Nhuyễn Hương Nhập Hoài - Tại Cật Kê Bài

Chương 9

Không thể ở nhà mẹ đẻ lâu, sau bữa trưa, Trang Tuyết Vãn lại vội vã trở về nhà cùng Cừu Nghị, theo phong tục ở đây, lát nữa cậu phải đi gặp cha mẹ chồng.

Hôm nay quá bận nên không thể nói được nhiều chuyện với cha mẹ, chắc chắn vài ngày nữa cậu sẽ về nhà thêm lần nữa. Kết hôn cũng đã rồi, cậu không muốn so đo, dù sao thì đứng trên lập trường của cha mẹ, họ làm vậy cũng vì suy nghĩ cho cậu.

Cha mẹ lớn tuổi, tuy không đến nỗi phải trông chừng suốt ngày, nhưng Trang Tuyết Vãn vẫn có chút không yên tâm khi hai ông bà ở nhà. Nếu cha mẹ cũng có thể vào thị trấn sống thì tốt rồi, như vậy cha đi làm cũng tiện hơn…

Cậu nhất định phải học tập thật chăm chỉ. Vài ngày trước cậu nghe nói chủ tịch vừa nhậm chức muốn cải cách kỳ thi tuyển sinh đại học, tạm thời dự luật vẫn chưa được thông qua, thế nhưng Trang Tuyết Vãn tin rằng ngày này sớm muộn gì cũng đến, tất cả những gì cậu phải làm đó là nỗ lực học tập và chuẩn bị cho kỳ thi đại học.

Cậu đã đọc một vài cuốn sách trong rương sách mà Cừu Nghị đưa cho cậu, vẫn còn vài trăm cuốn chưa đọc, Cừu Nghị thật đúng là danh tác.

Trang Tuyết Vãn nhoẻn miệng cười, nếu cậu có thể thi đậu đại học, cậu nhất định sẽ ghi nhớ lòng tốt của Cừu Nghị, sau đó báo đáp gấp trăm ngàn lần.

Rất nhanh đã đến nhà của cha mẹ Cừu Nghị.

Thì ra nhà bên này cũng là toà nhà nhỏ hai tầng, cũ hơn căn nhà họ đang ở một chút, trông có vẻ là vừa hoàn thành vài năm, cây thường xuân leo đầy tường, lá cây rụng đi, chỉ còn dây leo bám trên tường, hơi thở của cuộc sống vô cùng mạnh mẽ.

“Cha, mẹ.” Cừu Nghị vừa bước vào sân đã cất tiếng kêu.

Người trong nhà nghe thấy tiếng động, cửa chính lập tức mở ra, một người phụ nữ với mái tóc xoăn bước ra ngoài, nét mặt rất dịu dàng, hoàn toàn khác với vẻ ngoài sắc bén của Cừu Nghị.

Chỉ có chiều cao không lẫn vào đâu…

Trang Tuyết Vãn ngẩng đầu nhìn mẹ chồng cao hơn mình một chút, gượng gạo kêu một tiếng: “Mẹ.”

“Ơi!” Mẹ Cừu cười đáp, thuận miệng khen ngợi, “Đứa nhỏ này, đẹp trai quá, mau mau vào nhà đi, cha con đang uống trà đằng kia, đừng để ý, suốt ngày khoe khoang nuôi lợn.”

Bước vào nhà, người đàn ông trung niên đang lẳng lặng thưởng trà bỗng ngẩng mặt lên, khuôn mặt của ông rất giống Cừu Nghị, gần như là đúc chung một khuôn, đều rất nghiêm nghị lạnh lùng.

Trang Tuyết Vãn gọi: “Cha.”

Cha Cừu mặc một bộ quần áo rộng rãi màu trắng, trông như một thế ngoại cao nhân*, chỉ vào chiếc đệm bên cạnh bàn trà, “Ngồi đi.”

* 世外高人: nôm na chỉ người giỏi giang, được ngưỡng mộ, e dè.

Trang Tuyết Vãn và Cừu Nghị liếc mắt nhìn nhau, cùng ngồi xuống chỗ đó.

Mẹ Cừu thấy vậy mà đỡ trán, mở tivi lên xem.

Cha Cừu đưa một chén trà màu đỏ cam đến trước mặt Trang Tuyết Vãn, chén trà nhỏ, nước trà bên trong trong suốt, “Nếm thử hương vị thế nào?”

Trang Tuyết Vãn cầm chén trà trước mặt lên, nhấp môi, sau đó uống một ngụm, “Ngon lắm ạ.”

