Edit+ Beta: Tiểu TuyềnTất cả những điều này, Mịch La đều đã sớm đoán được, thời điểm thương lộ mở ra, Thành Trì Minh đã sớm đã làm xong tất cả chuẩn bị cho lượng khách tăng lên. Nguyên nhân rất đơn giản, Ninh Tiểu Nhàn đã sớm phái người mang tin tức cho hắn, đem tin tức quy định mới ban xuống khi lão Hạc đi nhậm chức báo đi, sau khi biết tên khôn khéo này tất nhiên sẽ biết làm thế nào lợi dụng tin tức quan trọng này rồi.”Bà cô đây không nợ ân tình của ngươi nữa nhé” Nàng ngang ngược đưa cho người mang tin tức miệng một câu nói.
Nàng đã nghẹn cơn tức này lâu rồi. Nếu không phải Mịch La làm chuyện xấu hôn nàng, nàng làm gì mà bị sức ghen thao thao của Trường Thiên lăn qua lộn lại chà đạp chứ?
Lúc Mịch La nhận được tin tức của nàng, Ninh Tiểu Nhàn đã rời khỏi Núi non Ba Xà, nhắm phía Bắc mà đi.
Cưu Ma mất tích, nhưng trừ Thanh Loan ra, không có ai quan tâm nàng ta sẽ đi đâu. Người đi trà lạnh, đa số yêu quái bạc nghĩa đều hiển thị rõ ở điểm này mà không cần nghi ngờ.
Chỉ có rất ít người biết, là nàng ta bị giam ở trong Thần Ma ngục. Ngày đó nữ yêu quật cường này cũng đã tỉnh lại, nhưng ngoài dự liệu của mọi người chính là, dù cận kề cái chết nàng vẫn không khuất phục, cho dù là đứng ở trước mặt Trường Thiên.
Không ngờ to gan phản nghịch như vậy, Đồ Tẫn cũng lười cùng nàng nhiều lời, kéo xuống tầng thứ tư hành hình suốt một ngày, đến buổi tối ngày thứ hai mới kéo trở lại, để nàng ta một lần nữa quỳ gối trước mặt Trường Thiên. Lúc Cưu Ma đấu cùng Hạc môn chủ, trên người đã bị trọng thương, nhưng lúc Đồ Tẫn đem nàng kéo tới, trên người vẫn chỉ là những vết thương này, không tốt cũng không xấu, nhưng con ngươi của Cưu Ma lại lớn hơn trước, khuôn mặt đầy nước mắt, miệng cơ hồ là không khép được, ngay cả thần trí cũng không mấy thanh tĩnh, hiển nhiên hình phạt nhận được không ở trên thân thể, sợ rằng ngay cả tinh thần cũng bị tàn phá sắp hỏng mất.
Ninh Tiểu Nhàn đứng ở bên cạnh còn chú ý tới, lúc nàng bị Đồ Tẫn mang vào, cơ hồ là bị hắn nắm đầu tóc một đường lôi kéo tới đây. Đường đường Đại yêu quái Độ Kiếp kỳ, ngay cả sức lực đứng lên cũng không có. Ninh Tiểu Nhàn cũng không đành lòng, nhưng một chữ cũng không nói ra cổ họng, nàng biết Đồ Tẫn có hành động nhục nhã nàng ta như vậy, là muốn hoàn toàn đánh sụp tự ái cùng tín niệm của kẻ tù tội, dù sao Cưu Ma muốn sống tiếp, sau này phải là một thanh đao tốt trong tay chủ thượng. Chỉ Đông không thể đánh Tây, mà không phải là môn chủ bộ dạng cao cao tại thượng thường ngày, một hô trăm dạ. Cho nên nàng chỉ âm thầm thở dài đứng ở bên cạnh.
Kỳ quái chính là, nàng thật giống như từ trên người Cưu Ma, ngửi thấy được hơi thở đặc thù nào đó.
Đồ Tẫn buông lỏng tay ra. Nhe răng cười nói: “Bọn trẻ các nàng khá cứng đầu, trong Thần Ma ngục có hơn 1300 loại hình phạt, lúc ta dùng đến loại 32 ở trên người nàng, nàng mới bắt đầu khóc chảy nước mắt, dùng đến loại 171, mới bắt đầu hỏng mất. Chậc chậc, cho đến dùng loại thứ 211, nàng mới không khống chế được toàn thân, thì chỉ cầu xin được chết mà thôi. Nữ chủ nhân không muốn nàng bị quá nhiều hình phạt, ta liền đem nàng kéo ra, nếu không đoán chừng dùng đến loại thứ 250 trở lên là đã tự sát.”
