Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 96

Tôi đút chiếc thẻ đó vào trong túi: “ Cảm ơn Lạc Tổng, sau này việc này giao cho tôi, tôi bảo đảm sẽ làm tốt.” Tôi xúc động đến nỗi như sắp được chuyển nhà rồi.

Nhiều lời mà, chỉ là động tí da mồm, vậy mà buổi sáng đã kiếm được bốn vạn tệ, đây không phải tôi đứa con gái bình thường có thể tưởng tượng được, nếu không phải đứng trước mặt Lạc Mộ Thâm, tôi dường như phấn khởi ngất ra rồi.

Lạc Mộ Thâm ngẩng đầu nhìn tôi: “ Này, có đến mức như thế không? Chút tiền đó mà nhìn cô vui đến mức như thế.”

“ Trời ơi, Lạc Tổng, anh thật sự là người có tiền mà, đây mà được coi là chút tiền sao? Thế thì anh mau dùng chút tiền như thế này ném chết tôi đi!”Tôi xúc động đến nỗi mồm cũng nói chẳng đâu vào đâu rồi.

Trời ơi, Lạc Mộ Thâm thật sự là đại gia lắm tiền? Có thể tuỳ ý cho tôi nhiều tiền như thế, các thư ký cũng không được thế này chứ?

Làm việc cho anh ta, là có thể nhận được khoản hoa hồng nhiều như thế sao?

Tôi đột nhiên ý thức được việc được điều lên bên cạnh Lạc Mộ Thâm thật là một công việc bở béo!

Dự đoán nếu như ở bên cạnh anh ta làm vài năm, tôi có thể trở thành một nhà giàu rồi, sau này tôi phải chăm chỉ làm việc cho Lạc Mộ Thâm, ai cũng không cản được tôi!

Sau này ai cũng không hất tôi ra khỏi bên cạnh Lạc Mộ Thâm, kể cả tôi chết, cũng phải ôm lấy cái bát cơm vàng này.

Tôi đang vui mừng nghĩ, Lạc Mộ Thâm gập lại tài liệu, đôi mắt đẹp đó nhìn tôi: “ mua đồ xong cho Tần Á Á rồi?”

“ Mua xong rồi.” Tôi vội vàng đặt túi quần áo và đồ trang sức mua cho Tần Á Á lên bàn, “ đều là hàng xa xỉ kiểu dáng mới nhất, Tần Á Á nhất định sẽ thích.”

“ Ồ, cô không mua cho mình một phần à?” Lạc Mộ Thâm nhẹ giọng nói.

“ Không có, không có, tôi làm sao có thể mặc bộ quần áo đắt tiền như thế, không được không được,” Tôi vội vàng xua tay, “ Nếu như tôi mặc bộ quần áo đó, đeo đồ nữ trang đó, có lẽ tôi không bước đi nổi nữa. Ha ha”

Lạc Mộ Thâm nhẹ híp mắt, nhìn tôi: “ Được thôi, tôi lại giao cho cô một nhiệm vụ. Lát nữa cô giúp tôi mang những thứ này đi tặng Tần Á Á.”

“ A? Lạc Tổng, anh không tự tay tặng cô ấy sao? Thế mới thể hiện thành ý?” Tôi vội vàng nói.

Lạc Mộ Thâm mang vẻ nguy hiểm nhìn vào mắt tôi, tôi lập tức hiểu ra bản thân nhiều chuyện rồi, quan tâm sếp người ta thế nào, người ta thích làm thế nào là do người ta chọn lựa, tôi chỉ là một con người nhỏ bé, tôi phải làm chính là làm thế nào giữ được bát cơm vàng của mình.

Nghĩ đến đây, tôi lập tức nói: “ Được, tôi lập tức liên hệ Tần Á Á, Lạc Tổng đưa cho tôi phương thức liên hệ của cô Tần.”

Lạc Mộ Thâm cho tôi số điện thoại của Tần Á Á. Tôi lập tức lưu vào điện thoại của mình.

