Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 404

Trưởng lão kia cười, khinh thường nói: “Lấy kiến thức quê mùa ngu xuẩn của ngươi, có lẽ còn không biết mình lộ ra chân tướng ở nơi nào? Nơi này chính là Tiên thực Viên Ẩn Lưu, mỗi một tấc đất đều có thần thức  của Lâm vệ, Hoa vệ kiểm soát đo lường bên trong, đừng nói ngươi trộm đi là một hạt giống quả, ngay cả một cục đất, bọn họ cũng có thể phát hiện!”

Người này ánh mắt lập tức lóe lên một cái, có điều tu vi cũng xem là tốt, tim đập và hô hấp cũng không có rối loạn, lớn tiếng nói: “Ngươi vừa nói ta trộm hạt giống, như vậy hạt giống ở nơi nào, ngươi lục soát đi!”

Lời vừa nói ra, Hạc trưởng lão lập tức lắc đầu, mà trưởng lão đối diện ánh mắt nhìn hắn gần như sắp chuyển thành thương hại: “Ngươi thật sự nghĩ là thần không biết quỷ không hay sao? Ngươi căn bản không có tự tay lấy đi hạt giống Hải Đường Ngũ Sắc này, mà là ngươi nuôi cổ trùng rồi thả ra, leo lên trên cành lá ở trên hạt giống này một ngụm nuốt mất.” ở trước mặt lão, kẻ này sắc mặt trắng bệch, từng chữ từng chữ nói, “Sâu độc kia hiện tại chui xuống dưới chân của ngươi ở bên trong đất khoảng ba thước, ta nói có chỗ nào sai không?”.

Người bị trói nhất thời trầm mặc. Trưởng lão điềm nhiên nói: “Hạt giống Hải Đường Ngũ Sắc rất nhỏ, ngươi mới dám làm như vậy, xem ra Thiên Nhai Hải Các đã sớm có âm mưu. Từ nay về sau, Ẩn Lưu đoạn tuyệt lui tới cùng Thiên Nhai Hải Các, thảo dược cung cấp hàng năm, kể từ hôm nay không cung cấp nữa.”

Người này cả người run lên, nhất thời cả kinh nói: “Đây là chỉ là ý định của chính ta không hề có liên quan đến môn phái, xin ngài chớ để......” Hắn đang nhận tội, lúc này có một con sâu nhỏ chui ra từ trong đất. Theo lý thuyết, thực vật sum xuê xuất hiện mấy con sâu nhỏ là chuyện cực kỳ bình thường, con sâu nhỏ này chui ra khỏi đất thậm chí trên người còn đang run rẩy, lúc này mới chậm rãi di chuyển về phía trước.

Nhưng là nó mới leo ra vài thước, một cái cây trước mặt đột nhiên uốn cong xuống, có một chiếc lá màu xanh biếc mở ra. Từ góc độ Ninh Tiểu Nhàn  nhìn sang, vừa lúc có thể thấy bao xung quanh cái lá này lại là chi chít gai nhọn, xem ra giống như là miệng rộng của con cá lớn, một loại cây cao cỡ nửa người, thoạt nhìn bình thường đột nhiên tràn đầy hung khí dữ tợn. Đại khái chính là Hoa vệ theo lời trưởng lão nói.

Lá cây rũ xuống, đem con sâu nhỏ này bắt lấy.

Người bị trói đột nhiên gào thét một tiếng, cứng rắn phun ra một ngụm máu, nhưng ngay sau đó bỗng nhiên suy sụp nằm trên mặt đất. Yêu đồng chăm sóc hoa cỏ đi tới, đem lá của cây mở ra. Mọi người thấy rõ mồn một con sâu bên trong đã bị đâm thủng lỗ chỗ. Con sâu này là do người của Thiên Nhai Hải Các này nuôi, một khi bị giết chết, chủ nhân cũng bị nó cắn trả một cách nghiêm trọng

Vị trưởng lão kia hừ nhẹ một tiếng, ra lệnh cho yêu đồng lấy từ thân thể con sâu kia ra một hạt giống Hải Đường Ngũ Sắc còn bé hơn cả hạt vừng thu vào, sau đó mới để cho Lâm vệ đưa hắn đi ra ngoài. Dù sao một đám tân khách đều ở đây, làm trò trước mặt bọn họ xử lý người này cũng không thuận tiện. Hạc trưởng lão cười ha ha một tiếng, sau đó tự mình nói đem việc này bỏ qua, giữa chủ và khách rất nhanh liền tiếp tục khôi phục vẻ mặt nói cười vui vẻ.

