Những Chiến Binh Phần 1 Tập 5: Con Đường Hiểm Nguy

Chương 1.3


Lông Tim Lửa dựng đứng lên, không tin nổi và giận dữ khi anh ngước nhìn tộc trưởng mới của bộ tộc Bóng Tối đang đứng trên Tảng Đá Lớn. Anh nhìn ông mèo nguẩy cái đầu to tường qua bên này bên kia. Từng thớ thịt của ông ta rung dờn dợn bên dưới bộ lông sáng loáng và đôi mắt màu hổ phách của ông ta bừng lên ngạo nghễ.

"Vuốt Cọp!" Tim Lửa phụt ra. Kẻ thù cũ của anh – kẻ đã từng nhiều lần cố giết anh – bây giờ là một trong những mèo quyền lực nhất khu rừng.

Trăng tròn lên cao tít trên điểm Bốn Cây, tỏa ánh sáng lạnh lẽo xuống những mèo của bốn bộ tộc, đang tề tựu tại đó cho cuộc Tụ Họp. Hết thảy mọi mèo đểu bị sốc khi nghe tin về cái chết của Sao Đêm – cựu tộc trưởng bộ tộc Bóng Tối. Nhưng không mèo nào trong rừng ngờ được rằng tộc trưởng mới của bộ tộc Bóng Tối lại là Vuốt Cọp – cựu thủ lĩnh trợ tá của bộ tộc Sấm.

Bên cạnh Tim Lửa, Vằn Đen cứng đờ người vì phấn khích, đôi mắt quắc lên. Tim Lửa tự hỏi không biết những ý nghĩ nào đang chạy trong tâm trí của ông mèo đen cùng tộc với mình. Khi Vuốt Cọp bị đuổi khỏi bộ tộc Sấm, hắn đã dụ mèo bạn cũ của hắn đi cùng, nhưng Vằn Đen đã từ chối. Lẽ nào bây giờ ông ta đang hối tiếc về quyết định đó?

Tim Lửa bắt gặp ánh nhìn của Bão Cát khi cô đang luồn lách đi tới chỗ anh. "Cái quái gì đang xảy ra vậy?" Cô mèo lông cam nhạt rít khẽ khi cô đến trong tầm nghe của anh. "Vuốt Cọp không thể dẫn dắt bộ tộc Bóng Tối. hắn là đồ phản bội!"

Tim Lửa tần ngần hết vài nhịp tim đập. Không lâu sau khi gia nhập bộ tộc Sấm, Tim Lửa đã phát hiện Vuốt Cọp giết chết Đuôi Đỏ – cựu thủ lĩnh trợ tá lúc bấy giờ.

Đến khi trở thành thủ lĩnh trợ tá, hắn lại dẫn bọn mèo phản loạn về tấn công trại bộ tộc Sấm hòng hạ thủ Sao Xanh – tộc trưởng của họ, để hắn có thể chiếm vị trí của bà. Hắn đã bị trục xuất khỏi bộ tộc và khu rừng. Khó mà coi đó là một quá khứ đáng tự hào cho bất cứ tộc trưởng nào.

"Nhưng bộ tộc Bóng Tối không hay biết chuyện đó," Tim Lửa nhắc Bão Cát, hạ thấp giọng. "Không bộ tộc nào biết cả."

"Vậy thì anh nên nói cho họ biết!"

Tim Lửa ngước nhìn Sao Cao rồi Sao Xoắn – tộc trưởng bộ tộc Gió và bộ tộc Sông, đang đứng bên cạnh Sao Cọp trên Tảng Đá Lớn. Liệu họ có sẵn sàng lắng nghe những gì anh biết? Bộ tộc Bóng Tối đã phải lao đao vì sự lãnh đạo khát máu của Đuôi Gãy, tiếp đến là bệnh dịch tàn phá, đến nỗi mà họ không quan tâm tộc trưởng mới của họ đã làm gì, miễn sao ông ta có thể đưa họ trở lại thành một bộ tộc hùng mạnh.

Bên cạnh đó, Tim Lửa không khỏi cảm thấy nhẹ nhõm một cách tội lỗi rằng Sao Cọp đã thỏa mãn cơn thèm khát quyền lực của hắn trong một bộ tộc khác. Có lẽ bây giờ bộ tộc Sấm không còn nơm nớp sợ hắn tấn công nữa, và Tim Lửa có thể bước ung dung trong rừng mà không phải luôn dáo dác đề phòng xung quanh.

