửa những chậu hoa và cây cảnh xinh đẹp diễm lệ đó.

Ông ta đeo chiếc kính lão, dáng vẻ rất chăm chú.

Tôi ngạc nhiên phát hiện, mặc dù bộ dạng ông ta vẫn phong độ hiên ngang như thế, nhưng khi đeo chiếc kính lão vào, giống như hồi phục thành vẻ yếu ớt mệt nhọc của một người già.

Ông ta thật sự có nét già rồi, giờ cũng đeo kính lão nữa.

Trong lòng tôi khẽ thở dài.

“ lão gia, cậu ba về rồi.” Người làm được gọi là thím Tất đó kính cẩn nói.

Tôi nhìn thấy Lạc Kiến Ba vui vẻ ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về hướng Lạc Mộ Thâm, tôi nhìn thấy trong mắt ông ta vẫn có nét thương yêu với đứa con trai của mình, dù sao ông ta cũng có tình cảm với con trai. Nhưng chỉ là thoáng qua mà thôi.

Khi ông ta nhìn thấy tôi, tôi nhìn thấy trong mắt ông ta là vẻ chán ghét và khinh bỉ, ông ta hừ một tiếng, coi như không nhìn thấy tôi.

Ông ta vẫn rất ghét tôi, không, là cực kỳ ghét tôi.

Đây là sự thật tôi không thể thay đổi.

“ Về rồi à? Còn cho rằng con không biết cái nhà này nữa rồi.” Lạc Kiến Ba gỡ kính lão xuống, khinh khỉnh buông một câu.

Ông ta vẫn là chủ tịch HĐQT phong độ hiên ngang gọi gió hô mưa của Lạc Thị.

“ Bố, là bố làm phải không?” Lạc Mộ Thâm hỏi thẳng.

“ Uhm? Cái gì là ta làm?” Lạc Kiến Ba hơi sững người.

“ Thuê lưu manh phá hoại cửa kính xe để dọa Nhụy tử trên đường cao tốc; Thuê người phóng hỏa chung cư cô ấy ở để thiêu chết cô ấy, kết quả thiêu chết hơn 20 người, thuê người giả làm lái xe say rượu để giết chết Châu Đình? Là bố làm phải không?” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói.

Khi anh ấy nói ra những lời này, mắt tôi nhìn chằm chằm vào mắt Lạc Kiến Ba.

Tôi đang quan sát ông ấy.

Có điều, khiến tôi thấy lạ đó là, mắt của Lạc Kiến Ba mở ra rất to, vẻ ngỡ ngàng không biết chuyện gì.

Mặc dù đó chỉ là lóe lên rồi thôi, nhưng tôi vẫn nhạy cảm nhìn thấy.

Nếu như là ông ta làm, ông ta không nên như thế.......

Tôi cau mày lại.

“ Bố, là bố làm phải không? Bố muốn khiến Nhụy Tử sảy thai, bố muốn thiêu chết Nhụy Tử phải không? Bố, trái tim của bố, tại sao bây giờ lại độc ác như thế? Bố không thích Nhụy Tử, cũng không đến mức phải dùng những thủ đoạn này? Những người vô tội đó, những người đó, tại sao bố cũng ra tay được?” Lạc Mộ Thâm vẫn tiếp tục nói.

Lạc Kiến Ba đưa cánh tay lên, ông ta hầm hừ ném chiếc kéo tỉa cây đó xuống đất, chiếc kéo đó cắm trên đất, giống như cắm vào người tôi vậy.

“ Lạc Mộ Thâm, con đang chất vấn bố của mình phải không? Con bây giờ giỏi rồi, lợi hại quá rồi, tại sao con không dẫn cảnh sát đến đây mà thẩm vấn tội danh của bố? Nhìn con bị con đàn bà này là cho mu muội, quả thật đến bố của mình cũng không còn quan trọng nữa rồi. tức chết đi được, không sai, nói cho con biết, đều là bố làm đấy, bố chính là ghét con đàn bà này, bố chính là muốn giết chết con đàn bà này, đứa con trong bụng con đàn bà này bố cũng không thích, nó không xứng làm cháu của Lạc Kiến Ba này, bố cho nó chết thì làm sao chứ? Con đi báo cảnh sát, báo cảnh sát đi!” Lạc Kiến Ba hung hăng hống hách gào lên. “ Mau đưa bố con tiễn xuống địa ngục đi, con thật hiếu thuận quá đấy.”
Bình Luận (0)
Comment