Sau đó Lâm vệ cuối cùng đem tứ chi của tên xui xẻo kia chặt xuống, rồi  bôi bôi Đoạn Sinh Tán lên, vứt ra phía ngoài rừng rậm Ba Xà, cuối cùng mới đưa tin cho Thiên Nhai Hải Các, để cho bọn họ tới nhận thi thể. Giống như giải thích cũng không muốn, ngay cả nửa điểm mặt mũi cũng không cho, trực tiếp mang khách đến ném trả lại cho nguyên tông phái, trừ Ẩn Lưu ra, những tông phái khác không thể làm được.

Đoạn Sinh Tán là một loại thuốc độc ác, sau khi bôi có thể ngăn cản vết thương khép lại, tăng thêm đau đớn của người bệnh. Thứ hiếm thấy này nghe nói là kết quả thất bại của một luyện đan sư làm ra, Tuy nhiên tốc độ bình phục của người tu tiên luôn luôn rất nhanh, cho nên sau đó vật này được dùng rộng rãi trong việc tra tấn.

Nhìn kết quả của người này, Trường Thiên mới hỏi Ninh Tiểu Nhàn: “Nàng bây giờ còn muốn lén lấy  Huyết Ngô Đồng nữa không?”

Nàng bĩu môi. Không lên tiếng. Trộm hạt giống Hải đường ngũ sắc còn bị chặt chân chặt tay, mục tiêu của nàng lớn hơn rất nhiều, chính là cả Tây Bộ chỉ có độc nhất vô nhị một cây Huyết Ngô Đồng, một khi thất bại, kết quả kia thật làm người ta không dám nhìn

Kết giới không ngăn được sức nóng của mặt trời. Sau một thời gian đã đến giữa trưa.

Hạc trưởng lão ha hả cười một tiếng. Nói với mọi người: “Đã đến giờ, nhóm Long Tượng quả đầu tiên sắp chín, xin mọi người theo ta cùng nhau chứng kiến.” Lão sử dụng thần thông, giọng nói trầm thấp quanh quẩn ở trong sơn cốc.

Cây Long Tượng quả trồng ở một phòng ấm khác trong thung lũng, Lúc mọi người đến đã có hơn mười vị đan sư tụ tập ở đó chuẩn bị chiêm ngưỡng loại cây cổ thụ hiếm thấy mấy ngàn năm qua lần đầu tiên ra quả. Hạc trưởng lão từ trước đến giờ mới giới thiệu, đây đều là đan sư thuộc về Tiên thực Viên của Ẩn Lưu, ở trong đó nàng còn thấy được người xử lý dược phòng là một con hạc yêu, cũng chính là con yêu quái đã chuẩn bị thuốc cho nhóm Tiên Phỉ.

“Đây chính là Long Tượng quả?” Đồng dạng là cùng ở trong phòng ấm, so sánh với Huyết Ngô Đồng, cây Long Tượng quả thoạt nhìn trôi qua dễ chịu hơn hẳn,  một gốc cây to tầm bốn người ôm, tán cây cao hơn hai mươi thước, trái cây núp trong cành lá tươi tốt, thoạt nhìn tròn căng, trắng trắng hồng hồng, non tựa hồ vô cùng mịn màng, ngoài vỏ còn có một tầng lông tơ mịn.”Thứ này, không phải là quả đào sao?” Nàng nói thầm ở trong lòng.

