[Niên Đại] Năm Mất Mùa (Dịch Full)

Chương 68

Chương 68 Chương 68Chương 68

Ngoài việc để lại ấn tượng xấu ra thì không nhớ rõ cái gì khác cả.

"Không được, em phải đi nói cho Lưu Lão Xoa..."

Sau khi Xuyên Trụ nguyền rủa bọn cướp kia mấy câu thì giậm chân muốn đi ra ngoài, nhưng Lý Như đã nhanh chóng kéo anh ấy lại.

"Xuyên Trụ, em kể chuyện này cho nhà lão Cao và nhà họ Lưu nghe trước liệu họ có tin chúng ta không?"

"Tin hay không cũng phải nói một tiếng với họ, có điều nhà lão Cao thì khỏi cần vì nhà họ có nhiều trai tráng, lão Cao và hai con trai của ông ta đều giỏi võ nên chắc bọn thổ phỉ cũng không có gan đến cướp đâu."

Trong lòng Lý Như dở khóc dở cười, có vẻ như theo quan điểm của Xuyên Trụ thì nhà của lão Cao là một miếng xương khó nhai, không có lý do gì phải thân thiết với nhà họ Lý, cho nên ở trong lòng anh ấy thì Lý Như xếp vị trí đầu tiên.

Theo ý kiến của Lý Như, nhà của Lưu Lão Xoa sống đơn độc một mình nên mới bị diệt môn, quả thực quá thê thảm. Thôn Tiểu Cao từ một thôn có dân số phát triển biến thành thất linh bát lạc*, trải qua nhiều thập kỷ sau cũng không thể khôi phục lại sức sống, trở thành thôn đầu tiên không có người ở trong số mấy chục thôn gần đó.

*Tan tác, loạn lạc

Mỗi lần bà ngoại nói đến chuyện này đều cảm thấy đầy tiếc nuối.

“Khụ! Xuyên Trụ, chị thương lượng với em một chuyện, chẳng phải Song Quý đã bỏ đi rồi sao, nên chị nghĩ sau này cần tìm một chàng rể mới cho Tiểu Lan."

Vừa rồi Lý Như đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện này, cuối cùng cũng nghĩ ra một cách có thể bước vào mối liên hệ với gia đình lão Cao.

"Hả?"

Xuyên Trụ không ngờ rằng chị em họ sẽ nói đến chuyện này, ban đầu anh ấy cảm thấy hơi choáng váng, nhưng nghĩ kỹ một chút thì gật đầu.

"Đây cũng là một cách, con bé lớn vậy rồi vẫn nên đính hôn trước, kẻo qua vài năm nữa cũng khó mà tìm được."

Bây giờ chuyện làm mai trong thôn đều là cha mẹ tìm bà mối giải quyết, con cái hai bên không nhúng tay vào.

Lý Như lại ho một tiếng.

"Ngày hôm đó ở bên sông chị nhìn thấy Đại Lâm, mắt to mày rậm là một chàng trai tốt, chị thấy cậu ta và tiểu Lan khá có nét phu thê..." Có thể không có nét phu thê sao?

Theo như Lý Như biết thì ông cố và bà cố của cô sống với nhau cả đời chưa từng đỏ mặt, con cháu đầy đàn, bách niên giai lão. Khi cô còn nhỏ đã từng gặp bà cố của mình, chỉ là khi đó cô mới bốn năm tuổi, còn quá nhỏ, nên bây giờ khi lớn lên rồi cũng không có ấn tượng gì.

Xuyên Trụ xít răng, nhìn thần sắc của Lý Như thì không nói nên lời.

"Chị hai, chị có thực sự nghĩ đến người nhà họ Cao vênh váo như thế do họ không thiếu lương thực, không thiếu đồ ăn thức uống không. Hơn nữa Đại Lâm người ta lại là con trưởng, chị vẫn nghĩ là người ta muốn đến nhà chị ở rể sao? Mụ già nhà họ Cao rất có thể sẽ ném bà mai ra khỏi nhà."

Chuyện kể có một số thôn xung quanh đây có rất nhiều khuê nữ muốn lấy chồng ở thôn Tiểu Cao, đời sống của người ta rất tốt, không cần phải đi xa gánh nước, cũng không cần trâu bò, phụ nữ ở nhà nấu ăn, dệt vải và chăm sóc con nhỏ, thật thoải mái.

Lão Cao sẽ để con trai trưởng cùng cháu đích tôn ra ngoài ở rể hay sao?

Lý Như mỉm cười.

"Nói là con trai trưởng và cháu đích tôn nhưng bây giờ đều đang gặp họa, nhà ông ấy có tận mấy đứa con trai, vậy lão Cao có đủ khả năng mua nhiều nhà như vậy không?"

Nói tới nói lui, đột nhiên trong lòng Lý Như lóe lên.

Đúng, cô có thể mượn cái cớ này để đến thôn Tiểu Cao, cho dù người nhà họ Cao. có muốn hay không thì cô đều chỉ ra sự tình vụ bọn thổ phỉ đến cướp bóc, phải khiến người nhà họ Cao nâng cao cảnh giác, giống như lời Xuyên Trụ đã nói, nhà họ Cao còn có mấy người đàn ông biết võ nghệ, nếu như nhà họ có chuẩn bị cẩn thận trước thì nói không chừng có thể đánh đuổi được bọn chúng!
Bình Luận (0)
Comment