“Không được, cô không biết cô làm như vậy thực sự là không tôn trọng người khác sao? Tôi hoàn toàn có thể báo cảnh sát!” Đối với thái độ láu cá của Tôn Lê Trần Tinh rất tức giận, đến bây giờ vẫn là một bộ dáng đương nhiên không áy náy chút nào, quả thực khiến cho người ta không nói được gì mà.“Nếu để tâm tình chị có thể tốt hơn thì chị báo cảnh sát đi.” Tôn Lê nhìn ánh mắt như sắp bốc hỏa của Trần Tinh, phản ứng của Trần Tinh so với bản thân mình đoán kịch liệt hơn nhiều.Đứa nhãi này chắc chắn nghĩ mình sẽ không báo cảnh sát, Trần Tinh đang tức giận rốt cục cũng tỉnh táo lại, nàng lạnh lùng liếc mắt nhìn Tôn Lê một cái, xoay người vào phòng ngủ của mình, đóng cửa lại, tựa người vào cửa. Trần Tinh hít sâu một chút, không tất yếu vì một người không thể làm được gì mà tức giận.Nguy rồi, hình như chọc Trần Tinh tức giận thật rồi, Tôn Lê cảm thấy chiêu này có khả năng…. Đại khái là…. Aiz, có lẽ vậy, ai biết Trần Tinh tính tình tốt như vậy cũng tức giận như thế đâu. Tôn Lê nhìn đồng hồ một chút, đã hơn ba giờ, cô liền tự động đi đến phòng khách nhà Trần Tinh ngủ, cô suy nghĩ ngày mai mình phải làm gì để cho Trần Tinh không tức giận với mình nữa, dụ ngọt nữ nhân như thế nào đây? Điều này làm cho Tôn Lê có chút đau đầu, cho đến bây giờ cô cũng chưa cần đi dụ ngọt nam nhân nào, cô cảm thấy yêu nữ nhân vẫn là có điểm phiền toái, mặc dù còn chưa chính thức là yêu đương nữa.Trần Tinh cảm thấy Tôn Lê cũng thật là tài năng, lâu lắm rồi vẫn chưa nếm lại cảm giác tức giận là như thế nào, nàng có dự cảm, nếu cứ để Tôn Lê xuất hiện trước mặt mình, cuộc sống mình nhất định sẽ loạn thành một đoàn.Trần Tinh tắm rửa xong, tâm tình bình phục lại một chút, nàng nằm trêи giường, nghĩ đến gương mặt Tôn Lê, lại cảm thấy phiền toái. Giờ phút này nàng muốn trục xuất Tôn Lê khỏi cuộc sống bình thường của mình, ý niệm của nàng vô cùng kiên định, nàng quyết định ngày mai sẽ giải quyết vấn đề dây dưa của Tôn Lê. Quyết định như vậy xong, Trần Tinh nhanh chóng nhắm mắt lại ngủ.Ngày hôm sau, Tôn Lê lại dậy sớm hơn Trần Tinh, cô không có kinh nghiệm dụ ngọt nữ nhân, nếu không đi làm bữa sáng trước cũng được lắm. Nhưng trước giờ Tôn Lê chưa từng xuống bếp, đứng ở phòng bếp ngây người một chút, cũng không biết làm thế nào, Tôn Lê rất nhanh từ bỏ ý định làm bữa sáng, cho dù mình có tự làm thì chất lượng bữa sáng cũng không được đảm bảo. Cuối cùng Tôn Lê lấy chìa khóa xe, đi chỗ bán đồ ăn sáng nổi tiếng gần đó mua hai phần đóng gói đem về, lúc cô trở về Trần Tinh vẫn còn chưa dậy.Cô lớn đến như vậy, luôn là được người hầu hạ, vẫn là lần đầu tiên hầu hạ người khác như vậy, nếu là vài năm trước có người kêu cô mua đồ ăn sáng cho họ, cô chắc chắn sẽ cười nhạt, bất quá lần này thực sự là cô cam tâm tình nguyện, cảm thấy tâm tình hiện tại cũng tốt hơn rất nhiều. Không biết bây giờ trạng thái Trần Tinh như thế nào, mà qua một đêm chắc là tức giận cũng tiêu đi không ít.Tôn Lê thấy Trần Tinh còn chưa dậy, cô liền đi đến phòng tập thể thao, vừa chạy bộ vừa chờ Trần Tinh tỉnh dậy. Tôn Lê mới chạy chừng 10 phút, Trần Tinh đã đi ra.