Thế nhưng, trong lúc đấu tranh với những cảm xúc mâu thuẫn, anh biết mình sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân nếu anh để cho Vuốt Cọp đạt được quyền lực mà không gặp sự phản kháng nào.

"Tim Lửa!" Anh quay lại thấy chân Mây, cậu lính nhỏ lông trắng dài của mình, đang tất tưởi đi tới, cùng với cô chiến binh dẻo dai Lông Chuột ở phía sau. "Tim Lửa, cậu định cứ đứng đó và mặc cho đống phân cáo kia nhởn nhơ sao?"

"Yên nào, chân Mây," Tim Lửa ra lệnh. "Tôi biết rồi. Để tôi..."

Anh ngừng bặt khi Sao Cọp tiến lên trước Tảng Đá Lớn.

"Ta sung sướng vô cùng khi được ở đây, tại cuộc Tụ Họp tối nay, củng với các vị," ông mèo mướp lực lưỡng nói bằng vẻ lặng lẽ đầy uy quyền. "Ta đứng đây trước các vị với tư cách là tộc trưởng bộ tộc Bóng Tối. Sao Đêm đã chết vì căn bệnh mà đã cướp đi rất nhiều mèo trong bộ tộc của ta, và bộ tộc Sao đã vinh danh ta là mèo kế vị ngài ấy."

Sao Cao, tộc trưởng đen trắng của bộ tộc Gió, quay qua hắn. "Chào mừng ngài, Sao Cọp," ông meo, gật đầu trịnh trọng. "Bộ tộc Sao sẽ bước đi cùng ngài."

"Ta cảm ơn về sự đón nhận của ngài," Sao Cọp đáp lễ. "Thật vinh dự khi được đứng đây cùng với ngài, mặc dù ta ước gì tình hình khác đi."

"Đợi chút," Sao Cao ngắt lời hắn. "Đáng lẽ phải có bốn chúng ta ở đây mới đúng," ông ngó xuống đám đông mèo bên dưới. "Tộc trưởng bộ tộc Sấm đâu?"

"Tiến lên," Tim Lửa cảm thấy một mèo hích nhẹ vào mình, bèn liếc quanh thì thấy Bão Trắng vừa hòa vào nhóm chiến binh bộ tộc Sấm. "Anh đang đảm nhiệm vai trò của Sao Xanh, nhớ không?"

Tim Lửa gật đầu với ông, đột nhiên không thể nói được. Anh gồng cơ bắp lại và phóng tới trước. Một nhịp tim đập sau, anh lồm cồm leo lên đỉnh Tảng Đá Lớn để đứng bên cạnh ba vị tộc trưởng. Trong khoảnh khắc, những tia nhìn ác cảm khiến anh ngạt thở. Dường như anh đang ở chót vót phía trên thung lũng, nhìn những mảng sáng và tối biến động chỗ bầy mèo bên dưới bởi ánh trăng xuyên qua tán lá của bốn cây sồi khổng lồ. Tim Lửa rùng mình khi đụng phải ánh sáng phản chiếu từ vô số cặp mắt đang dõi lên.

"Tim Lửa?" Anh ngước lên khi Sao Cao cất lời. "Tại sao anh ở đây? Có gì xảy ra với Sao Xanh chăng?"

Tim Lửa tôn kính nghiêng đầu. "Tộc trưởng của chúng tôi đã hít phải khói trong vụ cháy rừng, và bà chưa đủ khỏe để đi xa. Nhưng bà ấy sẽ bình phục," anh vội nói thêm. "Không có gì nghiêm trọng cả."

Sao Cao gật đầu, và Sao Xoắn bực bội gắt. "Chúng ta có bắt đầu không? Chúng ta lãng phí ánh trăng quá rồi."

Không đợi trả lời, tộc trưởng mèo mướp nhạt của bộ tộc Sông ngao lên hiệu lệnh khai mạc cuộc họp. Đợi cho tiếng ồn ào từ đám mèo bên dưới tắt hẳn, ông meo. "Hỡi mèo của tất cả các bộ tộc, chào mừng đến với cuộc Tụ Họp. Tối nay chúng ta có một tộc trưởng mới, Sao Cọp ra mắt," ông ra hiệu cho gã chiến binh to lớn bằng một cái quật đuôi. "Sao Cọp, ngài đã sẵn sàng nói gì chưa?"