“ Vậy tôi đi đây?” Tôi cẩn thận hỏi Lạc Mộ Thâm.

Lạc Mộ Thâm gật gật đầu, đột nhiên dường như nhớ ra cái gì đó: “ Cô mấy nàgy này không phải không tiện sao? Có tiện ra ngoài không?”

Tôi vội vàng xua tay: “ Không sao, không sao, tôi chỉ là ngày thứ hai hơi khó chịu, sau ba ngày thì giống như người bình thường rồi.”

Nói đến đây, mặt tôi đỏ lên, ya ya, tôi nói vấn đề này với một người đàn ông làm gì chứ?

Đặc biệt là tên đàn ông như Lạc Mộ Thâm.

Nghĩ đến đây, tôi vội vàng nói: “ Tôi đi tặng đồ cho cô Tần Á Á đây.”

Sau đó, tôi dường như chạy trốn xách túi đồ xa xỉ phẩm đắt đỏ rời khỏi phòng làm việc của Lạc Mộ Thâm.

Hoàn toàn không quan tâm đằng sau tôi Lạc Mộ Thâm nhìn tôi với ánh mắt gì.

Tôi gọi điện cho Tần Á Á trước, nếu không, tôi làm sao biết cô ta bây giờ đang ở đâu?

Giọng nói Tần Á Á trong điện thoại hết sức trong trẻo dễ nghe, mang chút giọng nói của trẻ con, khi mới nghe thấy giọng nói của tôi, cô ta tương đối phòng bị, sau đó nghe tôi nói là thư ký của Lạc Mộ Thâm tặng đồ cho cô ta, cô ta lập tức thoải mái hẳn, giọng nói hết sức thân thiết nói với tôi: “ Ồ, thì ra là thư ký Tô à, Lạc Mộ Thâm tại sao không đến tìm tôi chứ?”

Tôi vội vàng nói: “ Lạc Tổng bây giờ đang bận, nhưng mua quà rồi, muốn tặng sớm cho cô Tần vui, cho nên bảo tôi đến tặng cho cô Tần.”

“ Thì ra là như thế!” giọng nói của Tần Á Á ngọt ngào, “ được thôi, thư ký Tô, thế thì cô mang đến cho tôi ở chỗ phim trường, tôi đang quay phim ở đây, cũng sắp quay xong rồi, sau đó tôi ở quán cà phê bên cạnh đợi cô, địa chỉ là......”

Tôi lập tức ghi lại địa chỉ: “ Vâng, cô Tần, tôi có lẽ nửa tiếng sẽ đến đó. Sau đó tôi đợi cô Tần là được rồi, cô không phải vội, tôi sẽ đợi cô.”

“ Được rồi.” Tần Á Á ân cần niềm nở nói, sau đó tắt máy.

Tôi thở nhẹ một tiếng, trong lòng hơi xúc động, đi theo Lạc Mộ Thâm, dường như dưới gốc cây to hưởng gió mát vậy, tôi không chỉ thường xuyển có thể đạt được những món lợi bất chính, còn có thể nhìn thấy các minh tinh nữa kìa!

Cái cô Tần Á Á này, tôi vẫn rất thích cô ta, cô ta quay phim “ Cách cách Minh Nguyệt” tôi rất thích xem, khi gặp cô ta, tôi nhất định phải xin chữ ký mới được.

Nhìn đồng hồ, tôi tính một chút đường đi, vội vàng ra cửa, nếu không để Tần Á Á đợi tôi thì không được rồi.

Tôi xách chiếc túi đồ đắt đỏ đó, lại xách chiếc túi nhỏ của tôi đi ra cửa, dự định ra cửa bắt taxi đi gặp Tần Á Á, hoàn thành việc sếp giao, như thế sếp của tôi mới thích, tôi mới có thể được tăng lương, mới có thể kiếm được nhiều tiền có phải không?