Quả nhiên Tôn Lê còn chưa đi, đứa nhãi này tùy tiện dùng phòng tập thể thao của người khác như nhà mình, ai cho cô ta có quyền như vậy chứ?“Bảo bối, chào buổi sáng!” Đều nói không ai đánh người tươi cười, Tôn Lê bày ra nụ cười xán lạn chào hỏi Trần Tinh.“Vui lòng gọi Trần Tinh, cảm ơn!” Trần Tinh lãnh đạm nói.“Vẫn còn tức giận sao?” Tôn Lê nhìn gương mặt Trần Tinh không chút thay đổi, hiển nhiên là vẫn còn tức giận chuyện hôm qua, ngữ khí vì thế có chút lấy lòng.“Tôi làm gì vì một người không quan trọng mà không thể tức giận đây?” Trần Tinh hỏi ngược lại.“Thực xin lỗi, lần này là em không đúng, sau này em sẽ không như em, em xin hứa!” Tôn Lê giơ ngón tay lên, thề son sắt.Bất quá Trần Tinh đối với sự cam đoan của Tôn Lê là không hề quan tâm.“Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, cô cần gì ủy khuất bản thân giải thích với tôi đây? Cô căn bản không biết bản thân mình sai bao nhiêu, không phải sao?” Trần Tinh lạnh nhạt hỏi lại.“Em chỉ là thích chị, em chỉ muốn đến tìm chị dễ dàng hơn một chút, chị lại không cho em chìa khóa….” Tôn Lê biện giải nói, nếu Trần Tinh cho mình một cái chìa khóa, bản thân mình cần gì phải đổi khóa nhà chị ấy, bản thân cô cũng đâu suy nghĩ sâu xa đến như vậy, trêи thực tế, Tôn Lê có bệnh công chúa rất nghiêm trọng cũng không thấy đây không phải là vấn đề gì quá lớn. Cô cảm thấy bản thân mình sớm muộn cũng có thể theo đuổi được Trần Tinh, cho nên lấy chìa khóa cũng chỉ là một công hai chuyện, là loại tình thú bình thường mà thôi.“Vì sao tôi nhất định cho cô chìa khóa nhà tôi, nếu người nào theo đuổi tôi đều phải đưa chìa khóa cho họ thì nhà tôi khác gì cái công viên nữa. Hoặc là nói, cô dựa vào cái gì cô sẽ trở thành người ngoại lệ kia, sao cô có thể chắc chắn tôi sẽ đồng ý sự theo đuổi của cô? Nói đến như vậy, cũng là do cô tự cảm thấy mình ưu việt mà thôi, cô cảm thấy mình đủ xinh đẹp, đủ vĩ đại, người khác căn bản là không có khả năng từ chối cô đúng không? Hôm nay tôi thực xác minh nói cho cô, chỉ bằng cái cách cô không tôn trọng người khác, tùy tiện nói lời ác độc với người khác, tùy tiện đổi khóa nhà người khác, tôi đã vĩnh viễn không có khả năng thích cô.” Ngữ khí Trần Tinh có chút cứng rắn nói, thật ra thì đây cũng là lần đầu tiên nàng nói nặng đến như vậy, cũng quyết tuyệt từ chối người theo đuổi nàng đến như vậy.Đúng vậy, cô liền cảm thấy bản thân mình không có khả năng theo đuổi được Trần Tinh, cho đến bây giờ cô chưa có dụng tâm với ai như vậy, nhưng lần này lại bị Trần Tinh từ chối hoàn toàn, Tôn Lê kiêu ngạo cảm giác mình chưa từng bị nhục nhã như vậy, mặt lúc đỏ lúc trắng, nếu cô có thể chịu được nhục nhã như vậy, cô cũng không còn là Tôn Lê nữa.Tôn Lê nhìn Trần Tinh, cười cười tự giễu, trái đất này không phải chỉ có một mình Trần Tinh, cho mày xem thường, một đống người theo đuổi không cần, lại quấn quít lấy Trần Tinh, giờ bị nhục nhã, vừa lòng rồi chứ!“Yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không quấn quít lấy chị không buông nữa, chị có thể yên tâm.” Tôn Lê nói xong mấy câu đó cảm giác trong lòng cực kỳ khó chịu, cũng ủy khuất đến mức muốn chảy nước mắt, đương nhiên kiêu ngạo cùng tự tôn của cô không cho phép cô rơi nước mắt trước mặt Trần Tinh, cô nói xong cầm chìa khóa xe dứt khoát xoay người rời khỏi nhà Trần Tinh.Trần Tinh thấy ánh mắt Tôn Lê có chút đỏ, nàng nghĩ người như Tôn Lê chắc đại khái là chưa bao giờ bị người ta từ chối như thế, kỳ thật Tôn Lê cũng chỉ là một cô gái bị chiều đến hư thôi. Cô phải hiểu được thế giới này không phải chỉ xoay quanh mình cô, học được cảm nhận khi bị người khác từ chối. Có lẽ lời nói của mình cũng có chút nặng, nhưng Trần Tinh cũng không hối hận.Sau khi Tôn Lê rời khỏi, Trần Tinh chuẩn bị đi phòng bếp làm đồ ăn sáng, khi đến bàn ăn lại thấy trêи bàn đã dọn sẵn đồ ăn, hiển nhiên là do Tôn Lê chuẩn bị lấy lòng mình vì chuyện tối qua, nên sáng sớm đã đi ra ngoài mua. Cho dù trước đó theo đuổi mình, Trần Tinh vẫn cảm giác được cô luôn tỏ ra ưu việt hơn, rõ ràng bệnh công chúa nghiêm trọng như vậy, khó có thể tưởng tượng được cô sẽ đi lấy lòng người khác, có lẽ bản thân nàng thật sự nói hơi nặng một chút, đương nhiên chỉ là một chút mà thôi.Trần Tinh không có đem đồ ăn vứt bỏ, mà ăn một phần, hương vị không tệ, chỉ là hơi mặn một chút. Nàng nghĩ sau ngày hôm nay, mình có thể khôi phục cuộc sống thanh tịnh được rồi, ăn xong bữa sáng, Trần Tinh chọn vài bản nhạc nhẹ, lấy một quyển sách ra đọc, trừ bỏ ngẫu nhiên chợt lóe qua hình ảnh Tôn Lê đỏ ửng ánh mắt rời đi, thì tâm tình vẫn thực rất bình tĩnh.Tôn Lê lái xe thể thao, tâm tình tệ đến cực điểm, cảm giác nhiệt tình và tấm lòng chân thành của mình đều cho cho ăn hết rồi! Chưa từng có người nào khiến cô khó chịu đến như vậy, Tôn Lê nghĩ đến mấy ngày mình thích Trần Tinh, tìm mọi cách lấy lòng thân cận Trần Tinh, giống như đồ ngốc đâm đầu vào lửa, liền cảm thấy đặc biệt khó chịu cùng ủy khuất, nước mắt cứ ào ào rơi xuống. Tôn Lê lấy tay lung tung lau một chút nước mắt, chỉ là một Trần Tinh mà thôi, cũng không phải chết cha chết mẹ, có cái gì mà khóc chứ! Tôn Lê gắn khắc chế, cô chán ghét bộ dáng thua kém của mình, nhưng trong lòng thực sự rất khó chịu, căn bản không khống chế được, đều là tên Trần Tinh hỗn đản kia làm hại, bản thân mình thực sự là uất ức mà!