Cảm ơn tộc trưởng bộ tộc Sông bằng một cái gật đầu nhã nhặn, Sao Cọp bước tới trước để nói với bầy mèo. "Ta đứng đây trước các vị theo ý nguyện của bộ tộc Sao. Sao Đêm là một chiến binh cao quý, nhưng ngài ấy già rồi, và ngài không có đủ sức mạnh để chiến đấu với bệnh dịch khi nó ập đến. Trợ thủ của ngài – Lông Xỉ Than, cũng đã qua đời."

Nghe vậy Tim Lửa cảm thấy lông mình dựng lên bất an. Mọi tộc trưởng đều nhận được chín mạng khi họ đến chia lưỡi với bộ tộc Sao ở hang Miệng Mẹ, và Sao Đêm chỉ mới trở thành tộc trưởng cách đây vài mùa. Chuyện gì xảy ra với chín mạng của ông ta thế? Bệnh dịch ở bộ tộc Bóng Tối khủng khiếp đến mức nó đã cướp hết tất cả đi rồi sao?

Nhìn xuống, Tim Lửa bắt gặp ngay hình dáng của Mũi Ướt – mèo lang y bộ tộc Bóng Tối, đang ngồi cúi đầu. Tim Lửa không thể nhìn thấy gương mặt của ông ta, nhưng bộ dạng thất thểu kia chứng tỏ ông ta đang chìm trong tuyệt vọng. Thật khó cho ông ta thừa nhận, Tim Lửa nghĩ, rằng tất cả khả năng của mình đều không đủ để cứu sống tộc trưởng bộ tộc mình.

"Bộ tộc Sao đã mang ta đến bộ tộc Bóng Tối đúng lúc họ cần kíp nhất," Sao Cọp tiếp tục từ trên đỉnh Tảng Đá Lớn. "Không đủ mèo sống sót qua cơn dịch để săn mồi cho những nữ miu và mèo già, hoặc để bảo vệ bộ tộc, và không chiến binh nào sẵn sàng đảm nhận cương vị tộc trưởng. Sau đó bộ tộc Sao gửi điềm báo đến Mũi Ướt rằng một tộc trưởng vĩ đại khác sẽ xuất hiện. Ta thề trước những tổ tiên chiến binh của chúng tôi rằng ta sẽ trở thành vị tộc trưởng đó."

Qua khóe mắt, Tim Lửa nhận thấy Mũi Ướt đang nhấp nhỏm không yên. Không hiểu sao ông ta buồn thảm khi nghe nhắc đến điềm báo.

Tim Lửa bất giác nhận ra nhiệm vụ của mình đã trở nên khó khăn gấp bội. Nếu có một điềm báo thật, thì chính bộ tộc Sao đã chọn Sao Cọp làm tộc trưởng mới của bộ tộc Bóng Tối. Rõ ràng không có chỗ cho Tim Lửa hay bất kỳ mèo nào khác chất vấn quyết định đó. Anh có thể nói được điều gì mà không có vẻ chống lại ý nguyện của những tổ tiên chiến binh của họ?

"Tạ ơn bộ tộc Sao," Sao Cọp tiếp. "Ta có những mèo đi cùng, những mèo đã chứng tỏ sự sẵn lòng săn mồi và chiến đấu cho bộ tộc mới của mình."

Tim Lửa biết đích xác Sao Cọp ám chỉ đến những mèo nào – đó là bọn phiến loạn đã tấn công trại bộ tộc Sấm! Anh có thể nhìn thấy một trong số chúng bên dưới Tảng Đá Lớn, một tên mèo vàng to lừng lững, đang ngồi với cái đuôi quấn gọn quanh chân. Lần cuối cùng Tim Lửa thấy hắn là khi hắn đang vật lộn với Mặt Vện, hòng xông vào nhà trẻ của bộ tộc Sấm. Mỉa mai thay, vài tên trong đám phản loạn này từng lớn lên ở bộ tộc Bóng Tối và đã ủng hộ gã tộc trưởng tàn bạo Đuôi Gãy. Chúng đã bị quét đi cùng với tộc trưởng của chúng khi bộ tộc Sấm đến trợ giúp bộ tộc bị đàn áp.

Sao Cao bước lên phía trước, với vẻ hoài nghi hiện lên trong mắt. "Đồng bọn của Đuôi Gãy là những kẻ tàn ác và khát máu giống như hắn vậy. Có khôn ngoan không khi để bọn chúng trở lại bộ tộc?"