Tôi bây giờ cảm thấy toàn thân mang đầy động lực, tôi thật sự vớ được vận may rồi, gặp phải sếp như thế cũng nhặt được một công việc béo bở như thế, tôi tin tôi trong những bạn học cùng tốt nghiệp, bây giờ chắc chắn là người kiếm tiền nhiều nhất rồi, không phải bởi vì tôi xuất sắc nhất, mà là tại vì tôi may mắn nhất.

Ví dụ sáng hôm nay tôi kiếm được bốn vạn tệ này, sợ rằng những bạn học đó mấy tháng cho đến một năm cũng không kiếm được, rất nhiều bạn học bây giờ còn chưa tìm được việc nữa,còn đang ngày ngày phải chạy khắp nơi tìm việc, cho nên cơ hội tốt như thế, tôi nhất định phải nắm chắc mới được!

Cho nên tôi phải dốc tâm tận tuỵ sống chết cũng phải làm, làm thư ký bên cạnh Lạc Mộ Thâm.

Tôi đang sốt ruột đứng ở cửa bắt taxi, nhưng mười chiếc taxi đi qua chỗ tôi, vậy mà đều có người, không có chiếc xe nào dừng cả.

Tôi sốt ruột nhìn đồng hồ, mẹ ơi, đã qua 10phút rồi, sợ rằng tôi phải để Tần Á Á đợi tôi rồi, tôi nếu như đắc tội với bạn gái yêu quý của sếp tôi, có phải sẽ chọc tức sếp tôi không, thế thì bát cơm của tôi.....

Được thôi, tôi thừa nhận tôi như kẻ nghèo khí, lúc này, tôi nghĩ đến chính là bát cơm của tôi, bát cơm của tôi mà thôi.

Tôi bắt đầu hối hận oán trách bản thân, Lạc Mộ Thâm người ta đã cho tôi xe, có lẽ người ta chính là có tính toán trước, để tôi có phương tiện đi lại làm việc, còn tôi thì lúc ngại, lúc lại thanh cao, không lái chiếc xe BWM đó, tôi thật khác người mà.

Tôi thầm thề rằng, bắt đầu từ ngày mai, tôi sẽ lái chiếc xe BWM đó, sao nào? Ai nhìn không thuận mắt tôi có thể giúp hắn ta chọc mắt ra.

Tôi đang vội, một chiếc Bugatty quen thuộc dừng trước mặt tôi, trong ánh mắt kinh ngạc của tôi, khuôn mặt tuấn tú sáng lạn giống như chiếc xe của hắn ta đã lộ ra từ cửa kính xe, nụ cười đó dường như vừa được nước rửa qua vậy, tôi sợ nhất nhìn thấy khuôn mặt nhiệt tình niềm nở của thanh niên đẹp trai đó nhìn tôi: “ Nhuỵ Nhuỵ, em nói tại sao chúng ta lại có duyên thế chứ? Anh đang nghĩ xem lượn mấy vòng trước cửa Lạc Thị có thể gặp được em không, thế là em xuất hiện, em nói chúng ta có phải là thần giao cách cảm không?”

Đầu tôi vo ve một tiếng, tại sao lại gặp hắn ta ở đây chứ, thằng cha Dạ Thiên Kỳ này thật khó thoát.

Bản thân tôi không muốn gặp lại tên công tử bột này, tôi đối với loại công tử bột này chẳng có ấn tượng gì, huống hồ Lạc Mộ Thâm căn bản không muốn tôi tiếp cận gần hắn ta, bạn xem tối qua tôi và hắn ta cùng tham gia party, vậy mà Lạc Mộ Thâm ngồi trực thăng bay đến tóm tôi, nếu như tôi lại ở cùng thằng cha này, không chừng Lạc Mộ Thâm sẽ ăn sống tôi mất?

Nghĩ đến đây, ánh mắt tôi rời khỏi khuôn mặt tuấn tú đó, không để ý hắn ta.

Bình Luận (0)
Comment