7☆
"Chạy mau!" Tôi nghe thấy tiếng hét của Jack rồi mái tóc vàng kim quen thuộc ló ra khỏi bụi rậm, kéo lẵng nhẵng theo sau vẫn là những con người vô hồn kia.
Tôi choàng tỉnh khỏi cơn kinh hoàng tột độ. Jack đã liều mạng quay trở lại cứu tôi? Cơn xúc động đã khiến tôi nhanh chóng lấy lại tinh thần và lập tức nhận ra hình như có điểm gì đó bất thường.
Vội nhìn lại lần nữa tôi mới phát hiện ra, đám đông kia hình như không phải đang đuổi theo Jack mà giống như đang chạy theo sau Jack trông họ cứ như là người cùng một đội.
"Lusaka!" Jack chỉ vào đám xác sống, hét lớn với họ. Đám đông lập tức hú lên vang động, lao về phía đám xác sống. Xác chết thì sao có thể linh hoạt bằng người? Loáng cái chúng đã bị xô ngã. Đám người điên cuồng xé rút những thịt da rữa nát trên mình xác sống. Xác chết thì đâu biết đau đớn mà cứ mặc cho họ giằng xé đưa những móng tay xương xẩu cào rạch túi bụi vào thân thể những con người vô hồn. Cảnh tượng trước mặt tôi hệt như một chiến trường địa ngục.
Jack cắn rách ngón giữa, hối hả vẽ ra liên tiếp những vòng tròn tỏa ánh đỏ chói chang, mái tóc vàng kim thốc ngược lên đầu dù không có gió, đôi mắt cũng phát sáng đỏ lòe như hai ngọn đèn lồng.
Tôi lại một phen bàng hoàng kinh hãi. Jack có đôi con ngươi giống hệt tôi, chỉ khác là con ngươi của tôi chỉ mang màu đỏ đơn thuần trong khi con ngươi của Jack lại tỏa ra những tia sáng chói lòa.
Bộ mặt gã tài xế co giật rùng rùng, trông lại càng thêm dữ tợn. Gã lùi lại, xua lũ xác sống đứng chặn trước mặt mình. Jack vung tay múa may lao về phía gã, những vòng tròn do máu vẽ thành sáng lên chói lọi trông như một lưỡi dao găm vung tới đâu lũ xác sống tan tành tới đó. Không một kẻ nào ngăn cản được Jack.
Lúc này, gã tài xế mới bắt đầu hốt hoảng, vội vung tay xé toạc áo mình để lộ mớ cơ bắp cuồn cuộn và đủ loại hình xăm kì dị trên cơ thể.
Jack lúc này chẳng khác gì một ma thần lưu lạc vào địa ngục, phăm phăm lai qua lũ xác sống, loáng cái đã tới trước mặt gã tàu xế. Gã còn chưa kịp phản ứng, cánh tay hào quang đã chọc sâu vào trong ngực gã.
Đột nhiên, tất cả đều lặng phắc.
Tôi như một khán giả đang theo dõi bộ phim kinh dị, ngồi bệt trên đất bùn nhão nhoét. Miệng hổn hển, tim đập loạn, chân run rẩy, trông chờ một kết thúc mĩ mãn. Nhưng tiếng côn trùng râm ran và mùi máu tang lợm đã nhắc nhở tôi tất cả đều là sự thực.
Jack nhếch một nét cười ngạo nghễ, nói với gã tài xế vài câu tiếng Thái tôi nghe không hiểu. Gã tài xế cúi đầu, nhìn trân trối vào cánh tay đang thọc sâu trong lồng ngực rồi lại ngẩn lên nhìn Jack, từ khóe miệng rỉ ra một dòng máu tươi.
Sau đó, gã nở một nụ cười quỷ quyệt.
Nụ cười ấy, có thương hại, có giễu cợt và châm biếm.
Jack dường như đã phát giác ra điều gì đó, vội vã rút tay về. Thế nhưng lồng ngực của gã tài xế như đã hóa thành một vòng xoáy khổng lồ, từ từ hút lấy cánh tay của Jack ngập lún vào trong cơ thể. Jack đưa bàn tay còn lại ấn vào vai gã tài xế, hai chân tì chắc xuống đất, cố gắng rút tay kia ra. Nhưng bàn tay còn lại của Jack cũng lún sâu vào trong cơ thể gã, hai người giống như một ngọn nến nóng chảy vừa chạm vào là thụt vào trong.
"Khương Nam" Hai tay của Jack đã hoàn toàn chìm nghỉm trong cơ thể của gã tài xế, Jack quay mặt về phía tôi hét toáng lên. "Tôi mắc lừa rồi, đây là cái bẫy hắn dành cho hai chúng ta! Mục đích của họ là hai chúng ta. Cậu đừng có lại gần đây, chạy mau! Chị tôi đã tìm thấy cậu, bảo tôi hộ tống cậu tới Chiang Mai. Cậu rất quan trọng với bộ tộc của tôi. Cậu tới Thái để... để..."
Nói tới đây, khuôn mặt của Jack cũng đã tan vào trong cơ thể gà tài xế, chỉ còn lại phần cơ thể vẫn đang ra sức giãy dụa ở bên ngoài. Rồi khuôn mặt anh ta lại giằng ra được kéo theo mấy sợi máu thịt bê bết, tươi cười nói với tôi: "Xin lỗi, không thể đưa cậu tới Chiang Mai..."
"Ọc" một tiếng, toàn bộ cơ thể Jack bị hút tọt vào trong cơ thể gã tài xế, biến mất hoàn toàn.
Tôi kinh hãi tột độ, thở không ra hơi. Chẵng nhẽ, Jack đã chết thật rồi ư? Chuyện gì đang xảy ra thế này?
----------------------------------------------
Màn biến hình cứu "mĩ nhân" (chắc thế) của anh hùng thật đặc cmn sắc!!
......