Huyền Tuyết Nguyệt có độ tuổi vừa tròn 15, tu vi Khai Lực cảnh tầng 10 viên mãn, là đệ tử của một vị Thái thượng trưởng lão Lăng Diêu Tông.
Nàng có nhan sắc hết sức kinh thiên, nó chính là chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, khuynh đảo chúng sinh với hai nét đặc trưng dễ nhận biết, đó là một mái tóc dài, óng ánh sắc bạch kim và một đôi mắt màu bạc lung linh như ánh trăng rằm. Vẻ đẹp của nàng đã hoàn toàn vượt xa sự mỹ lệ, kiều diễm của chân diện Bạch Cổ Hi và cả Tiên Tiên.
Nghe nói, chỉ cần nàng đột phá đến Linh Nhân cảnh khi còn trong độ 15 tuổi, nàng sẽ chính thức đăng quang, trở thành Thánh Nữ đời thứ 22 của Lăng Diêu Tông, chức vị chỉ thua kém mỗi Tông chủ và một số vị đại năng siêu cường.
Còn Đình Đình, tên trọn vẹn của nàng là Dương Đình Đình, 14 tuổi 2 tháng, tu vi Khai Lực cảnh tầng 2, là một cô gái thanh thuần, đáng yêu, tư sắc cũng chỉ xem là đẹp chứ chưa thể sánh được năm phần so với Bạch Cổ Hi hay Tiên Tiên. Nàng là một thị nữ ở Huyền gia, nhưng vì có thiên phú cao nên được gia nhập Lăng Diêu Tông cùng Huyền Tuyết Nguyệt, trở thành sư tỷ muội và cũng là nữ hầu cận, cùng chung niềm vui, nỗi buồn với Huyền Tuyết Nguyệt.
Hai người có mặt ở đây, ở nơi hẻo lánh này là để lịch luyện, rèn luyện khả năng chiến đấu tại những khu rừng có yêu thú dữ tợn, chuẩn bị cho kỳ kiểm tra thực lực định kỳ của Lăng Diêu Tông. Đối với Ngưng Lực, Luyện Khí, yêu thú có thể được xem là “tử vong chi vật”, nhưng khi thành Khai Lực cảnh, hiểu được năng lực của Khai Lực cảnh thì để giết được yêu thú cũng không phải khó.
Lúc hai người cứu Bá Thiên Vũ đang được một con hắc mã cõng trên lưng, chạy loạn, là lúc hai người đang trên đường tiến đến rừng Nguy Nguy, cũng là một khu rừng tràn ngập yêu thú và tài nguyên giống rừng Bạt Kha.
Về phần lý do Huyền Tuyết Nguyệt thích Bá Thiên Vũ. Mê hắn đến nỗi mà hằng đêm phải tranh thủ lúc Đình Đình nằm ngủ, tìm đến phòng hắn rồi làm chuyện abcdxyz với hắn, nó cũng không hề khác so với lý do chị em nhà họ Liễu, Trịnh Phiêu Phiêu hay Bạch Cổ Hi chết mê, chết mệt hắn.
Từ người Bá Thiên Vũ, khí chất ẩn mình, cực hạn bá đạo, uy nghiêm của một con Hổ chính là thứ có lực hấp dẫn chí mệnh đối với bất kỳ trái tim của một nữ nhân nào cảm nhận được.
Long và Hổ là hai con vật ngang nhau. Long cuốn nữ nhân, thì Hổ cũng cuốn được nữ nhân như vậy. Chỉ là Long thì thích độc hành vì chúng rất kiêu ngạo, gái gửi thư tình liền trả lời rằng “cô tuổi gì mà đòi sánh với tôi?”, còn Hổ thì lại ong bướm, con đàn cháu đống mà thôi.
Ban đầu khi cứu hắn về. Huyền Tuyết Nguyệt vì thích hắn nên chỉ muốn nhìn diện mạo, cơ thể hắn kỹ một chút. Nhưng mà không ngờ, nàng càng nhìn thì lại càng cảm thấy cơ thể, ý thức trở nên thèm khát hắn, muốn được ăn hắn, nuốt hắn vào bụng, cho nên mới có chuyện hằng đêm nàng đều đến “thăm” hắn, chảy dãi tùm lum tà la lên người hắn. Nếu không phải do nàng không biết dùng “miệng dưới ăn nấm” thì hắn e là đã bị cưỡng hiếp hết 5 ngày trời, thậm chí là bị hấp hết tinh mà chết lần 2.
Sáng hôm nay.
Huyền Tuyết Nguyệt diện một bộ trang phục vàng mỏng, cùng với Đình Đình diện một bộ váy trắng, hai người sau khi nấu xong một nồi cháo thuốc, đưa đến phòng Bá Thiên Vũ để đút cho hắn ăn, thì họ khá kinh ngạc khi nhìn thấy hắn đã mặc quần áo chỉnh tề, ngay ngắn ngồi trên ghế suy tư về một vấn đề gì đó.