Tim Lửa có thể hiểu được tâm trạng của Sao Cao, bởi vì chính bọn mèo này đã đuổi bộ tộc Gió ra khỏi lãnh thổ của họ và suýt dẫn họ đến chỗ diệt vong. Anh tự hỏi có bao nhiêu chiến binh bộ tộc Bóng Tối mang cùng suy nghĩ với mình. Suy cho cùng, bộ tộc của Đuôi Gãy đã phải điêu đứng khổ sở không kém gì bộ tộc Gió dưới ách thống trị của gã tộc trưởng ác tâm. Anh ngạc nhiên vô cùng nếu họ chấp nhận cho bọn vô đạo trở về.

"Những chiến binh của Đuôi Gãy chỉ tuân lệnh hắn mà thôi," Sao Cọp bình thản đáp lại. "Ai trong số các vị không làm điều tương tự trước tộc trưởng của mình? Luật chiến binh dạy rằng lời của tộc trưởng là luật," hắn quẹt lưỡi quanh mõm trước khi tiếp tục. "Những mèo này đã trung thành với Đuôi Gãy. Bây giờ họ sẽ trung thành với ta. Bàn Chân Đen, cựu trợ thủ của Đuôi Gãy, bây giờ là trợ thủ của ta."

Sao Cao trông vẫn đầy vẻ ngờ vực, nhưng Sao Cọp nhìn thẳng thừng vào ông. "Sao Cao, ngài đúng khi căm ghét Đuôi Gãy. Hắn đã gây nhiều tổn thất cho bộ tộc ngài. Nhưng để ta nhắc cho ngài nhớ rằng việc nhận hắn vào bộ tộc Sấm và chăm sóc hắn không phải là quyết định của ta. Ta đã phản đối điều này ngay từ đầu, nhưng khi Sao Xanh cương quyết chứa chấp hắn, lòng trung thành với tộc trưởng của ta đồng nghĩa với việc ta phải ủng hộ bà ấy."

Tộc trưởng bộ tộc Gió hơi ngần ngừ và sau đó khẽ gật đầu. "Đúng vậy." Ông meo.

"Thế thì tất cả những gì ta yêu cầu là ngài hãy tin cậy ta, và hãy cho các chiến binh của ta có cơ hội chứng minh rằng họ tôn thờ luật chiến binh, và chứng tỏ lòng trung thành với bộ tộc Bóng Tối một lần nữa. Với sự giúp đỡ của bộ tộc Sao, nhiệm vụ đầu tiên của ta là xây dựng bộ tộc Bóng Tối phồn thịnh và hùng mạnh trở lại." sao Cọp hùng hồn tuyên bố.

Rất có thể, Tim Lửa thầm hy vọng, vì Sao Cọp đã đạt được tham vọng của mình nên ông ta sẽ trở thành một tộc trưởng vĩ đại thực sự. Ông ta nói rằng lũ vô đạo xứng đáng được hưởng một cơ hội nữa; có lẽ chính ông ta cũng đáng được như thế. Tuy nhiên, từng sợi lông của Tim Lửa vẫn cứ xù lên. Anh vẫn muốn tỏ rõ cho Sao Cọp biết rằng bộ tộc Sấm không phải để cho hắn ta chiếm lấy.

Mải đắm chìm trong suy nghĩ đến nỗi anh không nhận ra Sao Cọp đã kết thúc bài diễn thuyết trước các bộ tộc.

"Tim Lửa!" Sao Cao meo. "Anh có muốn nói gì không?"

Tim Lửa nuốt chửng cục lo sợ đi và bước lên phía trước, tảng đá mát lạnh và láng o dưới chân anh. Bên dưới, anh có thể nhìn thấy Bão Cát và những mèo khác của bộ tộc Sấm đang ngước nhìn mình chờ đợi; cô mèo màu cam nhạt đang nhìn anh với sự khâm phục lóe sáng trong đôi mắt.

Cảm thấy được khích lệ, Tim Lửa bắt đầu nói. Anh sẽ không giả bộ rằng trại bộ tộc Sấm không hề bị tổn thất vì vụ cháy gần đây, nhưng anh cũng không muốn tạo ấn tượng rằng bộ tộc Sấm đã suy yếu. Lông Báo Đốm – thủ lĩnh trợ tá bộ tộc Sông, đang chăm chú lắng nghe. Khi Tim Lửa liếc nhìn, bà ta nheo mắt lại như thể sẵn sàng đo lường từng lời của anh thật cẩn thận. Bộ tộc Sông đã giúp bộ tộc Sấm qua cơn hỏa hoạn và không mèo nào biết rõ hơn Lông Báo Đốm về việc họ đang điêu đứng đến mức nào.

