[Niên Đại] Năm Mất Mùa (Dịch Full)

Chương 189

Chương 189 Chương 189Chương 189

Trong làng không có ai yêu cầu họ rời đi, và họ cũng không có ý định chuyển đi, sợ đi rồi người khác sẽ đến chiếm chỗ.

Khi Lý Như và Cát Tiên Cần chạy tới, Hồng Anh đã vào phòng sinh, từ xa đã nghe thấy tiếng kêu đau đớn.

Lưu Lão Xoa và con trai, hai người đàn ông lực lưỡng đi đi lại lại trong sân, gấp đến độ xoay mòng mòng, nhìn thấy đám người Lý Như tới, muốn đi lên nói gì đó nhưng cũng lộn xộn không rõ ràng. Cát Tiên Cần khó có dịp gặp thông gia mà không mỉm cười chào hỏi, không thèm nhìn bọn họ, kéo thẳng Lý Như vào phòng sinh.

Nhà họ Lưu sống ở sân sau của phá miếu, cho dù đã sửa chữa lại cẩn thận nhưng hai căn nhà gạch cũng không khá hơn, trong phòng đen nghìn nghịt, đột ngột bước vào không nhìn thấy người đâu.

Triệu Hồng Anh hét lên, âm thanh nghe rất chói tai nhưng lại giúp Lý Như tìm ra phương hướng, Lý Như đi về phía tiếng phát ra, nhìn thấy hai người phụ nữ cạnh giường đất đang ấn Triệu Hồng Anh xuống cái bô đặt dưới đất.

Triệu Hồng Anh như cá nằm trên thớt, liều mạng đứng dậy, quần dài tụt đến lòng bàn chân, lộ ra cái bụng nhô cao và đôi chân trắng nõn, cô ấy cố gắng tránh né, hai người kia dùng hết sức ấn xuống, quả thật giống như một hiện trường án mạng!

Lý Như hoảng sợ, giọng cũng cao lên vài phần, bước nhanh lên phía trước muốn cứu Triệu Hồng Anh.

"Này! Các cô, các cô! Các cô đang làm gì vậy?"

Bề ngoài, Lý Như là một phụ nữ trung niên đã có con nhưng ở thời hiện đại, sâu thẳm bên trong cô vẫn là một đứa bé còn làm nũng với mẹ cha. Thời điểm quỷ binh Nam Đảo đến, cô đã từng nhìn thấy người chết, từng đào hố, từng trải qua rèn luyện, những cảnh tượng này vẫn khiến cô sợ hãi, da đầu cô tê dại, tay chân như nhữn ra, không nói nên lời.

Cát Tiên Cần nhanh chóng ôm lấy eo Lý Như: "Nhị Mai, cô ngốc à? Không phải ai sinh con cũng vậy sao?"

Hai người phụ nữ còn lại đều tranh thủ lúc rảnh rỗi, lẻn vào, nhìn Lý Như như một kẻ ngốc, thậm chí có người còn cười lớn: "Nhị Mai sinh con đã được hơn chục năm rồi, chắc là quên hết mọi chuyện rồi."

Lúc này Lý Như mới nhìn rõ, hóa ra hai người phụ nữ bên trong một người là vợ của Lưu Lão Xoa, cũng chính là mẹ chồng của Hồng Anh, người còn lại là một bà vợ nổi tiếng trong thôn tên là Quế Hoa, bà ta sinh liên tục bảy đứa con, đối với chuyện sinh con này, bà ta rất có tiếng nói, trong thôn ai sắp sinh con đều nhờ bà ta đến hỗ trợ.

Mấy năm nay loạn lạc, người dân trong thôn tất bật chạy trốn, hầu như không ai sinh con, cho dù có thì cũng một là sảy thai, một là sinh con ra nhưng đứa bé quá yếu ớt, không nuôi nổi. Bởi vậy cái nghề đỡ đẻ này của Quế Hoa cũng không có chỗ dùng, hai năm nay cuộc sống ổn định hơn, trong thôn có mấy đôi nam nữ trẻ tuổi kết hôn, Quế Hoa mới có việc mà làm.

Mặt Lý Như đỏ bừng.

Cô thực sự không có kinh nghiệm sinh con, không biết trước khi sinh con, là nhất định phải bị mọi người ép đi vệ sinh... Ơ, không! Đi vệ sinh cũng không thể như giết người thế này được? Hơn nữa hình như cô vừa nhìn thấy máu?

Cát Tiên Cần nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Lý Như, có chút hối hận khi gọi cô đến đây. Bình thường thấy cô ăn nói làm việc đâu ra đấy, là người cẩn thận và hiểu chuyện, ai ngờ khi đến phòng sinh cô lại đứng ngơ ra đó?

"Nhị Mail Nhị Mail Nào, chúng ta đi đun nước!"

Cát Tiên Cần gọi Lý Như, nhưng Lý Như lại cực kỳ kinh ngạc, chỉ vào Hồng Anh hét toáng lên.

"Ô, máu! Chảy máu kìal Cô ấy sắp sinh con rồi, mau đỡ cô ấy lên giường đất đi! Sao, sao trên giường đất toàn là cỏ thế này?"

Tuy rằng Lý Như chưa từng tự mình sinh con, nhưng chưa từng ăn thịt heo, chẳng lẽ lại chưa từng thấy heo chạy sao?

Ở hiện đại, chỉ cần động ngón tay một chút, có cái gì mà không tra ra được?
Bình Luận (0)
Comment