Những Mảnh Vụn Vỡ

Chương 4

Mạc Hàn bế cô ra xe rồi nhanh chóng đưa cô về nhà. Trên xe, cô liên tục lải nhải không ngừng.

- Mạc Hàn... uống với em... Mạc Hàn... anh nghe em nói đây... - Sở Thanh nằm trên ghế sau ngồi phắt dậy, chỉ tay về phía anh trong tình trạng vẫn còn đang say. - Anh,... sau này... không được làm khó mẹ em. Anh... không được xem thường bà. Anh mà đối xử tệ bạc, dù anh có là Mạc tổng thì nhất định em không tha cho anh đâu biết chưa? Sẽ giết anh đấy... giết đấy... - Cô là người đầu tiên dám chỉ tay vào mặt anh nói sau đó liền lăn ra ghế ngủ.

Hành động nhỏ của cô đều được anh thu vào tầm mắt. Cô thực sự là rất dễ thương khiến anh một chút cũng không cảm thấy khó chịu. Nhìn dáng vẻ cô qua gương chiếu hậu anh chỉ mắng yêu:

- Đồ ngốc.

Xe anh nhanh chóng đã dừng lại ở Gara nhà cô. Nhẹ nhàng bế cô ra khỏi xe rồi lên nhà, cô khẽ rúc đầu vào lồng ngực anh. Nhẹ nhàng đặt Sở Thanh xuống giường thì cô lại ôm lấy cổ anh kéo xuống.

- Mẹ à... mai mẹ kết hôn rồi, ở bên dượng nhất định không được quên con gái đâu nha. Mẹ yên tâm đi... con sống một mình sẽ tự lo cho bản thân, sẽ không để mẹ lo lắng đâu. Mẹ chỉ việc sống tốt là được. Còn về Hàn Ca nếu anh ấy có làm khó mẹ thì nói với Tiểu Thanh, con nhất định sẽ  đánh cho anh ấy một trận. Mẹ à... con yêu mẹ. - Cô cứ ôm chặt lấy Mạc Hàn mà thì thầm. Cứ ôm anh rồi rúc rúc vào lồng ngực săn chắc của anh. Nghe cô gọi anh là mẹ lúc đầu còn thấy một khối đen u ám bay xung quanh đầu anh, nhưng sau lại thấy cô đáng yêu.

- Tiểu Thanh ngoan mau ngủ đi.- Anh vuốt nhẹ mái tóc cô rồi đặt cô nằm xuống nhưng cô kiên quyết không chịu buông anh ra:

- Mẹ... ôm Tiểu Thanh đi mẹ. Cho con ôm mẹ chút thôi.- Nói rồi cô càng siết chặt anh hơn, anh thấy thế cũng không muốn buông cô ra, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, hôn nhẹ lên tóc cô. Được một lúc thì cảm thấy phần ngực mình qua lớp áo sơ mi có một bàn tay không chịu an phận. Cô đang trên ngực anh ngắt hoa, dục vọng anh đang bị bàn tay nhỏ kia kích thích.

Anh cúi xuống nhìn bàn tay hư hỏng của cô hơi cau mày. Gỡ bàn tay nhỏ của cô anh đặt cô xuống giường thì lại nghe tiếng cô:

- Ưm... Nóng quá... -Cô khó chịu tiện tay cởi chiếc váy trên người xuống. 

Thân hình trắng trẻo, nuột nà cô hiện ra cũng là lúc anh quay lại nhìn. Cô trước mặt anh bây giờ chỉ còn lại bộ đồ lót màu hồng phấn. Bầu ngực phập phồng theo hơi thở sau chiếc áo ngực. Đúng là đốt mắt người nhìn a. Anh nhíu mày trước thân hình cô. Nếu không phải cô đang say thì đây chính là câu dẫn anh. Hỏa dục trong anh đang lớn dần. 

- Mẹ à... cho con đi với...- Cô loạng choạng bước tới phía anh. Chân đi không vững ngã xuống sàn nhà may mà có anh đỡ được, cô nhìn anh cười ngây ngô:

- Cảm ơn mẹ... - Cô hôn nhẹ lên má anh - Mẹ à... sao... hôm nay lại thấy mẹ đẹp trai như vậy? - Vuốt ve khuôn mặt tuấn mỹ của anh cô thì thào.

Hành động và lời nói của Sở Thanh bây giờ đúng là đưa dục vọng của Mạc Hàn anh lên đến đỉnh điểm.

" Tiểu Thanh... thực sự đã kiềm chế để không ăn em nhưng là em cố tình câu dẫn anh. Vậy Mạc Hàn này sẽ nhận." Anh nhìn cô trong lòng, suy nghĩ rồi nhẹ nhàng hôn lên đôi môi nhỏ của cô, tách hai hàm răng của cô anh đưa lưỡi vào bên trong khuấy đảo vài vòng, cắn mút đôi môi mọng đỏ rồi lại đưa lưỡi vào trêu ghẹo chiếc lưỡi nhỏ ướt át của cô. Trong cơn say, cô cũng chỉ nhẹ nhàng đáp lại nụ hôn cuồng nhiệt kia của anh. Anh cắt mút đôi môi Sở Thanh đến sưng tấy. Cảm giác không khí như dần mất đi, cô đẩy anh ra. Anh luyến tiếc rời môi cô còn không quên cắn nhẹ. Tiếp tục anh liếm nhẹ vành tai khiến cô rùng mình. Nhanh chóng chuyển xuống cổ rồi xương quai xanh, đi đến đâu đều để lại vết xanh tím mê người.

Chiếc áo ngực đã bị anh cởi phăng từ lúc nào. bàn tay không yên phận mà nhẹ nhàng xoa nắn cặp bông căng tròn của cô. Bế cô đặt lên giường, anh cúi xuống hôn lên cặp bông của cô rồi cắt mút một bên, một bên thì xoa nắn. Hạ thân nhảy cảm của cô cũng đã trở lên ướt át. Cô bước một bị anh làm cho kính thích trong cơn say Sở Thanh khẽ rên:

- Ưm... a... nóng...

Chiếc quần lót cũng bị anh cởi bỏ từ lúc nào. Anh rời cơ thể cô, cởi hết đồ trên người. Hạ thân bị dục vọng đưa lên cao cũng đã trở lên cương cứng. Đưa cự long tới trước cửa huyệt cô nhẹ nhàng ra vào. Là lần đầu nhưng chắc do men rượu cũng làm giảm nhẹ cơn đau của cô. Nhanh chóng một thứ chất lỏng màu đỏ lần với d*m thủy theo từng bước ra vào của Mạc Hàn mà chảy ra. Do dục vọng chiếm mất lí trí, anh quên mất đây là lần đầu của cô nên có hơi mạnh khiến cô đau đớn rên lên:

- Ưm... đau quá... đau... dừng lại...ưm... đi...

Nghe tiểu bạch thỏ dưới thân mình đang kêu đau, Mạc Hàn dần ý thức được anh đang làm cô đau nên chậm lại.

- Tiểu Thanh ngoan, rồi sẽ không đau nữa. - Anh hôn nhẹ lên môi cô rồi tiếp tục luân động hạ thân trong cô.

Cả hai cứ triền miên đến khi anh lấp đầy tử cung cô bằng dòng tinh nóng âm. Anh rút cự long ra sao đó nằm xuống cạnh cô,  ôm cô vào lòng,  còn cô trong vòng tay anh đã ngủ từ bao giờ.
Bình Luận (0)
Comment