Tiên Thực Viên lớn như vậy, một tiếng chuông du dương bỗng vang lên, mọi người nín thở chờ đợi.

Khi tiếng chuông ngừng lại, một quả Long tượng quả lớn nhất trên cành cây bỗng trầm xuống, đột nhiên từ động tách ra khỏi cuống, thẳng tắp rớt xuống. Yêu đồng từ sớm đã đứng hầu ở bên cạnh, bay lên trước, vươn cái khay bằng vàng đem nó nhẹ nhàng hứng lấy. Có quả đầu tiên rơi xuống, những Long Tượng quả khác cũng giống như bức tranh hồ lô, theo thứ tự tự động rơi xuống. Từ Lộng U nhẹ giọng nói: “Long tượng quả sau khi chín không lâu sau sẽ rời khỏi cuống. Nó gặp vàng thì an, cần phải lấy khay vàng đựng, nếu không rơi xuống đất sẽ trực tiếp hóa thành một bãi nước ngọt, sau đó hạt sẽ trực tiếp chui vào trong đất.”

So với cây ăn quả khác, sản lượng Long Tượng quả không cao, một thân cây mười lăm năm tới chỉ có thể kết trái hơn hai mươi quả. Trong phòng ấm này tổng cộng có ba cây ăn quả, mà gần đây chín cũng chỉ có một thân cây mà thôi, cho nên mỗi một quả đều vô cùng quý giá. Ba ngày sau bắt đầu đấu võ, Ẩn Lưu lấy ra mười quả trong đó làm phần thưởng cho người xuất sắc, cái này đã coi như là phần thưởng vô cùng phong phú rồi. Yêu Tông này từ trước đến nay đều như vậy, yêu cầu đối với thuộc hạ mặc dù nghiêm, nhưng cũng không keo kiệt.

Sau khi hơn hai mươi quả rơi xuống, nhóm trái cây chín tiếp theo sẽ phải đợi đến hai năm sau. Yêu đồng tử đem chúng nhận lấy, cẩn thận đặt ở trong khay cung kính để các vị khách quý thưởng thức, sau đó rất nhanh bưng xuống. Mọi người tấm tắc khen ngợi một hồi, sau đó rời khỏi vườn. Lần này bọn họ tới quan sát Long Tượng quả chín là giả, mượn cơ hội hiếm có này cùng Ẩn Lưu thương lượng cung ứng dược liệu mới là thật. Hôm nay xem lễ đã xong, vẫn là nhanh ra khỏi nơi quan trọng này để tránh tị hiềm, Không phải vừa rồi có một  kẻ không thức thời xui xẻo đã bị ném ra ngoài sao?

Ninh Tiểu Nhàn đi phía sau lưng Hạc trưởng lão, liền gặp được một người béo ục như cục gỗ tiến đến, bắt được Hạc trưởng lão nói không ngừng. Hạc trưởng lão đối với người này cũng thể hiện vẻ mặt ôn hòa, Ninh Tiểu Nhàn nghe tiếp mới biết được, thì ra  người này là chủ sự bán đấu giá ở phân bộ Tây Bắc, lần này đến đây chính là thuyết phục Ẩn Lưu đem Long Tượng quả làm đồ bán đấu giá, tham dự vào buổi đấu giá hai năm sau của Thiên Thượng Cư ở Trung Châu.

Xuân thu hàng năm Thiên Thượng Cư cũng sẽ cử hành một lần bán đấu giá, nhưng bốn năm một lần Trung Châu sẽ tổ chức hội bán đấu giá, cũng là buổi làm ăn lớn của toàn bộ đại lục, trong buổi bán đấu giá có rất nhiều kỳ trân dị bảo, đều được xưng tụng là”Đẳng cấp của đại lục”. Cho nên mặc dù còn có hơn hai năm thời gian, mọi người dưới các phân bộ của Thiên Thượng Cư bắt đầu chung quanh khắp nơi sưu tầm Long Tượng quả. Kỳ dược bực này sẽ tăng cường và đề cao cấp bậc của buổi bán đấu giá.