Chuyện tình lần này rất dọa người, Tôn Lê không có cách nào nói với người khác, nhưng trong lòng thực sự rất khó chịu, không có cách nào giải quyết, chỉ có thể đi tìm bạn thanh mai trúc mã Niên Ấu Dư.Niên Ấu Dư nhìn ánh mắt sưng đỏ của Tôn Lê bị dọa cho nhảy dựng, Tôn Lê này là thế nào đây, cho đến bây giờ cũng chưa gặp Tôn Lê chật vật như vậy bao giờ.“Sao vậy?” Niên Ấu Dư quan tâm hỏi, nhanh chóng kéo Tôn Lê về phòng mình.“Thất tình mà thôi.” Tôn Lê tận lực dùng ngữ khí phiêu đãng nhẹ nhàng nói, nhưng ngữ khí của cô không thể nào nhẹ nhàng được.“Trần Tinh lại từ chối cậu?” Niên Ấu Dư thử hỏi, trước đó chỉ biết rằng Trần Tinh vẫn duy trì thái độ từ chối với Tôn Lê, nhưng không phải trước đó Tôn Lê đều rất tốt sao, hôm nay sao lại ra thế này?Tôn Lê đem chuyện đổi khóa ngày hôm qua cùng những lời Trần Tinh nói kể lại cho Niên Ấu Dư nghe.“Cậu nói, Trần Tinh có gì đặc biệt hơn người khác chứ, xứng đáng làm lão xử nữ cả đời!” Sau khi kể xong, Tôn Lê phẫn hận nói.“Kỳ thật nói theo lý thì việc này cậu sai rồi, không có sự cho phép của người ta mà đổi khóa nhà người ta, thực sự là có chút quá đáng, Trần Tinh tức giận cũng là chuyện bình thường!” Nien Ấu Dư nghe xong, giống như người bên ngoài, đánh giá khách quan nói.“Thật sự là quá đáng lắm sao?” Tôn Lê không xác định hỏi. “Đổi lại là cậu suy nghĩ một chút, bạn trai trước kia của cậu, không có sự cho phép của cậu liền đổi khóa nhà cậu, cậu thấy sao?” Niên Ấu Dư hỏi.Đương nhiên trong lòng Tôn Lê không muốn, cho dù là bạn trai đi chăng nữa cô cũng muốn lưu lại không gian riêng tư cho mình, chỉ là bây giờ cô không nguyện ý thừa nhận mà thôi.“Vậy cậu thử tưởng tượng đến những nam nhân đang theo đuổi cậu, cũng tự tiện đổi khóa nhà cậu, tùy tiện ra vào nhà cậu, mình nghĩ khẳng định cậu không nói hai lời đã đi báo cảnh sát rồi.” Niên Ấu Dư nói.“Không giống nhau!” Tôn Lê suy nghĩ lại một chút, có thể lý giải được, nhưng nội tâm vẫn vẫn không tiếp thụ, cô cảm thấy mình không giống với những nam nhân này.“Có cái gì không giống, cậu hiện tại là người đang theo đuổi Trần Tinh, trong cảm nhận của Trần Tinh, cậu với mấy nam nhân theo đuổi cậu mà không được là giống nhau.” Niên Ấu Dư không khách khí nói.“Này, rốt cục cậu có phải là bạn chí cốt của mình không vậy?” Tôn Lê thẹn quá thành giận trừng mắt nhìn Niên Ấu Dư, tuy rằng trong lòng đã chấp nhận cách nói của Niên Ấu Dư, nhưng càng như vậy, Tôn Lê càng là khó chịu, đó không phải nói trắng ra là trong mắt Trần Tinh mình không có chút phân lượng nào sao?“Lời thật thì khó nghe thôi, nhưng mà mình cảm thấy Trần Tinh đã khách khí với cậu lắm rồi, cho phép cậu qua đêm ở nhà nàng nhiều buổi như vậy, cũng không phải là hoàn hoàn không có phân lượng.” Niên Ấu Dư an ủi nói.“Cậu nói chị ấy có phải có chút để ý mình hay không?” Tôn Lê nghe Niên Ấu Dư nói như vậy, trong lòng mạnh mẽ xuất hiện hy vọng một chút, hoàn toàn quên mất, mới một phút trước, còn sống chết nói không đi tìm Trần Tinh.“Khó nói, hôm qua chị ấy tức giận như vậy, cũng không nói với cậu những lời đó, mà là qua một đêm mới nói những lời đó, thuyết minh là chị ấy đã suy nghĩ rất kỹ càng rồi, có khả năng là nội tâm chị ấy không bài xích cậu, chỉ là tác phong hay gì gì đó của cậu không phù hợp với tiêu chuẩn chọn người yêu của chị ấy.” Niên Ấu Dư cảm thấy Tôn Lê cứ theo đuổi người ta kiểu này là không ổn rồi.