[Niên Đại] Năm Mất Mùa (Dịch Full)

Chương 207

Chương 207 Chương 207Chương 207

"Chị, em nghe chị Hồng Hà nói chị có ý muốn Đại Lâm làm con rể?"

Bác sĩ Đỗ cười hì hì hỏi thăm, ngược lại có chút trái ngược với dáng vẻ luôn có chút nghiêm túc của cô ấy.

"Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng chờ xem qua hai năm nữa bọn nhỏ như nào, chủ yếu vẫn là chúng nó nguyện ý kết hôn, nếu không muốn thì chị cũng không bắt ép, miễn cưỡng bọn nóI"

Bác sĩ Đỗ cười nói: "À, tư tưởng của chị cũng rất tiến bộ đó nhe!"

Lý Như cũng lười nghĩ xem trong lời này có phải còn có ý tứ khác hay không, cũng cười cười: "Đương nhiên rồi, em nghĩ xem chị là một góa phụ còn có con cái, tư tưởng phải tiến bộ thôi, cũng nên học hỏi thêm để còn hiểu biết, như vậy mới có thể có cuộc sống tốt đẹp được!"

Bác sĩ Đỗ tươi cười lộ ra chút suy nghĩ sâu xa: "Lời này của chị nói rất đúng!"

Ngày hôm sau cả nhà mới ăn sáng xong, Tiểu Lan kéo Đại Lâm đến, nói với Lý Như: "Mẹ, cây sào của động dưới suối thôn Tiểu Cao chắc chắn sẽ mọc lên, con cùng Đại Lâm đi hái một ít, bác sĩ Đỗ cũng đã từng nói cây sào là một dược liệu tốt!"

Đại Lâm có chút không được tự nhiên, Lý Như biết nhất định là Tiểu Lan biết Đại Lâm muốn trở về xem thử, lúc này mới tìm cái cớ đi hái cây sào.

"Được rồi, mấy con đi sớm về sớm, đừng lỡ bữa trưa!"

Tiểu Lan và Đại Lâm hai người đi nhanh như gió ra ngoài.

Vừa đúng lúc Tiểu Quang cũng lặng lẽ đi vào viện, Miên Hoa rửa chén, cậu đi theo phía sau bưng nước, Miên Hoa quét sân, cậu lập tức tranh làm... Lý Như gọi Tiểu Quang : "Tiểu Quang đến sớm như vậy, có phải có chuyện gì tìm Miên Hoa không?"

Tiểu Quang nhăn nhó gãi gãi đầu, cười đến khúc khích trước mặt mẹ vợ tương lai: "Hì hì, cũng không việc gì ạ, phải rồi, con nghe đồng chí Kỷ nói, hôm nay muốn diễn vở kịch mới, con đến nói một tiếng, định hỏi xem nhà có ai tính đi không thôi."

Đừng nghĩ đội tuyên truyền trông thì nhỏ, nhưng bản lĩnh không nhỏ, mới mấy ngày mà đã diễn hai vở kịch, nói là hôm nay có kịch bản mới, nói về việc tự do yêu đương của người, tên là 'hôn sự của nhị nương', mẹ ơi, vừa nghe thôi đã thấy thú vị rồi!

Bởi vì cái tên này, mấy người trong thôn có đính hôn hoặc không đính hôn nhưng nhìn trúng đối phương, đều hẹn nhau đi qua sớm để chiếm được chỗ tốt. Tất nhiên không dám ngồi cạnh nhau để xem kịch... Nếu dám làm vậy mấy người già còn không nhìn thủng đầu họ sao?

Nhưng một người ngồi ở hàng ghế đầu, người kia ngồi ở hàng ghế sau thì vẫn được!

Bác sĩ Đỗ bình thường nghiêm túc như vậy nghe lời nói đầu sự dấu diếm của Tiểu Quang mà không nhịn được cười, nhưng nhìn thấy vẻ mặt đỏ bừng của Miên Hoa thì thấy có vẻ không ổn lắm nên vội vàng đi vào phòng nhỏ.

Lý Như tủm tỉm cười: "À, dì biết rồi, con với Miên Hoa đi xem đi!"

Hãy nhìn đi, đây chính là người mẹ vợ thông tình đạt lý nhất trong cả thôn Cốc Đôi này!

"Đại Lâm, anh uống nước thuận tiện thật đấy, có hẳn một khe suối ở sau nhà luôn! Không giống ở thôn Cốc Đôi, mọi người phải đi ra tận sau núi để gánh nước về..."

Tiểu Lan ngồi xổm trên bãi cỏ, trên tay cô bé là những nhành cây tươi xinh đẹp, cô bé kiếm chuyện để nói với Đại Lâm.

Nhưng thật ra nếu không có dân bản xứ thì ở trong núi, thôn Tiểu Cao sẽ là hơi lý tưởng nhất để sống. Nước suối trong vắt ngọt lành, rất dễ dàng để trồng trọt cày cấy, dù là trồng rau hay trồng cây ăn quả thì vị của chúng đều rất ngọt ngào, đậm đà hơn nhiều so với hoa quả rau củ của thôn Cốc Đôi.

Đại Lâm và Tiểu Lan tìm cách để trở về thôn Tiểu Cao, khi họ đi ngang qua sân nhà của lão Cao thì nhận ra không những không có ai ở đó mà kể cả cửa phòng và cổng chính cũng đã bị dỡ bỏ.

Đại Lâm buồn lắm nhưng khi nghe thấy Tiểu Lan khen nước ở thôn Tiểu Cao ngon thì cậu. hào hứng lên hẳn.
Bình Luận (0)
Comment