Cưu Ma ngồi phịch ở trên mặt đất. Cơ hồ đã không còn sức quỳ lên. Đồ Tẫn nắm cánh tay của nàng lúc hai đầu gối chấm đất, cơ thể của nàng rõ ràng co quắp một chút.
Trường Thiên thở dài nói: “Ngươi vẫn không muốn nghe lệnh của ta sao?” mặc dù Tâm Minh Huyết Thệ khống chế người rất tốt, nhưng người minh ước nhất định phải thật lòng thành ý mới có thể làm, chính là dưa hái xanh không ngọt.
Nàng quỳ sát đất, không dám ngẩng đầu nhìn hắn. Chỉ nói: “Thần Quân đại nhân, ta chỉ cầu xin được chết nhanh.”
Trường Thiên phất phất tay, lệnh cho Đồ Tẫn đem nàng dẫn đi. Nữ yêu này quật cường như thế, không thể sử dụng được cũng thật là đáng tiếc.
Trường Thiên cũng đã có lựa chọn của mình rồi, bởi vì Cưu Ma trừ trời sanh độc thể ra, không có những phẩm cách làm cấp trên. Nếu không nàng tại vị mấy trăm năm sao lại không am hiểu sâu đạo lý được làm vua thua làm giặc, làm sao dám vô lễ đối với ông chủ chân chính của mình chứ?
Nhưng nếu nàng là yêu quái bình thường, giam cũng là giam, giết cũng là giết, cùng lắm thì hóa thành phân bón cho Tức Nhưỡng. Nhưng độc Phượng lại là loài yêu cực kỳ hiếm thấy, trừ có thể điều chế các loại độc vật ra. Nàng còn có hai loại độc tố thiên phú vô cùng lợi hại, một loại là kịch độc kiến huyết phong hầu (gặp máu là chết), cơ hồ làm người ta chết ngay lập tức, ngay cả tiên nhân đều không thể may mắn thoát khỏi, trừ bản thân độc Phượng. Căn bản không cách nào giải trừ; loại thiên phú thứ hai thì càng thêm biến thái, chính là loại độc tố giống như hoa anh túc, chỉ cần có người vô ý liên tục phục dùng hai lần trở lên, sẽ bắt đầu nghiện mà không thể tự kềm chế. Hơn nữa dù thể chất bách độc bất xâm, cũng không thể miễn nhiễm loại độc tố này a.
“Chờ một chút.” Ninh Tiểu Nhàn gọi Đồ Tẫn lại, đi tới bên cạnh Cưu Ma. Nơi này là Thần Ma ngục, nàng ta không tổn thương được chủ nhân của thần khí này.
“Tại sao ngươi không chịu khuất phục?”
Cưu Ma không nói một câu nào, trong mắt vốn tươi đẹp, có thần sắc oán hận cùng sắc bén chợt lóe lên, sau đó bỗng nhiên quay về héo tàn. Đứng yên ở bên cạnh Ninh Tiểu Nhàn nhìn thấy hết, không khỏi nhớ tới trong sách xưa từng ghi lại nói, độc Phượng là loài yêu vật biến chủng của Phượng tộc, trời sanh nhỏ nhen không độ lượng, làm việc quái đản. Cưu Ma không muốn cúi đầu nghe lệnh của Trường Thiên, tất nhiên là vì đám người này giúp Hạc trưởng lão cướp lấy ngôi vị môn chủ của nàng.
Tu vi bản thân nàng không quá cao cường, nhưng dựa vào bản lãnh một thân dùng độc, vẫn có thể yên ổn bằng phẳng chấp chưởng Ẩn Lưu thêm mấy trăm năm, nếu như không phải đám người Ninh Tiểu Nhàn đi tới rừng rậm Ba Xà, thì vị trí của nàng vẫn rất bền chắc, chuyện này bảo nàng không oán hận sao được? Song hết lần này tới lần khác Trường Thiên lại muốn thu nàng để Ninh Tiểu Nhàn sở dụng, bởi vì … độc yêu này rất hiếm thấy, là nhân vật lựa chọn hoàn mỹ trong lần thi hành nhiệm vụ âm thầm.
Ninh Tiểu Nhàn ngồi xổm xuống, thành khẩn nói với nàng: “Nếu ngươi chịu cho ta sử dụng, sẽ có hai lợi ích lớn.”