Vừa nhìn thấy hai người đi vào. Bá Thiên Vũ lập tức đứng dậy, bước đến phía trước hai người mà lịch sự, kính lễ nói.
- Cái mạng nhỏ của Bá Thiên Vũ ta, là được hai vị nữ hiệp đây ra tay cứu vớt?
Nhưng trong lòng hắn lại hết sức sửng sốt khi vừa thấy dung mạo của Huyền Tuyết Nguyệt.
“Trời đất ơi, con nhỏ nào ngon dữ vậy trời. Cứ như là được công nghệ vi tính 8D tạo ra vậy”
Cái này thì cũng chịu thôi, nam nhân nào mà chả thích gái đẹp. Huống hồ, con chó Bá Thiên Vũ lại còn là loại người thồn lèm đến tận xương tủy, cho nên hắn thèm muốn Huyền Tuyết Nguyệt là chuyện đơn nhiên.
“Chèm chẹp. Nếu cưng đã để anh nhìn thấy rồi thì xác định rằng cưng chỉ có một đường để đi, đó là làm nữ nhân của anh. Nhe he hè, nhé he he”.
“Để xem nào”.
Hắn thoáng liếc mắt nhìn nét mặt của hai người trong một giây để phân tích tính cách, tâm lý của hai người, từ đó làm ra kế hoạch cua gái hoàn mỹ của hắn.
Rồi khi nhìn thấy được sự thanh thuần, ngáo ngáo, dễ bị dụ giống Tiên Tiên vì dẫu sao thì với độ tuổi 15, tu vi Khai Lực cảnh tầng 10 viên mãn thì chắc chắn nàng rất ít được giao tiếp với xã hội, nhất là với những tên đê tiện như hắn, mà suốt ngày đều là được mọi người ta yêu thương, nâng niu từng chút một.
Máu gian, dâm vô đạo của hắn trỗi dậy.
“Ngon. Vậy thì cưng chết chắc với anh rồi”.
Thật ra thì đéo cần mày dụ đâu, nàng ta khoái mày lâu rồi, tối nào cũng cho mày uống nước thánh đấy thôi.
“Mà khoan!”
Đột nhiên hắn phát hiện ra điểm kỳ lạ của Huyền Tuyết Nguyệt khi bắt gặp ánh mắt nàng nhìn hắn.
“Cái điệu bộ đỏ mặt, ánh mắt thẹn thùng, tránh né nhìn trực diện ta của cưng là…”
“Á à, thì ra là đã khoái anh rồi đúng hông. Vậy thì lại càng đơn giản a, hé hé hé, nghe he he he”.
Lưỡi chó của hắn đã bắt đầu dài ra cùng với vô số nước dãi.
- Phải, là hai chúng ta cứu ngươi.
Tay Đình Đình bưng khay cháo thuốc đặt trên bàn, nàng đáp. Sau đó nàng liền dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn xuống đũng quần của hắn, ngay chỗ con chim cu, hỏi.
- Nè, cái đó của người không sao chứ?
Đến bây giờ thì Bá Thiên Vũ mới chú ý đến Đình Đình. Hắn nhìn nàng, trong lòng có cảm giác đã nhìn thấy nàng ở đâu rồi, nhưng không thể nhớ ra.
Hắn đành để lại một dấu chấm hỏi ở đó, nói.
- Không việc gì. Đã khỏi.
Chỉ là chữa cho con chim cu 15 năm tuổi bé nhỏ của hắn thôi nên không cần mất quá nhiều Niệm Lực. Lượng Niệm Lực vừa khôi phục trong khi hắn bất tỉnh là đã đủ để trị.
Hắn không đợi hai nàng kỳ quái, vì sao trái cà tím kia lại tự động khỏi được. Hắn chợt hỏi hai nàng những câu khá bình thường, nhưng cũng đầy kỳ lạ, ẩn chứa sự thu thập thông tin của hắn.
- Xin hỏi danh tính của hai vị nữ hiệp để ta được cảm tạ.
Huyền Tuyết Nguyệt và Đình Đình vốn dĩ thuộc dạng ngây thơ, dễ bị người gây ra vô số tội, nên không giấu diếm gì, trả lời hết.
- Ta tên Đình Đình, còn thiếu chủ của ta là Huyền Tuyết Nguyệt. Chúng ta đều là đệ tử của Lăng Diêu Tông.
Hắn nói.
- Ta tên Bá Thiên Vũ, xin cảm tạ Đình Đình nữ hiệp và Tuyết Nguyệt nữ hiệp đã ra tay cứu giúp lúc gặp nạn.
- Không biết khi cứu ta, hai vị nữ hiệp có thấy kẻ thù của ta đang đuổi theo?
Có lẽ vì Huyền Tuyết Nguyệt xấu hổ nên chỉ nhìn hắn, không dám đáp lời, cho nên tất cả đều do Đình Đình đối lại với hắn.
- Có. Nhưng bị thiếu chủ của ta chưởng một chưởng liền bị dọa, chạy mất.