Cậu không hiểu gì về trà chứ đừng nói đến thưởng trà, nhưng mà thật sự làm dịu cơn khát của cậu, khi nãy mẹ cậu làm đồ ăn hơi mặn, ở nhà chưa kịp uống nước, đến giờ cậu đã thấy khát từ lâu.

Uống xong một chén còn muốn uống thêm chén thứ hai, vậy nên cha Cừu lại rót thêm cho cậu, hai người một tiến một lùi, im lặng uống trà, đến khi Trang Tuyết Vãn uống no nước.

Mẹ Cừu không nhìn nổi, vội vàng kêu Trang Tuyết Vãn, “Lại đây xem tivi với mẹ, uống nhiều trà vậy thì tối không ngủ được.”

Trang Tuyết Vãn cười: “Không sao đâu ạ.”

Lúc ấy Trang Tuyết Vãn không để tâm, chất lượng giấc ngủ của cậu rất tốt, không thể mất ngủ sau khi uống trà.

Nhưng đến đêm, cậu vẫn tròn mắt tới tận mười hai giờ.

Cậu nghe tiếng kim đồng hồ quay, buồn bã thầm nghĩ, toang rồi, cậu mất ngủ thật rồi.

*

Trong bóng tối, căn phòng yên tĩnh không một tiếng động, Trang Tuyết Vãn vô thức nhớ lại lúc cậu và Cừu Nghị gặp cha mẹ chồng trong hôm nay.

Thời buổi này, mẹ chồng đều sẽ cho con dâu một đòn phủ đầu, để con dâu biết ai mới là chủ nhân của cái nhà này, cậu đã luôn thấp thỏm vì chuyện đó, không ngờ những gì cậu tưởng đều không hề xảy ra.

Cha mẹ Cừu đều là những người rất hiền hoà dễ tính, không biết sao lại nuôi dạy một đứa con trai lầm lì như Cừu Nghị. Trang Tuyết Vãn nằm trên giường liếc nhìn Cừu Nghị, sau đó nhanh chóng dời mắt đi, nghĩ bụng: Mặc dù tính cách hơi nhàm chán, nhưng cũng may khuôn mặt không tệ lắm.

“Vẫn chưa ngủ?” Cừu Nghị mở mắt ra, xoay người tới gần cậu.

Trang Tuyết Vãn hoảng sợ, “Anh… anh cũng chưa ngủ đó…”

Sức nặng của người đàn ông áp lên nửa người trên, Trang Tuyết Vãn thở chậm lại, không dám thở mạnh.

Kể từ sau hôm lên giường ngày đó, cả hai vẫn chưa tiếp xúc thân mật thêm lần nào nữa, mặc dù ngày nào hai người cũng trần truồng nằm trong chăn, nhưng không ai tiến thêm bước nữa. Trang Tuyết Vãn không có kinh nghiệm, như những đôi chồng chồng khác cũng không phải ngày nào cũng làm tình, vậy nên cậu hoàn toàn không nghĩ gì về điều đó. Không biết Cừu Nghị đã phải chịu đựng ham muốn vất vả đến mức nào trong suốt mấy đêm qua.

“A Nghị, anh đè cánh tay của em…” Trang Tuyết Vãn nhích người sang bên cạnh, cứ thế thì lát nữa cánh tay cậu sẽ bị Cừu Nghị đè đến mức tê rần, nhìn cơ bắp của Cừu Nghị rất cân đối, sao lại đè nặng đến vậy?

Cừu Nghị như thể không nghe thấy Trang Tuyết Vãn nói, vùi mặt vào cần cổ Trang Tuyết Vãn rồi hít một hơi thật sâu, lúc nói lại khàn khàn giọng: “Sao em chưa ngủ?”

“Mất ngủ, em đi ngủ ngay đây.” Trang Tuyết Vãn nhẹ nhàng đẩy Cừu Nghị ra, Cừu Nghị đè trên người cậu không hề lung lay, cậu bất đắc dĩ nói, “Anh xuống khỏi người em trước đã được không?”

“Còn khó chịu không?”

“Hả?” Nhất thời Trang Tuyết Vãn không hiểu Cừu Nghị đang nói gì. 

Cừu Nghị ấn tay vào â//m h//ộ của cậu cách lớp quần lót, “Chỗ này, còn khó chịu không?”

Ngay sau đó, một luồng điện tê dại lan tràn khắp cơ thể, khuôn mặt Trang Tuyết Vãn lập tức đỏ ửng lên, “Anh đừng sờ lung tung, em không khó chịu, anh mau xuống đi.”