Lợi ích? Con nhóc mông còn chưa lớn, cũng xứng nói lợi ích với nàng? Trong mắt Cưu Ma lộ ra sự mỉa mai, nhưng lại không dám nói ra miệng, kéo dài cả một ngày hành hình, cảm giác sợ hãi của nàng đối với Đồ Tẫn còn trên cả Trường Thiên.
Ninh Tiểu Nhàn đọc hiểu loại ánh mắt này, cũng không để ý tới: “Một, là ngươi có thể sống tiếp, hơn nữa sống rất tốt. Nếu không, ngươi chỉ có thể bị Thần Ma ngục rút đi tất cả sức mạnh, ngay cả thân thể cũng đút cho Tức Nhưỡng, chết không có chỗ chôn. Ngươi cũng biết, cho dù chúng ta đại nhân đại lượng thả ngươi ra ngoài, Hạc môn chủ cũng tuyệt đối không tha cho ngươi. Thứ nhất, ngươi là bại tướng dưới tay của lão, lúc nào lão cũng phải đề phòng ngươi báo thù đoạt vị. A, rồi hãy nói bản thân lão có huyết hải thâm cừu với ngươi, muội muội của Hạc môn chủ chết ở trong tay ngươi, lão khổ tâm kinh doanh mấy trăm năm mới báo được đại thù. Ta đoán chừng chỉ cần ngươi ra khỏi cửa của ta, lấy tình trạng bây giờ của ngươi, không đến thời gian một ngày là đã bị lão giết chết.”
“Báo thù?” Cưu Ma rốt cục mở miệng, cắn chữ này có chút hàm hồ, “Chỉ tìm cớ cho danh tiếng dễ nghe thôi. Lão tâm tâm niệm niệm muốn đoạt Đại vị môn chủ, rồi lại tìm lý do buồn cười báo thù thay muội như vậy. Hắc hắc, ả kia lẳng lơ muốn chết, hết lần này tới lần khác lại giả bộ là tiên hạc thuần khiết vô hại, thật chẳng qua là muội muội của lão sao? Đó là người yêu của lão, người yêu một mẹ sinh ra!” Cho nên ban đầu khi thấy Ninh Tiểu Nhàn, nàng liền chán ghét sự linh động sắc xảo trong mắt nàng ta, bởi vì nó làm nàng nhớ lại muội tử của Hạc trưởng lão.
Oh my god, Ninh Tiểu Nhàn bị cái tin tức nặng ngàn cân như sét đánh trúng không nhẹ, Hạc môn chủ lại cùng muội muội ruột của mình....... có điều tại sao tất cả các vị ở tại chỗ này không chút nào kinh ngạc thế, sắc mặt của Trường Thiên cùng Đồ Tẫn vẫn nhàn nhạt, chỉ có Cùng Kỳ gục ở dưới chân của Trường Thiên là vểnh lỗ tai, hiển nhiên cũng thích nghe loại tin giật gân này.
Tâm lý của bọn hắn, thật là mạnh mẽ a.
Nàng nhẹ nhàng ho một tiếng, trước tiên đem tính nhiều chuyện của mình kiềm chế lại, nói tiếp: “Điều thứ hai, ta bảo đảm ngươi không những sống sót, còn có thể vượt qua Thiên kiếp.”
Nàng quan sát nét mặt, thấy ánh mắt Cưu Ma chớp động, biết nàng ta có chút giao động.
Ban đầu trong hai đại môn chủ của Ẩn Lưu, Lang Gia đã độ kiếp thành công, hóa thân làm Tiên, sao Cưu Ma lại không hâm mộ ghen tỵ với hận chứ? Nhưng thân thể nàng là độc Phượng, yêu quái thiên phú càng mạnh thì độ kiếp càng khó khăn, cho nên sau khi Lang Gia Độ Kiếp thành công, nàng còn chậm chạp không có động tĩnh, cũng bởi vì tỷ lệ thành công rất thấp. Ninh Tiểu Nhàn nói không sai, nếu như Thần Quân đại nhân nguyện ý xuất thủ tương trợ, mặc dù không thể thay nàng gánh lấy Thiên kiếp, nhưng ban thưởng xuống chút ít pháp khí chống đở, hoặc là chỉ điểm một chút công pháp tu vi, như vậy khả năng Độ Kiếp thành công, quả thật gia tăng rất lớn.
Cho nên Ninh Tiểu Nhàn rèn sắt khi còn nóng nói: “Nếu như ngươi quy hàng, lập Tâm minh huyết thệ, ta nhất định sẽ bảo Thần Quân giúp ngươi vượt qua Thiên kiếp, tuyệt không nuốt lời!”