"Cách đây vài buổi bình minh," Tim Lửa thuật lại. "Lửa bùng lên từ Bãi Cây Bị Đốn và lan qua trại của chúng tôi. Đuôi Cộc và Da Vá đã chết, và bộ tộc vinh danh họ. Và chúng tôi đặc biệt vinh danh Nanh Vàng. Bà đã quay lại trại đang cháy để cứu Đuôi Cộc," anh cúi đầu, những hồi ức về bà mèo lang y già tràn về, chế ngự anh. "Tôi tìm thấy bà trong hang của bà, và tôi đã ở bên bà cho đến khi bà chết."

Tiếng khóc tiếc thương bỗng òa lên trong số đám đông mèo đang lắng nghe. Không chỉ bộ tộc Sấm mới có lý do để đau buồn trước cái chết của Nanh Vàng. Tim Lửa nhận thấy Mũi Ướt ngồi thẳng lên, ngước nhìn đăm đăm, đôi mắt nhòa đi vì đau đớn. Ông đã từng là học trò của Nanh Vàng khi bà còn là mèo lang y của bộ tộc Bóng Tối, trước khi Đuôi Gãy đuổi bà đi.

"Mèo lang y mới của chúng tôi sẽ là Da Xỉ Than," Tim Lửa tiếp tục. "Sao Xanh ngã bệnh vì hít phải khói, nhưng bà đang hồi phục. Không mèo con nào của chúng tôi bị thương. Chúng tôi đang tái thiết trại của mình," anh không nhắc đến tình trạng khan hiếm mồi trong khoảng rừng bị cháy, hay tình trạng trại vẫn còn trống hoác, dễ bị tấn công, mặc dù cả bộ tộc đang nỗ lực hết sức hầu xây dựng lại những bực tường rào. "Chúng tôi vô cùng cảm ơn bộ tộc Sông," anh thêm, đồng thời hướng về Sao Xoắn một cái nhìn đầy biết ơn. "Họ đã cho chúng tôi chỗ trú ẩn trong trại của họ trong suốt vụ cháy. Nếu không có sự giúp đỡ đó, hẳn là nhiều mèo của chúng tôi đã chết."

Khi Sao Xoắn công nhận lời của anh bằng một cái gật đầu, Tim Lửa không thể không liếc Lông Báo Đốm một lần nữa. Bà thủ lĩnh trợ tá bộ tộc Sông vẫn chưa rời đôi mắt màu hổ phách của bà ta khỏi anh.

Tạm dừng để lấy hơi, Tim Lửa quay về phía Sao Cọp. "Bộ tộc Sấm chấp nhận việc bộ tộc Sao phê chuẩn vai trò tộc trưởng của ngài," anh meo. "Là mèo phản loạn, những thuộc hạ của ngài đã săn trộm mồi của cả bốn bộ tộc khi họ lang thang trong rừng, vì vậy thật tốt khi họ lại có bộ tộc của riêng mình. Chúng tôi tin rằng họ sẽ bị trói buộc bởi luật chiến binh và sẽ chỉ ở trong lãnh địa của họ," anh nghĩ là mình thấy sự ngạc nhiên nhóe lên trong mắt Sao Cọp, và tiếp tục một cách kiên quyết. "Nhưng chúng tôi sẽ không dung thứ cho bất kỳ cuộc xâm lăng nào vào lãnh thổ bộ tộc Sấm. Dẫu bị cháy rừng, chúng tôi vẫn đủ mạnh để quét sạch mọi mèo đặt chân vào vùng đất của mình. Chúng tôi không hề sợ bộ tộc Bóng Tối."

Một hai tiếng ngao đồng tình vang lên từ những chiến binh của anh ở bên dưới. Sao Cọp khẽ nghiêng đầu, và lầm rầm không vượt quá tầm nghe của những mèo trên đỉnh Tảng Đá Lớn. "Nói can đảm lắm, Tim Lửa. Anh không có gì phải sợ bộ tộc Bóng Tối."