Môi â//m h//ộ của cậu có chút sưng tấy sau khi làm tình xong cách đây vài hôm, Cừu Nghị đã mua thuốc mỡ để bôi cho cậu, bây giờ cậu đã khỏi hẳn rồi, cậu không ngờ Cừu Nghị vẫn còn nhớ chuyện này, lại còn thật sự đưa tay sờ thử, thật là…

“Anh muốn chịch, được chứ?” Giọng nói của Cừu Nghị nhẹ nhàng không hề gợn sóng, nhưng trong lòng Trang Tuyết Vãn lại cuộn sóng lớn.

Chuyện “yêu” mãnh liệt đêm đó vẫn còn in sâu trong đầu cậu, hình ảnh cậu bị Cừu Nghị đè trên giường rồi cắm vào thật sâu, tiếng rên rỉ và cả tiếng khóc nức nở của cậu đều hiện về trong đầu cậu ngay lập tức.

Lỗ hoa của Trang Tuyết Vãn rỉ dịch nhờn trong suốt, ham muốn tình dục bị khơi dậy. Cậu cũng khá muốn, nhưng lại sợ làm quá dữ dội, ngày mai không thể xuống giường được.

Dưới ánh mắt như sói của Cừu Nghị, cậu bồn chồn nghĩ ngợi một lúc, sau đó gật đầu, nhẹ nhàng nói: “Anh phải nhẹ thôi…”

Cừu Nghị đáp, sau đó trực tiếp cúi đầu hôn lên môi cậu, mút vào thật mạnh.

Lực trên môi mang lại rất mạnh, Trang Tuyết Vãn bị buộc phải ngửa đầu rồi hé môi ra, quấn quýt môi lưỡi với đối phương. Đầu lưỡi cậu bị người đàn ông ngậm trong miệng, không thoát ra được, chỉ có thể lại gần người đàn ông hơn, môi chạm môi, cố gắng rút lưỡi về.

Cậu vừa chủ động, lực chú ý của Cừu Nghị liền bị lấy đi, sau khi buông lưỡi ra, Cừu Nghị nhấp môi mút cánh môi cậu, gặm mút một lúc mới buông ra.

Quần nhỏ còn sót lại trên người bị cởi ra, Cừu Nghị gác hai chân Trang Tuyết Vãn qua eo mình, â//m h//ộ non nớt banh ra trước người đàn ông, lỗ nhỏ ướt át co rút rỉ nước xuân.

Trong lòng cậu vừa hồi hộp vừa hưng phấn, cơ thể khẽ run lên vì động tình.

Quy đ*u to tròn kề ngay miệng âm đ*o, nhiệt độ cơ thể của người đàn ông nóng rực, khiến cho các giác quan của Trang Tuyết Vãn trở nên nhạy cảm hơn rất nhiều lần.

Tay Cừu Nghị giữ phần thân, cọ quy đ*u vào â//m h//ộ của Trang Tuyết Vãn, đến khi gần như cả cây gậy th*t đều đã dính nước dâm, hắn mới ấn quy đ*u xuống dọc theo âm v*t rồi đút sâu vào trong lỗ hoa mềm mại.

“Ư…” Trang Tuyết Vãn đưa tay che bụng dưới, nhíu chặt mày lại, trông khá khó chịu.

Khả năng nhìn trong bóng tối của Cừu Nghị rất tốt, thấy vậy thì lập tức dừng lại, hỏi: “Đau?”

Trang Tuyết Vãn lắc đầu, cũng không phải đau, nhưng mà rất trướng, cậu thật sự chưa thể làm quen được với kích thước của thứ to như thế trong lần một lần hai, chắc là về sau sẽ ổn hơn…

Cậu miễn cưỡng mỉm cười, ý bảo Cừu Nghị tiếp tục.

Dáng vẻ này của Trang Tuyết Vãn rất làm người ta xót, Cừu Nghị giảm sức lại, chậm rãi nhẹ nhàng để cậu thả lỏng cơ thể, chờ cậu hoàn toàn thả lỏng rồi mới từ từ nhấp eo đút dương v*t vào.

Gậy th*t cứng cộm nhét vào trong lỗ hoa, Trang Tuyết Vãn buộc mình phải quen với kích thước này, nhưng thân dưới càng ngày càng căng ra, cậu cảm thấy có gì đó không ổn, gậy th*t vùi trong â//m h//ộ của mình như đang càng lúc càng không ngừng to hơn, quy đ*u đút rất sâu, khiến hai người áp sát vào nhau, làm sao đây…

“To quá…” Giọng nói Trang Tuyết Vãn mềm mại, đôi mắt hồng như thỏ, đuôi mắt còn ngấn nước.

