[Niên Đại] Năm Mất Mùa (Dịch Full)

Chương 186

Chương 186 Chương 186Chương 186

Thậm chí còn không cần đồ ăn mà đồng chí Hứa lấy ra, cuối cùng hai người họ nói mãi, nói rằng đây là kỷ luật của bọn họ, nếu không làm theo thì sẽ bị xử phạt, lúc bấy giờ Xuyên Trụ mới miễn cưỡng đồng ý.

Hai người vừa mới ăn cơm xong, trò chuyện với Xuyên Trụ mấy câu đã phải lập tức "triển khai công tác', nhờ Xuyên Trụ dẫn bọn họ đi gặp trưởng thôn Vương Lão Mậu.

Đối với chuyện "triển khai công tác" này, Xuyên Trụ chỗ hiểu chỗ không, nhưng anh ấy nghe được bọn họ nói vài câu, nghe nói những huyện thành khác cũng làm như vậy rồi, sẽ thành lập một ủy ban trong thôn, khuyến khích, động viên nhân dân tăng gia sản xuất, làm cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.

Đồng chí Kỷ trẻ tuổi, trong cách nói năng còn có chút văn chương, cho dù Xuyên Trụ có biết chữ, từng xem Dịch Kinh, đôi khi cũng sẽ bị những lời mới mẻ trong miệng đồng chí Kỷ làm cho bối rối.

Ngược lại, đồng chí Hứa thì nói năng rõ ràng hơn, chậm rãi và rõ ý.

Trưởng thôn Vương Lão Mậu hai năm nay đã già đi nhiều, mấy năm đầu phải chịu đựng quá nhiều gian khổ, hiện giờ trong thôn cũng không có người bằng tuổi ông ta, bởi vậy mà tinh thần của Vương Lão Mậu cũng không linh hoạt như trước nữa, nên muốn từ chức.

Nếu ở những thôn lớn, giao thông thuận tiện, làm trưởng thôn giống như làm Hoàng Đế vậy, nhưng ở thôn Cốc Đôi lại khác, gia đình nào cũng khó khăn, lại có ít hộ gia đình, làm trưởng thôn cũng chẳng có quyền lực gì thực tế lắm, chỉ là khi hai nhà cãi nhau, hay nhà ai xảy ra mâu thuẫn, thì trưởng thôn có thể đứng ra hòa giải. Vương Lão Mậu muốn tìm người gánh vác, nhưng nhìn chung quanh lại không tìm thấy người nào thích hợp, hơn nữa chức vụ trưởng thôn cũng không phải là được bổ nhiệm, hoàn toàn là do dân làng bầu chọn ra, người nào công bằng nhất, có năng lực nhất, cao tuổi nhất, nên Vương Lão Mậu mới trở thành trưởng thôn, nhưng bây giờ tìm đâu ra người có sức thuyết phục như vậy?

Có hai người bên ngoài có học thức tới thôn, Vương Lão Mậu vừa nghe được chuyện này, đã thấy Xuyên Trụ dẫn bọn họ tới.

Khách khí một hồi, bắt chuyện vài câu, Vương Lão Mậu đã biết bọn họ tới đây có mục đích gì, bọn họ muốn thành lập ủy ban thôn trong thôn!

Thay đổi của mấy thôn bên ngoài đó, Vương Lão Mậu cũng nghe được một chút, ông ta cho rằng thời điểm này vẫn giống như những thập niên trước, trừ khi có chuyện liên quan đến phân chia tiền bạc, nếu không thì quan chức nhà nước sẽ không ngó ngàng tới một thôn nhỏ nơi thâm sơn cùng cốc như thế này, nhưng không ngờ nhanh như vậy đã có người tới thôn Cốc Đôi của bọn họ rồi!

Vương Lão Mậu là người lão luyện, sau khi nói chuyện với hai người này cả buổi chiều, ông ta cảm thấy khác hẳn với những quan chức chính phủ mà ông từng gặp trước đây.

Đầu tiên là cách nói chuyện rất tử tế, đặc biệt là đồng chí Hứa, lời nói có trật tự, nói trúng vào vấn đề.

Đặc biệt là cái gì mà ủy ban thôn này, nếu có vấn đề lớn thì cả thôn cùng biểu quyết, chuyện lớn chuyện nhỏ đều có thể giải quyết, điều này ngược lại thức tỉnh ông ta, cho dù là hòa giải cho người ta, hay kiện tụng này kia, mọi chuyện đã nói ra rồi, những người khác có ý kiến thì không cũng dám phản kháng. Còn có gì mà đoàn kết làm việc lớn? Chuyện lớn là sẽ bầu ra đại diện lên huyện họp, có khó khăn gì thì cấp trên cũng có thể giúp đỡ. Chuyện nhỏ là sửa ruộng, sửa chữa đường sá cho thôn làng, mua lương thực và trồng cây ăn quả, mọi thứ đều là thật!

Hiện giờ đúng là người dân trong thôn không chết đói, nhưng vẫn còn cách cuộc sống sung túc quá xal

Nghe thì rất hay ho đẹp đế, nhưng Vương Lão Mậu lại không thể tin ngay, đám quan chức này, không những không trục lợi của thôn, ngược lại còn tốt bụng như vậy? Dù sao ông ta đã sống đến từng này tuổi rồi, thôn Cốc Đôi cũng chưa từng có chuyện như vậy!
Bình Luận (0)
Comment