- Nơi đây là ở… à không, nơi đây chỉ có hai người?
Cảm thấy con chim cu đã không thể chịu đựng thêm được sự thèm khát, mong muốn bắn tỉa lên người Huyền Tuyết Nguyệt, thiếu nữ mà từ nãy đến giờ cứ nhìn hắn rồi quay đi, trông e thẹn, nũng nịu, lại đầy gợi tình, khiêu khích hắn vô cùng
Hắn đẩy nhanh tiến độ, chuyện khai thác thông tin cứ để sau, trước thôn tính nàng đã. Hắn n*ng quá rồi, bị nàng kích dục mấy đêm nay, có được bắn ra đâu!
Giờ nghẹn đến sắp nổ tung con chim cu đây!
- Phải. Đây là một cái ngôi nhà nhỏ trên đường, vừa được chúng ta mua lại.
- À… ờ…
Nghe câu trả lời này, hắn liền dùng tay vỗ vào vùng hạ bộ, đập đầu con chim cu 15 tuổi đang muốn dựng lều lên. Vì cứ nghĩ thử.
Một tên dâm tặc đang đứng trước mặt hai thiếu nữ ngây thơ, dễ bị dụ, đặc biệt còn có một em gái cực kỳ xinh đẹp đang thích hắn, cứ dùng ánh mắt thẹn thùng câu dẫn hắn, ở trong một căn nhà mà chỉ có ba người.
Vậy thì hẳn là ai cũng hiểu trong đầu tên dâm tặc đang nghĩ cái gì. Con chim cu của hắn dựng lên là không có gì sai.
Nếu không phải hắn thuộc dạng chơi là trách nhiệm, thì có lẽ tình huống threesome khẳng định sẽ xảy ra khi có thêm sự góp mặt của Đình Đình. Tiếc là Đình Đình còn nhỏ quá, với lại sắc đẹp thua kém Tiên Tiên rất nhiều nên thôi, hắn sợ bị người mắng hắn là ấu dâm.
Ơ đcm, chắc mày chơi gái 15 tuổi thì không gọi là ấu dâm đâu?!
Hắn nghiêm mặt, ra vẻ quân tử đạo mạo, nói.
- Không biết ta có thể được nói chuyện riêng với Tuyết Nguyệt nữ hiệp được hay không? Ta có chuyện rất quan trọng cần bàn với nàng.
Đó, máu dâm hắn nổi lên rồi. Hắn chính là đang muốn hai người được ở riêng, để hắn có thể... chèm chẹp.
- Được.
Thấy vẻ mặt nghiêm túc của hắn, Huyền Tuyết Nguyệt liền tin tưởng, không nghi ngờ.
Nàng bớt đi sự ngượng ngùng, nói với Đình Đình.
- Đình Đình, ngươi lui ra đi. Khi nào ta cho phép mới được vào.
Ôi thôi xong, vậy là bé lựa chọn tự chôn bé hả Tuyết Nguyệt? Trời ơi là trời, con gái, con lứa, sao dễ bị dụ vậy trời!
- Dạ.
Đình Đình bước ra ngoài, đóng cửa lại.
Trong phòng giờ đây chỉ còn lại hai người, Bá Thiên Vũ và Huyền Tuyết Nguyệt.
Bá Thiên Vũ bỗng chợt đi đến trước mặt Huyền Tuyết Nguyệt. Huyền Tuyết Nguyệt cũng rất cứng cựa, lúc làm chính sự là làm chánh sự, không e dè, nhút nhát như lúc nãy mà đứng một chỗ chờ hắn sẽ làm gì tiêp theo, dù rằng trong lòng nàng vẫn còn rất hồi hộp, tim đập mạnh “thình thịch, thình thịch”.
Đột nhiên hắn trở nên to gan, đưa ra lên vuốt mái tóc bạch kim mềm mượt, óng ả của nàng, rồi nhìn nàng bằng một ánh mắt trìu mến, tràn ngập vô tận nhung nhớ, yêu thương mà nói ra một câu hư cấu vô cùng.
- Liệu có phải chúng ta đã từng làm phu thê ở kiếp trước hay không. Nhưng ta, từ khi gặp nàng, ta đã yêu nàng từ rất, rất lâu rồi tiểu Nguyệt. Ta nhớ nàng!
Sau đó hắn lập tức ôm nàng vào lòng, thật chặt, xít xoa mùi hương trên tóc nàng, thật sâu.
Ôi, đúng là con chó mắc dậy. Quá mức đê tiện a!!!
///
Từ nay đến sớm mai. Lên được 300 Kim Phiếu, Tác sẽ ráng sức để tả, tạo ra 1 chương 18+, không thì nói qua loa thôi, tinh lực cũng không dư thừa @@
Cảnh xoạc nhau giữa Bá Thiên Vũ và Huyền Tuyết Nguyệt là do mọi người quyết định thôi.
Ngoài ra, chương 33, Mình đã đăng trong kênh môn phái, ai muốn đọc lại thì vào xem. Ngày mai nó sẽ bị reset.