Cừu Nghị cảm thấy toàn thân Trang Tuyết Vãn lúc này đều toát lên một chữ: Kiều.

Kiều trong nhõng nhẽo, kiều trong yêu kiều.

Khi nãy đút côn th*t vào vẫn chưa cương đến mức cuối cùng, cho nên không đau như lần trước, nhưng sau khi dương v*t được sự nóng ẩm bên trong bao bọc, quá thoải mái nên không tránh khỏi lại to ra, chỉ là Cừu Nghị không ngờ gậy th*t kia thế mà lại khiến Trang Tuyết Vãn căng ra đến mức độ này. 

Lần đầu tiên hắn cảm thấy phiền chán kích thước của bản thân.

Nếu kích thước của hắn bình thường một chút, liệu Trang Tuyết Vãn có sướng hơn khi làm tình không? Hắn không cần sợ mình cắm quá sâu, có thể đưa đẩy thoải mái, Tuyết Vãn cũng sẽ không bị trướng đến nỗi phát khóc, cậu có thể thoải mái tận hưởng.

Cừu Nghị đưa tay chạm vào chim nhỏ bán cương của Trang Tuyết Vãn, sục vài lần cho Tuyết Vãn. Kích thước của Trang Tuyết Vãn không lớn cũng không quá nhỏ, Cừu Nghị có thể dễ dàng nắm lấy bằng một tay. Hắn tuốt chim nhỏ trong tay, không khỏi suy nghĩ lung tung, nếu kích thước của hắn giống như Trang Tuyết Vãn thì e là không ổn, không phải ai khi lớn lên cũng có thể có kích thước đáng yêu giống như Trang Tuyết Vãn. To luôn tốt hơn nhỏ, có lẽ… Trang Tuyết Vãn cũng thích to hơn.

“Em thích dương v*t to hay là nhỏ?” Cừu Nghị bỗng hỏi.

Cừu Nghị hiếm khi nói những lời tục tĩu, càng chưa từng nghe hắn nói “dương v*t” gì đó, bây giờ nói ra cũng không hề giống như nói tục, nghe giọng điệu chỉ là dò hỏi đơn giản, mà còn háo hức rất muốn được nghe câu trả lời.

Trang Tuyết Vãn sửng sốt một chút, sau đó mặt đỏ lên, “Em cũng chưa thử cái nhỏ, anh hỏi vấn đề này làm gì, vả lại em thích thế nào có quan trọng à, em còn có thể thử với người khác sao?”

Cừu Nghị như ngẫm nghĩ một lúc, gật đầu nói: “Cũng đúng.”

Hắn cũng không có một dương v*t biết tự động thay đổi kích thước, rối rắm chuyện này chẳng được gì, thật là rảnh quá mà.

Ánh mắt Trang Tuyết Vãn thoáng mơ hồ, cảm thấy bản thân nên cho Cừu Nghị một câu trả lời, rốt cuộc Cừu Nghị đang… tự ti vì dương v*t mình quá to?

“To hay nhỏ đều có ưu và khuyết điểm, nhưng nếu phải chọn một thì em thích to.”

Khoé môi Cừu Nghị cong lên khó nhận ra, “Tại sao?”

Sao lại mang vấn đề này ra gặng hỏi, Trang Tuyết Vãn thẹn quá hoá giận: “Thích to còn cần lý do sao, rốt cuộc anh có làm không, không làm thì rút ra đi!”

Cừu Nghị khẽ cười, Trang Tuyết Vãn còn chưa nghe rõ tiếng cười đã biến mất.

“Anh vừa mới cười à?” Trang Tuyết Vãn chưa bao giờ nghe Cừu Nghị cười từ khi kết hôn với nhau, Cừu Nghị ấy vậy mà biết cười, lạ thật.

Cừu Nghị nghiêng đầu: “Em đoán xem.”

Đúng lúc Trang Tuyết Vãn định đáp lại hắn một câu “đoán cái đầu anh”, không ngờ lời còn chưa nói đến miệng, hai chân cậu đột nhiên bị Cừu Nghị vác lên vai, gậy th*t cắm trong lỗ hoa bỗng nhiên rút ra, sau đó đưa đẩy một cách mạnh bạo.

Tác giả có lời muốn nói:

Trang Tuyết Vãn: Versailles cao cấp( ̄□ ̄!)
Bình Luận (0)
Comment