Thiên Thượng Cư ở Nam Chiêm bộ châu cũng là một tổ chức kỳ lạ, nó không chỉ là thương hội có tính chất đơn giản như vậy, trong tay cũng nắm giữ lực lực lượng vũ trang mạnh mẽ. Đối với tổ chức nổi danh bậc này trên đại lục, Ẩn Lưu cũng ra vẻ tương đối khách khí, ít nhất Hạc trưởng lão sắc mặt hiền hòa hơn khi đối đãi với vị chủ sự họ Lữ này, không có kiêu ngạo khi đối mặt với kẻ ngoài Ẩn Lưu..

Nàng không biết cuối cùng hai người này có phải hoàn thành giao dịch hay không, bởi vì Từ Lộng U đã đem nàng giới thiệu cho chúng đan sư Ẩn Lưu. Đối với người phát minh giải dược ôn dịch, tất cả mọi người có rất nhiều hiếu kỳ. Lúc này người người liền hiện ra ánh mắt phức tạp, nhìn về phía nàng có hâm mộ, có bội phục, có đố kỵ, thậm chí còn có nhàn nhạt coi thường cùng chán ghét. Tựa như một tác giả không thể nào làm cho tất cả những người đọc sách hài lòng vậy, đối với những thứ này, nàng không thể làm gì khác hơn là cười một tiếng cho qua, không để ở trong lòng.

Lúc này liền có hai vị đan sư đi tới trước, yêu cầu Ninh Tiểu Nhàn đến đan phòng đi khảo nghiệm phân tích luyện đan thuật. Bọn họ cho là Hạc trưởng lão nhờ nàng vào vườn làm khảo nghiệm. Làm nghề nghiệp quan trọng của Ẩn Lưu, Tiên Thực Viên mặc dù mang danh “Viên”, nhưng địa vị giống như một phân đường, cho nên chỉ cần vượt qua khảo nghiệm vào vườn rồi, Hạc trưởng lão làm phó Viên chủ sẽ có quyền đem nàng vào làm việc bên trong đội ngũ đan sư của Tiên Thực Viên. Sau khi nàng đặc biệt hỏi rõ, thì biết đan sư cũng có thể tham gia đấu võ liền ngoan ngoãn đi theo.

Tuy nói Từ Lộng U nhận định nàng là người phát minh giải dược ôn dịch, nhưng lão dù sao cũng là người ngoài, Ẩn Lưu chú trọng chính là thực lực của đan sư, cho nên  hai bài khảo nghiệm này là tránh không khỏi. May là tu vi của nàng ngày càng tinh thâm đồng thời cũng không quá trễ nải quá việc luyện tập đan đạo, cho nên thông qua khảo nghiệm như vậy rất nhẹ nhàng. Hai đan sư kia biết được nàng vào núi đã một tháng, cũng không có ý định  làm khó nàng, phát cho nàng một quả lệnh bài màu xanh biếc làm giấy thông hành xuất nhập Tiên thực Viên

Dĩ nhiên đối với Thiềm tiên sinh ở chỗ kia, lệnh bài là vô dụng, nó chỉ nhận mặt. Cho nên trong mấy ngày kế tiếp, Ninh Tiểu Nhàn cơ hồ ngày ngày cũng đều ngâm mình ở Tiên Thực Viên, một mặt là tăng cường kiến thức về sự tăng trưởng của kỳ hoa dị thảo tươi đẹp ở nơi này, về mặt khác chính là trăm phương ngàn kế cùng thiềm tiên sinh xây dựng mối quan hệ để lấy được đồ mình muốn.

Thiềm tiên sinh sau khi nghe nói nàng muốn lấy đi là không chỉ là thiềm tô, mà còn là máu tươi của nó xong liền trầm mặc hai ngày. Nàng thấp thỏm cho rằng yêu quái này không muốn cùng nàng làm tiếp giao dịch, ai ngờ ngày thứ ba nó rốt cục đã mở miệng.
Bình Luận (0)
Comment