Tim Lửa ước gì mình có thể tin hắn. Gật đầu tỏ ý đã nghe, anh bước lùi trở lại, xẹp lông xuống nhẹ nhõm vì lượt nói chuyện của mình kết thúc, và lắng nghe trong khi Sao Cao và Sao Xoắn thông báo tin tức mới về bộ tộc của họ – về những lính nhỏ và chiến binh mới, cùng lời cảnh báo về sự gia tăng của Hai Chân bên bờ sông.

Khi phần chính của buổi họp kết thúc, Tim Lửa nhảy xuống chỗ nhóm chiến binh bộ tộc Sấm dưới chân tảng đá.

"Anh nói hay lắm." Bão Trắng meo. Đôi mắt Bão Cát long lanh khi cô nhìn Tim Lửa, và cô khẽ ấn mõm vào cổ anh.

Tim Lửa liếm nhanh một cái vào má cô. "Đến lúc đi rồi," anh meo. "Hãy nói lời tạm biệt đi, nếu có mèo nào hỏi, hãy bảo họ là bộ tộc Sấm đang ổn thỏa."

Khắp trảng trống, những nhóm mèo rục rịch giải tán khi bốn bộ tộc chuẩn bị ra về. Tim Lửa bắt đầu đảo mắt nhìn quanh các chiến binh của mình. Chợt anh bắt gặp một khối màu xanh xám quen thuộc, anh liền băng qua thung lũng tới chỗ cô.

"Chào, Bàn Chân Sương," anh meo. "Cô khỏe không? Vằn Xám thế nào rồi? Tối nay tôi không thấy anh ấy."

Vằn Xám là mèo bạn đầu tiên của Tim Lửa trong bộ tộc Sấm; họ đã huấn luyện cùng với nhau hồi còn là lính nhỏ. Nhưng sau này Vằn Xám yêu Suối Bạc, cô chiến binh trẻ của bộ tộc Sông, và cô ấy đã chết trong khi sinh con cho anh. Vằn Xám đã rời bộ tộc của mình để gia nhập vào bộ tộc Sông, và dù cho nhiều mùa trăng đã trôi qua, Tim Lửa vẫn nhớ anh ấy.

"Vằn Xám không đi," nữ miu bộ tộc Sông ngồi xuống và cuộn đuôi quanh chân mình. "Lông Báo Đốm không cho cậu ấy đến đây. Bà rất tức giận về cách cư xử của cậu ấy trong đám cháy. Bà cho rằng trong sâu thẳm trái tim, cậu ấy vẫn trung thành với bộ tộc Sấm."

Tim Lửa phải thừa nhận là Lông Báo Đốm nói đúng. Vằn Xám đã từng cầu xin Sao Xanh cho anh ấy trở về bộ tộc Sấm, nhưng bà từ chối. "Vậy anh ấy thế nào rồi?" Tim Lửa lặp lại câu hỏi.

"Cậu ấy vẫn khỏe," Bàn Chân Sương meo. "Bọn trẻ cũng khỏe. Anh ấy nhờ tôi hỏi thăm tình hình của anh sau đám cháy. Anh nói bệnh của Sao Xanh không nghiêm trọng phải không?"

"Bà sẽ sớm khỏi thôi." Tim Lửa cố tỏ ra tự tin. Đúng là Sao Xanh đang hồi phục khỏi ảnh hưởng của đám cháy, nhưng suốt nhiều mùa trăng qua, trí óc của tộc trưởng bộ tộc Sấm như bị mây bao phủ. Bà bắt đầu nghi ngờ sự phán đoán của mình, và nghi ngờ cả lòng trung thành của các chiến binh. Việc khám phá ra sự phản bội của Sao Cọp đã khuấy động đến tận tâm khảm của bà. Và Tim Lửa không khỏi lo lắng về phản ứng của bà trước thông tin mới rằng ông trợ thủ bị bà trục xuất bây giờ lại trở thành tộc trưởng bộ tộc Bóng Tối.

"Tôi rất vui khi biết bà đang hồi phục." Tiếng meo của Bàn Chân Sương cắt đứt dòng suy nghĩ của anh.

Tim Lửa giật giật tai. "Sao Xoắn khỏe chứ?" Anh hỏi, thay đổi để tài. Tộc trưởng bộ tộc Sông đã có vẻ hom hem khi ông cho phép bộ tộc Sấm cư trú trong trại của mình, và tối

Bình Luận (0)
Comment