Niên Đại Năm Mất Mùa

Chương 28


Cách này anh ấy cũng mới nghĩ ra, cả nhà Tam Nga đều là gian thương, chỉ biết vớt vào trong, có nhả ra ngoài bao giờ?Nhà bọn họ nhất định không thể để Song Quý lại, nhìn thấy đại họa sắp đến, nhà chị hai cũng không nỡ giữ lại đứa nhỏ có mưu mô này, nhưng không dựa vào bọn họ, vậy thì cậu ta phải đi đâu? Nếu đến lúc đó không thể xử lý tốt, cậu ta lại muốn khơi mào nói chuyện phiếm, vậy thì dứt khoát mắt không thấy tâm thanh thản, tìm cho cậu ta một con đường, đuổi tới một nơi xa là xong.

Trong lòng Lý Như khẽ động, nhưng suy nghĩ một lát lại lắc đầu: "Không được, không thể gây họa cho người khác.

”Cô biết chuyện sau này, nếu thật sự tìm người nào đó nhận Song Quý, đó không phải là hại người sao! Chỉ có đến nhà Tam Nga, Lý Như mới không có gánh nặng tâm lý.


Xuyên Trụ ngẩn người, đang muốn nói tiếp, Tam Nga đã giận xông lên đẩy cửa đi vào.

Cô ta vốn định là đưa Song Quý và người đàn ông cùng đi theo, ai ngờ Song Quý da mặt mỏng, chết cũng không chịu đến, người đàn ông của cô ta có lẽ là nghe ai đó bên ngoài nói lời khó nghe, cũng đen mặt không đến, sáng nay ăn cơm, cô ta múc cho Song Quý một chén canh loãng, gắp một núm rau dại, chú nhỏ nhà cô ta còn ổn, tuổi tác gần bằng Song Quý, cùng chơi đùa với nhau, còn mặt mẹ chồng cô ta thì đen hơn đáy nồi, xị dài ra như mặt lừa.

"Nhị Mai, ô, Xuyên Trụ cũng ở đây à? Các cô nói một câu dứt khoát đi, rốt cục là muốn làm gì! Song Quý nhà tôi không phải đã đưa lương thực sinh hoạt haingày về sao? Nhà các người độc đoán như vậy hả, đến thân thích cũng không nhận sao?”Tam Nga nói xong, nhìn thấy hai cô bé đang rửa rau, đủ loại rau dại chất đống thành núi.

Trong lòng cô ta sửng sốt, không khỏi có chút đắc ý.


Phốc, không phải nói nhà Nhị Mai sống tốt, sao còn làm nhiều rau dại như vậy làm gì? Còn có cả tỏi tây từ tháng 6 thối chết cả chó nữa!Thứ này nhà cô ta cũng chẳng thèm ăn!"Cô nói đúng lắm, sớm biết Song Quý có dì ba như cô, tôi không nên ôm nó về nuôi.

Lúc nó chưa đến, cuộc sống nhà tôi rất đầy đủ, không thiếu ăn thiếu uống, từ lúc nó tới, cuộc sống ngày càng lụi bại, Song Quý còn mang đồ đạc nhà mìnhđổ ra ngoài! Ăn từ trong ra ngoài, nhà tôi cũng sắp không sống nổi nữa rồi!” Lý Như nâng cao giọng, âm thanh này của cô hấp dẫn mấy thôn dân tới xem náo nhiệt, có người thuyết phục, có người phụ họa, có người chỉ nhìn mà không lên tiếng, sân nhỏ của nhà họ Lý náo nhiệt hẳn lên.

Người trong thôn cũng nhìn thấy rau dại trong viện, suy nghĩ trong lòng không khác gì Tam Nga.

Thầm nghĩ Lý Nhị Mai có nhà mẹ đẻ giúp đỡ, không dám nói tốt như thế nào, nhưng ăn uống không thiếu, không ngờ bây giờ lại thành như thế này? Nhiều rau dại như vậy, là muốn dùng làm lương thực chính để ăn à?.

Bình Luận (0)
Comment