Cưu Ma cúi đầu, không nói tiếng nào.
“Điều thứ ba, ta bảo đảm để Thất tử đối đãi tốt với Thanh Loan, làm cho nàng trôi qua rất tốt.”
Cưu Ma đột nhiên cười: “Thanh Loan? Nàng bất quá chỉ là Phó quan của ta, ngươi lại đem cuộc sống trôi qua có tốt không của nàng ta làm điều kiện sao?”
“Nàng ấy thật chỉ là phó quan của ngươi sao?” Ninh Tiểu Nhàn gằn từng chữ, “Trong lòng ngươi tự hiểu, ngươi đối đãi nàng đặc biết khác thường. Từ nàng tìm nơi nương tựa vào Ẩn Lưu xong, chuyện lớn chuyện nhỏ gì ngươi đều để nàng ấy đi làm, tin tưởng nàng ấy hơn bất cứ ai, nhiều năm như vậy, ngươi chưa từng chân chính bởi vì bất cứ chuyện gì mà trách phạt quá nàng ta chưa? So sánh với việc ngươi đối xử khắc bạc với những người khác, điểm này ngay cả Hạc môn chủ cũng nhìn thấy, lão lén đi thăm dò thật lâu, mới phát hiện Thanh Loan lại là cháu ruột của nữ nhi ngươi.”
Độc Phượng cũng không phải là một loài yêu độc lập, mà là biến chủng vô cùng hiềm thấy trong gia đình Loan Phượng, cũng giống như trong gia tộc Trọng Minh điểu màu đỏ, thỉnh thoảng cũng sẽ có bạch điểu ra đời giống như Thất tử.
Cưu Ma không cười, chỉ nuốt ngụm nước miếng.
“Nếu như ngươi không gia nhập, Hạc môn chủ vốn muốn cầm Thanh Loan khai đao để đối phó ngươi. Thân là Đại yêu quái, con nối dõi đầy đàn luôn luôn khó khăn, qua nhiều năm như vậy ngươi đem nàng coi là con mình, nếu Thanh Loan mất, chẳng lẽ trong lòng ngươi không khổ sở sao? Nếu ngươi chết ở chỗ này, chết ở trong Thần Ma ngục, chẳng lẽ trước khi chết sẽ không lo lắng cho tương lai của Thanh Loan sao?”
Cưu Ma rốt cục hơi thay đổi sắc mặt, thấp giọng nói: “Ta xem con Trọng Minh điểu kia đối với nàng rất tốt.”
“Thôi đi, ngươi vẫn tự lừa gạt mình mãi thế?” Ninh Tiểu Nhàn lắc đầu nói, “Ngươi duyệt qua vô số nam nhân, chẳng lẽ không biết rằng tình yêu của nam nhân cũng chỉ là Liệt Hỏa nhất thời, ngươi làm sao biết Thất tử đối với nàng ấy là tình thâm ý trọng thật sự? Nếu như không có mẫu tộc cường đại làm chỗ dựa, nữ yêu khả ái hơn nữa cũng sẽ có ngày bị vứt bỏ. Thanh Loan cũng như thế.”
Nàng đang nói đến dõng dạc, cơ hồ ngay cả mình cũng cảm động, bỗng dưng cảm giác được bên cạnh truyền đến ánh mắt bất thiện. Quay đầu nhìn lại, Trường Thiên đang căm tức nhìn nàng, trong đôi mắt vàng bắt đầu chớp động tia sáng.
Nàng không dám nhìn nhiều, quay đầu hỏi Cưu Ma: “Đi theo chúng ta, có lợi vô hại. Rồi hãy nói, điểm quan trọng nhất —— đừng quên, chúng ta có thể đem ngươi kéo xuống Đại vị môn chủ, ngày sau nói không chừng cũng có thể đem ngươi đưa về chỗ cao thì sao? Sinh tử, tốt xấu, tất cả chỉ nằm trong suy nghĩ của Thần Quân, ta thật không rõ ngươi còn do dự cái gì?”
Có lẽ một câu thiết thực cuối cùng này đã đả động Cưu Ma, chân mày của nàng vừa động, qua một hồi lâu mới thở dài nói: “Được, ta đồng ý.” Quyết đoán nhận lấy chủy thủ máu Trường Thiên vứt tới, bắt đầu nâng lên thề độc, sau đó một chút đâm vào lồng ngực cao vút của mình.